Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…
Chương 277: Trêu chọc tận thế (63)
Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenChu Tử Nghiên đi theo bên cạnh Lục Sâm, Lục Sâm giới thiệu cô với người ở căn cứ trung tâm, Trì Vũ một mình tiến vào căn cứ, nhìn thấy bộ dáng thân mật của hai người kia, cắn răng tiến lên."Tử Nghiên, Lục đại ca, đây là căn cứ trung tâm ư, rốt cuộc chúng ta đã đến rồi." Vui sướng ngạc nhiên nhìn bốn phía, bộ dáng nghiễm nhiên rất vui sướng.Chu Tử Nghiên nhìn Trì Vũ đột nhiên khoát tay mình, nghiêng đầu nhìn cô ta mỉm cười, nghi hoặc: "A, Tiểu Vũ, những người đi cùng cậu đâu? Lục đại ca vừa mới nói chờ cậu và bọn họ đều thu xếp ổn thỏa, rồi đưa tớ đi tìm cậu."Lời này của Chu Tử Nghiên rõ ràng là nói cho Trì Vũ nghe, Lục Sâm không có ý định đưa cô ta đi cùng.Trì Vũ nghe hiểu, nắm chặt tay Chu Tử Nghiên, móng tay suýt chút nữa đâm vào da thịt Chu Tử Nghiên."Tiểu Vũ, cậu véo tớ đau." Chu Tử Nghiên nhíu mày, lôi cánh tay mình ra."Tử Nghiên, thật xin lỗi, tớ quá vui mừng, dùng sức một chút, cậu không sao chứ." Trì Vũ cười vô tội, thầm mắng Chu Tử Nghiên làm ra vẻ, chỉ dùng có chút lực liền kêu đau."Chỉ là hơi đau, ngoài ra cũng không sao." Chu Tử Nghiên không theo lời cô ta mà nói mình không sao, thẳng thừng biểu đạt ý tứ, trái lại làm Trì Vũ sắc mặt cứng lại.Lục Sâm cau mày, kéo cánh tay Chu Tử Nghiên qua, vừa vuốt ống tay áo lên liền nhìn thấy mấy dấu móng tay trên làn da trắng nõn đặc biệt chói mắt."Trì Vũ muội tử, thân thể Tử Nghiên không tốt lắm, lần sau chú ý sức lực." Lục Sâm âm thầm đem Chu Tử Nghiên kéo sang chỗ khác, giữ một khoảng cách với Trì Vũ.Lục Sâm hiển nhiên bảo vệ Chu Tử Nghiên, còn nhằm vào mình, Trì Vũ sắc mặt ủy khuất, ánh mắt bi thương đến cực điểm nhìn hắn: "Lục đại ca, em, em không phải cố ý."Con cɧó ©áϊ Chu Tử Nghiên này, cố ý ở trước mặt Lục Sâm hủy đi sân khấu của cô ta!"Lục Sâm, không sao đâu, chỉ là Tiểu Vũ quá kích động, không chú ý lực, em không có kiều quý như vậy." Chu Tử Nghiên kéo tay áo xuống, nhẹ nhàng mỉm cười nói.Lục Sâm theo bản năng sờ đầu Chu Tử Nghiên: "Ừm." Ở trong mắt hắn, cô nên kiều quý như vậy.Trì Vũ miễn cưỡng duy trì sắc mặt, tay nắm chặt, móng tay đều đâm vào thịt cũng không cảm thấy đau đớn.Chu Tử Nghiên chú ý Trì Vũ, đáy lòng hừ lạnh một trận, không phải chỉ có cô ta mới biết đóng giả tiểu bạch hoa.Trì Vũ, để tôi nhìn xem, cô có thể nhịn đến mức nào?"Thiếu tướng, lão gia bên kia mời ngài qua, là sự việc về Tô Mộc tiểu thư, không biết ai tiết lộ thân phận Tô Mộc tiểu thư. Hiện tại..." Thủ hạ Lục Sâm chạy tới báo cáo.