Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…
Chương 187: Gian thương hạng nhất (48)
Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenTừ giữa trưa, sau khi em gái kêu anh gϊếŧ ID mới của tiểu tử kia thì ở trong phòng không ra.Mãi cho đến giờ cơm chiều, Lăng Hạo cũng không nhìn thấy em gái nhà mình, lo lắng em gái thấy những thứ trên Kênh Thế Giới rồi suy nghĩ luẩn quẩn trong lòng (trên thực tế là đã đói bụng) anh đi tới phòng Tô Mộc.Đẩy cửa ra, ơ, không mở ra!?Trong nhà chỉ có anh thôi mà không mở cửa!?"Con nhóc thúi! Em ở bên trong làm gì đó!? Còn khóa trái cửa, có phải đang giấu thằng ất ơ nào bên trong không?" Lăng Hạo đập cửa, kêu gào."Cho dù em có bạn trai, anh cũng sẽ không nói gì, anh trai em cũng không phải loại người lòng dạ hẹp hòi, em gái đã trưởng thành cũng nên có bạn trai..."Giọng của Lăng Hạo ồn ào ngoài cửa.Phòng trong, Tô Mộc đeo tai nghe, trước mặt là một cái laptop, cô tập trung nhìn chằm chằm số liệu đang nhảy trên màn hình kia.Nửa giờ sau, Lăng Hạo nhụt chí đi lục lọi tủ lạnh tìm đồ ăn vặt.Lại thêm nửa giờ sau, trong miệng Lăng Hạo cắn một cây kem, gõ cửa gọi người, vẫn không có động tĩnh.Mãi cho đến 8 giờ tối, Lăng Hạo tìm được một cây búa trong nhà kho đi lại định phá cửa, nghiên cứu mười phút xem nên xuống tay từ chỗ nào.Trong phòng, Tô Mộc cuối cùng cũng khép laptop lại, tháo tai nghe xuống.Lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi, ngửa đầu, nhắm mắt nghỉ ngơi.Cửu Thiên Tuế: 【 Ký chủ, có một nhiệm vụ chi nhánh đã hoàn thành. 】Cửu Thiên Tuế thật bội phục ký chủ, cô lại có thể hoàn thành nhiệm vụ với thủ đoạn đơn giản thô bạo như vậy.Mấy ngày nay, nhân vật trò chơi mà Lăng Hạo gϊếŧ chính là đối tượng nhiệm vụ chi nhánh 1: Trịnh Thiên Hoa.Một cậu thiếu niên nghiện internet trong một gia đình đơn thân có chấp nhất với Đại Lục Thần Vực, đời trước mẹ hắn vì muốn hắn trở về cuộc sống hiện thực, nên đã giam giữ hắn, trói hắn lại, không cho hắn tiền...Bà đã dùng mọi cách có thể nghĩ ra, nhưng đứa con lại tuyệt thực tìm chết kháng nghị, cuối cùng người mẹ vẫn đau lòng chịu thua đứa con.Cũng bởi vậy, cuối cùng đứa con này bởi vì lên mạng thời gian dài không ăn không ngủ mà chết đột ngột ở tiệm net.Người mẹ đau đớn vượt qua quãng đời ngắn ngủi còn lại.Một đời này, Tô Mộc dùng hành động thực tế khiến hắn từ bỏ chơi game!Chơi game vốn chỉ để trải nghiệm trò chơi, nhưng chơi game để trải nghiệm cái chết, thật sự không phải một trải nghiệm tốt.Đứa nhỏ này kiên trì được mấy ngày đã là cực hạn, Tô Mộc còn lần lượt an bài những chuyện khác, tuy rằng đứa nhỏ này là một thiếu niên nghiện internet, nhưng từ nhỏ cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau, người mẹ gặp "sự cố ngoài ý muốn" phải vào phòng chăm sóc đặc biệt, thiếu niên nhận được tin tức, mất hồn mất vía chạy đến bệnh viện...Kế tiếp như thế nào, Cửu Thiên Tuế cũng không giải thích cặn kẽ, tóm lại ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh 1."