Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…
Chương 133: Nha hoàn đến rồi (69)
Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: Tieen"Lớn mật, một nha hoàn nho nhỏ cũng dám sai sử..." Hoàng Hậu bất mãn mở miệng."Câm miệng!" Ánh mắt Tô Mộc giống như băng nhận (*) nhìn về phía Hoàng Hậu.(*) Băng nhận: lưỡi băng, kiểu vừa sắc bén vừa lạnh thấu xương.Hoàng Hậu chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo bao phủ từ đầu đến chân, không dám lên tiếng.Sau khi Tô Mộc nhanh chóng nói xong, lại mở miệng: "Còn không mau đi!"Nếu mấy liên minh các nước cùng nhau nuốt chửng Long Thần quốc, liền sẽ dựa theo bố cục của Thập Thất hoàng tử, bắt đầu thôn tính lẫn nhau, thống nhất thiên hạ... Không, là thế giới sụp đổ!Tích phân của cô...Tiền của cô...Thấy Vân Lâm nhíu mày bất động, Tô Mộc lạnh lùng nhìn về phía hắn, mở miệng: "Ngươi nói muốn báo thù, chính là nhìn bá tánh thiên hạ thương vong, dân chúng lầm than sao? Vân Lâm, nếu ngươi muốn mặc kệ, như vậy sau này ta cùng tiểu thư, đều sẽ bị trận đại họa này lan đến.""Ta sẽ mang theo ngươi cùng Linh Nhi rời đi." Vân Lâm mở miệng."Nếu ngươi không che chở Long Thần quốc thì ta sẽ đến, ta sẽ trùng kiến (*) lại uy tính tướng quân phủ ở Long Thần quốc!(*) Trùng kiến: gây dựng, xây dựng.Làm Long Thần quốc vĩnh viễn nhớ kỹ tướng quân phủ!Nhớ kỹ đại tướng quân vô tội bị hãm hại! Nhớ kỹ các tướng sĩ vì tướng quân phủ hy sinh!""Đời đời tướng quân phủ sao có thể trơ mắt nhìn bọn họ dùng máu tươi đổi lấy công lao, để rồi bị hãm hại vùi lấp!? Lãnh thổ Long Thần quốc mà bọn họ sáng lập ra liền thua ở trong tay Vân Lâm ngươi!""Vân Lâm ngươi không muốn làm, thì ta đến!""Vân Lâm ngươi từ bỏ tướng quân phủ, ta tới trùng kiến!"...Tô Mộc một câu nối tiếp một câu, đều đánh vào đầu vai Vân Lâm, làm hắn cảm giác vô cùng nặng nề.[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]Tướng quân phủ...Đã từng là tướng quân phủ, khai quốc công thần, chiến công hiển hách...Mà hiện giờ, tướng quân phủ sớm đã không còn tồn tại nữa, mở hai tay mình ra, Vân Lâm nhìn đôi tay tràn đầy vết chai, đôi tay này, đã từng gϊếŧ địch vô số, hiện giờ lại vì thù hận, mà tàn hại đồng bào...Trong đầu đột nhiên hiện lên, năm ấy hắn cùng phụ thân đứng trên đỉnh núi vùng ngoại ô hoàng thành, toàn bộ hoàng thành thu hết vào đáy mắt, phụ thân nhìn toàn bộ hoàng thành tràn đầy vui mừng cùng tự hào nói: "Lâm Nhi, sau này, giang sơn Long Thần quốc này, chúng ta cùng nhau bảo hộ.""Phụ thân, giao cho nhi tử, ngài cùng mẫu thân an hưởng năm tháng, ra ngoài du ngoạn." Khi đó hắn nói như thế.Mà phụ thân lại nhẹ nhàng lắc đầu: "Ý nghĩa tướng quân phủ tồn tại, chính là che chở Long Thần quốc, vi phụ không buông bỏ được tín niệm này."Lại hiện lên hình ảnh ngày ấy phụ thân ở trong lửa lớn, lúc che chở hắn để hắn sống tốt."Chỉ cần nhi tử sống sót, nhất định vì tướng quân phủ báo thù!""Nhi tử, không cần hận Long Thần..."Không cần hận Long Thần...Vào giờ phúc này Vân Lâm mới hiểu được, phụ thân nói lời này là có ý tứ gì, phụ thân muốn hắn không cần hận, vì tướng quân phủ che chở Long Thần quốc này.Không cần vì thù hận, đem tín niệm của tướng quân phủ phá vỡ.