Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…

Chương 258: Trêu chọc tận thế (44)

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… 《 Truyện chỉ được đăng tại [email protected] Hãy đọc truyện ở trang chính chủ để ủng hộ editor. 》🍓🍓🍓Editor: TieenLục Sâm và đám người Trì Vũ ra ngoài xác thật tìm được không ít đồ ăn trở về.Chờ khi đám người Tô Mộc trở về, Trì Vũ cười tươi như hoa với lúm đồng tiền đang phát đồ ăn cho mọi người, nhìn thấy Chu Tử Nghiên, vội vẫy vẫy tay: "Tử Nghiên, Tử Nghiên hôm nay chúng tớ ra ngoài tìm được rất nhiều đồ ăn, cậu mau đến đây."Chu Tử Nghiên mỉm cười, đi qua."Chị Tô Mộc và Tư Khế đại ca cũng cùng nhau đến đây." Trì Vũ nhìn thấy Tô Mộc và Tư Khế hoàn toàn không để ý tới cô ta, lại gọi."Không cần, cảm ơn.""Tôi nghe theo bạn gái." Tư Khế cười trả lời.Hai người bước vào trong phòng, Husky hướng về phía bên kia: "Gâu gâu gâu..." Cũng không cần cho bổn Husky.Khi Trì Vũ nhìn thấy Husky, sắc mặt cứng lại, nhớ tới sự việc mấy ngày hôm trước.Nhìn Chu Tử Nghiên đang đi tới gần mình, đáy mắt cô ta chợt lóe lên u ám.Phải xử lý Chu Tử Nghiên.Trì Vũ cùng Chu Tử Nghiên đi phát đồ vật cho mọi người, sau đó kéo cô ấy đi trò chuyện thân mật."Tử Nghiên, ngày mai tớ và Lục đại ca cùng nhau đi đến một viện nghiên cứu ở thành cổ để tìm chút dụng cụ nghiên cứu khoa học, cậu muốn đi cùng không?""Viện nghiên cứu?" Chu Tử Nghiên nghi hoặc."Lục đại ca đến thành cổ chính là vì đem những dụng cụ kia từ viện nghiên cứu ra, có những thứ đó, căn cứ an toàn mới có thể tổ chức lại nghiên cứu khoa học, có nghiên cứu khoa học, nhân loại mới có thể tiến bộ." Trì Vũ nói đầy tinh thần chính nghĩa.Chu Tử Nghiên gật đầu: "Ừm, nhưng mà các cậu đi đi, tớ chỉ là người ngoài..."Cô và đám người Lục Sâm cũng không quen thuộc, bọn họ muốn đi thu thập vài thứ kia, cô đi theo, dường như không tốt lắm.Trì Vũ cười nói: "Cậu là chị em tốt của tớ, sao lại là người ngoài, hơn nữa, Tử Nghiên cậu cũng là dị năng giả, đi theo cũng có thể giúp đỡ, cậu đi cùng chúng tớ nha?"Trì Vũ dùng tình bạn làm trò bắt cóc, muốn Chu Tử Nghiên đi theo cùng, đến lúc đó cô ấy chết ở viện nghiên cứu, cũng chỉ có thể trách số cô ấy bạc mệnh.Chu Tử Nghiên suy nghĩ: "Tớ cũng muốn đi, nhưng mà để tớ hỏi chị Tô Mộc một chút.""Tử Nghiên, cậu là chị em tốt của tớ, sao chỉ một khoảng thời gian không gặp, cậu với tớ như có ngăn cách, còn không bằng cái người Tô Mộc kia chỉ ở chung một khoảng thời gian."Trì Vũ có chút đau lòng, hiển nhiên bị lời nói của Chu Tử Nghiên làm cho đau lòng, trong đôi mắt hiện lên vẻ mất mát."Không phải, tớ với cậu sao lại có ngăn cách chứ?" Chu Tử Nghiên vội muốn giải thích."Tử Nghiên, cậu nói đi, có phải cậu còn đang trách tớ, trách tớ lúc ấy không ngăn cản bọn họ ném cậu xuống...""Tiểu Vũ, chuyện này không phải cậu sai, tớ không có trách cậu..."..."Gâu gâu gâu..." Tiếng của Husky cách đó không xa vang lên, là hướng về phía Chu Tử Nghiên bên này.Bên kia, thú hai chân kêu ngươi, thật không hiểu nhân loại các ngươi, diễn tới diễn lui, không mệt sao?Chu Tử Nghiên còn đang nói chuyện với Trì Vũ, không biết Husky là đang gọi cô.Husky mắt trợn trắng, đi qua vài bước, dùng miệng cắn cổ áo Chu Tử Nghiên kéo về hướng Tô Mộc bên kia."Husky, ngươi mau thả ta ra, siết... Khụ khụ khụ... Siết ta... Cổ ta." Tay Chu Tử Nghiên nắm chặt cổ áo mình, khuôn mặt bị siết đến đỏ bừng, gian nan nói.Husky cũng không để ý tới, đem Chu Tử Nghiên đưa đến bên cạnh Tô Mộc."Gâu gâu gâu..." Thú hai chân, bổn Husky mang người đến.Tô Mộc ném một bao thịt bò cho Husky.Husky vui sướng vẫy đuôi dùng miệng ngậm qua một bên.Tô Mộc đưa cho Chu Tử Nghiên một chiếc hộp nhôm to bằng bàn tay."Ngày mai mang theo."Chu Tử Nghiên ngốc: "Cái, cái gì?"Tô Mộc lại nói: "Ngày mai cô đi cùng Trì Vũ đến viện nghiên cứu, mang theo thứ này, không được bại lộ.""Dạ vâng." Chu Tử Nghiên trả lời, đem đồ vật bỏ vào trong không gian.Tô Mộc nói xong, liền rời đi, ở bên cạnh Tư Khế đang đọc sách ngước mắt nhìn phương hướng Tô Mộc rời đi, cùng không biểu hiện gì nhiều, vài giây sau liền đem tầm mắt dời trở lại cuốn sách.***Tieen: Mị quay trở lại gòi đây... tuy cũng còn phải làm báo cáo kết thúc môn nhưng thời gian rảnh rỗi hơn nên mị sẽ edit lại ạ.Mị sẽ cố gắng ra chương mỗi ngày để nhanh full thế giới này nè. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ. 🎉🎉🎉☆☆☆☆☆17/07/2022