Ừ." Tô Mộc trả lời.Mọi chuyện đều trong dự kiến, một nhiệm vụ chi nhánh cô đã bố trí kỹ càng tỉ mỉ, kết quả tất nhiên sẽ không lệch khỏi quỹ đạo đoán trước.Cửu Thiên Tuế: 【 Ký chủ, đã hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh 1, vậy nhiệm vụ chi nhánh 2 cũng không còn xa nữa, cố lên. 】Tuy rằng nó rất muốn hỏi ký chủ làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, nhưng nghĩ đến ký chủ hỏi lại, nó dứt khoác ngậm miệng.Không có tích phân, không có tiền, nó là cái hệ thống nghèo khó."Ầm ầm ầm ——" ngoài cửa truyền đến một trận tiếng động.Tô Mộc đứng dậy, đi về phía cửa.Ngoài cửa, Lăng Hạo giơ búa lên, sau đó, cửa... mở ra."Ặc...""Con nhóc thúi, em còn biết đi ra à! Nói mau, có phải em giấu ai trong phòng không!?" Lăng Hạo thăm dò nhìn phòng cô.Căn phòng tối tăm, chỉ có ánh sáng vàng nhạt từ đèn bàn, rất ấm áp.Trong căn phòng nho nhỏ kia, anh liếc mắt một cái đã xem xong, nhìn em gái trước mặt, người nào cũng không có."Có việc gì?" Tô Mộc hỏi."Anh đói bụng." Lăng Hạo nói như có lý, giơ cây búa lên không có định buông xuống.Đột nhiên có cảm giác an toàn khi giơ cây búa lên.☆☆☆☆☆25/1/2022
Editor: Tieen
Từ giữa trưa, sau khi em gái kêu anh gϊếŧ ID mới của tiểu tử kia thì ở trong phòng không ra.
Mãi cho đến giờ cơm chiều, Lăng Hạo cũng không nhìn thấy em gái nhà mình, lo lắng em gái thấy những thứ trên Kênh Thế Giới rồi suy nghĩ luẩn quẩn trong lòng (trên thực tế là đã đói bụng) anh đi tới phòng Tô Mộc.
Đẩy cửa ra, ơ, không mở ra!?
Trong nhà chỉ có anh thôi mà không mở cửa!?
"Con nhóc thúi! Em ở bên trong làm gì đó!? Còn khóa trái cửa, có phải đang giấu thằng ất ơ nào bên trong không?" Lăng Hạo đập cửa, kêu gào.
"Cho dù em có bạn trai, anh cũng sẽ không nói gì, anh trai em cũng không phải loại người lòng dạ hẹp hòi, em gái đã trưởng thành cũng nên có bạn trai..."
Giọng của Lăng Hạo ồn ào ngoài cửa.
Phòng trong, Tô Mộc đeo tai nghe, trước mặt là một cái laptop, cô tập trung nhìn chằm chằm số liệu đang nhảy trên màn hình kia.
Nửa giờ sau, Lăng Hạo nhụt chí đi lục lọi tủ lạnh tìm đồ ăn vặt.
Lại thêm nửa giờ sau, trong miệng Lăng Hạo cắn một cây kem, gõ cửa gọi người, vẫn không có động tĩnh.
Mãi cho đến 8 giờ tối, Lăng Hạo tìm được một cây búa trong nhà kho đi lại định phá cửa, nghiên cứu mười phút xem nên xuống tay từ chỗ nào.
Trong phòng, Tô Mộc cuối cùng cũng khép laptop lại, tháo tai nghe xuống.
Lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi, ngửa đầu, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cửu Thiên Tuế: 【 Ký chủ, có một nhiệm vụ chi nhánh đã hoàn thành. 】
Cửu Thiên Tuế thật bội phục ký chủ, cô lại có thể hoàn thành nhiệm vụ với thủ đoạn đơn giản thô bạo như vậy.
Mấy ngày nay, nhân vật trò chơi mà Lăng Hạo gϊếŧ chính là đối tượng nhiệm vụ chi nhánh 1: Trịnh Thiên Hoa.
Một cậu thiếu niên nghiện internet trong một gia đình đơn thân có chấp nhất với Đại Lục Thần Vực, đời trước mẹ hắn vì muốn hắn trở về cuộc sống hiện thực, nên đã giam giữ hắn, trói hắn lại, không cho hắn tiền...
Bà đã dùng mọi cách có thể nghĩ ra, nhưng đứa con lại tuyệt thực tìm chết kháng nghị, cuối cùng người mẹ vẫn đau lòng chịu thua đứa con.
