Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…

Chương 143: Gian thương hạng nhất (4)

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: Tieen"Con nhóc thúi, đến giờ anh mày sử dụng máy tính rồi, tránh ra nhanh lên."Phía sau lưng một giọng nói vang lên, thô lỗ muốn kéo cô đi."Ầm ——" một tiếng, chỉ nhìn thấy một thanh niên ăn mặc lôi thôi bị ngã trên mặt đất."Đau đau đau..." Người thanh niên ôm chặt bả vai kêu đau."Mày làm gì vậy!!!" Hắn nằm trên mặt đất, kinh ngạc nhìn về phía Tô Mộc, hôm nay em gái nhà hắn xảy ra chuyện gì thế!?Sao lại có sức mạnh lớn như vậy, đem một nam thanh niên cao lớn như hắn quật ngã trên mặt đất!!!Tại hôm nay hắn chưa ăn cơm, nên rất nhẹ sao?"Quá ồn ào." Tô Mộc nhàn nhạt mở miệng, rũ mắt nhìn cái người lôi thôi lếch thếch trên mặt đất kia, dáng vẻ trông như lưu manh.Mặc một bộ đồ ngủ bị giặt đến bạc màu, đầu tóc bù xù rũ xuống, dưới chân thì một bên mang dép lông một bên mang giày sandal.Bây giờ đang nằm trên mặt đất, trừng mắt nhìn Tô Mộc, miệng không ngừng nói: "Mày dám nói ông đây ồn ào hả? Đêm qua mày chiếm máy tính để chơi game, còn lớn tiếng như vậy, ông đây ở trong phòng nghe tiếng mày với bạn mày chơi game mà đi ngủ cũng mơ thấy mình đang chơi game!Nhưng mà chơi game ở trong mơ cũng khá tuyệt, nếu thực sự có thể để người thật trải nghiệm mọi thứ trong game, thì thật tuyệt vời..."Vị trước mặt này chính là anh trai của nguyên chủ Lăng Hạo, cũng không phải anh trai ruột mà là con trai của bạn thân cha mẹ nguyên chủ, bởi vì Lăng Hạo từ nhỏ đã không còn cha, mẹ lại gả ra nước ngoài không dẫn hắn theo, cho nên cha mẹ nguyên chủ nhận nuôi hắn.[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]Mà khi đó hắn chỉ vừa hiểu chuyện, không có ký ức, nên vẫn luôn coi cha mẹ Lăng là cha mẹ ruột của mình, mà cha mẹ Lăng cũng rất phúc hậu, nuôi dưỡng hắn giống như con trai ruột.Khi đi học, thành tích của Lăng Hạo rất ưu tú, điển hình con nhà người ta, nhưng sau khi tốt nghiệp đại học đi làm hai năm, bị cô bạn gái quen nhau từ thời đại học 'vứt bỏ', để quen với một tên phú nhị đại.Từ đây, Lăng Hạo trở nên vô cùng cặn bã, không thèm đi làm, không muốn phấn đấu, nằm ở nhà dưỡng già.Cha mẹ Lăng công tác bên ngoài, nên quanh năm ở Lăng gia cũng chỉ có Lăng Hạo và nguyên chủ Lăng Nguyệt vừa mới tốt nghiệp đại học.Sau khi Lăng Nguyệt tốt nghiệp, không đi tìm công việc mà trầm mê trong game, nhưng cô không giống Lăng Hạo.Lăng Hạo ăn không ngồi rồi, còn dựa vào nguyên chủ nuôi, nấu cơm giặt đồ... Quả thực coi mình như 'con nhà giàu'.Tuy rằng nguyên chủ không tìm việc nghiêm túc, nhưng cũng kiếm được tiền trong game đủ cô tiêu dùng, nếu không cung phụng hắn, còn có thể dư lại một khoản.Hiện tại, nguyên chủ và đối tượng nhiệm vụ cùng xuất hiện, chủ yếu ở trong game.Từ lúc vào đại học, nguyên chủ đã chơi "Đại Lục Thần Vực", nhân vật trong game là yêu, cô cũng không phải vì thành thần mà chơi, mà bắt đầu làm ăn buôn bán trong trò chơi.Ở trong "Đại Lục Thần Vực" trải qua mấy năm nay, nguyên chủ đã là một thương nhân cấp bậc rất cao.Bởi vì đa số đồ vật nào nguyên chủ cũng có, cho nên trong game rất nhiều người đều là khách hàng quen thuộc của cô.Lượng khách hàng của nguyên chủ cũng rất ổn định, chính vì vậy mới có thể trang trải cuộc sống của bản thân và Lăng Hạo.Nếu không với khả năng phá sản của 'con nhà giàu' Lăng Hạo, chỉ bằng phí sinh hoạt mà cha mẹ Lăng gửi về mỗi tháng, thì trong mấy ngày tới, bọn họ sẽ phải chết đói."Con nhóc thúi, mày có nghe tao nói chuyện không!?" Lăng Hạo nói lâu như vậy, không nghe được Tô Mộc đáp lại, tức giận từ mặt đất nhảy lên."Nghe." Tô Mộc trả lời."Nghe mà còn không mau tránh ra, hiện tại đến lúc tao chơi game." Lăng Hạo đã bắt đầu xắn tay áo, thầm muốn tẩn chết đám người ngày hôm qua lúc quét phó bản, lại ném hắn bỏ chạy.***Edit thế giới này lâu qué đi... lúc rài mị đang cố gắng edit sao cho thuần việt nhất, hạn chế chú thích nhất có thể. Bình chọn cho mị nào các nàng ơi.☆☆☆☆☆8/1/2022