Ánh mắt tối tăm của Vân Lâm từng chút một bị nhiệt ý che dấu dưới đáy mắt cắn nuốt..."Ta đi!"Ngôi sao sáng trong mắt Vân Lâm đã trở lại!"Thái tử điện hạ, ta Vân Lâm, vì Long Thần! Thỉnh hạ lệnh, để Vân Lâm suất quân, đánh đuổi kẻ xâm lấn ra khỏi lãnh địa Long Thần quốc ta!"Nói năng có khí phách, khí thế như hồng (*).(*) Hình dung tinh thần vang dội, khí thế quyết liệt, dường như có thể xuyên qua cầu vồng.Lòng Thái Tử nóng lên, ánh mắt kiên định, mở miệng: "Vân Lâm nghe lệnh..."Tô Mộc đưa Vân Lâm ra khỏi hoàng cung, trên đường nói với hắn một ít việc, trước khi đi, Vân Lâm tiến lên ôm lấy Tô Mộc: "Tiểu Thu, chờ ta trở lại."Tô Mộc không có đáp lại, Vân Lâm buông cô ra, cũng không quay đầu lại lên ngựa, giơ dây dài trên tay lên: "Các tướng sĩ, xuất phát!""Vâng!"Toàn bộ kinh thành đều nghe được, khí thế như hồng, khiến bá tánh kinh thành lại lần nữa bốc lên ngọn lửa sinh tồn.Thái Tử ổn định tình thế trong hoàng cung, Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử đã bị áp giải vào thiên lao.Ngay sau đó ban bố thánh chỉ, quan viên phục chức, thu thập lương thảo, binh lính...Toàn lực cung cấp sự hậu thuẫn mạnh mẽ cho các binh lính chiến đấu vì Long Thần quốc!☆☆☆☆☆1/1/2021
Editor: Tieen
"Lớn mật, một nha hoàn nho nhỏ cũng dám sai sử..." Hoàng Hậu bất mãn mở miệng.
"Câm miệng!" Ánh mắt Tô Mộc giống như băng nhận (*) nhìn về phía Hoàng Hậu.
(*) Băng nhận: lưỡi băng, kiểu vừa sắc bén vừa lạnh thấu xương.
Hoàng Hậu chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo bao phủ từ đầu đến chân, không dám lên tiếng.
Sau khi Tô Mộc nhanh chóng nói xong, lại mở miệng: "Còn không mau đi!"
Nếu mấy liên minh các nước cùng nhau nuốt chửng Long Thần quốc, liền sẽ dựa theo bố cục của Thập Thất hoàng tử, bắt đầu thôn tính lẫn nhau, thống nhất thiên hạ... Không, là thế giới sụp đổ!
Tích phân của cô...
Tiền của cô...
Thấy Vân Lâm nhíu mày bất động, Tô Mộc lạnh lùng nhìn về phía hắn, mở miệng: "Ngươi nói muốn báo thù, chính là nhìn bá tánh thiên hạ thương vong, dân chúng lầm than sao? Vân Lâm, nếu ngươi muốn mặc kệ, như vậy sau này ta cùng tiểu thư, đều sẽ bị trận đại họa này lan đến."
"Ta sẽ mang theo ngươi cùng Linh Nhi rời đi." Vân Lâm mở miệng.
"Nếu ngươi không che chở Long Thần quốc thì ta sẽ đến, ta sẽ trùng kiến (*) lại uy tính tướng quân phủ ở Long Thần quốc!
(*) Trùng kiến: gây dựng, xây dựng.
Làm Long Thần quốc vĩnh viễn nhớ kỹ tướng quân phủ!
Nhớ kỹ đại tướng quân vô tội bị hãm hại! Nhớ kỹ các tướng sĩ vì tướng quân phủ hy sinh!"
"Đời đời tướng quân phủ sao có thể trơ mắt nhìn bọn họ dùng máu tươi đổi lấy công lao, để rồi bị hãm hại vùi lấp!? Lãnh thổ Long Thần quốc mà bọn họ sáng lập ra liền thua ở trong tay Vân Lâm ngươi!"
"Vân Lâm ngươi không muốn làm, thì ta đến!"
"Vân Lâm ngươi từ bỏ tướng quân phủ, ta tới trùng kiến!"
...
Tô Mộc một câu nối tiếp một câu, đều đánh vào đầu vai Vân Lâm, làm hắn cảm giác vô cùng nặng nề.
[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]
Tướng quân phủ...
Đã từng là tướng quân phủ, khai quốc công thần, chiến công hiển hách...
Mà hiện giờ, tướng quân phủ sớm đã không còn tồn tại nữa, mở hai tay mình ra, Vân Lâm nhìn đôi tay tràn đầy vết chai, đôi tay này, đã từng gϊếŧ địch vô số, hiện giờ lại vì thù hận, mà tàn hại đồng bào...
