Tác giả:

Anh không chữa lành cho em, anh yêu em. —- “Mình cưới nhau đi” _ Tiết trời đang độ tiết thu phân, nắng nóng gay gắt hệt như một thiếu niên phản nghịch. Quãng đường từ công ty ra cứ như một nồi nước sôi, Trác Dụ vừa lên xe lập tức cởi áo vest ném ra ghế sau. Chờ nhiệt độ giảm xuống đôi chút, anh mới bắt đầu khởi động xe. Cuộc gọi của Tạ Hựu Địch đến: “Thế nào rồi, ngả bài chưa?” Trác Dụ đeo kính râm vào, trước khi rẽ trái quan sát qua kính chiếu hậu: “Buổi chiều họp, không rảnh nói.” “Bây giờ mới 4 giờ, nói một câu thì chậm trễ bao lâu đâu chứ? Cậu vốn không muốn đi đúng không?” Giọng Tạ Hựu Địch cất cao: “Cậu yêu cô cậu nhiều bao nhiêu?” Trác Dụ thắng gấp xe lại, cau mày nói: “Nói năng đàng hoàng.” “Cậu có còn muốn làm chính mình không?” Tạ Hựu Địch xuy một tiếng: “Sao, cậu định làm tấm bia cho “Triệu Lâm” cả đời à? Dọn dẹp đống hỗn độn cho gia đình cô cậu cả đời?” Trác Dụ không nói gì, chỉ cười cười, đuôi mắt có nếp nhăn nhẹ hệt như đuôi mặt trăng cong lên. Tạ Hựu Địch: “Cậu cười cái…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...