Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…

Chương 323: Thầy giáo không nghe lời (32)

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: Yenncuteee_Beta: Tieen"Tịch Nhi, làm chuyện cháu muốn làm, ông ngoại che chở cháu." Chu lão gia tử nói xong, liền nhìn thấy Thiên Qua cũng gửi một câu như vậy.【 Ở dưới mí mắt của tôi, mặc cho em quấy rối. 】Anh đang nói cho cô biết, anh sẽ dọn dẹp mọi thứ còn lại thay cô.Lão gia tử híp mắt, Thiên Qua này..."Cháu gái, bữa tối muốn ăn gì? Ông ngoại yêu cầu nhà bếp chuẩn bị cho cháu." Lão gia tử nổ lực dời sự chú ý của Tô Mộc, để cho cô tạm thời không để ý tới Thiên Qua gì nữa.Cháu gái nhà mình, ông còn chưa yêu thương đủ, không cho phép nam nhân khác đến cướp đi."Đi, ông ngoại dẫn cháu đến phòng bếp xem một chút, có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn." Lão gia tử dẫn Tô Mộc đi, đem bất mãn trong lòng dấu vào.Thiên Qua bên kia nhìn chằm chằm màn hình thật lâu không nhận được phản hồi, phát cho cô bao lì xì, kết quả cũng không có người nhận.Không nên.Thiên Qua nhìn bao lì xì không được nhận kia phát sầu.Cô ấy sẽ không bao giờ không nhận bao lì xì.Có chút lo lắng.Thiên Qua thử gọi điện thoại.Khi chuông điện thoại vang lên, lão gia tử cũng ở bên cạnh.Lão gia tử cũng thật tinh ranh, vừa đoán liền biết là Thiên Qua gọi tới."Tịch Nhi, cháu xem cái này, đây không phải là món cháu thích ăn nhất..."Lão gia tử ở trước mặt cháu gái, sử dụng mánh khóe vô cùng vụng về để cô không nghe điện thoại di động.Mãi cho đến thời gian dùng bữa tối, lão gia tử nhìn thấy cháu gái ngoài nói chuyện phiếm với ông, không để ý tới người khác, trong lòng cao hứng.Trên bàn ăn.Lúc ba mẹ Mạnh đến, ngay cả Mạnh Nghiêu và Mạnh Doanh cũng nói gót theo sau.Nhìn thấy trong chén Tô Mộc, đã bị Chu lão gia tử gắp đầy thịt và rau xanh."Tịch Nhi, nào, ăn nhiều một chút, bảo bối của ông ngoại sao lại không nuôi nổi, khoảng thời gian này cứ ở chỗ ông ngoại, ông ngoại không nuôi cháu béo mấy cân, thì cháu ở thêm một thời gian nữa."Chu lão gia tử nhìn chén đã bị gắp đầy thức ăn trước mặt cô, trên đũa vừa định gắp vào bát của cô dừng một chút."Doanh Nhi gần đây cũng gầy đi, ăn cái này đi." Lão gia tử nhìn Mạnh Doanh đi cùng Mạnh Nghiêu."Vâng, ông ngoại." Mạnh Doanh mỉm cười, ngồi xuống.Ánh mắt nhàn nhạt đảo qua Tô Mộc, mịt mờ không rõ.Một tay cô ta an bài, từ chuyện PPT, đến chuyện diễn đàn trường học...Vốn tưởng rằng cô rất nhanh sẽ không chịu nổi, nhưng cô lại không có việc gì nên đi học thì vẫn đi học, giống như những lời chửi rủa vũ nhục xua đuổi không phải nói với cô.Hôm nay, trên diễn đàn, bởi vì cô, một lần nữa gây ra một trận phong ba.A ~ có điều là cô tự tìm chết.Không cần tự mình động thủ, rất nhanh cô cũng sẽ bị chính mình tìm đường chết.Mạnh Doanh nghĩ, tâm tình rất tốt, cũng không còn lo lắng lão gia tử trước kia đối tốt với mình, hôm nay đối với Tô Mộc tốt như vậy."Tịch Nhi..." Mẹ Mạnh muốn nói cái gì đó."Để cho Tịch Nhi ăn no rồi nói sau." Lão gia tử ngắt lời mẹ Mạnh.Vốn tức giận với hai người Mạnh gia, bởi vì được Tô Mộc trấn an qua, hiện giờ mặc dù đã không tức giận, nhưng trong lúc nhất thời cũng không giữ được mặt mũi ôn hòa."Vâng, ba." Mẹ Mạnh trả lời."Mẹ, mời mẹ dùng bữa, ba, ba cũng ăn, còn có anh trai." Tô Mộc gắp một đũa thịt gà.Mẹ Mạnh ngước mắt kinh ngạc nhìn Tô Mộc."Được, được, Tịch Nhi nhà ta cũng ăn nhiều một chút." Giọng mẹ Mạnh có chút run rẩy.Trên đường đến đây, bà vẫn luôn tự trách mình, vì sao mình không chú ý tới chuyện trường học, khiến con gái chịu ủy khuất.Hiện tại nhìn thấy con gái đối với mình tri kỷ như vậy, nhất thời cảm thấy càng thêm tự trách."Ba mẹ, chuyện này, con có thể tự mình xử lý, không nói cho mọi người và ông ngoại biết, là bởi vì không muốn để mọi người lo lắng."Tô Mộc giải thích.☆☆☆☆☆28/08/2022

