Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…

Chương 72: Nha hoàn đến rồi (8)

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: TieenSắc mặt lão ăn mày lại thay đổi.Hiện tại hắn thật đúng là hy vọng mình là một kẻ ăn mày lưu manh, trực tiếp đem tiểu nha đầu cáo kỉnh này đuổi đi.Ánh mắt ra hiệu cho thiếu niên nhìn xem tờ giấy Tô Mộc đưa.Thiếu niên nhìn thấy, gật đầu với lão ăn mày."Cô nương, ngươi có thể đi rồi." Ý tứ là hắn sẽ giúp, nhưng không muốn nhìn thấy cô.Tô Mộc liền xoay người đi, ánh mắt ba hài tử kia khát vọng nhìn đồ ăn trên tay cô, lão ăn mày da mặt dày, hô: "Cô nương, bọn ta giúp ngươi làm việc, ngươi cũng nên cung cấp thức ăn cho bọn ta."Tô Mộc quay đầu lại, đem đồ ăn trên tay để xuống, hỏi: "Có cần cung cấp chỗ ở không?"Chỗ ở cùng thức ăn là có thể mang người về tới, thật có lời.Lão ăn mày: "... Tiểu cô nương, ngươi đi đi."Cô ở chỗ này thực sự làm lão tức giận.Nhìn bóng dáng Tô Mộc rời đi, lão ăn mày cho thiếu niên ánh mắt, thiếu niên lập tức đứng dậy, từ từ đi theo.Không bao lâu, thiếu niên trở về, ở bên tai lão ăn mày nói: "Là người tướng quân phủ."Lão ăn mày nhìn tờ giấy trên tay, danh sách được liệt kê bên trên, nheo mắt lại, trầm giọng nói, "Tướng quân phủ sợ rằng sắp thay đổi.""Thất lão, ngài đây là ý gì?" Thiếu niên nghi hoặc dò hỏi.Thất lão Tiếu Tiếu, nói: "Một nha đầu mà khôn khéo như vậy, tướng quân phủ, có thể không thay đổi trời đất sao?"Thiếu niên sửng sốt, những việc trên tờ giấy kia cũng không phải đại sự gì, cảm thấy lời này của Thất lão chỉ là trêu chọc thôi."Đi thôi, nhóm tiểu tử, trở về ăn cơm." Thất lão xách theo đồ ăn dẫn theo bọn họ đi ra ngoài thành.-【 Ký chủ, cô điều tra một chút sự tình vụn vặt trong triều đình làm gì vậy? Là đối với nhiệm vụ có lợi sao? 】"Ừm."Cửu Thiên Tuế biết những gì trên tờ giấy.Chỉ là mấy sự tình vụn vặt có chút kỳ quái, ví dụ như: Vị quan viên nào đi tửu lầu nào ăn cơm; vị quan viên nào đi thanh lâu nào chơi; vị quan viên nào thân thiết với vị quan viên nào.Mấy sự tình vụn vặt này chẳng liên quan gì đến nhiệm vụ, nó không nghĩ ra ký chủ muốn biết những thứ này để làm gì?Điều quan trọng nhất của Cửu Thiên Tuế luôn là nhiệm vụ, mà đối với Tô Mộc điều quan trọng luôn là kiếm tiền.Cửu Thiên Tuế rất khó lý giải cách làm của Tô Mộc, trừ phi có tích phân, nếu không Tô Mộc cũng lười giải thích cho Cửu Thiên Tuế.Sau đó liền hình thành việc Cửu Thiên Tuế luôn nghi hoặc cách làm của Tô Mộc.Xét thấy nhiệm vụ trước Tô Mộc bày trí ra sự tình lớn như vậy để hoàn thành nhiệm vụ, Cửu Thiên Tuế cảm thấy cần đưa ra kiến nghị cho Tô Mộc, để cô nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.【 Bổn hệ thống thân thiện nhắc nhở ký chủ, cô có thể bắt đầu từ đây để hoàn thành nhiệm vụ.Nam chính tạm định của thế giới nhiệm vụ này là Thái Tử, sau này Thái Tử sẽ hoàng đế Long Thần quốc.Cho nên ký chủ có thể công lược Thái Tử, có Thái Tử quyền thế làm phụ trợ, cô có thể lợi dụng Thái Tử đi hoàn thành nhiệm vụ.Đúng là một kế hoạch hoàn hảo. 】"Phiền phức." Tô Mộc sâu kín phun ra hai chữ.Cửu Thiên Tuế:【 ... 】【 Phiền phức? Ký chủ nói những lời này, xin hãy nhìn lại lương tâm của cô. 】Không phải phương thức của ký chủ, mới là phiền phức nhất sao?"Ừm, rất có lương tâm."Kiếm tiền là trạng thái cô cảm thấy nhất thoải mái nhất, công lược nam nhân gì đó, thật rắc rối và phiền phức.Cửu Thiên Tuế không lời nào để nói, quyết định trầm mặc.Mệnh nó thật khổ, khó có khi nó tích cực lên kế hoạch cho ký chủ như vậy, nhưng mà ký chủ cho rằng phương pháp của nó phiền phức?Tô Mộc rất nhanh về tới tướng quân phủ, đem bánh phù dung đưa đến trên tay Vân Linh.Vừa bước ra khỏi cửa phòng, một thân ảnh màu vàng liền nhào về phía cô.Hoàn hảo nghiêng người tránh thoát, khi nhìn lại, liền thấy đó chính là Cửu Huyền._______________Tieen: Bạo chương hôm nay đến đây là hết ạ. Có thể cách 2 hoặc 3 ngày sẽ có chương tiếp, mị cũng không chắc nữa tại mị edit tùy hứng lắm.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Tieen