Editor: Tieen

"Con nhóc thúi, đến giờ anh mày sử dụng máy tính rồi, tránh ra nhanh lên."

Phía sau lưng một giọng nói vang lên, thô lỗ muốn kéo cô đi.

"Ầm ——" một tiếng, chỉ nhìn thấy một thanh niên ăn mặc lôi thôi bị ngã trên mặt đất.

"Đau đau đau..." Người thanh niên ôm chặt bả vai kêu đau.

"Mày làm gì vậy!!!" Hắn nằm trên mặt đất, kinh ngạc nhìn về phía Tô Mộc, hôm nay em gái nhà hắn xảy ra chuyện gì thế!?

Sao lại có sức mạnh lớn như vậy, đem một nam thanh niên cao lớn như hắn quật ngã trên mặt đất!!!

Tại hôm nay hắn chưa ăn cơm, nên rất nhẹ sao?

"Quá ồn ào." Tô Mộc nhàn nhạt mở miệng, rũ mắt nhìn cái người lôi thôi lếch thếch trên mặt đất kia, dáng vẻ trông như lưu manh.

Mặc một bộ đồ ngủ bị giặt đến bạc màu, đầu tóc bù xù rũ xuống, dưới chân thì một bên mang dép lông một bên mang giày sandal.

Bây giờ đang nằm trên mặt đất, trừng mắt nhìn Tô Mộc, miệng không ngừng nói: "Mày dám nói ông đây ồn ào hả? Đêm qua mày chiếm máy tính để chơi game, còn lớn tiếng như vậy, ông đây ở trong phòng nghe tiếng mày với bạn mày chơi game mà đi ngủ cũng mơ thấy mình đang chơi game!

Nhưng mà chơi game ở trong mơ cũng khá tuyệt, nếu thực sự có thể để người thật trải nghiệm mọi thứ trong game, thì thật tuyệt vời..."

Vị trước mặt này chính là anh trai của nguyên chủ Lăng Hạo, cũng không phải anh trai ruột mà là con trai của bạn thân cha mẹ nguyên chủ, bởi vì Lăng Hạo từ nhỏ đã không còn cha, mẹ lại gả ra nước ngoài không dẫn hắn theo, cho nên cha mẹ nguyên chủ nhận nuôi hắn.

[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]

Mà khi đó hắn chỉ vừa hiểu chuyện, không có ký ức, nên vẫn luôn coi cha mẹ Lăng là cha mẹ ruột của mình, mà cha mẹ Lăng cũng rất phúc hậu, nuôi dưỡng hắn giống như con trai ruột.

Khi đi học, thành tích của Lăng Hạo rất ưu tú, điển hình con nhà người ta, nhưng sau khi tốt nghiệp đại học đi làm hai năm, bị cô bạn gái quen nhau từ thời đại học 'vứt bỏ', để quen với một tên phú nhị đại.

