Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…
Chương 386: Tiên Tôn thỉnh tự trọng (40)
Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenTiên Đế xấu hổ.Hồ Trúc Tiên Tôn phong lưu, rõ ràng thích nữ tử, những lời này của Thanh Diệp Tiên Tôn, là muốn nói Hồ Trúc Tiên Tôn thích nam sắc à, nếu bây giờ Hồ Trúc Tiên Tôn ở trước mặt, chắc tức tối giậm chân.Hơn nữa, vì sao nói tới cuối cùng, ngược lại trở thành xu hướng giới tính của hắn không bình thường!?Nói không lại Thanh Diệp, Tiên Đế chỉ biết nở nụ cười có chút gượng gạo: "Tiên Tôn nói đùa, bổn đế theo nhu cầu của Tiên Tôn, chọn một vài thị nữ mỹ mạo tới hầu hạ."Tiên Đế nói xong, muốn cáo từ."Tiên Đế, bổn tôn muốn bưng trà rót nước quét rác." Thanh Diệp đương nhiên biết Tiên Đế nói hầu hạ là cái gì, nhưng hắn chỉ muốn mỹ nhân để rửa mắt."Bổn đế đã hiểu, còn có sự vụ phải xử lý, bổn đế về trước." Tiên Đế rời khỏi phủ đệ của Thanh Diệp.Cuối cùng cũng rời khỏi đó, Tiên Đế lau mồ hôi trên trán.Lần thứ hai cảm nhận được sâu sắc, trong ba vị Tiên Tôn, ở chung tốt nhất chính là Thanh Diệp Tiên Tôn, khó ở chung nhất, cũng là Thanh Diệp Tiên Tôn.Uyên Hề Tiên Tôn tính tình thanh nhã, tương đối kiệm lời; Hồ Trúc Tiên Tôn đam mê hỉ tửu và mỹ sắc, nói chuyện lưu loát, đại đa số thời gian, lời từ miệng hắn ra tất cả đều là chuyện hài thô tục, làm cho người ta không nói nên lời; Thanh Diệp Tiên Tôn tùy tính không lường trước được, chỉ cần không đắc tội hắn, hắn đều dễ ở chung.Thanh Diệp được như nguyện, trong phủ đệ đều là mỹ nhân lui tới.Từng người một đều len lén nhìn Thanh Diệp, không dám quấy rầy nhiều, muốn tiến lên nói chuyện với hắn, lại sợ bị khiển trách...Bất quá chỉ mấy ngày, Thanh Diệp liền cảm thấy không thú vị, mỹ nhân trước mắt nhiều hơn nữa, nhưng cuối cùng nhìn lại, vẫn là bộ dáng xấu xí của tiểu Địa Tiên kia là thuận mắt.Thanh Diệp bảo Tiên Đế đuổi người đi, hắn thi pháp đem đồ đạc trong phủ đệ toàn bộ đổi mới, không có dấu vết của người khác ngoài hắn ra, lạnh lẽo...Như vậy thuận mắt hơn nhiều.Một tháng trôi qua.Ngày hôm nay, Thanh Diệp ở phủ đệ của Uyên Hề cùng hắn ta chơi cờ, lúc trở về phủ đệ của mình, phía bên dưới đột nhiên truyền đến khí tức làm cho ánh sắc hắn khẽ biến, thân ảnh ở trong tầng mây biến mất, sau một khắc liền nhìn thấy hắn đã đứng trên bãi cỏ phía dưới.Hơi thở từ nơi này truyền đến...Thanh Diệp nhìn tên khắc phía trên cửa động phủ trước mắt, là động phủ của tiểu Địa Tiên kia.Đáy mắt lạnh lẽo, trong động phủ của tiểu Địa Tiên truyền ra ma khí...Cửa động phủ có cấm chế, khí tức trong động phủ sẽ bị che khuất, không nên lộ ra bên ngoài mới đúng.Ma khí rất nhạt, nhạt đến mức nếu không phải hắn, cơ hồ không ai có thể phát hiện.Con ngươi Thanh Diệp đảo qua cửa động.Nhìn thấy trên mặt đất có một hàng nhỏ linh kiến từ trong động phủ đi ra, vị trí chúng nó bò ra, là cấm chế bị phá vỡ thành một cái miệng nhỏ, vừa vặn đủ để linh kiến bò ra.Ma khí chính là từ cái miệng nhỏ này tản ra.Tiểu Địa Tiên này muốn làm gì?Bố trí xảo diệu như vậy, chính là vì dẫn