Tác giả:

Trong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh…

Chương 5: Trò Cười

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Cha cô cũng đã tốn rất nhiều công sức, biến 1 đứa con của gái làng chơi không ai biết đến trở thành tam tiểu thư vừa mới đi du học vềThành công khiến nhà họ Tống đồng ý mối hôn sựNhưng Tống Tư Duệ lại là tên gian xảo, so với con cáo già Cố Nham thực lực hơn hẳnChâu Vỹ - mẹ của Tống Tư Duệ đang vui vẻ ngồi dưới khán đài, đến khi nhận được tin nhắnBà liền đứng phắc dậy, chăm chăm nhìn vào màn hình điện thoại.Cắn răng nghiến lợi mà quátCái thằng nhóc trời đánh này!!!Cố Giai Lệ bị doạ sợ đến mức nấc cục, cô lén nhìn sang thì thấy gương mặt không hài lòng của Cố Nham, vội vàng cắn môi dướiTống phu nhân cảm nhận mọi ánh mắt đều hướng về mình, bất giác thở dài.Bà đi lên sân khấu, ôm lấy cô con dâu bé nhỏ rồi nóiCác vị, thật ngại quá.Do có công việc đột xuất cho nên Tư Duệ không thể đến được.Hôn lễ này có lẽ phải kết thúc ở đây rồi- Hả, chú rể không đến được?- Vậy có khác gì đang nói với thiên hạ rằng hôn lễ này có hay không cũng không ảnh hưởng gì?- Nhà họ Cố lần này xem ra mất hết mặt mũi rồi, haha- Cười nhỏ thôi ...Đám đông liên tục xì xầm, gương mặt của Cố Nham và đám vợ con bên dưới đen lại, ánh mắt căm phẫn cứ thế đổ dồn lên người cô gái bé nhỏ chẳng làm gìChâu Vỹ nhìn thấy cô run run muốn khóc nhưng lại cố nén lại, bà vỗ vỗ vai như muốn an ủi, khẽ nhỏ tiếngKhông saoKỳ lạ thay, chỉ với 2 từ đơn giản lại khiến Cố Giai Lệ thấy ấm áp vô cùngCảm giác lạ lẫm này là gì đây? Từ khi sinh ra cô chưa từng được trải nghiệm, nhưng cô lại không cảm thấy chán ghétBàn tay của bà thật ấm áp, dễ chịu, khiến cho cô không thể ghét đượcChâu Vỹ dìu con dâu của mình vào phòng nghỉ, bà dịu dàng trấn anCon cứ nghỉ ngơi chút đi, ta sẽ thay con xử lí cái đám người mồm miệng độc địa ngoài kia.Sau khi đã vắng người, chúng ta sẽ về nhàCố Giai Lệ bần thần hỏi lạiNhà? Ách ...!- cảm thấy bản thân đã phạm sai lầm, cô vội che đi cái miệng nhỏ, cúi đầu sợ sệtTống phu nhân xoa đầu, dùng giọng nói nửa thật nửa đùa đáp lạiCon đã là con dâu của ta, thì đến nhà họ Tống cũng là điều bình thường.Chẳng lẽ con không muốn?Cô lắc lắc đầu, Châu Vỹ cũng không nói gì nữa.Bà đi ra ngoài tiếp đãi những vị khách dám châm chọc con dâu mìnhTrên hành lang dài được trang trí đầy hoa tươi, bà nắm chặt cái điện thoại trong tay, cơ hồ muốn nó nát ra làm trăm mảnhTin nhắn mà đứa con trai yêu dấu hiển thị khiến bà muốn sai người bắt nó về đây rồi giáo huấn 1 trận ra trò- Con không đến dự hôn lễ - trên màn hình điện thoại hiện lên vài chữTuy bà biết do sự thúc ép quá đà cho nên con trai bà mới tùy tiện chọn bừa 1 người mà kết hôn, nhưng không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế nàyKết hôn nhưng chú rể lại không đến, đúng là làm bừa mà________Trên tầng cao của 1 căn biệt thự, người đàn ông khoảng chừng 27 tuổi đang đứng ở trước cửa kính to 3 mét, tận hưởng phong cảnh bao la rộng lớnÁnh mắt ngông cuồng nhìn làn xe nhỏ như kiến đang chạy phía dưới.Bàn tay to đeo chiếc nhẫn vàng ở ngón cái nhẹ nhàng lắc ly rượu BrandyHắn cười nhạt, môi bạc chạm nhẹ thành ly thuỷ tinh trong suốt, chất lỏng màu hổ phách sóng sánh nhịp nhàng chảy vào miệng.Tống Tư Duệ nở nụ cười trào phúngCố gia không muốn mất đi chỗ dựa, con gái lớn đã hứa hôn liền chuyển thành con gái út.Muốn nằm không hưởng lợi thì cũng phải trả cái giá tương ứngLý do hắn đồng ý hôn sự là vì kết hôn với ai đi nữa cũng chẳng quan trọng.Hắn tuyệt đối không chạm vào nữ nhân dù người đó có kiều diễm đến mức nào đi nữaNhưng nhà họ Cố quả thực quá tham lam rồi, vậy thì hắn sẽ tương kế tựu kế.Triệt để lấy đi tất cả thể diện của Cố gia ở thành phố M__________Trong phòng nghỉ, Cố Nham tức tối tát 1 cú trời giáng lên gương mặt của cô dâu nhỏCố Minh Châu cũng không nhịn được mà xông đến xô ngã cô xuống nền đấtCon khốn, đều là do mày.Chỉ việc kết hôn cũng làm không xong, cái thứ rẻ rách vô dụng! - Anh Túc trừng mắt, liên tục mắng chửi.

