Tác giả:

Đời người như giấc mộng, mộng tan, kịch tàn, người tỉnh giấc. Giấc mộng này đối với tôi mà nói, nó vừa khiến tôi sợ hãi lại lưu luyến không thôi. Lưu luyến một bóng hình mà tôi đã khắc hoạ vào linh hồn. _________ Ầm...!ầm...!ầm...! Một luồng sấm chớp sẹt qua như xé rách màn trời đêm, từng hạt mưa nặng nề rơi xuống, vô tình rơi trên da thịt mang đến từng đợt đau rát. "Anh cút cho tôi, ngày ngày giữ lấy cái bệnh viện thẩm mỹ tồi tàn đó anh không biết chán thì tôi cũng chán ngán rồi." Tiếng người phụ nữ phẫn nộ trong đêm tối, mang theo bao buồn phiền ấm ức. Người đàn ông nghe thế vừa thương xót lại có chút không hài lòng, nói: "Gia Nguyên em đừng tức giận, bệnh viện vừa nhận được hai bệnh nhân tài chính chắc chắn sẽ được khôi phục em cho anh chút thời gian đi." "Chờ rồi lại chờ, tôi gả cho anh chịu khổ bao năm nay rốt cuộc phải chờ đến khi nào?" "Gia Nguyên..." "Cút." Tiếng mắng chửi và cãi vã vang vọng khắp hành lang, chỉ có khu chung cư vắng lặng như tờ các hộ gia đình gần đây đã đóng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...