Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…
Chương 122: Nha hoàn đến rồi (58)
Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenTô Mộc ngước mắt, ngón tay vuốt ve cái chén trên tay."Làm bẩn sao?"Chén này nên thấy may mắn khi người thưởng thức nó xuất hiện."Đây chính là chén trà gia yêu nhất, còn không mau buông xuống!" Quản gia thật cẩn thận nhìn cái chén kia.Yêu nhất?Vừa lúc."Quản gia, có một khoản sổ sách, ta nghĩ chúng ta cần tính một chút.""Sổ sách? Sổ sách gì?" Quản gia nghi hoặc."Mới vừa rồi, ta lột tôm cho Thập Thất hoàng tử, một con là một lượng, tổng cộng là...""Lại tính thêm phụ phí rót rượu, thử độc... tổng cộng là bốn mươi lượng tiền công."Quản gia ngây ngốc khi nghe lời cô nói.Sau khi nghe xong chỉ cảm thấy buồn cười, "Ngươi là nha hoàn phủ hoàng tử, hầu hạ gia là phúc khí của ngươi, ngươi lại dùng ngân lượng mà cân đo đong đếm, thật là tục tằn.""Đầu tiên, ta là nha hoàn rửa rau phủ hoàng tử, hầu hạ bữa tối cũng không phải trong phạm vi chức trách của ta; tiếp theo, ngài cảm thấy lấy thân phận cao quý của Thập Thất hoàng tử, chút ngân lượng đó còn không sánh nổi...""Thân phận gia sao chỉ trị giá bấy nhiêu ngân lượng!?" Quản gia còn chưa nghe xong, lập tức phản bác.Bốn mươi lượng bạc, cũng chỉ bằng một cọng tóc của gia thôi."Cho nên, nhờ quản gia thanh toán ngân lượng." Tô Mộc nói, quơ quơ cái chén trên tay.Quản gia sửng sốt, nàng, nàng, nàng đây là lấy chén trà uy hiếp mình!?"Ngươi, ngươi buông cái chén ra!""Vẫn là không cho sao?" Tô Mộc rất phối hợp buông chén trà ra, đặt ở trên bàn trong tầm tay.Quản gia nuốt nuốt nước miếng, tiến lên thật cẩn thận che chở cái chén.Thật là may mắn khi chén trà yêu quý của gia vẫn ổn.[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]"Bắt lấy nha hoàn này cho ta!" Quản gia rống lớn.Nha hoàn này thật to gan, chẳng phân biệt tôn ti, không thể giữ!"Ha?" Cô phối hợp như thế, nhưng vị quản gia dường như không cảm kích.Trước khi hộ vệ lại đây, Tô Mộc liền lấy cái chén trên tay quản gia đặt lên đầu hắn."Nếu tiến về phía trước một bước, cái chén này sẽ va vào đầu quản gia."Quản gia: "..."Thật là một cách uy hiếp độc đáo.Hiện tại không phải là lúc nghĩ cái này!Hắn bị nha hoàn này uy hiếp lần thứ hai.Nhưng cảm nhận được chén trà dán vào đầu, hắn lập tức không dám nhúc nhích.Đó chính là bảo bối giá trị liên thành a."Ngươi, ngươi muốn làm gì!?"Quản gia run rẩy hỏi."Mới vừa nói." Tô Mộc nhàn nhạt nói.Cửu Thiên Tuế vì quản gia cầu nguyện.Thời điểm ký chủ dễ dàng nói chuyện, không đem ngân lượng cho cô, lại muốn đợi ký chủ dùng thủ đoạn độc đáo như vậy.Amen, phù hộ ngươi.Quản gia giật mình, có chút dở khóc dở cười, thế nhưng là vì bốn mươi lượng bạc kia.Lập tức phái người đi lấy lại đây.Tô Mộc vừa lấy được ngân lượng, đem cái chén nhét lại vào tay quản gia, cất túi tiền rồi đi vào phòng bếp.Quản