Tác giả:

Trong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh…

Chương 4: Bán Con

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Mày khóc cái gì? Suốt bao nhiêu năm, mẹ tao đã bỏ qua mọi lỗi lầm của mẹ mày mà cưu mang, nuôi dưỡng.Bây giờ là lúc mày nên trả ân cho công đức của mẹ rồi - Cố Minh Châu khó chịu, cô ả đi đến gần nhìn đứa em gái nhỏ đang hèn mọn quỳ gối mà trong lòng chẳng có chút thương xót.Ngược lại còn lấy làm hả hê, vui sướng kể ra những điểm tốt của đấng sinh thànhCố Giai Lệ ngồi trong căn phòng nhỏ của mình, ngây người.Cô về bằng cách nào, đến bản thân cô cũng không biếtThu mình trên chiếc giường nhỏ loang lỗ vết ố vàng, cô tưởng tượng ra viễn cảnh mình chết trong tay hắn.Chẳng biết hắn sẽ sử dụng phương thức tàn bạo nào để tước đi mạng sống của côNghe nói Tống Tư Duệ năm nay đã hơn 40 tuổi rồi, là 1 lão già cổ quái ác độcCô chỉ vừa bước sang tuổi 19, vẻ đẹp của thế gian chẳng biết được bao nhiêu đã sắp phải yểu mệnhThật sự không cam tâm, nhưng cô không dám chống đối gia đình.Chỉ có thể mặc cho bọn họ sắp xếp cuộc đời mình mà thôiTam tiểu thư không cầm được nước mắt, cô cứ ngồi đó mà khócTự hỏi ngoài lý do mình không phải con ruột của Anh Túc thì chẳng làm gì, nhưng tại sao bà ấy lại căm ghét cô đến thế?Điều khiến cô khó hiểu hơn, là chính người cha cho mình sinh mạng cũng không thích mìnhAnh chị trong gia đình mỗi khi không vui đều đem cô ra trút giậnNgười làm cũng tùy ý đối xử, xem cô như 1 thứ hèn mọnSau 1 hồi xót thương cho số phận, giờ đây cô lại thấy sợ hãi cực độCô không muốn phải gả cho ác ma.Chuỗi ngày đau khổ ở nơi này cô phải cam chịu biết bao mới có thể sống được, thủ đoạn của Tống Tư Duệ làm sao cô có thể cầm cự được?Có lẽ khi kết hôn, hắn sẽ giết cô ngay lập tứcDù có phanh thây xẻ thịt cô thế nào đi chăng nữa, cũng chẳng có ai dám ý kiến.Càng huống hồ, cô chỉ là 1 con chốt thíNgoài cô xem trọng chính mạng sống của mình ra thì chẳng có ai trên đời này lo lắng cho côÀ, phải rồi.Chính cô cũng xem thường bản thân mình mà.Vậy nên khi bị vô cớ trách phạt, thậm chí cả việc gả thay vô lý này cũng không làm cho cô phản khángLễ cưới sẽ được tổ chức vào mùa xuân năm nay, từ giờ đến đó sẽ mất 6 tháng chuẩn bị1 phần là do vị tổng giám đốc kia bận khá nhiều việc, phần còn lại là do phía gia đình cô yêu cầuTrong thời gian này, cô được bồi bổ và học các nghi thức đơn giảnVà, những vết sẹo trên người cô suốt 14 năm qua cần thời gian để bình phục.Dấu vết do roi mây in sâu vào cơ thể, Cố Nham đã tìm 1 vị bác sĩ âm thầm đến giúp cô xoá sẹo.Sự đau đớn mà nó gây ra còn hơn lúc cô bị đánh gấp trăm lầnNhưng bọn họ nào quan tâm nhiều như thế?Cứ như vậy mỗi ngày, đến mùa xuân khắp cơ thể cô đã hoàn toàn lành lặn.Nhưng sâu trong trái tim đã sớm rỉ máuVì sợ Tống Tư