《 Truyện chỉ được đăng tại [email protected] Hãy đọc truyện ở trang chính chủ để ủng hộ editor. 》

🍓🍓🍓

Editor: Tieen

Lục Sâm và đám người Trì Vũ ra ngoài xác thật tìm được không ít đồ ăn trở về.

Chờ khi đám người Tô Mộc trở về, Trì Vũ cười tươi như hoa với lúm đồng tiền đang phát đồ ăn cho mọi người, nhìn thấy Chu Tử Nghiên, vội vẫy vẫy tay: "Tử Nghiên, Tử Nghiên hôm nay chúng tớ ra ngoài tìm được rất nhiều đồ ăn, cậu mau đến đây."

Chu Tử Nghiên mỉm cười, đi qua.

"Chị Tô Mộc và Tư Khế đại ca cũng cùng nhau đến đây." Trì Vũ nhìn thấy Tô Mộc và Tư Khế hoàn toàn không để ý tới cô ta, lại gọi.

"Không cần, cảm ơn."

"Tôi nghe theo bạn gái." Tư Khế cười trả lời.

Hai người bước vào trong phòng, Husky hướng về phía bên kia: "Gâu gâu gâu..." Cũng không cần cho bổn Husky.

Khi Trì Vũ nhìn thấy Husky, sắc mặt cứng lại, nhớ tới sự việc mấy ngày hôm trước.