Trong đầu đột nhiên hiện lên, năm ấy hắn cùng phụ thân đứng trên đỉnh núi vùng ngoại ô hoàng thành, toàn bộ hoàng thành thu hết vào đáy mắt, phụ thân nhìn toàn bộ hoàng thành tràn đầy vui mừng cùng tự hào nói: "Lâm Nhi, sau này, giang sơn Long Thần quốc này, chúng ta cùng nhau bảo hộ."
"Phụ thân, giao cho nhi tử, ngài cùng mẫu thân an hưởng năm tháng, ra ngoài du ngoạn." Khi đó hắn nói như thế.
Mà phụ thân lại nhẹ nhàng lắc đầu: "Ý nghĩa tướng quân phủ tồn tại, chính là che chở Long Thần quốc, vi phụ không buông bỏ được tín niệm này."
Lại hiện lên hình ảnh ngày ấy phụ thân ở trong lửa lớn, lúc che chở hắn để hắn sống tốt.
"Chỉ cần nhi tử sống sót, nhất định vì tướng quân phủ báo thù!"
"Nhi tử, không cần hận Long Thần..."
Không cần hận Long Thần...
Vào giờ phúc này Vân Lâm mới hiểu được, phụ thân nói lời này là có ý tứ gì, phụ thân muốn hắn không cần hận, vì tướng quân phủ che chở Long Thần quốc này.
Không cần vì thù hận, đem tín niệm của tướng quân phủ phá vỡ.
Ánh mắt tối tăm của Vân Lâm từng chút một bị nhiệt ý che dấu dưới đáy mắt cắn nuốt...
"Ta đi!"
Ngôi sao sáng trong mắt Vân Lâm đã trở lại!
"Thái tử điện hạ, ta Vân Lâm, vì Long Thần! Thỉnh hạ lệnh, để Vân Lâm suất quân, đánh đuổi kẻ xâm lấn ra khỏi lãnh địa Long Thần quốc ta!"
Nói năng có khí phách, khí thế như hồng (*).
(*) Hình dung tinh thần vang dội, khí thế quyết liệt, dường như có thể xuyên qua cầu vồng.
Lòng Thái Tử nóng lên, ánh mắt kiên định, mở miệng: "Vân Lâm nghe lệnh..."
Tô Mộc đưa Vân Lâm ra khỏi hoàng cung, trên đường nói với hắn một ít việc, trước khi đi, Vân Lâm tiến lên ôm lấy Tô Mộc: "Tiểu Thu, chờ ta trở lại."
Tô Mộc không có đáp lại, Vân Lâm buông cô ra, cũng không quay đầu lại lên ngựa, giơ dây dài trên tay lên: "Các tướng sĩ, xuất phát!"
"Vâng!"
Toàn bộ kinh thành đều nghe được, khí thế như hồng, khiến bá tánh kinh thành lại lần nữa bốc lên ngọn lửa sinh tồn.
Thái Tử ổn định tình thế trong hoàng cung, Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử đã bị áp giải vào thiên lao.
Ngay sau đó ban bố thánh chỉ, quan viên phục chức, thu thập lương thảo, binh lính...
Toàn lực cung cấp sự hậu thuẫn mạnh mẽ cho các binh lính chiến đấu vì Long Thần quốc!
☆☆☆☆☆
1/1/2021
Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: Tieen"Lớn mật, một nha hoàn nho nhỏ cũng dám sai sử..." Hoàng Hậu bất mãn mở miệng."Câm miệng!" Ánh mắt Tô Mộc giống như băng nhận (*) nhìn về phía Hoàng Hậu.(*) Băng nhận: lưỡi băng, kiểu vừa sắc bén vừa lạnh thấu xương.Hoàng Hậu chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo bao phủ từ đầu đến chân, không dám lên tiếng.Sau khi Tô Mộc nhanh chóng nói xong, lại mở miệng: "Còn không mau đi!"Nếu mấy liên minh các nước cùng nhau nuốt chửng Long Thần quốc, liền sẽ dựa theo bố cục của Thập Thất hoàng tử, bắt đầu thôn tính lẫn nhau, thống nhất thiên hạ... Không, là thế giới sụp đổ!Tích phân của cô...Tiền của cô...Thấy Vân Lâm nhíu mày bất động, Tô Mộc lạnh lùng nhìn về phía hắn, mở miệng: "Ngươi nói muốn báo thù, chính là nhìn bá tánh thiên hạ thương vong, dân chúng lầm than sao? Vân Lâm, nếu ngươi muốn mặc kệ, như vậy sau này ta cùng tiểu thư, đều sẽ bị trận đại họa này lan đến.""Ta sẽ mang theo ngươi cùng Linh Nhi rời đi." Vân Lâm mở miệng."Nếu ngươi không che chở Long Thần quốc thì ta sẽ đến, ta sẽ trùng kiến (*) lại uy tính tướng quân phủ ở Long Thần quốc!