Từ đây, Lăng Hạo trở nên vô cùng cặn bã, không thèm đi làm, không muốn phấn đấu, nằm ở nhà dưỡng già.

Cha mẹ Lăng công tác bên ngoài, nên quanh năm ở Lăng gia cũng chỉ có Lăng Hạo và nguyên chủ Lăng Nguyệt vừa mới tốt nghiệp đại học.

Sau khi Lăng Nguyệt tốt nghiệp, không đi tìm công việc mà trầm mê trong game, nhưng cô không giống Lăng Hạo.

Lăng Hạo ăn không ngồi rồi, còn dựa vào nguyên chủ nuôi, nấu cơm giặt đồ... Quả thực coi mình như 'con nhà giàu'.

Tuy rằng nguyên chủ không tìm việc nghiêm túc, nhưng cũng kiếm được tiền trong game đủ cô tiêu dùng, nếu không cung phụng hắn, còn có thể dư lại một khoản.

Hiện tại, nguyên chủ và đối tượng nhiệm vụ cùng xuất hiện, chủ yếu ở trong game.

Từ lúc vào đại học, nguyên chủ đã chơi "Đại Lục Thần Vực", nhân vật trong game là yêu, cô cũng không phải vì thành thần mà chơi, mà bắt đầu làm ăn buôn bán trong trò chơi.

Ở trong "Đại Lục Thần Vực" trải qua mấy năm nay, nguyên chủ đã là một thương nhân cấp bậc rất cao.

Bởi vì đa số đồ vật nào nguyên chủ cũng có, cho nên trong game rất nhiều người đều là khách hàng quen thuộc của cô.

Lượng khách hàng của nguyên chủ cũng rất ổn định, chính vì vậy mới có thể trang trải cuộc sống của bản thân và Lăng Hạo.

Nếu không với khả năng phá sản của 'con nhà giàu' Lăng Hạo, chỉ bằng phí sinh hoạt mà cha mẹ Lăng gửi về mỗi tháng, thì trong mấy ngày tới, bọn họ sẽ phải chết đói.

"Con nhóc thúi, mày có nghe tao nói chuyện không!?" Lăng Hạo nói lâu như vậy, không nghe được Tô Mộc đáp lại, tức giận từ mặt đất nhảy lên.

"Nghe." Tô Mộc trả lời.

"Nghe mà còn không mau tránh ra, hiện tại đến lúc tao chơi game." Lăng Hạo đã bắt đầu xắn tay áo, thầm muốn tẩn chết đám người ngày hôm qua lúc quét phó bản, lại ném hắn bỏ chạy.

***

Edit thế giới này lâu qué đi... lúc rài mị đang cố gắng edit sao cho thuần việt nhất, hạn chế chú thích nhất có thể. Bình chọn cho mị nào các nàng ơi.