Nhìn Chu Tử Nghiên đang đi tới gần mình, đáy mắt cô ta chợt lóe lên u ám.

Phải xử lý Chu Tử Nghiên.

Trì Vũ cùng Chu Tử Nghiên đi phát đồ vật cho mọi người, sau đó kéo cô ấy đi trò chuyện thân mật.

"Tử Nghiên, ngày mai tớ và Lục đại ca cùng nhau đi đến một viện nghiên cứu ở thành cổ để tìm chút dụng cụ nghiên cứu khoa học, cậu muốn đi cùng không?"

"Viện nghiên cứu?" Chu Tử Nghiên nghi hoặc.

"Lục đại ca đến thành cổ chính là vì đem những dụng cụ kia từ viện nghiên cứu ra, có những thứ đó, căn cứ an toàn mới có thể tổ chức lại nghiên cứu khoa học, có nghiên cứu khoa học, nhân loại mới có thể tiến bộ." Trì Vũ nói đầy tinh thần chính nghĩa.

Chu Tử Nghiên gật đầu: "Ừm, nhưng mà các cậu đi đi, tớ chỉ là người ngoài..."

Cô và đám người Lục Sâm cũng không quen thuộc, bọn họ muốn đi thu thập vài thứ kia, cô đi theo, dường như không tốt lắm.

Trì Vũ cười nói: "Cậu là chị em tốt của tớ, sao lại là người ngoài, hơn nữa, Tử Nghiên cậu cũng là dị năng giả, đi theo cũng có thể giúp đỡ, cậu đi cùng chúng tớ nha?"

Trì Vũ dùng tình bạn làm trò bắt cóc, muốn Chu Tử Nghiên đi theo cùng, đến lúc đó cô ấy chết ở viện nghiên cứu, cũng chỉ có thể trách số cô ấy bạc mệnh.

Chu Tử Nghiên suy nghĩ: "Tớ cũng muốn đi, nhưng mà để tớ hỏi chị Tô Mộc một chút."

"Tử Nghiên, cậu là chị em tốt của tớ, sao chỉ một khoảng thời gian không gặp, cậu với tớ như có ngăn cách, còn không bằng cái người Tô Mộc kia chỉ ở chung một khoảng thời gian."

Trì Vũ có chút đau lòng, hiển nhiên bị lời nói của Chu Tử Nghiên làm cho đau lòng, trong đôi mắt hiện lên vẻ mất mát.

"Không phải, tớ với cậu sao lại có ngăn cách chứ?" Chu Tử Nghiên vội muốn giải thích.

"Tử Nghiên, cậu nói đi, có phải cậu còn đang trách tớ, trách tớ lúc ấy không ngăn cản bọn họ ném cậu xuống..."

"Tiểu Vũ, chuyện này không phải cậu sai, tớ không có trách cậu..."

...

"Gâu gâu gâu..." Tiếng của Husky cách đó không xa vang lên, là hướng về phía Chu Tử Nghiên bên này.

Bên kia, thú hai chân kêu ngươi, thật không hiểu nhân loại các ngươi, diễn tới diễn lui, không mệt sao?

Chu Tử Nghiên còn đang nói chuyện với Trì Vũ, không biết Husky là đang gọi cô.

Husky mắt trợn trắng, đi qua vài bước, dùng miệng cắn cổ áo Chu Tử Nghiên kéo về hướng Tô Mộc bên kia.

"Husky, ngươi mau thả ta ra, siết... Khụ khụ khụ... Siết ta... Cổ ta." Tay Chu Tử Nghiên nắm chặt cổ áo mình, khuôn mặt bị siết đến đỏ bừng, gian nan nói.

Husky cũng không để ý tới, đem Chu Tử Nghiên đưa đến bên cạnh Tô Mộc.

"Gâu gâu gâu..." Thú hai chân, bổn Husky mang người đến.

