Tác giả:

Năm Khải Nguyên thứ mười ba, Hồng đế băng hà nên con trưởng là Hoàng thái tử Phương Duệ liền kế vị. Nhắc đến vị Hoàng thái tử này thì phải nói là một nhân vật truyền kỳ. Mẫu thân của hắn chỉ là một phi tần, nhưng vì Hoàng hậu không có con nên hắn liền được nhận nuôi dưới danh nghĩa Hoàng hậu và thuận lợi trở thành con trưởng. Phương Duệ tuy tuổi con trẻ nhưng lại học rộng tài cao, phong thái hơn người, thiên chất tự nhiên. Hắn tại vị tám năm đã dẹp yên nội loạn, bình định ngoại xâm và lưu thành một giai thoại truyền kỳ. Đêm đã khuya, trăng sáng như gương. Ngoài đại điện truyền đến hàng loạt tiếng khóc bi thương, vậy mà bên trong lại yên tĩnh như chốn không người, cho dù là một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy tiếng. Tâm tình Phương Duệ phức tạp nằm ở trên giường. Hắn thân là hoàng đế, đăng cơ đã tám năm và cũng bị bẻ cong tám năm. Suốt quãng thời gian tám năm này, hắn so với cái móc áo còn muốn cong hơn… vậy mà đến lúc sắp chết, hắn mới biết được người nam nhân mà mình lén…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...