Ánh mắt Lục Sâm khẽ nhìn lướt qua Trì Vũ, ở đây người biết thân phận Tô Mộc, ngoại trừ hắn và người của hắn, thì chỉ có Trì Vũ và người của Trì Vũ, Lục Sâm biết thủ hạ mình sẽ không nói, nhưng Trì Vũ..."Lục đại ca, anh hoài nghi em sao? Anh cho rằng em là người như vậy sao?" Trì Vũ bị không tín nhiệm, đáy mắt có chút tuyệt vọng sụp đổ, từng chút tối sầm lại."Lục Sâm, Tiểu Vũ sẽ không làm chuyện như vậy, hẳn là người trong đội ngũ cậu ấy không chú ý nói ra. Chúng ta đi qua bên chị Tô Mộc trước xem sao lại thế này."Chu Tử Nghiên thiện lương giải thích, khiến tâm tình Trì Vũ ghê tởm giống như bị nhét một con ruồi.Tuy rằng nó luôn mồm vì mình biện giải, nhưng nước bẩn vẫn hắt trên người đội ngũ cô ta, không phải đánh đồng với cô ta sao!?Chu Tử Nghiên, mày thật thủ đoạn, tao đã xem thường mày rồi!Trì Vũ nhìn bóng dáng hai người, âm thầm cắn răng!☆☆☆☆☆30/07/2022
Editor: Tieen
Chu Tử Nghiên đi theo bên cạnh Lục Sâm, Lục Sâm giới thiệu cô với người ở căn cứ trung tâm, Trì Vũ một mình tiến vào căn cứ, nhìn thấy bộ dáng thân mật của hai người kia, cắn răng tiến lên.
"Tử Nghiên, Lục đại ca, đây là căn cứ trung tâm ư, rốt cuộc chúng ta đã đến rồi." Vui sướng ngạc nhiên nhìn bốn phía, bộ dáng nghiễm nhiên rất vui sướng.
Chu Tử Nghiên nhìn Trì Vũ đột nhiên khoát tay mình, nghiêng đầu nhìn cô ta mỉm cười, nghi hoặc: "A, Tiểu Vũ, những người đi cùng cậu đâu? Lục đại ca vừa mới nói chờ cậu và bọn họ đều thu xếp ổn thỏa, rồi đưa tớ đi tìm cậu."
Lời này của Chu Tử Nghiên rõ ràng là nói cho Trì Vũ nghe, Lục Sâm không có ý định đưa cô ta đi cùng.
Trì Vũ nghe hiểu, nắm chặt tay Chu Tử Nghiên, móng tay suýt chút nữa đâm vào da thịt Chu Tử Nghiên.
"Tiểu Vũ, cậu véo tớ đau." Chu Tử Nghiên nhíu mày, lôi cánh tay mình ra.
"Tử Nghiên, thật xin lỗi, tớ quá vui mừng, dùng sức một chút, cậu không sao chứ." Trì Vũ cười vô tội, thầm mắng Chu Tử Nghiên làm ra vẻ, chỉ dùng có chút lực liền kêu đau.
"Chỉ là hơi đau, ngoài ra cũng không sao." Chu Tử Nghiên không theo lời cô ta mà nói mình không sao, thẳng thừng biểu đạt ý tứ, trái lại làm Trì Vũ sắc mặt cứng lại.
Lục Sâm cau mày, kéo cánh tay Chu Tử Nghiên qua, vừa vuốt ống tay áo lên liền nhìn thấy mấy dấu móng tay trên làn da trắng nõn đặc biệt chói mắt.
"Trì Vũ muội tử, thân thể Tử Nghiên không tốt lắm, lần sau chú ý sức lực." Lục Sâm âm thầm đem Chu Tử Nghiên kéo sang chỗ khác, giữ một khoảng cách với Trì Vũ.
Lục Sâm hiển nhiên bảo vệ Chu Tử Nghiên, còn nhằm vào mình, Trì Vũ sắc mặt ủy khuất, ánh mắt bi thương đến cực điểm nhìn hắn: "Lục đại ca, em, em không phải cố ý."