Tô Mộc ném một bao thịt bò cho Husky.

Husky vui sướng vẫy đuôi dùng miệng ngậm qua một bên.

Tô Mộc đưa cho Chu Tử Nghiên một chiếc hộp nhôm to bằng bàn tay.

"Ngày mai mang theo."

Chu Tử Nghiên ngốc: "Cái, cái gì?"

Tô Mộc lại nói: "Ngày mai cô đi cùng Trì Vũ đến viện nghiên cứu, mang theo thứ này, không được bại lộ."

"Dạ vâng." Chu Tử Nghiên trả lời, đem đồ vật bỏ vào trong không gian.

Tô Mộc nói xong, liền rời đi, ở bên cạnh Tư Khế đang đọc sách ngước mắt nhìn phương hướng Tô Mộc rời đi, cùng không biểu hiện gì nhiều, vài giây sau liền đem tầm mắt dời trở lại cuốn sách.

***

Tieen: Mị quay trở lại gòi đây... tuy cũng còn phải làm báo cáo kết thúc môn nhưng thời gian rảnh rỗi hơn nên mị sẽ edit lại ạ.

Mị sẽ cố gắng ra chương mỗi ngày để nhanh full thế giới này nè. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ. 🎉🎉🎉

☆☆☆☆☆

17/07/2022

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… 《 Truyện chỉ được đăng tại [email protected] Hãy đọc truyện ở trang chính chủ để ủng hộ editor. 》🍓🍓🍓Editor: TieenLục Sâm và đám người Trì Vũ ra ngoài xác thật tìm được không ít đồ ăn trở về.Chờ khi đám người Tô Mộc trở về, Trì Vũ cười tươi như hoa với lúm đồng tiền đang phát đồ ăn cho mọi người, nhìn thấy Chu Tử Nghiên, vội vẫy vẫy tay: "Tử Nghiên, Tử Nghiên hôm nay chúng tớ ra ngoài tìm được rất nhiều đồ ăn, cậu mau đến đây."Chu Tử Nghiên mỉm cười, đi qua."Chị Tô Mộc và Tư Khế đại ca cũng cùng nhau đến đây." Trì Vũ nhìn thấy Tô Mộc và Tư Khế hoàn toàn không để ý tới cô ta, lại gọi."Không cần, cảm ơn.""Tôi nghe theo bạn gái." Tư Khế cười trả lời.Hai người bước vào trong phòng, Husky hướng về phía bên kia: "Gâu gâu gâu..." Cũng không cần cho bổn Husky.Khi Trì Vũ nhìn thấy Husky, sắc mặt cứng lại, nhớ tới sự việc mấy ngày hôm trước.Nhìn Chu Tử Nghiên đang đi tới gần mình, đáy mắt cô ta chợt lóe lên u ám.Phải xử lý Chu Tử Nghiên.Trì Vũ cùng Chu Tử Nghiên đi phát đồ vật cho mọi người, sau đó kéo cô ấy đi trò chuyện thân mật."Tử Nghiên, ngày mai tớ và Lục đại ca cùng nhau đi đến một viện nghiên cứu ở thành cổ để tìm chút dụng cụ nghiên cứu khoa học, cậu muốn đi cùng không?""Viện nghiên cứu?" Chu Tử Nghiên nghi hoặc."Lục đại ca đến thành cổ chính là vì đem những dụng cụ kia từ viện nghiên cứu ra, có những thứ đó, căn cứ an toàn mới có thể tổ chức lại nghiên cứu khoa học, có nghiên cứu khoa học, nhân loại mới có thể tiến bộ." Trì Vũ nói đầy tinh thần chính nghĩa.Chu Tử Nghiên gật đầu: "Ừm, nhưng mà các cậu đi đi, tớ chỉ là người ngoài..."Cô và đám người Lục Sâm cũng không quen thuộc, bọn họ muốn đi thu thập