Editor: Yenncuteee_

Beta: Tieen

"Tịch Nhi, làm chuyện cháu muốn làm, ông ngoại che chở cháu." Chu lão gia tử nói xong, liền nhìn thấy Thiên Qua cũng gửi một câu như vậy.

【 Ở dưới mí mắt của tôi, mặc cho em quấy rối. 】

Anh đang nói cho cô biết, anh sẽ dọn dẹp mọi thứ còn lại thay cô.

Lão gia tử híp mắt, Thiên Qua này...

"Cháu gái, bữa tối muốn ăn gì? Ông ngoại yêu cầu nhà bếp chuẩn bị cho cháu." Lão gia tử nổ lực dời sự chú ý của Tô Mộc, để cho cô tạm thời không để ý tới Thiên Qua gì nữa.

Cháu gái nhà mình, ông còn chưa yêu thương đủ, không cho phép nam nhân khác đến cướp đi.

"Đi, ông ngoại dẫn cháu đến phòng bếp xem một chút, có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn." Lão gia tử dẫn Tô Mộc đi, đem bất mãn trong lòng dấu vào.

Thiên Qua bên kia nhìn chằm chằm màn hình thật lâu không nhận được phản hồi, phát cho cô bao lì xì, kết quả cũng không có người nhận.

Không nên.

Thiên Qua nhìn bao lì xì không được nhận kia phát sầu.

Cô ấy sẽ không bao giờ không nhận bao lì xì.

Có chút lo lắng.

Thiên Qua thử gọi điện thoại.

Khi chuông điện thoại vang lên, lão gia tử cũng ở bên cạnh.

Lão gia tử cũng thật tinh ranh, vừa đoán liền biết là Thiên Qua gọi tới.

"Tịch Nhi, cháu xem cái này, đây không phải là món cháu thích ăn nhất..."

Lão gia tử ở trước mặt cháu gái, sử dụng mánh khóe vô cùng vụng về để cô không nghe điện thoại di động.

Mãi cho đến thời gian dùng bữa tối, lão gia tử nhìn thấy cháu gái ngoài nói chuyện phiếm với ông, không để ý tới người khác, trong lòng cao hứng.

Trên bàn ăn.

Lúc ba mẹ Mạnh đến, ngay cả Mạnh Nghiêu và Mạnh Doanh cũng nói gót theo sau.

Nhìn thấy trong chén Tô Mộc, đã bị Chu lão gia tử gắp đầy thịt và rau xanh.

"Tịch Nhi, nào, ăn nhiều một chút, bảo bối của ông ngoại sao lại không nuôi nổi, khoảng thời gian này cứ ở chỗ ông ngoại, ông ngoại không nuôi cháu béo mấy cân, thì cháu ở thêm một thời gian nữa."