Sắc mặt lão ăn mày lại thay đổi.

Hiện tại hắn thật đúng là hy vọng mình là một kẻ ăn mày lưu manh, trực tiếp đem tiểu nha đầu cáo kỉnh này đuổi đi.

Ánh mắt ra hiệu cho thiếu niên nhìn xem tờ giấy Tô Mộc đưa.

Thiếu niên nhìn thấy, gật đầu với lão ăn mày.

"Cô nương, ngươi có thể đi rồi." Ý tứ là hắn sẽ giúp, nhưng không muốn nhìn thấy cô.

Tô Mộc liền xoay người đi, ánh mắt ba hài tử kia khát vọng nhìn đồ ăn trên tay cô, lão ăn mày da mặt dày, hô: "Cô nương, bọn ta giúp ngươi làm việc, ngươi cũng nên cung cấp thức ăn cho bọn ta."

Tô Mộc quay đầu lại, đem đồ ăn trên tay để xuống, hỏi: "Có cần cung cấp chỗ ở không?"

Chỗ ở cùng thức ăn là có thể mang người về tới, thật có lời.

Lão ăn mày: "... Tiểu cô nương, ngươi đi đi."

Cô ở chỗ này thực sự làm lão tức giận.

Nhìn bóng dáng Tô Mộc rời đi, lão ăn mày cho thiếu niên ánh mắt, thiếu niên lập tức đứng dậy, từ từ đi theo.

Không bao lâu, thiếu niên trở về, ở bên tai lão ăn mày nói: "Là người tướng quân phủ."

Lão ăn mày nhìn tờ giấy trên tay, danh sách được liệt kê bên trên, nheo mắt lại, trầm giọng nói, "Tướng quân phủ sợ rằng sắp thay đổi."

"Thất lão, ngài đây là ý gì?" Thiếu niên nghi hoặc dò hỏi.

Thất lão Tiếu Tiếu, nói: "Một nha đầu mà khôn khéo như vậy, tướng quân phủ, có thể không thay đổi trời đất sao?"

Thiếu niên sửng sốt, những việc trên tờ giấy kia cũng không phải đại sự gì, cảm thấy lời này của Thất lão chỉ là trêu chọc thôi.

"Đi thôi, nhóm tiểu tử, trở về ăn cơm." Thất lão xách theo đồ ăn dẫn theo bọn họ đi ra ngoài thành.

-

【 Ký chủ, cô điều tra một chút sự tình vụn vặt trong triều đình làm gì vậy? Là đối với nhiệm vụ có lợi sao? 】

"Ừm."

Cửu Thiên Tuế biết những gì trên tờ giấy.

Chỉ là mấy sự tình vụn vặt có chút kỳ quái, ví dụ như: Vị quan viên nào đi tửu lầu nào ăn cơm; vị quan viên nào đi thanh lâu nào chơi; vị quan viên nào thân thiết với vị quan viên nào.