gia: "..."Chuyện này là sao!?"Quản gia, nha hoàn rửa rau sau bếp đâu?"Bất quá Tô Mộc mới vừa đi hai phút, liền có hộ vệ lại đây dò hỏi."Tìm nàng làm gì?" Quản gia rõ ràng khó chịu, mới vừa rồi bị uy hiếp một phen, còn nghĩ muốn thu thập nha hoàn này như thế nào."Chủ tử tìm nàng." Hộ vệ giải thích, sau đó lại nói, "Quản gia đưa nàng tới bể tắm."Quản gia với gương mặt chữ điền ngốc lăng ước chừng mười giây.Tắm, bể tắm!?Gia ở bể tắm tìm nha đầu xấu xí kia làm gì?Hắn quả thực không dám nghĩ nhiều.Cất bước đi đến phòng bếp.Thời điểm đến phòng bếp, nhìn thấy mấy nha hoàn sau khi nhận ngân lượng từ trên tay Tô Mộc, đi rửa chén.Quản gia: "..."Hắn cái gì cũng không thấy được, cái gì cũng không thấy được...Hít sâu một hơi, dùng gương mặt hiền lành tươi cười tiến lên: "Nha hoàn rửa rau, ngươi lại đây."Không động tĩnh.Quản gia tiếp tục nhẹ giọng gọi một tiếng nữa.Vẫn không có động tĩnh.☆☆☆☆☆28/12/2021
Editor: Tieen
Tô Mộc ngước mắt, ngón tay vuốt ve cái chén trên tay.
"Làm bẩn sao?"
Chén này nên thấy may mắn khi người thưởng thức nó xuất hiện.
"Đây chính là chén trà gia yêu nhất, còn không mau buông xuống!" Quản gia thật cẩn thận nhìn cái chén kia.
Yêu nhất?
Vừa lúc.
"Quản gia, có một khoản sổ sách, ta nghĩ chúng ta cần tính một chút."
"Sổ sách? Sổ sách gì?" Quản gia nghi hoặc.
"Mới vừa rồi, ta lột tôm cho Thập Thất hoàng tử, một con là một lượng, tổng cộng là..."
"Lại tính thêm phụ phí rót rượu, thử độc... tổng cộng là bốn mươi lượng tiền công."
Quản gia ngây ngốc khi nghe lời cô nói.
Sau khi nghe xong chỉ cảm thấy buồn cười, "Ngươi là nha hoàn phủ hoàng tử, hầu hạ gia là phúc khí của ngươi, ngươi lại dùng ngân lượng mà cân đo đong đếm, thật là tục tằn."
"Đầu tiên, ta là nha hoàn rửa rau phủ hoàng tử, hầu hạ bữa tối cũng không phải trong phạm vi chức trách của ta; tiếp theo, ngài cảm thấy lấy thân phận cao quý của Thập Thất hoàng tử, chút ngân lượng đó còn không sánh nổi..."
"Thân phận gia sao chỉ trị giá bấy nhiêu ngân lượng!?" Quản gia còn chưa nghe xong, lập tức phản bác.
Bốn mươi lượng bạc, cũng chỉ bằng một cọng tóc của gia thôi.
"Cho nên, nhờ quản gia thanh toán ngân lượng." Tô Mộc nói, quơ quơ cái chén trên tay.
Quản gia sửng sốt, nàng, nàng, nàng đây là lấy chén trà uy hiếp mình!?
"Ngươi, ngươi buông cái chén ra!"
"Vẫn là không cho sao?" Tô Mộc rất phối hợp buông chén trà ra, đặt ở trên bàn trong tầm tay.
Quản gia nuốt nuốt nước miếng, tiến lên thật cẩn thận che chở cái chén.
Thật là may mắn khi chén trà yêu quý của gia vẫn ổn.
[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]
"Bắt lấy nha hoàn này cho ta!" Quản gia rống lớn.
Nha hoàn này thật to gan, chẳng phân biệt tôn ti, không thể giữ!
"Ha?" Cô phối hợp như thế, nhưng vị quản gia dường như không cảm kích.
Trước khi hộ vệ lại đây, Tô Mộc liền lấy cái chén trên tay quản gia đặt lên đầu hắn.