☆☆☆☆☆

8/1/2022

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: Tieen"Con nhóc thúi, đến giờ anh mày sử dụng máy tính rồi, tránh ra nhanh lên."Phía sau lưng một giọng nói vang lên, thô lỗ muốn kéo cô đi."Ầm ——" một tiếng, chỉ nhìn thấy một thanh niên ăn mặc lôi thôi bị ngã trên mặt đất."Đau đau đau..." Người thanh niên ôm chặt bả vai kêu đau."Mày làm gì vậy!!!" Hắn nằm trên mặt đất, kinh ngạc nhìn về phía Tô Mộc, hôm nay em gái nhà hắn xảy ra chuyện gì thế!?Sao lại có sức mạnh lớn như vậy, đem một nam thanh niên cao lớn như hắn quật ngã trên mặt đất!!!Tại hôm nay hắn chưa ăn cơm, nên rất nhẹ sao?"Quá ồn ào." Tô Mộc nhàn nhạt mở miệng, rũ mắt nhìn cái người lôi thôi lếch thếch trên mặt đất kia, dáng vẻ trông như lưu manh.Mặc một bộ đồ ngủ bị giặt đến bạc màu, đầu tóc bù xù rũ xuống, dưới chân thì một bên mang dép lông một bên mang giày sandal.Bây giờ đang nằm trên mặt đất, trừng mắt nhìn Tô Mộc, miệng không ngừng nói: "Mày dám nói ông đây ồn ào hả? Đêm qua mày chiếm máy tính để chơi game, còn lớn tiếng như vậy, ông đây ở trong phòng nghe tiếng mày với bạn mày chơi game mà đi ngủ cũng mơ thấy mình đang chơi game!Nhưng mà chơi game ở trong mơ cũng khá tuyệt, nếu thực sự có thể để người thật trải nghiệm mọi thứ trong game, thì thật tuyệt vời..."Vị trước mặt này chính là anh trai của nguyên chủ Lăng Hạo, cũng không phải anh trai ruột mà là con trai của bạn thân cha mẹ nguyên chủ, bởi vì Lăng Hạo từ nhỏ đã không còn cha, mẹ lại gả ra nước ngoài không dẫn hắn theo, cho nên cha mẹ nguyên chủ nhận nuôi hắn.[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]Mà khi đó hắn chỉ vừa hiểu chuyện, không có ký ức, nên vẫn luôn coi cha mẹ Lăng là cha mẹ ruột của mình, mà cha mẹ Lăng cũng rất phúc hậu, nuôi dưỡng hắn giống như con trai ruột.Khi đi học, thành tích của Lăng Hạo rất ưu tú, điển hình con nhà người ta, nhưng sau khi tốt nghiệp đại học đi làm hai năm, bị cô bạn gái quen nhau từ thời đại học 'vứt bỏ', để quen với một tên phú nhị đại.Từ đây, Lăng Hạo trở nên vô cùng cặn bã, không thèm đi làm, không muốn phấn đấu, nằm ở nhà dưỡng già.Cha mẹ Lăng công tác bên ngoài, nên quanh năm ở Lăng gia cũng chỉ có Lăng Hạo và nguyên chủ Lăng Nguyệt vừa mới tốt nghiệp đại học.Sau khi Lăng Nguyệt tốt nghiệp, không đi tìm công việc mà trầm mê trong game, nhưng cô không giống Lăng Hạo.Lăng Hạo ăn không ngồi rồi, còn dựa vào nguyên chủ nuôi, nấu cơm giặt đồ... Quả thực coi mình như 'con nhà giàu'.Tuy rằng nguyên chủ không tìm việc nghiêm túc, nhưng cũng kiếm được tiền trong game đủ cô tiêu dùng, nếu không cung phụng hắn, còn có thể dư lại một khoản.Hiện tại, nguyên chủ và đối tượng nhiệm vụ cùng xuất hiện, chủ yếu ở trong game.Từ lúc vào đại học, nguyên chủ đã chơi "Đại Lục Thần Vực", nhân vật trong game là yêu, cô cũng không phải vì thành thần mà chơi, mà bắt đầu làm ăn buôn bán trong trò chơi.Ở trong "Đại Lục Thần Vực" trải qua mấy năm nay, nguyên chủ đã là một thương nhân cấp bậc rất cao.Bởi vì đa số đồ vật nào nguyên chủ cũng có, cho nên trong game rất nhiều người đều là khách hàng quen thuộc của cô.Lượng khách hàng của nguyên chủ cũng rất ổn định, chính vì vậy mới có thể trang trải cuộc sống của bản thân và Lăng Hạo.Nếu không với khả năng phá sản của 'con nhà giàu' Lăng Hạo, chỉ bằng phí sinh hoạt mà cha mẹ Lăng gửi về mỗi tháng, thì trong mấy ngày tới, bọn họ sẽ phải chết đói."Con nhóc thúi, mày có nghe tao nói chuyện không!?" Lăng Hạo nói lâu như vậy, không nghe được Tô Mộc đáp lại, tức giận từ mặt đất nhảy lên."Nghe." Tô Mộc trả lời."Nghe mà còn không mau tránh ra, hiện tại đến lúc tao chơi game." Lăng Hạo đã bắt đầu xắn tay áo, thầm muốn tẩn chết đám người ngày hôm qua lúc quét phó bản, lại ném hắn bỏ chạy.***Edit thế giới này lâu qué đi... lúc rài mị đang cố gắng edit sao cho thuần việt nhất, hạn chế chú thích nhất có thể. Bình chọn cho mị nào các nàng ơi.☆☆☆☆☆8/1/2022

Chương 143: Gian thương hạng nhất (4)