Cũng bởi vậy, cuối cùng đứa con này bởi vì lên mạng thời gian dài không ăn không ngủ mà chết đột ngột ở tiệm net.
Người mẹ đau đớn vượt qua quãng đời ngắn ngủi còn lại.
Một đời này, Tô Mộc dùng hành động thực tế khiến hắn từ bỏ chơi game!
Chơi game vốn chỉ để trải nghiệm trò chơi, nhưng chơi game để trải nghiệm cái chết, thật sự không phải một trải nghiệm tốt.
Đứa nhỏ này kiên trì được mấy ngày đã là cực hạn, Tô Mộc còn lần lượt an bài những chuyện khác, tuy rằng đứa nhỏ này là một thiếu niên nghiện internet, nhưng từ nhỏ cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau, người mẹ gặp "sự cố ngoài ý muốn" phải vào phòng chăm sóc đặc biệt, thiếu niên nhận được tin tức, mất hồn mất vía chạy đến bệnh viện...
Kế tiếp như thế nào, Cửu Thiên Tuế cũng không giải thích cặn kẽ, tóm lại ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh 1.
"Ừ." Tô Mộc trả lời.
Mọi chuyện đều trong dự kiến, một nhiệm vụ chi nhánh cô đã bố trí kỹ càng tỉ mỉ, kết quả tất nhiên sẽ không lệch khỏi quỹ đạo đoán trước.
Cửu Thiên Tuế: 【 Ký chủ, đã hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh 1, vậy nhiệm vụ chi nhánh 2 cũng không còn xa nữa, cố lên. 】
Tuy rằng nó rất muốn hỏi ký chủ làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, nhưng nghĩ đến ký chủ hỏi lại, nó dứt khoác ngậm miệng.
Không có tích phân, không có tiền, nó là cái hệ thống nghèo khó.
"Ầm ầm ầm ——" ngoài cửa truyền đến một trận tiếng động.
Tô Mộc đứng dậy, đi về phía cửa.
Ngoài cửa, Lăng Hạo giơ búa lên, sau đó, cửa... mở ra.
"Ặc..."
"Con nhóc thúi, em còn biết đi ra à! Nói mau, có phải em giấu ai trong phòng không!?" Lăng Hạo thăm dò nhìn phòng cô.
Căn phòng tối tăm, chỉ có ánh sáng vàng nhạt từ đèn bàn, rất ấm áp.
Trong căn phòng nho nhỏ kia, anh liếc mắt một cái đã xem xong, nhìn em gái trước mặt, người nào cũng không có.
"Có việc gì?" Tô Mộc hỏi.
"Anh đói bụng." Lăng Hạo nói như có lý, giơ cây búa lên không có định buông xuống.
Đột nhiên có cảm giác an toàn khi giơ cây búa lên.
☆☆☆☆☆
25/1/2022
Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenTừ giữa trưa, sau khi em gái kêu anh gϊếŧ ID mới của tiểu tử kia thì ở trong phòng không ra.Mãi cho đến giờ cơm chiều, Lăng Hạo cũng không nhìn thấy em gái nhà mình, lo lắng em gái thấy những thứ trên Kênh Thế Giới rồi suy nghĩ luẩn quẩn trong lòng (trên thực tế là đã đói bụng) anh đi tới phòng Tô Mộc.Đẩy cửa ra, ơ, không mở ra!?Trong nhà chỉ có anh thôi mà không mở cửa!?"Con nhóc thúi! Em ở bên trong làm gì đó!? Còn khóa trái cửa, có phải đang giấu thằng ất ơ nào bên trong không?" Lăng Hạo đập cửa, kêu gào."Cho dù em có bạn trai, anh cũng sẽ không nói gì, anh trai em cũng không phải loại người lòng dạ hẹp hòi, em gái đã trưởng thành cũng nên có bạn trai..."Giọng của Lăng Hạo ồn ào ngoài cửa.Phòng trong, Tô Mộc đeo tai nghe, trước mặt là một cái laptop, cô tập trung nhìn chằm chằm số liệu đang nhảy trên màn hình kia.Nửa giờ sau, Lăng Hạo nhụt chí đi lục lọi tủ lạnh tìm đồ ăn vặt.Lại thêm nửa giờ sau, trong miệng Lăng Hạo cắn một cây kem, gõ cửa gọi người, vẫn không có động tĩnh.Mãi cho đến 8 giờ tối, Lăng Hạo tìm được một cây búa trong nhà kho đi lại định phá cửa, nghiên cứu mười phút xem nên xuống tay từ chỗ nào.Trong phòng, Tô Mộc cuối cùng cũng khép laptop lại, tháo tai nghe xuống.Lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi, ngửa đầu, nhắm mắt nghỉ ngơi.Cửu Thiên Tuế: 【 Ký chủ, có một nhiệm vụ chi nhánh đã hoàn thành. 】Cửu Thiên Tuế thật bội phục ký chủ, cô lại có thể hoàn thành nhiệm vụ với thủ đoạn đơn giản thô bạo như vậy.Mấy ngày nay, nhân vật trò chơi mà Lăng Hạo gϊếŧ chính là đối tượng nhiệm vụ chi nhánh 1: Trịnh Thiên Hoa.Một cậu thiếu niên nghiện internet trong một gia đình đơn thân có chấp nhất với Đại Lục Thần Vực, đời trước mẹ hắn vì muốn hắn trở về cuộc sống hiện thực, nên đã giam giữ hắn, trói hắn lại, không cho hắn tiền...Bà đã dùng mọi cách có thể nghĩ ra, nhưng đứa con lại tuyệt thực tìm chết kháng nghị, cuối cùng người mẹ vẫn đau lòng chịu thua đứa con.Cũng bởi vậy, cuối cùng đứa con này bởi vì lên mạng thời gian dài không ăn không ngủ mà chết đột ngột ở tiệm net.Người mẹ đau đớn vượt qua quãng đời ngắn ngủi còn lại.Một đời này, Tô Mộc dùng hành động thực tế khiến hắn từ bỏ chơi game!Chơi game vốn chỉ để trải nghiệm trò chơi, nhưng chơi game để trải nghiệm cái chết, thật sự không phải một trải nghiệm tốt.Đứa nhỏ này kiên trì được mấy ngày đã là cực hạn, Tô Mộc còn lần lượt an bài những chuyện khác, tuy rằng đứa nhỏ này là một thiếu niên nghiện internet, nhưng từ nhỏ cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau, người mẹ gặp "sự cố ngoài ý muốn" phải vào phòng chăm sóc đặc biệt, thiếu niên nhận được tin tức, mất hồn mất vía chạy đến bệnh viện...Kế tiếp như thế nào, Cửu Thiên Tuế cũng không giải thích cặn kẽ, tóm lại ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh 1."Ừ." Tô Mộc trả lời.Mọi chuyện đều trong dự kiến, một nhiệm vụ chi nhánh cô đã bố trí kỹ càng tỉ mỉ, kết quả tất nhiên sẽ không lệch khỏi quỹ đạo đoán trước.Cửu Thiên Tuế: 【 Ký chủ, đã hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh 1, vậy nhiệm vụ chi nhánh 2 cũng không còn xa nữa, cố lên. 】Tuy rằng nó rất muốn hỏi ký chủ làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, nhưng nghĩ đến ký chủ hỏi lại, nó dứt khoác ngậm miệng.Không có tích phân, không có tiền, nó là cái hệ thống nghèo khó."Ầm ầm ầm ——" ngoài cửa truyền đến một trận tiếng động.Tô Mộc đứng dậy, đi về phía cửa.Ngoài cửa, Lăng Hạo giơ búa lên, sau đó, cửa... mở ra."Ặc...""Con nhóc thúi, em còn biết đi ra à! Nói mau, có phải em giấu ai trong phòng không!?" Lăng Hạo thăm dò nhìn phòng cô.Căn phòng tối tăm, chỉ có ánh sáng vàng nhạt từ đèn bàn, rất ấm áp.Trong căn phòng nho nhỏ kia, anh liếc mắt một cái đã xem xong, nhìn em gái trước mặt, người nào cũng không có."Có việc gì?" Tô Mộc hỏi."Anh đói bụng." Lăng Hạo nói như có lý, giơ cây búa lên không có định buông xuống.Đột nhiên có cảm giác an toàn khi giơ cây búa lên.☆☆☆☆☆25/1/2022