"Nếu tiến về phía trước một bước, cái chén này sẽ va vào đầu quản gia."
Quản gia: "..."
Thật là một cách uy hiếp độc đáo.
Hiện tại không phải là lúc nghĩ cái này!
Hắn bị nha hoàn này uy hiếp lần thứ hai.
Nhưng cảm nhận được chén trà dán vào đầu, hắn lập tức không dám nhúc nhích.
Đó chính là bảo bối giá trị liên thành a.
"Ngươi, ngươi muốn làm gì!?"
Quản gia run rẩy hỏi.
"Mới vừa nói." Tô Mộc nhàn nhạt nói.
Cửu Thiên Tuế vì quản gia cầu nguyện.
Thời điểm ký chủ dễ dàng nói chuyện, không đem ngân lượng cho cô, lại muốn đợi ký chủ dùng thủ đoạn độc đáo như vậy.
Amen, phù hộ ngươi.
Quản gia giật mình, có chút dở khóc dở cười, thế nhưng là vì bốn mươi lượng bạc kia.
Lập tức phái người đi lấy lại đây.
Tô Mộc vừa lấy được ngân lượng, đem cái chén nhét lại vào tay quản gia, cất túi tiền rồi đi vào phòng bếp.
Quản gia: "..."
Chuyện này là sao!?
"Quản gia, nha hoàn rửa rau sau bếp đâu?"
Bất quá Tô Mộc mới vừa đi hai phút, liền có hộ vệ lại đây dò hỏi.
"Tìm nàng làm gì?" Quản gia rõ ràng khó chịu, mới vừa rồi bị uy hiếp một phen, còn nghĩ muốn thu thập nha hoàn này như thế nào.
"Chủ tử tìm nàng." Hộ vệ giải thích, sau đó lại nói, "Quản gia đưa nàng tới bể tắm."
Quản gia với gương mặt chữ điền ngốc lăng ước chừng mười giây.
Tắm, bể tắm!?
Gia ở bể tắm tìm nha đầu xấu xí kia làm gì?
Hắn quả thực không dám nghĩ nhiều.
Cất bước đi đến phòng bếp.
Thời điểm đến phòng bếp, nhìn thấy mấy nha hoàn sau khi nhận ngân lượng từ trên tay Tô Mộc, đi rửa chén.
Quản gia: "..."
Hắn cái gì cũng không thấy được, cái gì cũng không thấy được...
Hít sâu một hơi, dùng gương mặt hiền lành tươi cười tiến lên: "Nha hoàn rửa rau, ngươi lại đây."
Không động tĩnh.
Quản gia tiếp tục nhẹ giọng gọi một tiếng nữa.
Vẫn không có động tĩnh.
☆☆☆☆☆
28/12/2021
Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenTô Mộc ngước mắt, ngón tay vuốt ve cái chén trên tay."Làm bẩn sao?"Chén này nên thấy may mắn khi người thưởng thức nó xuất hiện."Đây chính là chén trà gia yêu nhất, còn không mau buông xuống!" Quản gia thật cẩn thận nhìn cái chén kia.Yêu nhất?Vừa lúc."Quản gia, có một khoản sổ sách, ta nghĩ chúng ta cần tính một chút.""Sổ sách? Sổ sách gì?" Quản gia nghi hoặc."Mới vừa rồi, ta lột tôm cho Thập Thất hoàng tử, một con là một lượng, tổng cộng là...""Lại tính thêm phụ phí rót rượu, thử độc... tổng cộng là bốn mươi lượng tiền công."Quản gia ngây ngốc khi nghe lời cô nói.Sau khi nghe xong chỉ cảm thấy buồn cười, "Ngươi là nha hoàn phủ hoàng tử, hầu hạ gia là phúc khí của ngươi, ngươi lại dùng ngân lượng mà cân đo đong đếm, thật là tục tằn.""