hắn tới.Linh kiến là nàng cố ý nhốt ở trong động phủ, linh kiến muốn đi ra, tất nhiên phải phá giải cấm chế ở cửa động phủ này.Cấm chế không tùy tiện bị phá vỡ, linh kiến tuy nhỏ, nhưng tiêu tốn một ít thời gian, vẫn có thể mở ra một cái miệng nhỏ rời đi.Mà một miệng nhỏ này vừa vặn có thể đem khí tức trong động của nàng lộ ra ngoài, khí tức thoáng cái liền tản ra, cực khó phát hiện.Nếu nàng đã bố trí như vậy, vì để cho hắn tới đây.Hắn ngược lại muốn nhìn xem, tiểu Địa Tiên thú vị này còn có kinh hỉ gì cho hắn?Thanh Diệp cười khẽ, đi vào bên trong, cấm chế cửa động đối với hắn vô dụng.Trong động phủ bài trí đơn giản chỉnh tề, cũng không có gì khác thường.Nhưng Thanh Diệp là người nào, là Tiên Tôn Tiên giới, chút che mắt nhỏ này làm sao có thể lừa gạt hắn?Ống tay áo vung lên, từ trên giá sách rơi xuống một cái bóng màu đen.***T: Đã lâu không gặp ạ. Xin chào mọi người! 😊Từ hôm nay tới 10/10 tui sẽ cố gắng xong thế giới này để chúc mừng đúng 1 năm đào hố bộ truyện này ạ.Mong mọi người tiếp tục ủng hộ truyện để tui có động lực edit từng bước đi đến ngày lấp hố ạ.☆☆☆☆☆07/10/2022
Editor: Tieen
Tiên Đế xấu hổ.
Hồ Trúc Tiên Tôn phong lưu, rõ ràng thích nữ tử, những lời này của Thanh Diệp Tiên Tôn, là muốn nói Hồ Trúc Tiên Tôn thích nam sắc à, nếu bây giờ Hồ Trúc Tiên Tôn ở trước mặt, chắc tức tối giậm chân.
Hơn nữa, vì sao nói tới cuối cùng, ngược lại trở thành xu hướng giới tính của hắn không bình thường!?
Nói không lại Thanh Diệp, Tiên Đế chỉ biết nở nụ cười có chút gượng gạo: "Tiên Tôn nói đùa, bổn đế theo nhu cầu của Tiên Tôn, chọn một vài thị nữ mỹ mạo tới hầu hạ."
Tiên Đế nói xong, muốn cáo từ.
"Tiên Đế, bổn tôn muốn bưng trà rót nước quét rác." Thanh Diệp đương nhiên biết Tiên Đế nói hầu hạ là cái gì, nhưng hắn chỉ muốn mỹ nhân để rửa mắt.
"Bổn đế đã hiểu, còn có sự vụ phải xử lý, bổn đế về trước." Tiên Đế rời khỏi phủ đệ của Thanh Diệp.
Cuối cùng cũng rời khỏi đó, Tiên Đế lau mồ hôi trên trán.
Lần thứ hai cảm nhận được sâu sắc, trong ba vị Tiên Tôn, ở chung tốt nhất chính là Thanh Diệp Tiên Tôn, khó ở chung nhất, cũng là Thanh Diệp Tiên Tôn.
Uyên Hề Tiên Tôn tính tình thanh nhã, tương đối kiệm lời; Hồ Trúc Tiên Tôn đam mê hỉ tửu và mỹ sắc, nói chuyện lưu loát, đại đa số thời gian, lời từ miệng hắn ra tất cả đều là chuyện hài thô tục, làm cho người ta không nói nên lời; Thanh Diệp Tiên Tôn tùy tính không lường trước được, chỉ cần không đắc tội hắn, hắn đều dễ ở chung.
Thanh Diệp được như nguyện, trong phủ đệ đều là mỹ nhân lui tới.
Từng người một đều len lén nhìn Thanh Diệp, không dám quấy rầy nhiều, muốn tiến lên nói chuyện với hắn, lại sợ bị khiển trách...
Bất quá chỉ mấy ngày, Thanh Diệp liền cảm thấy không thú vị, mỹ nhân trước mắt nhiều hơn nữa, nhưng cuối cùng nhìn lại, vẫn là bộ dáng xấu xí của tiểu Địa Tiên kia là thuận mắt.
Thanh Diệp bảo Tiên Đế đuổi người đi, hắn thi pháp đem đồ đạc trong phủ đệ toàn bộ đổi mới, không có dấu vết của người khác ngoài hắn ra, lạnh lẽo...
Như vậy thuận mắt hơn nhiều.
Một tháng trôi qua.