Mấy sự tình vụn vặt này chẳng liên quan gì đến nhiệm vụ, nó không nghĩ ra ký chủ muốn biết những thứ này để làm gì?

Điều quan trọng nhất của Cửu Thiên Tuế luôn là nhiệm vụ, mà đối với Tô Mộc điều quan trọng luôn là kiếm tiền.

Cửu Thiên Tuế rất khó lý giải cách làm của Tô Mộc, trừ phi có tích phân, nếu không Tô Mộc cũng lười giải thích cho Cửu Thiên Tuế.

Sau đó liền hình thành việc Cửu Thiên Tuế luôn nghi hoặc cách làm của Tô Mộc.

Xét thấy nhiệm vụ trước Tô Mộc bày trí ra sự tình lớn như vậy để hoàn thành nhiệm vụ, Cửu Thiên Tuế cảm thấy cần đưa ra kiến nghị cho Tô Mộc, để cô nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.

【 Bổn hệ thống thân thiện nhắc nhở ký chủ, cô có thể bắt đầu từ đây để hoàn thành nhiệm vụ.

Nam chính tạm định của thế giới nhiệm vụ này là Thái Tử, sau này Thái Tử sẽ hoàng đế Long Thần quốc.

Cho nên ký chủ có thể công lược Thái Tử, có Thái Tử quyền thế làm phụ trợ, cô có thể lợi dụng Thái Tử đi hoàn thành nhiệm vụ.

Đúng là một kế hoạch hoàn hảo. 】

"Phiền phức." Tô Mộc sâu kín phun ra hai chữ.

Cửu Thiên Tuế:【 ... 】

【 Phiền phức? Ký chủ nói những lời này, xin hãy nhìn lại lương tâm của cô. 】

Không phải phương thức của ký chủ, mới là phiền phức nhất sao?

"Ừm, rất có lương tâm."

Kiếm tiền là trạng thái cô cảm thấy nhất thoải mái nhất, công lược nam nhân gì đó, thật rắc rối và phiền phức.

Cửu Thiên Tuế không lời nào để nói, quyết định trầm mặc.

Mệnh nó thật khổ, khó có khi nó tích cực lên kế hoạch cho ký chủ như vậy, nhưng mà ký chủ cho rằng phương pháp của nó phiền phức?

Tô Mộc rất nhanh về tới tướng quân phủ, đem bánh phù dung đưa đến trên tay Vân Linh.

Vừa bước ra khỏi cửa phòng, một thân ảnh màu vàng liền nhào về phía cô.

Hoàn hảo nghiêng người tránh thoát, khi nhìn lại, liền thấy đó chính là Cửu Huyền.

_______________

Tieen: Bạo chương hôm nay đến đây là hết ạ. Có thể cách 2 hoặc 3 ngày sẽ có chương tiếp, mị cũng không chắc nữa tại mị edit tùy hứng lắm.

Image removed.