Đầu tiên, ta là nha hoàn rửa rau phủ hoàng tử, hầu hạ bữa tối cũng không phải trong phạm vi chức trách của ta; tiếp theo, ngài cảm thấy lấy thân phận cao quý của Thập Thất hoàng tử, chút ngân lượng đó còn không sánh nổi...""Thân phận gia sao chỉ trị giá bấy nhiêu ngân lượng!?" Quản gia còn chưa nghe xong, lập tức phản bác.Bốn mươi lượng bạc, cũng chỉ bằng một cọng tóc của gia thôi."Cho nên, nhờ quản gia thanh toán ngân lượng." Tô Mộc nói, quơ quơ cái chén trên tay.Quản gia sửng sốt, nàng, nàng, nàng đây là lấy chén trà uy hiếp mình!?"Ngươi, ngươi buông cái chén ra!""Vẫn là không cho sao?" Tô Mộc rất phối hợp buông chén trà ra, đặt ở trên bàn trong tầm tay.Quản gia nuốt nuốt nước miếng, tiến lên thật cẩn thận che chở cái chén.Thật là may mắn khi chén trà yêu quý của gia vẫn ổn.[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]"Bắt lấy nha hoàn này cho ta!" Quản gia rống lớn.Nha hoàn này thật to gan, chẳng phân biệt tôn ti, không thể giữ!"Ha?" Cô phối hợp như thế, nhưng vị quản gia dường như không cảm kích.Trước khi hộ vệ lại đây, Tô Mộc liền lấy cái chén trên tay quản gia đặt lên đầu hắn."Nếu tiến về phía trước một bước, cái chén này sẽ va vào đầu quản gia."Quản gia: "..."Thật là một cách uy hiếp độc đáo.Hiện tại không phải là lúc nghĩ cái này!Hắn bị nha hoàn này uy hiếp lần thứ hai.Nhưng cảm nhận được chén trà dán vào đầu, hắn lập tức không dám nhúc nhích.Đó chính là bảo bối giá trị liên thành a."Ngươi, ngươi muốn làm gì!?"Quản gia run rẩy hỏi."Mới vừa nói." Tô Mộc nhàn nhạt nói.Cửu Thiên Tuế vì quản gia cầu nguyện.Thời điểm ký chủ dễ dàng nói chuyện, không đem ngân lượng cho cô, lại muốn đợi ký chủ dùng thủ đoạn độc đáo như vậy.Amen, phù hộ ngươi.Quản gia giật mình, có chút dở khóc dở cười, thế nhưng là vì bốn mươi lượng bạc kia.Lập tức phái người đi lấy lại đây.Tô Mộc vừa lấy được ngân lượng, đem cái chén nhét lại vào tay quản gia, cất túi tiền rồi đi vào phòng bếp.Quản gia: "..."Chuyện này là sao!?"Quản gia, nha hoàn rửa rau sau bếp đâu?"Bất quá Tô Mộc mới vừa đi hai phút, liền có hộ vệ lại đây dò hỏi."Tìm nàng làm gì?" Quản gia rõ ràng khó chịu, mới vừa rồi bị uy hiếp một phen, còn nghĩ muốn thu thập nha hoàn này như thế nào."Chủ tử tìm nàng." Hộ vệ giải thích, sau đó lại nói, "Quản gia đưa nàng tới bể tắm."Quản gia với gương mặt chữ điền ngốc lăng ước chừng mười giây.Tắm, bể tắm!?Gia ở bể tắm tìm nha đầu xấu xí kia làm gì?Hắn quả thực không dám nghĩ nhiều.Cất bước đi đến phòng bếp.Thời điểm đến phòng bếp, nhìn thấy mấy nha hoàn sau khi nhận ngân lượng từ trên tay Tô Mộc, đi rửa chén.Quản gia: "..."Hắn cái gì cũng không thấy được, cái gì cũng không thấy được...Hít sâu một hơi, dùng gương mặt hiền lành tươi cười tiến lên: "Nha hoàn rửa rau, ngươi lại đây."Không động tĩnh.Quản gia tiếp tục nhẹ giọng gọi một tiếng nữa.Vẫn không có động tĩnh.☆☆☆☆☆28/12/2021