Chu lão gia tử nhìn chén đã bị gắp đầy thức ăn trước mặt cô, trên đũa vừa định gắp vào bát của cô dừng một chút.

"Doanh Nhi gần đây cũng gầy đi, ăn cái này đi." Lão gia tử nhìn Mạnh Doanh đi cùng Mạnh Nghiêu.

"Vâng, ông ngoại." Mạnh Doanh mỉm cười, ngồi xuống.

Ánh mắt nhàn nhạt đảo qua Tô Mộc, mịt mờ không rõ.

Một tay cô ta an bài, từ chuyện PPT, đến chuyện diễn đàn trường học...

Vốn tưởng rằng cô rất nhanh sẽ không chịu nổi, nhưng cô lại không có việc gì nên đi học thì vẫn đi học, giống như những lời chửi rủa vũ nhục xua đuổi không phải nói với cô.

Hôm nay, trên diễn đàn, bởi vì cô, một lần nữa gây ra một trận phong ba.

A ~ có điều là cô tự tìm chết.

Không cần tự mình động thủ, rất nhanh cô cũng sẽ bị chính mình tìm đường chết.

Mạnh Doanh nghĩ, tâm tình rất tốt, cũng không còn lo lắng lão gia tử trước kia đối tốt với mình, hôm nay đối với Tô Mộc tốt như vậy.

"Tịch Nhi..." Mẹ Mạnh muốn nói cái gì đó.

"Để cho Tịch Nhi ăn no rồi nói sau." Lão gia tử ngắt lời mẹ Mạnh.

Vốn tức giận với hai người Mạnh gia, bởi vì được Tô Mộc trấn an qua, hiện giờ mặc dù đã không tức giận, nhưng trong lúc nhất thời cũng không giữ được mặt mũi ôn hòa.

"Vâng, ba." Mẹ Mạnh trả lời.

"Mẹ, mời mẹ dùng bữa, ba, ba cũng ăn, còn có anh trai." Tô Mộc gắp một đũa thịt gà.

Mẹ Mạnh ngước mắt kinh ngạc nhìn Tô Mộc.

"Được, được, Tịch Nhi nhà ta cũng ăn nhiều một chút." Giọng mẹ Mạnh có chút run rẩy.

Trên đường đến đây, bà vẫn luôn tự trách mình, vì sao mình không chú ý tới chuyện trường học, khiến con gái chịu ủy khuất.

Hiện tại nhìn thấy con gái đối với mình tri kỷ như vậy, nhất thời cảm thấy càng thêm tự trách.

"Ba mẹ, chuyện này, con có thể tự mình xử lý, không nói cho mọi người và ông ngoại biết, là bởi vì không muốn để mọi người lo lắng."

Tô Mộc giải thích.