Duệ phát hiện cô vợ mà mình sẽ kết hôn chỉ là đồ thay thế, mà cha cô và tất cả những người ở Cố gia không còn đánh cô nữaNếu để lại dấu vết nào thì sẽ lãng phí tiền của việc chữa trị những vết sẹo của cô_____________Hôm diễn ra hôn lễ, đúng thật khiến cho người ta bất ngờCô dâu xinh đẹp, e ấp trong bộ váy đuôi cá tiến vào lễ đường dưới sự chứng kiến của gia đình 2 bên và quý quan kháchCố Giai Lệ nghe thấy những lời bàn tán, chứng sợ đám đông lại tái phát, cô lúc đó chỉ muốn chạy trốn khỏi nơi nàyCố Nham dìu cô vào, thì thầm cảnh cáoLiệu mà cư xử cho đúng, nếu mày dám làm tao bẽ mặt thì đừng có tráchCố Giai Lệ ôm bó hoa hồng đỏ lộng lẫy, đôi tay cô run bần bật.Dưới sự soi xét của khách mời, cha cô liền phát huy khéo léo cách ăn nóiHaha, con gái tôi có lẽ quá căng thẳng cho nên mới run như thế.Dù sao hôm nay cũng là lễ kết hônNgoài mặt những kẻ ở nơi này đều chúc phúc, nhưng nội tâm ai nấy đều đang cười cợt nhà họ Cố.Bán con gái để đổi lấy sự vinh quang.

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Mày khóc cái gì? Suốt bao nhiêu năm, mẹ tao đã bỏ qua mọi lỗi lầm của mẹ mày mà cưu mang, nuôi dưỡng.Bây giờ là lúc mày nên trả ân cho công đức của mẹ rồi - Cố Minh Châu khó chịu, cô ả đi đến gần nhìn đứa em gái nhỏ đang hèn mọn quỳ gối mà trong lòng chẳng có chút thương xót.Ngược lại còn lấy làm hả hê, vui sướng kể ra những điểm tốt của đấng sinh thànhCố Giai Lệ ngồi trong căn phòng nhỏ của mình, ngây người.Cô về bằng cách nào, đến bản thân cô cũng không biếtThu mình trên chiếc giường nhỏ loang lỗ vết ố vàng, cô tưởng tượng ra viễn cảnh mình chết trong tay hắn.Chẳng biết hắn sẽ sử dụng phương thức tàn bạo nào để tước đi mạng sống của côNghe nói Tống Tư Duệ năm nay đã hơn 40 tuổi rồi, là 1 lão già cổ quái ác độcCô chỉ vừa bước sang tuổi 19, vẻ đẹp của thế gian chẳng biết được bao nhiêu đã sắp phải yểu mệnhThật sự không cam tâm, nhưng cô không dám chống đối gia đình.Chỉ có thể mặc cho bọn họ sắp xếp cuộc đời mình mà thôiTam tiểu thư không cầm được nước mắt, cô cứ ngồi đó mà khócTự hỏi ngoài lý do mình không phải con ruột của Anh Túc thì chẳng làm gì, nhưng tại sao bà ấy lại căm ghét cô đến thế?Điều khiến cô khó hiểu hơn, là chính người cha cho mình sinh mạng cũng không thích mìnhAnh chị trong gia đình mỗi khi không vui đều đem cô ra trút giậnNgười làm cũng tùy ý đối xử, xem cô như 1 thứ hèn mọnSau 1 hồi xót thương cho số phận, giờ đây cô lại thấy sợ hãi cực độCô không muốn phải gả cho ác ma.Chuỗi ngày đau khổ ở nơi này cô phải cam chịu biết bao mới có thể sống được, thủ đoạn của Tống Tư Duệ làm sao cô có thể cầm cự được?Có lẽ khi kết hôn, hắn sẽ giết cô ngay lập tứcDù có phanh thây xẻ thịt cô thế nào đi chăng nữa, cũng chẳng có ai dám ý kiến.Càng huống hồ, cô chỉ là 1 con chốt thíNgoài