Sáng sớm tinh mơ, ánh mặt trời bao phủ toàn bộ Thành phố Ninh. Trên một con phố, Sở Vĩnh Du đứng bất động dưới tán cây. Nhìn đám người rải rác qua lại, trong lòng nhất thời cảm thấy xúc động. Bốn năm chinh chiến, Sở Vĩnh Du tôi cuối cùng cũng trở về, bà xã, không biết em có khỏe không...... Một vài người qua đường dừng lại nhìn, cảm thấy người thanh niên này hơi kì lạ. Dáng người cao ráo nhưng không thô kệch, giống như chim ưng trong đêm tối, bên trong chứa đựng đôi mắt sắc bén, sâu xa, như muốn chiếm đoạt tất cả tia nắng đầu tiên vào buổi sáng sớm. Đột nhiên một bóng người đến gần, khom người và nói. “Thưa ngài, đã điều tra rõ rồi, Đồng Ý Yên chưa thay đổi chỗ ở, hơn nữa, còn có một tin khác.” Mã Trạch, một trong bốn người bảo vệ Sở Vĩnh Du, là người mạnh mẽ vang dội, lúc này lại có một chút do dự. “Nói.” Nhìn thấy Sở Vĩnh Du cau mày, Mã Trạch bừng tỉnh và vô cùng lo sợ. “Nhà họ Đồng kén rể ở khách sạn Tứ Thủy Đại lúc mười giờ hôm nay.” Lại kén rể? Sở Vĩnh Du cau mày, nghĩ lại bốn…
Tác giả: