Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…

Chương 220: Trêu chọc tận thế (6)

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenChu Tử Nghiên nhìn súng trên tay, sau đó lại nhìn con dao găm trong tay Tô Mộc trước mặt, lúng túng nói: "Tôi, tôi sẽ không dùng súng."Ba tháng kể từ khi bắt đầu mạt thế tới nay, cô không sử dụng súng, vẫn luôn sống an toàn dưới sự bảo hộ của Trì Vũ...Nghĩ đến Trì Vũ, Chu Tử Nghiên có chút khổ sở, lúc đó cô bị đội ngũ ném xuống, cô nhìn thấy cô ấy vì mình 'mài rách môi' nói giúp, nhưng cuối cùng vẫn vô dụng như cũ, cô cũng hiểu tại sao mọi người lại muốn ném cô xuống, dù sao nếu cô biến thành tang thi sẽ uy hiếp đến toàn bộ đội ngũ.Suốt đường đi, cũng nhìn thấy nhân số của đội ngũ ngày một ít dần, ngay từ đầu là đau lòng sau đó thì chết lặng, cô đã thành thói quen.Cho nên cô bị ném xuống, là chuyện hiển nhiên.Không ngờ cô không bị biến thành tang thi.Chẳng lẽ cô có khả năng chống lại virus tang thi!?Chu Tử Nghiên đang suy nghĩ một mình, thì nghe được giọng nói lạnh nhạt của Tô Mộc: "Đi."Định thần lại, Chu Tử Nghiên nhìn thấy Tô Mộc đã đưa lưng về mình rời đi, không nghĩ nhiều nữa đứng dậy đuổi theo.Tuy rằng các cô là người xa lạ, nhưng cũng coi như đồng bệnh tương lân, kết bạn cùng nhau lên đường sẽ càng an toàn.Chu Tử Nghiên nhắm mắt đi theo đuôi Tô Mộc."Hệ thống." Tô Mộc kêu.Cửu Thiên Tuế đã bị trọng thương: 【 Hệ thống đã chết. 】"Ta cần sử dụng đạo cụ."Nhìn xung quanh, một vùng hoang vu không thấy tận cùng, đồi núi trụi lủi nhấp nhô kéo dài, khi gió thổi qua cuốn lên từng trận đất vàng, mà phía sau, cây cối tươi xanh mọc thành cụm, rậm rạp, cỏ cao hơn người, nhìn một mảnh xanh mượt giống như miệng vực sâu khổng lồ.So sánh với nguy hiểm không thể đoán trước được trong rừng cây, Tô Mộc tạm thời lựa chọn con đường này.Cái gì!?Ký chủ muốn sử dụng đạo cụ?Cửu Thiên Tuế hoài nghi mình nghe lầm lập tức lấy lại tinh thần.【 Mời ký chủ dời bước sang cửa hàng hệ thống, cửa hàng hệ thống cần cái gì có cái đó, ký chủ có thể tùy ý mua sắm. 】A ha ha...Rốt cuộc ký chủ cũng muốn sử dụng đạo cụ, sao nó lại kích động như vậy?Có cảm giác là mình vẫn còn tí tác dụng."Sử dụng đạo cụ: Hoa tiêu."【 Ký chủ, đạo cụ hoa tiêu, tích phân đổi: 5. 】"Sử dụng bên trong tư liệu, đạo cụ đã tặng cho ta."【 ... 】Nó chỉ lo hưng phấn mà quên mất, lúc bắt đầu trói định ký chủ đã tặng cho cô năm cái đạo cụ, ký chủ vẫn luôn không sử dụng...Ít nhất ký chủ đã bắt đầu sử dụng đạo cụ, Cửu Thiên Tuế tự mình an ủi nói, chờ sau khi ký chủ biết đạo cụ có ích, còn sợ ký chủ không chịu mua sắm sao?【 Khởi động đạo cụ Hoa tiêu. 】Âm thanh của Cửu Thiên Tuế rơi xuống, Tô Mộc liền nhìn thấy lấy mình làm trung tâm, xung quanh từ từ tối sầm lại, sau đó có đường cong màu xanh lam từ lòng bàn chân cô bắt đầu lan ra, từng cái từng cái một kéo dài, liên tiếp, hình thành...Chỉ trong một phút, Tô Mộc đã nhìn thấy một bản đồ 3D của toàn bộ thế giới lấy mình làm trung tâm.【 Mời ký chủ lựa chọn điểm đến. 】Ký chủ còn bộ dáng chưa hiểu việc đời, còn nhìn xem bốn phía, a ha ha ha...Nhìn thấy thẻ đạo cụ đồ sộ như vậy, nhất định là ký chủ bị dọa sợ rồi.【 Ký chủ, có phải cảm thấy thẻ đạo cụ dùng rất tốt đúng không? Nếu sau này ký chủ có yêu cầu, cửa hàng hệ thống 24 tiếng đồng hồ, 365 ngày đều đang chờ ký chủ nha. 】Mà Chu Tử Nghiên đang đi theo phía sau Tô Mộc nhìn thấy cô ngừng lại, sau đó xoay người 360 độ, ánh mắt nghiêm túc nhìn cái gì?Cô ấy nghi hoặc cũng nhìn theo ánh mắt cô, ngoại trừ hoang vu thì chính là xanh biếc, ngoài hai người bọn cô ra, chính là thi thể, còn có một vài tang thi đang du đãng khắp nơi ở phía xa.Cái này có gì đẹp?☆☆☆☆☆19/2/2022

Editor: Tieen

Chu Tử Nghiên nhìn súng trên tay, sau đó lại nhìn con dao găm trong tay Tô Mộc trước mặt, lúng túng nói: "Tôi, tôi sẽ không dùng súng."

Ba tháng kể từ khi bắt đầu mạt thế tới nay, cô không sử dụng súng, vẫn luôn sống an toàn dưới sự bảo hộ của Trì Vũ...

Nghĩ đến Trì Vũ, Chu Tử Nghiên có chút khổ sở, lúc đó cô bị đội ngũ ném xuống, cô nhìn thấy cô ấy vì mình 'mài rách môi' nói giúp, nhưng cuối cùng vẫn vô dụng như cũ, cô cũng hiểu tại sao mọi người lại muốn ném cô xuống, dù sao nếu cô biến thành tang thi sẽ uy hiếp đến toàn bộ đội ngũ.

Suốt đường đi, cũng nhìn thấy nhân số của đội ngũ ngày một ít dần, ngay từ đầu là đau lòng sau đó thì chết lặng, cô đã thành thói quen.

Cho nên cô bị ném xuống, là chuyện hiển nhiên.

Không ngờ cô không bị biến thành tang thi.

Chẳng lẽ cô có khả năng chống lại virus tang thi!?

Chu Tử Nghiên đang suy nghĩ một mình, thì nghe được giọng nói lạnh nhạt của Tô Mộc: "Đi."

Định thần lại, Chu Tử Nghiên nhìn thấy Tô Mộc đã đưa lưng về mình rời đi, không nghĩ nhiều nữa đứng dậy đuổi theo.

Tuy rằng các cô là người xa lạ, nhưng cũng coi như đồng bệnh tương lân, kết bạn cùng nhau lên đường sẽ càng an toàn.

Chu Tử Nghiên nhắm mắt đi theo đuôi Tô Mộc.

"Hệ thống." Tô Mộc kêu.

Cửu Thiên Tuế đã bị trọng thương: 【 Hệ thống đã chết. 】

"Ta cần sử dụng đạo cụ."

Nhìn xung quanh, một vùng hoang vu không thấy tận cùng, đồi núi trụi lủi nhấp nhô kéo dài, khi gió thổi qua cuốn lên từng trận đất vàng, mà phía sau, cây cối tươi xanh mọc thành cụm, rậm rạp, cỏ cao hơn người, nhìn một mảnh xanh mượt giống như miệng vực sâu khổng lồ.

So sánh với nguy hiểm không thể đoán trước được trong rừng cây, Tô Mộc tạm thời lựa chọn con đường này.

Cái gì!?

Ký chủ muốn sử dụng đạo cụ?

Cửu Thiên Tuế hoài nghi mình nghe lầm lập tức lấy lại tinh thần.

【 Mời ký chủ dời bước sang cửa hàng hệ thống, cửa hàng hệ thống cần cái gì có cái đó, ký chủ có thể tùy ý mua sắm. 】

A ha ha...

Rốt cuộc ký chủ cũng muốn sử dụng đạo cụ, sao nó lại kích động như vậy?

Có cảm giác là mình vẫn còn tí tác dụng.

"Sử dụng đạo cụ: Hoa tiêu."

【 Ký chủ, đạo cụ hoa tiêu, tích phân đổi: 5. 】

"Sử dụng bên trong tư liệu, đạo cụ đã tặng cho ta."

【 ... 】

Nó chỉ lo hưng phấn mà quên mất, lúc bắt đầu trói định ký chủ đã tặng cho cô năm cái đạo cụ, ký chủ vẫn luôn không sử dụng...

Ít nhất ký chủ đã bắt đầu sử dụng đạo cụ, Cửu Thiên Tuế tự mình an ủi nói, chờ sau khi ký chủ biết đạo cụ có ích, còn sợ ký chủ không chịu mua sắm sao?

【 Khởi động đạo cụ Hoa tiêu. 】

Âm thanh của Cửu Thiên Tuế rơi xuống, Tô Mộc liền nhìn thấy lấy mình làm trung tâm, xung quanh từ từ tối sầm lại, sau đó có đường cong màu xanh lam từ lòng bàn chân cô bắt đầu lan ra, từng cái từng cái một kéo dài, liên tiếp, hình thành...

Chỉ trong một phút, Tô Mộc đã nhìn thấy một bản đồ 3D của toàn bộ thế giới lấy mình làm trung tâm.

【 Mời ký chủ lựa chọn điểm đến. 】

Ký chủ còn bộ dáng chưa hiểu việc đời, còn nhìn xem bốn phía, a ha ha ha...

Nhìn thấy thẻ đạo cụ đồ sộ như vậy, nhất định là ký chủ bị dọa sợ rồi.

【 Ký chủ, có phải cảm thấy thẻ đạo cụ dùng rất tốt đúng không? Nếu sau này ký chủ có yêu cầu, cửa hàng hệ thống 24 tiếng đồng hồ, 365 ngày đều đang chờ ký chủ nha. 】

Mà Chu Tử Nghiên đang đi theo phía sau Tô Mộc nhìn thấy cô ngừng lại, sau đó xoay người 360 độ, ánh mắt nghiêm túc nhìn cái gì?

Cô ấy nghi hoặc cũng nhìn theo ánh mắt cô, ngoại trừ hoang vu thì chính là xanh biếc, ngoài hai người bọn cô ra, chính là thi thể, còn có một vài tang thi đang du đãng khắp nơi ở phía xa.

Cái này có gì đẹp?

☆☆☆☆☆

19/2/2022

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenChu Tử Nghiên nhìn súng trên tay, sau đó lại nhìn con dao găm trong tay Tô Mộc trước mặt, lúng túng nói: "Tôi, tôi sẽ không dùng súng."Ba tháng kể từ khi bắt đầu mạt thế tới nay, cô không sử dụng súng, vẫn luôn sống an toàn dưới sự bảo hộ của Trì Vũ...Nghĩ đến Trì Vũ, Chu Tử Nghiên có chút khổ sở, lúc đó cô bị đội ngũ ném xuống, cô nhìn thấy cô ấy vì mình 'mài rách môi' nói giúp, nhưng cuối cùng vẫn vô dụng như cũ, cô cũng hiểu tại sao mọi người lại muốn ném cô xuống, dù sao nếu cô biến thành tang thi sẽ uy hiếp đến toàn bộ đội ngũ.Suốt đường đi, cũng nhìn thấy nhân số của đội ngũ ngày một ít dần, ngay từ đầu là đau lòng sau đó thì chết lặng, cô đã thành thói quen.Cho nên cô bị ném xuống, là chuyện hiển nhiên.Không ngờ cô không bị biến thành tang thi.Chẳng lẽ cô có khả năng chống lại virus tang thi!?Chu Tử Nghiên đang suy nghĩ một mình, thì nghe được giọng nói lạnh nhạt của Tô Mộc: "Đi."Định thần lại, Chu Tử Nghiên nhìn thấy Tô Mộc đã đưa lưng về mình rời đi, không nghĩ nhiều nữa đứng dậy đuổi theo.Tuy rằng các cô là người xa lạ, nhưng cũng coi như đồng bệnh tương lân, kết bạn cùng nhau lên đường sẽ càng an toàn.Chu Tử Nghiên nhắm mắt đi theo đuôi Tô Mộc."Hệ thống." Tô Mộc kêu.Cửu Thiên Tuế đã bị trọng thương: 【 Hệ thống đã chết. 】"Ta cần sử dụng đạo cụ."Nhìn xung quanh, một vùng hoang vu không thấy tận cùng, đồi núi trụi lủi nhấp nhô kéo dài, khi gió thổi qua cuốn lên từng trận đất vàng, mà phía sau, cây cối tươi xanh mọc thành cụm, rậm rạp, cỏ cao hơn người, nhìn một mảnh xanh mượt giống như miệng vực sâu khổng lồ.So sánh với nguy hiểm không thể đoán trước được trong rừng cây, Tô Mộc tạm thời lựa chọn con đường này.Cái gì!?Ký chủ muốn sử dụng đạo cụ?Cửu Thiên Tuế hoài nghi mình nghe lầm lập tức lấy lại tinh thần.【 Mời ký chủ dời bước sang cửa hàng hệ thống, cửa hàng hệ thống cần cái gì có cái đó, ký chủ có thể tùy ý mua sắm. 】A ha ha...Rốt cuộc ký chủ cũng muốn sử dụng đạo cụ, sao nó lại kích động như vậy?Có cảm giác là mình vẫn còn tí tác dụng."Sử dụng đạo cụ: Hoa tiêu."【 Ký chủ, đạo cụ hoa tiêu, tích phân đổi: 5. 】"Sử dụng bên trong tư liệu, đạo cụ đã tặng cho ta."【 ... 】Nó chỉ lo hưng phấn mà quên mất, lúc bắt đầu trói định ký chủ đã tặng cho cô năm cái đạo cụ, ký chủ vẫn luôn không sử dụng...Ít nhất ký chủ đã bắt đầu sử dụng đạo cụ, Cửu Thiên Tuế tự mình an ủi nói, chờ sau khi ký chủ biết đạo cụ có ích, còn sợ ký chủ không chịu mua sắm sao?【 Khởi động đạo cụ Hoa tiêu. 】Âm thanh của Cửu Thiên Tuế rơi xuống, Tô Mộc liền nhìn thấy lấy mình làm trung tâm, xung quanh từ từ tối sầm lại, sau đó có đường cong màu xanh lam từ lòng bàn chân cô bắt đầu lan ra, từng cái từng cái một kéo dài, liên tiếp, hình thành...Chỉ trong một phút, Tô Mộc đã nhìn thấy một bản đồ 3D của toàn bộ thế giới lấy mình làm trung tâm.【 Mời ký chủ lựa chọn điểm đến. 】Ký chủ còn bộ dáng chưa hiểu việc đời, còn nhìn xem bốn phía, a ha ha ha...Nhìn thấy thẻ đạo cụ đồ sộ như vậy, nhất định là ký chủ bị dọa sợ rồi.【 Ký chủ, có phải cảm thấy thẻ đạo cụ dùng rất tốt đúng không? Nếu sau này ký chủ có yêu cầu, cửa hàng hệ thống 24 tiếng đồng hồ, 365 ngày đều đang chờ ký chủ nha. 】Mà Chu Tử Nghiên đang đi theo phía sau Tô Mộc nhìn thấy cô ngừng lại, sau đó xoay người 360 độ, ánh mắt nghiêm túc nhìn cái gì?Cô ấy nghi hoặc cũng nhìn theo ánh mắt cô, ngoại trừ hoang vu thì chính là xanh biếc, ngoài hai người bọn cô ra, chính là thi thể, còn có một vài tang thi đang du đãng khắp nơi ở phía xa.Cái này có gì đẹp?☆☆☆☆☆19/2/2022

Chương 220: Trêu chọc tận thế (6)