cô xem trọng chính mạng sống của mình ra thì chẳng có ai trên đời này lo lắng cho côÀ, phải rồi.Chính cô cũng xem thường bản thân mình mà.Vậy nên khi bị vô cớ trách phạt, thậm chí cả việc gả thay vô lý này cũng không làm cho cô phản khángLễ cưới sẽ được tổ chức vào mùa xuân năm nay, từ giờ đến đó sẽ mất 6 tháng chuẩn bị1 phần là do vị tổng giám đốc kia bận khá nhiều việc, phần còn lại là do phía gia đình cô yêu cầuTrong thời gian này, cô được bồi bổ và học các nghi thức đơn giảnVà, những vết sẹo trên người cô suốt 14 năm qua cần thời gian để bình phục.Dấu vết do roi mây in sâu vào cơ thể, Cố Nham đã tìm 1 vị bác sĩ âm thầm đến giúp cô xoá sẹo.Sự đau đớn mà nó gây ra còn hơn lúc cô bị đánh gấp trăm lầnNhưng bọn họ nào quan tâm nhiều như thế?Cứ như vậy mỗi ngày, đến mùa xuân khắp cơ thể cô đã hoàn toàn lành lặn.Nhưng sâu trong trái tim đã sớm rỉ máuVì sợ Tống Tư Duệ phát hiện cô vợ mà mình sẽ kết hôn chỉ là đồ thay thế, mà cha cô và tất cả những người ở Cố gia không còn đánh cô nữaNếu để lại dấu vết nào thì sẽ lãng phí tiền của việc chữa trị những vết sẹo của cô_____________Hôm diễn ra hôn lễ, đúng thật khiến cho người ta bất ngờCô dâu xinh đẹp, e ấp trong bộ váy đuôi cá tiến vào lễ đường dưới sự chứng kiến của gia đình 2 bên và quý quan kháchCố Giai Lệ nghe thấy những lời bàn tán, chứng sợ đám đông lại tái phát, cô lúc đó chỉ muốn chạy trốn khỏi nơi nàyCố Nham dìu cô vào, thì thầm cảnh cáoLiệu mà cư xử cho đúng, nếu mày dám làm tao bẽ mặt thì đừng có tráchCố Giai Lệ ôm bó hoa hồng đỏ lộng lẫy, đôi tay cô run bần bật.Dưới sự soi xét của khách mời, cha cô liền phát huy khéo léo cách ăn nóiHaha, con gái tôi có lẽ quá căng thẳng cho nên mới run như thế.Dù sao hôm nay cũng là lễ kết hônNgoài mặt những kẻ ở nơi này đều chúc phúc, nhưng nội tâm ai nấy đều đang cười cợt nhà họ Cố.Bán con gái để đổi lấy sự vinh quang.

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Mày khóc cái gì? Suốt bao nhiêu năm, mẹ tao đã bỏ qua mọi lỗi lầm của mẹ mày mà cưu mang, nuôi dưỡng.Bây giờ là lúc mày nên trả ân cho công đức của mẹ rồi - Cố Minh Châu khó chịu, cô ả đi đến gần nhìn đứa em gái nhỏ đang hèn mọn quỳ gối mà trong lòng chẳng có chút thương xót.Ngược lại còn lấy làm hả hê, vui sướng kể ra những điểm tốt của đấng sinh thànhCố Giai Lệ ngồi trong căn phòng nhỏ của mình, ngây người.Cô về bằng cách nào, đến bản thân cô cũng không biếtThu mình trên chiếc giường nhỏ loang lỗ vết ố vàng, cô tưởng tượng ra viễn cảnh mình chết trong tay hắn.Chẳng biết hắn sẽ sử dụng phương thức tàn bạo nào để tước đi mạng sống của côNghe nói Tống Tư Duệ năm nay đã hơn 40 tuổi rồi, là 1 lão già cổ quái ác độcCô chỉ vừa bước sang tuổi 19, vẻ đẹp của thế gian chẳng biết được bao nhiêu đã sắp phải yểu mệnhThật sự không cam tâm, nhưng cô không dám chống đối gia đình.Chỉ có thể mặc cho bọn họ sắp xếp cuộc đời mình mà thôiTam tiểu thư không cầm được nước mắt, cô cứ ngồi đó mà khócTự hỏi ngoài lý do mình không phải con ruột của Anh Túc thì chẳng làm gì, nhưng tại sao bà ấy lại căm ghét cô đến thế?