(*) Trùng kiến: gây dựng, xây dựng.Làm Long Thần quốc vĩnh viễn nhớ kỹ tướng quân phủ!Nhớ kỹ đại tướng quân vô tội bị hãm hại! Nhớ kỹ các tướng sĩ vì tướng quân phủ hy sinh!""Đời đời tướng quân phủ sao có thể trơ mắt nhìn bọn họ dùng máu tươi đổi lấy công lao, để rồi bị hãm hại vùi lấp!? Lãnh thổ Long Thần quốc mà bọn họ sáng lập ra liền thua ở trong tay Vân Lâm ngươi!""Vân Lâm ngươi không muốn làm, thì ta đến!""Vân Lâm ngươi từ bỏ tướng quân phủ, ta tới trùng kiến!"...Tô Mộc một câu nối tiếp một câu, đều đánh vào đầu vai Vân Lâm, làm hắn cảm giác vô cùng nặng nề.[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]Tướng quân phủ...Đã từng là tướng quân phủ, khai quốc công thần, chiến công hiển hách...Mà hiện giờ, tướng quân phủ sớm đã không còn tồn tại nữa, mở hai tay mình ra, Vân Lâm nhìn đôi tay tràn đầy vết chai, đôi tay này, đã từng gϊếŧ địch vô số, hiện giờ lại vì thù hận, mà tàn hại đồng bào...Trong đầu đột nhiên hiện lên, năm ấy hắn cùng phụ thân đứng trên đỉnh núi vùng ngoại ô hoàng thành, toàn bộ hoàng thành thu hết vào đáy mắt, phụ thân nhìn toàn bộ hoàng thành tràn đầy vui mừng cùng tự hào nói: "Lâm Nhi, sau này, giang sơn Long Thần quốc này, chúng ta cùng nhau bảo hộ.""Phụ thân, giao cho nhi tử, ngài cùng mẫu thân an hưởng năm tháng, ra ngoài du ngoạn." Khi đó hắn nói như thế.Mà phụ thân lại nhẹ nhàng lắc đầu: "Ý nghĩa tướng quân phủ tồn tại, chính là che chở Long Thần quốc, vi phụ không buông bỏ được tín niệm này."Lại hiện lên hình ảnh ngày ấy phụ thân ở trong lửa lớn, lúc che chở hắn để hắn sống tốt."Chỉ cần nhi tử sống sót, nhất định vì tướng quân phủ báo thù!""Nhi tử, không cần hận Long Thần..."Không cần hận Long Thần...Vào giờ phúc này Vân Lâm mới hiểu được, phụ thân nói lời này là có ý tứ gì, phụ thân muốn hắn không cần hận, vì tướng quân phủ che chở Long Thần quốc này.Không cần vì thù hận, đem tín niệm của tướng quân phủ phá vỡ.Ánh mắt tối tăm của Vân Lâm từng chút một bị nhiệt ý che dấu dưới đáy mắt cắn nuốt..."Ta đi!"Ngôi sao sáng trong mắt Vân Lâm đã trở lại!"Thái tử điện hạ, ta Vân Lâm, vì Long Thần! Thỉnh hạ lệnh, để Vân Lâm suất quân, đánh đuổi kẻ xâm lấn ra khỏi lãnh địa Long Thần quốc ta!"Nói năng có khí phách, khí thế như hồng (*).(*) Hình dung tinh thần vang dội, khí thế quyết liệt, dường như có thể xuyên qua cầu vồng.Lòng Thái Tử nóng lên, ánh mắt kiên định, mở miệng: "Vân Lâm nghe lệnh..."Tô Mộc đưa Vân Lâm ra khỏi hoàng cung, trên đường nói với hắn một ít việc, trước khi đi, Vân Lâm tiến lên ôm lấy Tô Mộc: "Tiểu Thu, chờ ta trở lại."Tô Mộc không có đáp lại, Vân Lâm buông cô ra, cũng không quay đầu lại lên ngựa, giơ dây dài trên tay lên: "Các tướng sĩ, xuất phát!""Vâng!"Toàn bộ kinh thành đều nghe được, khí thế như hồng, khiến bá tánh kinh thành lại lần nữa bốc lên ngọn lửa sinh tồn.Thái Tử ổn định tình thế trong hoàng cung, Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử đã bị áp giải vào thiên lao.Ngay sau đó ban bố thánh chỉ, quan viên phục chức, thu thập lương thảo, binh lính...Toàn lực cung cấp sự hậu thuẫn mạnh mẽ cho các binh lính chiến đấu vì Long Thần quốc!☆☆☆☆☆1/1/2021