Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…

Chương 44: Cô gái vô lương tâm (40)

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenTất cả những thứ trong túi rơi xuống đất, đồ dùng sinh lý của con gái, quần áo cá nhân và một vài bức ảnh.Là ảnh chụp Bạch Cập khi còn nhỏ, một trong số đó có một bức là mẹ Bạch tắm cho Bạch Cập lúc một tuổi, có thể nhìn thấy rõ ràng, Bạch Cập là con gái.Ngoài ra còn có những bức ảnh cô mặc váy và thắt bím khi cô mới hai ba tuổi."Mày còn muốn biện minh sao?" Cha Bạch lạnh giọng mở miệng.Mẹ Bạch nhìn thấy, trong lòng kinh ngạc, mấy thứ này, bọn họ làm sao có?Bà đã đem chôn ở quê nhà, không có khả năng sẽ bị tìm được..... Không thể nào.....Trong lúc Mẹ Bạch hoảng loạn.Tô Mộc cười khẽ."Thì chính là như vậy?"Khuynh thế dung nhan hoảng nhân tâm thần. (*)(*) Dung nhan xinh đẹp đến mức làm tâm trí sợ hãi.Mọi người rõ ràng ở trong cùng một không gian, lại khiến người ta cảm thấy cô có tầm nhìn giống như thượng đế, cảm giác như nhìn thế giới minh bạch, sáng suốt.Dường như nhất cử nhất động của bọn họ đều bị nhìn thấu, làm cho người ta nổi hết da gà.Ngay cả cha Bạch, một nhân vật đã từng chứng kiến ​​mọi cảnh tượng nơi thương trường, cũng có loại cảm giác da đầu tê dại.Mẹ Bạch vô cùng kinh ngạc, cảm thấy có hy vọng, "con trai" có thể đem cục diện này bẻ trở lại."Cha, Bạch Cập trêu đùa ngài như vậy, tội không thể tha thứ! Hai mẹ con họ gạt ngài nhiều năm như vậy, rõ ràng có ý đồ, Bạch gia không thể mất trong tay hai người này!"Rõ ràng là các cô đang chiếm lợi thế, nhưng sao Bạch Mạn Tinh có một dự cảm xấu, muốn cắt đứt mớ hỗn độn này bằng con dao sắc bén.Lúc này, liền làm cha Bạch tức giận, như thế Bạch Cập không thể xoay người!Cô con gái ngày thường không nhìn tới, bởi vì cô và Lam Duyệt đã làm rất tốt việc vạch trần đứa con trai giả này, cha Bạch quay đầu nhìn cô gật đầu."Đem hai mẹ con này nhốt lại!""Trước đó, con còn có thứ muốn cho cha xem." Tô Mộc hờ hững vỗ tay, liền có người đưa lên máy tính bảng.Cha Bạch nhìn người đưa máy tính bảng cho mình, nheo mắt.Tâm phúc của hắn....."Lão gia, mời xem." Người đàn ông trung niên trên mặt không chút biểu cảm nào mở miệng nói.Cha Bạch ném sự nghi ngờ trong lòng, cúi xuống nhìn máy tính bảng.Đưa tay nhấp vào.Là video theo dõi, cũng có ghi âm.Mọi người nghe giọng nói quen thuộc phát ra trong máy tính bảng, còn có nội dụng cuộc đối thoại, ánh mắt mọi người đều tập trung vào hai người Lam Duyệt và Bạch Mạn Tinh.Ban đầu, cuộc nói chuyện giữa Lam Duyệt và Bạch Mạn Tinh chỉ nhằm vào việc Tô Mộc là con gái, nhưng càng nghe, bọn họ càng kinh hoảng.Bạch Mạn Tinh: "Nghe được sao?"Lam Duyệt: "Nghe được, lão gia cùng Bạch Cập không có tránh tôi, tôi đem cuộc nói chuyện của bọn họ ghi âm, cô muốn những thứ này để làm gì?"Bạch Mạn Tinh: "Mục tiêu của chúng ta đều giống nhau, không thể để cho Bạch Cập tiếp nhận Bạch gia, cho nên nhất định phải làm cha thất vọng."Lam Duyệt: "Cô là muốn..... Muốn đem tình báo này đưa cho Phác Tiêu?"Bạch Mạn Tinh: "Ừ."Lam Duyệt: "Tôi biết rồi, chỉ cần có thể làm cho Bạch Cập cùng người đàn bà kia bị đuổi ra khỏi Bạch gia, tôi sẽ tiếp tục chú ý những chuyện này."Bạch Mạn Tinh: "Được, sớm thôi.....".....Sau đó liên tiếp là mấy cuộc trò chuyện, tất cả về tổ chức và công việc của Bạch gia, đều qua miệng Lam Duyệt kể cho Bạch Mạn Tinh, Bạch Mạn Tinh nói với ai, chỉ cần họ không phải là kẻ ngốc liền có thể hiểu được.Cha Bạch sắc mặt u ám đến không thể u ám hơn.Bên dưới sự u ám kia, là một trận bão táp phong ba!"Bang ---" Máy tính bảng bị cha Bạch ném xuống đất.Con ngươi đỏ như máu nhìn về phía Lam Duyệt cùng Bạch Mạn Tinh."Lão gia, tôi đều là bị ép buộc a, đều là Bạch Mạn Tinh ép tôi." Lam Duyệt lớn tiếng quỳ xuống doạ người.