Con cɧó ©áϊ Chu Tử Nghiên này, cố ý ở trước mặt Lục Sâm hủy đi sân khấu của cô ta!
"Lục Sâm, không sao đâu, chỉ là Tiểu Vũ quá kích động, không chú ý lực, em không có kiều quý như vậy." Chu Tử Nghiên kéo tay áo xuống, nhẹ nhàng mỉm cười nói.
Lục Sâm theo bản năng sờ đầu Chu Tử Nghiên: "Ừm." Ở trong mắt hắn, cô nên kiều quý như vậy.
Trì Vũ miễn cưỡng duy trì sắc mặt, tay nắm chặt, móng tay đều đâm vào thịt cũng không cảm thấy đau đớn.
Chu Tử Nghiên chú ý Trì Vũ, đáy lòng hừ lạnh một trận, không phải chỉ có cô ta mới biết đóng giả tiểu bạch hoa.
Trì Vũ, để tôi nhìn xem, cô có thể nhịn đến mức nào?
"Thiếu tướng, lão gia bên kia mời ngài qua, là sự việc về Tô Mộc tiểu thư, không biết ai tiết lộ thân phận Tô Mộc tiểu thư. Hiện tại..." Thủ hạ Lục Sâm chạy tới báo cáo.
Ánh mắt Lục Sâm khẽ nhìn lướt qua Trì Vũ, ở đây người biết thân phận Tô Mộc, ngoại trừ hắn và người của hắn, thì chỉ có Trì Vũ và người của Trì Vũ, Lục Sâm biết thủ hạ mình sẽ không nói, nhưng Trì Vũ...
"Lục đại ca, anh hoài nghi em sao? Anh cho rằng em là người như vậy sao?" Trì Vũ bị không tín nhiệm, đáy mắt có chút tuyệt vọng sụp đổ, từng chút tối sầm lại.
"Lục Sâm, Tiểu Vũ sẽ không làm chuyện như vậy, hẳn là người trong đội ngũ cậu ấy không chú ý nói ra. Chúng ta đi qua bên chị Tô Mộc trước xem sao lại thế này."
Chu Tử Nghiên thiện lương giải thích, khiến tâm tình Trì Vũ ghê tởm giống như bị nhét một con ruồi.
Tuy rằng nó luôn mồm vì mình biện giải, nhưng nước bẩn vẫn hắt trên người đội ngũ cô ta, không phải đánh đồng với cô ta sao!?
Chu Tử Nghiên, mày thật thủ đoạn, tao đã xem thường mày rồi!
Trì Vũ nhìn bóng dáng hai người, âm thầm cắn răng!
☆☆☆☆☆
30/07/2022
Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenChu Tử Nghiên đi theo bên cạnh Lục Sâm, Lục Sâm giới thiệu cô với người ở căn cứ trung tâm, Trì Vũ một mình tiến vào căn cứ, nhìn thấy bộ dáng thân mật của hai người kia, cắn răng tiến lên."Tử Nghiên, Lục đại ca, đây là căn cứ trung tâm ư, rốt cuộc chúng ta đã đến rồi." Vui sướng ngạc nhiên nhìn bốn phía, bộ dáng nghiễm nhiên rất vui sướng.Chu Tử Nghiên nhìn Trì Vũ đột nhiên khoát tay mình, nghiêng đầu nhìn cô ta mỉm cười, nghi hoặc: "A, Tiểu Vũ, những người đi cùng cậu đâu? Lục đại ca vừa mới nói chờ cậu và bọn họ đều thu xếp ổn thỏa, rồi đưa tớ đi tìm cậu."Lời này của Chu Tử Nghiên rõ ràng là nói cho Trì Vũ nghe, Lục Sâm không có ý định đưa cô ta đi cùng.Trì Vũ nghe hiểu, nắm chặt tay Chu Tử Nghiên, móng tay suýt chút nữa đâm vào da thịt Chu Tử Nghiên."Tiểu Vũ, cậu véo tớ đau." Chu Tử Nghiên nhíu mày, lôi cánh tay mình ra."Tử Nghiên, thật xin lỗi, tớ quá vui mừng, dùng sức một chút, cậu không sao chứ." Trì Vũ cười vô tội, thầm mắng Chu Tử Nghiên làm ra vẻ, chỉ dùng có chút lực liền kêu đau."Chỉ là hơi đau, ngoài ra cũng không sao." Chu Tử Nghiên không theo lời cô ta mà nói mình không sao, thẳng thừng biểu đạt ý tứ, trái lại làm Trì Vũ sắc mặt cứng lại.Lục Sâm cau mày, kéo cánh tay Chu Tử Nghiên qua, vừa vuốt ống tay áo lên liền nhìn thấy mấy dấu móng tay trên làn da trắng nõn đặc biệt chói mắt."Trì Vũ muội tử, thân thể Tử Nghiên không tốt lắm, lần sau chú ý sức lực." Lục Sâm âm thầm đem Chu Tử Nghiên kéo sang chỗ khác, giữ một khoảng cách với Trì Vũ.Lục Sâm hiển nhiên bảo vệ Chu Tử Nghiên, còn nhằm vào mình, Trì Vũ sắc mặt ủy khuất, ánh mắt bi thương đến cực điểm nhìn hắn: "Lục đại ca, em, em không phải cố ý."Con cɧó ©áϊ Chu Tử Nghiên này, cố ý ở trước mặt Lục Sâm hủy đi sân khấu của cô ta!"Lục Sâm, không sao đâu, chỉ là Tiểu Vũ quá kích động, không chú ý lực, em không có kiều quý như vậy." Chu Tử Nghiên kéo tay áo xuống, nhẹ nhàng mỉm cười nói.Lục Sâm theo bản năng sờ đầu Chu Tử Nghiên: "Ừm." Ở trong mắt hắn, cô nên kiều quý như vậy.Trì Vũ miễn cưỡng duy trì sắc mặt, tay nắm chặt, móng tay đều đâm vào thịt cũng không cảm thấy đau đớn.Chu Tử Nghiên chú ý Trì Vũ, đáy lòng hừ lạnh một trận, không phải chỉ có cô ta mới biết đóng giả tiểu bạch hoa.Trì Vũ, để tôi nhìn xem, cô có thể nhịn đến mức nào?"Thiếu tướng, lão gia bên kia mời ngài qua, là sự việc về Tô Mộc tiểu thư, không biết ai tiết lộ thân phận Tô Mộc tiểu thư. Hiện tại..." Thủ hạ Lục Sâm chạy tới báo cáo.Ánh mắt Lục Sâm khẽ nhìn lướt qua Trì Vũ, ở đây người biết thân phận Tô Mộc, ngoại trừ hắn và người của hắn, thì chỉ có Trì Vũ và người của Trì Vũ, Lục Sâm biết thủ hạ mình sẽ không nói, nhưng Trì Vũ..."Lục đại ca, anh hoài nghi em sao? Anh cho rằng em là người như vậy sao?" Trì Vũ bị không tín nhiệm, đáy mắt có chút tuyệt vọng sụp đổ, từng chút tối sầm lại."Lục Sâm, Tiểu Vũ sẽ không làm chuyện như vậy, hẳn là người trong đội ngũ cậu ấy không chú ý nói ra. Chúng ta đi qua bên chị Tô Mộc trước xem sao lại thế này."Chu Tử Nghiên thiện lương giải thích, khiến tâm tình Trì Vũ ghê tởm giống như bị nhét một con ruồi.Tuy rằng nó luôn mồm vì mình biện giải, nhưng nước bẩn vẫn hắt trên người đội ngũ cô ta, không phải đánh đồng với cô ta sao!?Chu Tử Nghiên, mày thật thủ đoạn, tao đã xem thường mày rồi!Trì Vũ nhìn bóng dáng hai người, âm thầm cắn răng!☆☆☆☆☆30/07/2022