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: TieenSắc mặt lão ăn mày lại thay đổi.Hiện tại hắn thật đúng là hy vọng mình là một kẻ ăn mày lưu manh, trực tiếp đem tiểu nha đầu cáo kỉnh này đuổi đi.Ánh mắt ra hiệu cho thiếu niên nhìn xem tờ giấy Tô Mộc đưa.Thiếu niên nhìn thấy, gật đầu với lão ăn mày."Cô nương, ngươi có thể đi rồi." Ý tứ là hắn sẽ giúp, nhưng không muốn nhìn thấy cô.Tô Mộc liền xoay người đi, ánh mắt ba hài tử kia khát vọng nhìn đồ ăn trên tay cô, lão ăn mày da mặt dày, hô: "Cô nương, bọn ta giúp ngươi làm việc, ngươi cũng nên cung cấp thức ăn cho bọn ta."Tô Mộc quay đầu lại, đem đồ ăn trên tay để xuống, hỏi: "Có cần cung cấp chỗ ở không?"Chỗ ở cùng thức ăn là có thể mang người về tới, thật có lời.Lão ăn mày: "... Tiểu cô nương, ngươi đi đi."Cô ở chỗ này thực sự làm lão tức giận.Nhìn bóng dáng Tô Mộc rời đi, lão ăn mày cho thiếu niên ánh mắt, thiếu niên lập tức đứng dậy, từ từ đi theo.Không bao lâu, thiếu niên trở về, ở bên tai lão ăn mày nói: "Là người tướng quân phủ."Lão ăn mày nhìn tờ giấy trên tay, danh sách được liệt kê bên trên, nheo mắt lại, trầm giọng nói, "Tướng quân phủ sợ rằng sắp thay đổi.""Thất lão, ngài đây là ý gì?" Thiếu niên nghi hoặc dò hỏi.Thất lão Tiếu Tiếu, nói: "Một nha đầu mà khôn khéo như vậy, tướng quân phủ, có thể không thay đổi trời đất sao?"Thiếu niên sửng sốt, những việc trên tờ giấy kia cũng không phải đại sự gì, cảm thấy lời này của Thất lão chỉ là trêu chọc thôi."Đi thôi, nhóm tiểu tử, trở về ăn cơm." Thất lão xách theo đồ ăn dẫn theo bọn họ đi ra ngoài thành.-【 Ký chủ, cô điều tra một chút sự tình vụn vặt trong triều đình làm gì vậy? Là đối với nhiệm vụ có lợi sao? 】"Ừm."Cửu Thiên Tuế biết những gì trên tờ giấy.Chỉ là mấy sự tình vụn vặt có chút kỳ quái, ví dụ như: Vị quan viên nào đi tửu lầu nào ăn cơm; vị quan viên nào đi thanh lâu nào chơi; vị quan viên nào thân thiết với vị quan viên nào.Mấy sự tình vụn vặt này chẳng liên quan gì đến nhiệm vụ, nó không nghĩ ra ký chủ muốn biết những thứ này để làm gì?Điều quan trọng nhất của Cửu Thiên Tuế luôn là nhiệm vụ, mà đối với Tô Mộc điều quan trọng luôn là kiếm tiền.Cửu Thiên Tuế rất khó lý giải cách làm của Tô Mộc, trừ phi có tích phân, nếu không Tô Mộc cũng lười giải thích cho Cửu Thiên Tuế.Sau đó liền hình thành việc Cửu Thiên Tuế luôn nghi hoặc cách làm của Tô Mộc.Xét thấy nhiệm vụ trước Tô Mộc bày trí ra sự tình lớn như vậy để hoàn thành nhiệm vụ, Cửu Thiên Tuế cảm thấy cần đưa ra kiến nghị cho Tô Mộc, để cô nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.【 Bổn hệ thống thân thiện nhắc nhở ký chủ, cô có thể bắt đầu từ đây để hoàn thành nhiệm vụ.Nam chính tạm định của thế giới nhiệm vụ này là Thái Tử, sau này Thái Tử sẽ hoàng đế Long Thần quốc.Cho nên ký chủ có thể công lược Thái Tử, có Thái Tử quyền thế làm phụ trợ, cô có thể lợi dụng Thái Tử đi hoàn thành nhiệm vụ.Đúng là một kế hoạch hoàn hảo. 】"Phiền phức." Tô Mộc sâu kín phun ra hai chữ.Cửu Thiên Tuế:【 ... 】【 Phiền phức? Ký chủ nói những lời này, xin hãy nhìn lại lương tâm của cô. 】Không phải phương thức của ký chủ, mới là phiền phức nhất sao?"Ừm, rất có lương tâm."Kiếm tiền là trạng thái cô cảm thấy nhất thoải mái nhất, công lược nam nhân gì đó, thật rắc rối và phiền phức.Cửu Thiên Tuế không lời nào để nói, quyết định trầm mặc.Mệnh nó thật khổ, khó có khi nó tích cực lên kế hoạch cho ký chủ như vậy, nhưng mà ký chủ cho rằng phương pháp của nó phiền phức?Tô Mộc rất nhanh về tới tướng quân phủ, đem bánh phù dung đưa đến trên tay Vân Linh.Vừa bước ra khỏi cửa phòng, một thân ảnh màu vàng liền nhào về phía cô.Hoàn hảo nghiêng người tránh thoát, khi nhìn lại, liền thấy đó chính là Cửu Huyền._______________Tieen: Bạo chương hôm nay đến đây là hết ạ. Có thể cách 2 hoặc 3 ngày sẽ có chương tiếp, mị cũng không chắc nữa tại mị edit tùy hứng lắm.

Chương 72: Nha hoàn đến rồi (8)