Editor: Tieen

Tất cả những thứ trong túi rơi xuống đất, đồ dùng sinh lý của con gái, quần áo cá nhân và một vài bức ảnh.

Là ảnh chụp Bạch Cập khi còn nhỏ, một trong số đó có một bức là mẹ Bạch tắm cho Bạch Cập lúc một tuổi, có thể nhìn thấy rõ ràng, Bạch Cập là con gái.

Ngoài ra còn có những bức ảnh cô mặc váy và thắt bím khi cô mới hai ba tuổi.

"Mày còn muốn biện minh sao?" Cha Bạch lạnh giọng mở miệng.

Mẹ Bạch nhìn thấy, trong lòng kinh ngạc, mấy thứ này, bọn họ làm sao có?

Bà đã đem chôn ở quê nhà, không có khả năng sẽ bị tìm được..... Không thể nào.....

Trong lúc Mẹ Bạch hoảng loạn.

Tô Mộc cười khẽ.

"Thì chính là như vậy?"

Khuynh thế dung nhan hoảng nhân tâm thần. (*)

(*) Dung nhan xinh đẹp đến mức làm tâm trí sợ hãi.

Mọi người rõ ràng ở trong cùng một không gian, lại khiến người ta cảm thấy cô có tầm nhìn giống như thượng đế, cảm giác như nhìn thế giới minh bạch, sáng suốt.

Dường như nhất cử nhất động của bọn họ đều bị nhìn thấu, làm cho người ta nổi hết da gà.

Ngay cả cha Bạch, một nhân vật đã từng chứng kiến ​​mọi cảnh tượng nơi thương trường, cũng có loại cảm giác da đầu tê dại.

Mẹ Bạch vô cùng kinh ngạc, cảm thấy có hy vọng, "con trai" có thể đem cục diện này bẻ trở lại.

"Cha, Bạch Cập trêu đùa ngài như vậy, tội không thể tha thứ! Hai mẹ con họ gạt ngài nhiều năm như vậy, rõ ràng có ý đồ, Bạch gia không thể mất trong tay hai người này!"

Rõ ràng là các cô đang chiếm lợi thế, nhưng sao Bạch Mạn Tinh có một dự cảm xấu, muốn cắt đứt mớ hỗn độn này bằng con dao sắc bén.

Lúc này, liền làm cha Bạch tức giận, như thế Bạch Cập không thể xoay người!

Cô con gái ngày thường không nhìn tới, bởi vì cô và Lam Duyệt đã làm rất tốt việc vạch trần đứa con trai giả này, cha Bạch quay đầu nhìn cô gật đầu.

"Đem hai mẹ con này nhốt lại!"

"Trước đó, con còn có thứ muốn cho cha xem." Tô Mộc hờ hững vỗ tay, liền có người đưa lên máy tính bảng.

