1. Năm thứ ba tôi thành thân với Tạ Dung Khâm, bạch nguyệt quang của hắn chết đi sống lại. Cả nước đều biết, lúc hoàng đế bệ hạ trẻ tuổi của bọn họ vẫn còn là thái tử, trong lòng hắn có một cô nương. Cô nương đó người đẹp tâm thiện, từng xả thân cứu thái tử điện hạ ba lần. Mệnh cách của nàng ta vững chắc biết bao, ba đao đều không chết, nhưng lại bị một quận chúa ngang ngược là tôi hại chết. Ồ, không thể nói là hại chết. Nhìn xem, người ta sống lại rồi. Tạ Dung Khâm biết nàng ta vẫn còn sống liền không ngại xa xôi đón nàng ta về hoàng cung. Ngày thứ hai trực tiếp phong thành quý phi. Quý phi nương nương yểu điệu mảnh mai lúc này đang quỳ trên đất, run lẩy bẩy thỉnh an tôi: "Nương nương, hoàng hậu nương nương..." Câu còn chưa nói hết, nước mắt đã rơi xuống trước. Tạ Dung Khâm xuất hiện rất kịp thời, kéo nàng ta dậy che chở ở sau lưng: "Vệ Ương Ương, nàng lại muốn làm gì nàng ấy?" 2. Quả thật, Vệ Ương Ương tôi trước giờ không phải loại người dễ chọc. Cho dù là kiếp trước hay kiếp này.…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...