Điều khiến cô khó hiểu hơn, là chính người cha cho mình sinh mạng cũng không thích mìnhAnh chị trong gia đình mỗi khi không vui đều đem cô ra trút giậnNgười làm cũng tùy ý đối xử, xem cô như 1 thứ hèn mọnSau 1 hồi xót thương cho số phận, giờ đây cô lại thấy sợ hãi cực độCô không muốn phải gả cho ác ma.Chuỗi ngày đau khổ ở nơi này cô phải cam chịu biết bao mới có thể sống được, thủ đoạn của Tống Tư Duệ làm sao cô có thể cầm cự được?Có lẽ khi kết hôn, hắn sẽ giết cô ngay lập tứcDù có phanh thây xẻ thịt cô thế nào đi chăng nữa, cũng chẳng có ai dám ý kiến.Càng huống hồ, cô chỉ là 1 con chốt thíNgoài cô xem trọng chính mạng sống của mình ra thì chẳng có ai trên đời này lo lắng cho côÀ, phải rồi.Chính cô cũng xem thường bản thân mình mà.Vậy nên khi bị vô cớ trách phạt, thậm chí cả việc gả thay vô lý này cũng không làm cho cô phản khángLễ cưới sẽ được tổ chức vào mùa xuân năm nay, từ giờ đến đó sẽ mất 6 tháng chuẩn bị1 phần là do vị tổng giám đốc kia bận khá nhiều việc, phần còn lại là do phía gia đình cô yêu cầuTrong thời gian này, cô được bồi bổ và học các nghi thức đơn giảnVà, những vết sẹo trên người cô suốt 14 năm qua cần thời gian để bình phục.Dấu vết do roi mây in sâu vào cơ thể, Cố Nham đã tìm 1 vị bác sĩ âm thầm đến giúp cô xoá sẹo.Sự đau đớn mà nó gây ra còn hơn lúc cô bị đánh gấp trăm lầnNhưng bọn họ nào quan tâm nhiều như thế?Cứ như vậy mỗi ngày, đến mùa xuân khắp cơ thể cô đã hoàn toàn lành lặn.Nhưng sâu trong trái tim đã sớm rỉ máuVì sợ Tống Tư Duệ phát hiện cô vợ mà mình sẽ kết hôn chỉ là đồ thay thế, mà cha cô và tất cả những người ở Cố gia không còn đánh cô nữaNếu để lại dấu vết nào thì sẽ lãng phí tiền của việc chữa trị những vết sẹo của cô_____________Hôm diễn ra hôn lễ, đúng thật khiến cho người ta bất ngờCô dâu xinh đẹp, e ấp trong bộ váy đuôi cá tiến vào lễ đường dưới sự chứng kiến của gia đình 2 bên và quý quan kháchCố Giai Lệ nghe thấy những lời bàn tán, chứng sợ đám đông lại tái phát, cô lúc đó chỉ muốn chạy trốn khỏi nơi nàyCố Nham dìu cô vào, thì thầm cảnh cáoLiệu mà cư xử cho đúng, nếu mày dám làm tao bẽ mặt thì đừng có tráchCố Giai Lệ ôm bó hoa hồng đỏ lộng lẫy, đôi tay cô run bần bật.Dưới sự soi xét của khách mời, cha cô liền phát huy khéo léo cách ăn nóiHaha, con gái tôi có lẽ quá căng thẳng cho nên mới run như thế.Dù sao hôm nay cũng là lễ kết hônNgoài mặt những kẻ ở nơi này đều chúc phúc, nhưng nội tâm ai nấy đều đang cười cợt nhà họ Cố.Bán con gái để đổi lấy sự vinh quang.

Chương 4: Bán Con