Cha Bạch nhìn người đưa máy tính bảng cho mình, nheo mắt.

Tâm phúc của hắn.....

"Lão gia, mời xem." Người đàn ông trung niên trên mặt không chút biểu cảm nào mở miệng nói.

Cha Bạch ném sự nghi ngờ trong lòng, cúi xuống nhìn máy tính bảng.

Đưa tay nhấp vào.

Là video theo dõi, cũng có ghi âm.

Mọi người nghe giọng nói quen thuộc phát ra trong máy tính bảng, còn có nội dụng cuộc đối thoại, ánh mắt mọi người đều tập trung vào hai người Lam Duyệt và Bạch Mạn Tinh.

Ban đầu, cuộc nói chuyện giữa Lam Duyệt và Bạch Mạn Tinh chỉ nhằm vào việc Tô Mộc là con gái, nhưng càng nghe, bọn họ càng kinh hoảng.

Bạch Mạn Tinh: "Nghe được sao?"

Lam Duyệt: "Nghe được, lão gia cùng Bạch Cập không có tránh tôi, tôi đem cuộc nói chuyện của bọn họ ghi âm, cô muốn những thứ này để làm gì?"

Bạch Mạn Tinh: "Mục tiêu của chúng ta đều giống nhau, không thể để cho Bạch Cập tiếp nhận Bạch gia, cho nên nhất định phải làm cha thất vọng."

Lam Duyệt: "Cô là muốn..... Muốn đem tình báo này đưa cho Phác Tiêu?"

Bạch Mạn Tinh: "Ừ."

Lam Duyệt: "Tôi biết rồi, chỉ cần có thể làm cho Bạch Cập cùng người đàn bà kia bị đuổi ra khỏi Bạch gia, tôi sẽ tiếp tục chú ý những chuyện này."

Bạch Mạn Tinh: "Được, sớm thôi....."

.....

Sau đó liên tiếp là mấy cuộc trò chuyện, tất cả về tổ chức và công việc của Bạch gia, đều qua miệng Lam Duyệt kể cho Bạch Mạn Tinh, Bạch Mạn Tinh nói với ai, chỉ cần họ không phải là kẻ ngốc liền có thể hiểu được.

Cha Bạch sắc mặt u ám đến không thể u ám hơn.

Bên dưới sự u ám kia, là một trận bão táp phong ba!

"Bang ---" Máy tính bảng bị cha Bạch ném xuống đất.

Con ngươi đỏ như máu nhìn về phía Lam Duyệt cùng Bạch Mạn Tinh.

"Lão gia, tôi đều là bị ép buộc a, đều là Bạch Mạn Tinh ép tôi." Lam Duyệt lớn tiếng quỳ xuống doạ người.