vài thứ kia, cô đi theo, dường như không tốt lắm.Trì Vũ cười nói: "Cậu là chị em tốt của tớ, sao lại là người ngoài, hơn nữa, Tử Nghiên cậu cũng là dị năng giả, đi theo cũng có thể giúp đỡ, cậu đi cùng chúng tớ nha?"Trì Vũ dùng tình bạn làm trò bắt cóc, muốn Chu Tử Nghiên đi theo cùng, đến lúc đó cô ấy chết ở viện nghiên cứu, cũng chỉ có thể trách số cô ấy bạc mệnh.Chu Tử Nghiên suy nghĩ: "Tớ cũng muốn đi, nhưng mà để tớ hỏi chị Tô Mộc một chút.""Tử Nghiên, cậu là chị em tốt của tớ, sao chỉ một khoảng thời gian không gặp, cậu với tớ như có ngăn cách, còn không bằng cái người Tô Mộc kia chỉ ở chung một khoảng thời gian."Trì Vũ có chút đau lòng, hiển nhiên bị lời nói của Chu Tử Nghiên làm cho đau lòng, trong đôi mắt hiện lên vẻ mất mát."Không phải, tớ với cậu sao lại có ngăn cách chứ?" Chu Tử Nghiên vội muốn giải thích."Tử Nghiên, cậu nói đi, có phải cậu còn đang trách tớ, trách tớ lúc ấy không ngăn cản bọn họ ném cậu xuống...""Tiểu Vũ, chuyện này không phải cậu sai, tớ không có trách cậu..."..."Gâu gâu gâu..." Tiếng của Husky cách đó không xa vang lên, là hướng về phía Chu Tử Nghiên bên này.Bên kia, thú hai chân kêu ngươi, thật không hiểu nhân loại các ngươi, diễn tới diễn lui, không mệt sao?Chu Tử Nghiên còn đang nói chuyện với Trì Vũ, không biết Husky là đang gọi cô.Husky mắt trợn trắng, đi qua vài bước, dùng miệng cắn cổ áo Chu Tử Nghiên kéo về hướng Tô Mộc bên kia."Husky, ngươi mau thả ta ra, siết... Khụ khụ khụ... Siết ta... Cổ ta." Tay Chu Tử Nghiên nắm chặt cổ áo mình, khuôn mặt bị siết đến đỏ bừng, gian nan nói.Husky cũng không để ý tới, đem Chu Tử Nghiên đưa đến bên cạnh Tô Mộc."Gâu gâu gâu..." Thú hai chân, bổn Husky mang người đến.Tô Mộc ném một bao thịt bò cho Husky.Husky vui sướng vẫy đuôi dùng miệng ngậm qua một bên.Tô Mộc đưa cho Chu Tử Nghiên một chiếc hộp nhôm to bằng bàn tay."Ngày mai mang theo."Chu Tử Nghiên ngốc: "Cái, cái gì?"Tô Mộc lại nói: "Ngày mai cô đi cùng Trì Vũ đến viện nghiên cứu, mang theo thứ này, không được bại lộ.""Dạ vâng." Chu Tử Nghiên trả lời, đem đồ vật bỏ vào trong không gian.Tô Mộc nói xong, liền rời đi, ở bên cạnh Tư Khế đang đọc sách ngước mắt nhìn phương hướng Tô Mộc rời đi, cùng không biểu hiện gì nhiều, vài giây sau liền đem tầm mắt dời trở lại cuốn sách.***Tieen: Mị quay trở lại gòi đây... tuy cũng còn phải làm báo cáo kết thúc môn nhưng thời gian rảnh rỗi hơn nên mị sẽ edit lại ạ.Mị sẽ cố gắng ra chương mỗi ngày để nhanh full thế giới này nè. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ. 🎉🎉🎉☆☆☆☆☆17/07/2022

Chương 258: Trêu chọc tận thế (44)