☆☆☆☆☆

28/08/2022

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: Yenncuteee_Beta: Tieen"Tịch Nhi, làm chuyện cháu muốn làm, ông ngoại che chở cháu." Chu lão gia tử nói xong, liền nhìn thấy Thiên Qua cũng gửi một câu như vậy.【 Ở dưới mí mắt của tôi, mặc cho em quấy rối. 】Anh đang nói cho cô biết, anh sẽ dọn dẹp mọi thứ còn lại thay cô.Lão gia tử híp mắt, Thiên Qua này..."Cháu gái, bữa tối muốn ăn gì? Ông ngoại yêu cầu nhà bếp chuẩn bị cho cháu." Lão gia tử nổ lực dời sự chú ý của Tô Mộc, để cho cô tạm thời không để ý tới Thiên Qua gì nữa.Cháu gái nhà mình, ông còn chưa yêu thương đủ, không cho phép nam nhân khác đến cướp đi."Đi, ông ngoại dẫn cháu đến phòng bếp xem một chút, có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn." Lão gia tử dẫn Tô Mộc đi, đem bất mãn trong lòng dấu vào.Thiên Qua bên kia nhìn chằm chằm màn hình thật lâu không nhận được phản hồi, phát cho cô bao lì xì, kết quả cũng không có người nhận.Không nên.Thiên Qua nhìn bao lì xì không được nhận kia phát sầu.Cô ấy sẽ không bao giờ không nhận bao lì xì.Có chút lo lắng.Thiên Qua thử gọi điện thoại.Khi chuông điện thoại vang lên, lão gia tử cũng ở bên cạnh.Lão gia tử cũng thật tinh ranh, vừa đoán liền biết là Thiên Qua gọi tới."Tịch Nhi, cháu xem cái này, đây không phải là món cháu thích ăn nhất..."Lão gia tử ở trước mặt cháu gái, sử dụng mánh khóe vô cùng vụng về để cô không nghe điện thoại di động.Mãi cho đến thời gian dùng bữa tối, lão gia tử nhìn thấy cháu gái ngoài nói chuyện phiếm với ông, không để ý tới người khác, trong lòng cao hứng.Trên bàn ăn.Lúc ba mẹ Mạnh đến, ngay cả Mạnh Nghiêu và Mạnh Doanh cũng nói gót theo sau.Nhìn thấy trong chén Tô Mộc, đã bị Chu lão gia tử gắp đầy thịt và rau xanh."Tịch Nhi, nào, ăn nhiều một chút, bảo bối của ông ngoại sao lại không nuôi nổi, khoảng thời gian này cứ ở chỗ ông ngoại, ông ngoại không nuôi cháu béo mấy cân, thì cháu ở thêm một thời gian nữa."Chu lão gia tử nhìn chén đã bị gắp đầy thức ăn trước mặt cô, trên đũa vừa định gắp vào bát của cô dừng một chút."Doanh Nhi gần đây cũng gầy đi, ăn cái này đi." Lão gia tử nhìn Mạnh Doanh đi cùng Mạnh Nghiêu."Vâng, ông ngoại." Mạnh Doanh mỉm cười, ngồi xuống.Ánh mắt nhàn nhạt đảo qua Tô Mộc, mịt mờ không rõ.Một tay cô ta an bài, từ chuyện PPT, đến chuyện diễn đàn trường học...Vốn tưởng rằng cô rất nhanh sẽ không chịu nổi, nhưng cô lại không có việc gì nên đi học thì vẫn đi học, giống như những lời chửi rủa vũ nhục xua đuổi không phải nói với cô.Hôm nay, trên diễn đàn, bởi vì cô, một lần nữa gây ra một trận phong ba.A ~ có điều là cô tự tìm chết.Không cần tự mình động thủ, rất nhanh cô cũng sẽ bị chính mình tìm đường chết.Mạnh Doanh nghĩ, tâm tình rất tốt, cũng không còn lo lắng lão gia tử trước kia đối tốt với mình, hôm nay đối với Tô Mộc tốt như vậy."Tịch Nhi..." Mẹ Mạnh muốn nói cái gì đó."Để cho Tịch Nhi ăn no rồi nói sau." Lão gia tử ngắt lời mẹ Mạnh.Vốn tức giận với hai người Mạnh gia, bởi vì được Tô Mộc trấn an qua, hiện giờ mặc dù đã không tức giận, nhưng trong lúc nhất thời cũng không giữ được mặt mũi ôn hòa."Vâng, ba." Mẹ Mạnh trả lời."Mẹ, mời mẹ dùng bữa, ba, ba cũng ăn, còn có anh trai." Tô Mộc gắp một đũa thịt gà.Mẹ Mạnh ngước mắt kinh ngạc nhìn Tô Mộc."Được, được, Tịch Nhi nhà ta cũng ăn nhiều một chút." Giọng mẹ Mạnh có chút run rẩy.Trên đường đến đây, bà vẫn luôn tự trách mình, vì sao mình không chú ý tới chuyện trường học, khiến con gái chịu ủy khuất.Hiện tại nhìn thấy con gái đối với mình tri kỷ như vậy, nhất thời cảm thấy càng thêm tự trách."Ba mẹ, chuyện này, con có thể tự mình xử lý, không nói cho mọi người và ông ngoại biết, là bởi vì không muốn để mọi người lo lắng."Tô Mộc giải thích.☆☆☆☆☆28/08/2022

Chương 323: Thầy giáo không nghe lời (32)