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenTất cả những thứ trong túi rơi xuống đất, đồ dùng sinh lý của con gái, quần áo cá nhân và một vài bức ảnh.Là ảnh chụp Bạch Cập khi còn nhỏ, một trong số đó có một bức là mẹ Bạch tắm cho Bạch Cập lúc một tuổi, có thể nhìn thấy rõ ràng, Bạch Cập là con gái.Ngoài ra còn có những bức ảnh cô mặc váy và thắt bím khi cô mới hai ba tuổi."Mày còn muốn biện minh sao?" Cha Bạch lạnh giọng mở miệng.Mẹ Bạch nhìn thấy, trong lòng kinh ngạc, mấy thứ này, bọn họ làm sao có?Bà đã đem chôn ở quê nhà, không có khả năng sẽ bị tìm được..... Không thể nào.....Trong lúc Mẹ Bạch hoảng loạn.Tô Mộc cười khẽ."Thì chính là như vậy?"Khuynh thế dung nhan hoảng nhân tâm thần. (*)(*) Dung nhan xinh đẹp đến mức làm tâm trí sợ hãi.Mọi người rõ ràng ở trong cùng một không gian, lại khiến người ta cảm thấy cô có tầm nhìn giống như thượng đế, cảm giác như nhìn thế giới minh bạch, sáng suốt.Dường như nhất cử nhất động của bọn họ đều bị nhìn thấu, làm cho người ta nổi hết da gà.Ngay cả cha Bạch, một nhân vật đã từng chứng kiến ​​mọi cảnh tượng nơi thương trường, cũng có loại cảm giác da đầu tê dại.Mẹ Bạch vô cùng kinh ngạc, cảm thấy có hy vọng, "con trai" có thể đem cục diện này bẻ trở lại."Cha, Bạch Cập trêu đùa ngài như vậy, tội không thể tha thứ! Hai mẹ con họ gạt ngài nhiều năm như vậy, rõ ràng có ý đồ, Bạch gia không thể mất trong tay hai người này!"Rõ ràng là các cô đang chiếm lợi thế, nhưng sao Bạch Mạn Tinh có một dự cảm xấu, muốn cắt đứt mớ hỗn độn này bằng con dao sắc bén.Lúc này, liền làm cha Bạch tức giận, như thế Bạch Cập không thể xoay người!Cô con gái ngày thường không nhìn tới, bởi vì cô và Lam Duyệt đã làm rất tốt việc vạch trần đứa con trai giả này, cha Bạch quay đầu nhìn cô gật đầu."Đem hai mẹ con này nhốt lại!""Trước đó, con còn có thứ muốn cho cha xem." Tô Mộc hờ hững vỗ tay, liền có người đưa lên máy tính bảng.Cha Bạch nhìn người đưa máy tính bảng cho mình, nheo mắt.Tâm phúc của hắn....."Lão gia, mời xem." Người đàn ông trung niên trên mặt không chút biểu cảm nào mở miệng nói.Cha Bạch ném sự nghi ngờ trong lòng, cúi xuống nhìn máy tính bảng.Đưa tay nhấp vào.Là video theo dõi, cũng có ghi âm.Mọi người nghe giọng nói quen thuộc phát ra trong máy tính bảng, còn có nội dụng cuộc đối thoại, ánh mắt mọi người đều tập trung vào hai người Lam Duyệt và Bạch Mạn Tinh.Ban đầu, cuộc nói chuyện giữa Lam Duyệt và Bạch Mạn Tinh chỉ nhằm vào việc Tô Mộc là con gái, nhưng càng nghe, bọn họ càng kinh hoảng.Bạch Mạn Tinh: "Nghe được sao?"Lam Duyệt: "Nghe được, lão gia cùng Bạch Cập không có tránh tôi, tôi đem cuộc nói chuyện của bọn họ ghi âm, cô muốn những thứ này để làm gì?"Bạch Mạn Tinh: "Mục tiêu của chúng ta đều giống nhau, không thể để cho Bạch Cập tiếp nhận Bạch gia, cho nên nhất định phải làm cha thất vọng."Lam Duyệt: "Cô là muốn..... Muốn đem tình báo này đưa cho Phác Tiêu?"Bạch Mạn Tinh: "Ừ."Lam Duyệt: "Tôi biết rồi, chỉ cần có thể làm cho Bạch Cập cùng người đàn bà kia bị đuổi ra khỏi Bạch gia, tôi sẽ tiếp tục chú ý những chuyện này."Bạch Mạn Tinh: "Được, sớm thôi.....".....Sau đó liên tiếp là mấy cuộc trò chuyện, tất cả về tổ chức và công việc của Bạch gia, đều qua miệng Lam Duyệt kể cho Bạch Mạn Tinh, Bạch Mạn Tinh nói với ai, chỉ cần họ không phải là kẻ ngốc liền có thể hiểu được.Cha Bạch sắc mặt u ám đến không thể u ám hơn.Bên dưới sự u ám kia, là một trận bão táp phong ba!"Bang ---" Máy tính bảng bị cha Bạch ném xuống đất.Con ngươi đỏ như máu nhìn về phía Lam Duyệt cùng Bạch Mạn Tinh."Lão gia, tôi đều là bị ép buộc a, đều là Bạch Mạn Tinh ép tôi." Lam Duyệt lớn tiếng quỳ xuống doạ người.

Chương 44: Cô gái vô lương tâm (40)