Ngày hôm nay, Thanh Diệp ở phủ đệ của Uyên Hề cùng hắn ta chơi cờ, lúc trở về phủ đệ của mình, phía bên dưới đột nhiên truyền đến khí tức làm cho ánh sắc hắn khẽ biến, thân ảnh ở trong tầng mây biến mất, sau một khắc liền nhìn thấy hắn đã đứng trên bãi cỏ phía dưới.
Hơi thở từ nơi này truyền đến...
Thanh Diệp nhìn tên khắc phía trên cửa động phủ trước mắt, là động phủ của tiểu Địa Tiên kia.
Đáy mắt lạnh lẽo, trong động phủ của tiểu Địa Tiên truyền ra ma khí...
Cửa động phủ có cấm chế, khí tức trong động phủ sẽ bị che khuất, không nên lộ ra bên ngoài mới đúng.
Ma khí rất nhạt, nhạt đến mức nếu không phải hắn, cơ hồ không ai có thể phát hiện.
Con ngươi Thanh Diệp đảo qua cửa động.
Nhìn thấy trên mặt đất có một hàng nhỏ linh kiến từ trong động phủ đi ra, vị trí chúng nó bò ra, là cấm chế bị phá vỡ thành một cái miệng nhỏ, vừa vặn đủ để linh kiến bò ra.
Ma khí chính là từ cái miệng nhỏ này tản ra.
Tiểu Địa Tiên này muốn làm gì?
Bố trí xảo diệu như vậy, chính là vì dẫn hắn tới.
Linh kiến là nàng cố ý nhốt ở trong động phủ, linh kiến muốn đi ra, tất nhiên phải phá giải cấm chế ở cửa động phủ này.
Cấm chế không tùy tiện bị phá vỡ, linh kiến tuy nhỏ, nhưng tiêu tốn một ít thời gian, vẫn có thể mở ra một cái miệng nhỏ rời đi.
Mà một miệng nhỏ này vừa vặn có thể đem khí tức trong động của nàng lộ ra ngoài, khí tức thoáng cái liền tản ra, cực khó phát hiện.
Nếu nàng đã bố trí như vậy, vì để cho hắn tới đây.
Hắn ngược lại muốn nhìn xem, tiểu Địa Tiên thú vị này còn có kinh hỉ gì cho hắn?
Thanh Diệp cười khẽ, đi vào bên trong, cấm chế cửa động đối với hắn vô dụng.
Trong động phủ bài trí đơn giản chỉnh tề, cũng không có gì khác thường.
Nhưng Thanh Diệp là người nào, là Tiên Tôn Tiên giới, chút che mắt nhỏ này làm sao có thể lừa gạt hắn?
Ống tay áo vung lên, từ trên giá sách rơi xuống một cái bóng màu đen.
***
T: Đã lâu không gặp ạ. Xin chào mọi người! 😊
Từ hôm nay tới 10/10 tui sẽ cố gắng xong thế giới này để chúc mừng đúng 1 năm đào hố bộ truyện này ạ.
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ truyện để tui có động lực edit từng bước đi đến ngày lấp hố ạ.
☆☆☆☆☆
07/10/2022
Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenTiên Đế xấu hổ.Hồ Trúc Tiên Tôn phong lưu, rõ ràng thích nữ tử, những lời này của Thanh Diệp Tiên Tôn, là muốn nói Hồ Trúc Tiên Tôn thích nam sắc à, nếu bây giờ Hồ Trúc Tiên Tôn ở trước mặt, chắc tức tối giậm chân.Hơn nữa, vì sao nói tới cuối cùng, ngược lại trở thành xu hướng giới tính của hắn không bình thường!?Nói không lại Thanh Diệp, Tiên Đế chỉ biết nở nụ cười có chút gượng gạo: "Tiên Tôn nói đùa, bổn đế theo nhu cầu của Tiên Tôn, chọn một vài thị nữ mỹ mạo tới hầu hạ."Tiên Đế nói xong, muốn cáo từ."Tiên Đế, bổn tôn muốn bưng trà rót nước quét rác." Thanh Diệp đương nhiên biết Tiên Đế nói hầu hạ là cái gì, nhưng hắn chỉ muốn mỹ nhân để rửa mắt."Bổn đế đã hiểu, còn có sự vụ phải xử lý, bổn đế về trước." Tiên Đế rời khỏi phủ đệ của Thanh Diệp.Cuối cùng cũng rời khỏi đó, Tiên Đế lau mồ hôi trên trán.Lần thứ hai cảm nhận được sâu sắc, trong ba vị Tiên Tôn, ở chung tốt nhất chính là Thanh Diệp Tiên Tôn, khó ở chung nhất, cũng là Thanh Diệp Tiên Tôn.Uyên Hề Tiên Tôn tính tình thanh nhã, tương đối kiệm lời; Hồ Trúc Tiên Tôn đam mê hỉ tửu và mỹ sắc, nói chuyện lưu loát, đại đa số thời gian, lời từ miệng hắn ra tất cả đều là chuyện hài thô tục, làm cho người ta không nói nên lời; Thanh Diệp Tiên Tôn tùy tính không lường trước được, chỉ cần không đắc tội hắn, hắn đều dễ ở chung.Thanh Diệp được như nguyện, trong phủ đệ đều là mỹ nhân lui tới.Từng người một đều len lén nhìn Thanh Diệp, không dám quấy rầy nhiều, muốn tiến lên nói chuyện với hắn, lại sợ bị khiển trách...Bất quá chỉ mấy ngày, Thanh Diệp liền cảm thấy không thú vị, mỹ nhân trước mắt nhiều hơn nữa, nhưng cuối cùng nhìn lại, vẫn là bộ dáng xấu xí của tiểu Địa Tiên kia là thuận mắt.Thanh Diệp bảo Tiên Đế đuổi người đi, hắn thi pháp đem đồ đạc trong phủ đệ toàn bộ đổi mới, không có dấu vết của người khác ngoài hắn ra, lạnh lẽo...Như vậy thuận mắt hơn nhiều.Một tháng trôi qua.Ngày hôm nay, Thanh Diệp ở phủ đệ của Uyên Hề cùng hắn ta chơi cờ, lúc trở về phủ đệ của mình, phía bên dưới đột nhiên truyền đến khí tức làm cho ánh sắc hắn khẽ biến, thân ảnh ở trong tầng mây biến mất, sau một khắc liền nhìn thấy hắn đã đứng trên bãi cỏ phía dưới.Hơi thở từ nơi này truyền đến...Thanh Diệp nhìn tên khắc phía trên cửa động phủ trước mắt, là động phủ của tiểu Địa Tiên kia.Đáy mắt lạnh lẽo, trong động phủ của tiểu Địa Tiên truyền ra ma khí...Cửa động phủ có cấm chế, khí tức trong động phủ sẽ bị che khuất, không nên lộ ra bên ngoài mới đúng.Ma khí rất nhạt, nhạt đến mức nếu không phải hắn, cơ hồ không ai có thể phát hiện.Con ngươi Thanh Diệp đảo qua cửa động.Nhìn thấy trên mặt đất có một hàng nhỏ linh kiến từ trong động phủ đi ra, vị trí chúng nó bò ra, là cấm chế bị phá vỡ thành một cái miệng nhỏ, vừa vặn đủ để linh kiến bò ra.Ma khí chính là từ cái miệng nhỏ này tản ra.Tiểu Địa Tiên này muốn làm gì?Bố trí xảo diệu như vậy, chính là vì dẫn hắn tới.Linh kiến là nàng cố ý nhốt ở trong động phủ, linh kiến muốn đi ra, tất nhiên phải phá giải cấm chế ở cửa động phủ này.Cấm chế không tùy tiện bị phá vỡ, linh kiến tuy nhỏ, nhưng tiêu tốn một ít thời gian, vẫn có thể mở ra một cái miệng nhỏ rời đi.Mà một miệng nhỏ này vừa vặn có thể đem khí tức trong động của nàng lộ ra ngoài, khí tức thoáng cái liền tản ra, cực khó phát hiện.Nếu nàng đã bố trí như vậy, vì để cho hắn tới đây.Hắn ngược lại muốn nhìn xem, tiểu Địa Tiên thú vị này còn có kinh hỉ gì cho hắn?Thanh Diệp cười khẽ, đi vào bên trong, cấm chế cửa động đối với hắn vô dụng.Trong động phủ bài trí đơn giản chỉnh tề, cũng không có gì khác thường.Nhưng Thanh Diệp là người nào, là Tiên Tôn Tiên giới, chút che mắt nhỏ này làm sao có thể lừa gạt hắn?Ống tay áo vung lên, từ trên giá sách rơi xuống một cái bóng màu đen.***T: Đã lâu không gặp ạ. Xin chào mọi người! 😊Từ hôm nay tới 10/10 tui sẽ cố gắng xong thế giới này để chúc mừng đúng 1 năm đào hố bộ truyện này ạ.Mong mọi người tiếp tục ủng hộ truyện để tui có động lực edit từng bước đi đến ngày lấp hố ạ.☆☆☆☆☆07/10/2022