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Cha cô cũng đã tốn rất nhiều công sức, biến 1 đứa con của gái làng chơi không ai biết đến trở thành tam tiểu thư vừa mới đi du học vềThành công khiến nhà họ Tống đồng ý mối hôn sựNhưng Tống Tư Duệ lại là tên gian xảo, so với con cáo già Cố Nham thực lực hơn hẳnChâu Vỹ - mẹ của Tống Tư Duệ đang vui vẻ ngồi dưới khán đài, đến khi nhận được tin nhắnBà liền đứng phắc dậy, chăm chăm nhìn vào màn hình điện thoại.Cắn răng nghiến lợi mà quátCái thằng nhóc trời đánh này!!!Cố Giai Lệ bị doạ sợ đến mức nấc cục, cô lén nhìn sang thì thấy gương mặt không hài lòng của Cố Nham, vội vàng cắn môi dướiTống phu nhân cảm nhận mọi ánh mắt đều hướng về mình, bất giác thở dài.Bà đi lên sân khấu, ôm lấy cô con dâu bé nhỏ rồi nóiCác vị, thật ngại quá.Do có công việc đột xuất cho nên Tư Duệ không thể đến được.Hôn lễ này có lẽ phải kết thúc ở đây rồi- Hả, chú rể không đến được?- Vậy có khác gì đang nói với thiên hạ rằng hôn lễ này có hay không cũng không ảnh hưởng gì?- Nhà họ Cố lần này xem ra mất hết mặt mũi rồi, haha- Cười nhỏ thôi ...Đám đông liên tục xì xầm, gương mặt của Cố Nham và đám vợ con bên dưới đen lại, ánh mắt căm phẫn cứ thế đổ dồn lên người cô gái bé nhỏ chẳng làm gìChâu Vỹ nhìn thấy cô run run muốn khóc nhưng lại cố nén lại, bà vỗ vỗ vai như muốn an ủi, khẽ nhỏ tiếngKhông saoKỳ lạ thay, chỉ với 2 từ đơn giản lại khiến Cố Giai Lệ thấy ấm áp vô cùngCảm giác lạ lẫm này là gì đây? Từ khi sinh ra cô chưa từng được trải nghiệm, nhưng cô lại không cảm thấy chán ghétBàn tay của bà thật ấm áp, dễ chịu, khiến cho cô không thể ghét đượcChâu Vỹ dìu con dâu của mình vào phòng nghỉ, bà dịu dàng trấn anCon cứ nghỉ ngơi chút đi, ta sẽ thay con xử lí cái đám người mồm miệng độc địa ngoài kia.Sau khi đã vắng người, chúng ta sẽ về nhàCố Giai Lệ bần thần hỏi lạiNhà? Ách ...!- cảm thấy bản thân đã phạm sai lầm, cô vội che đi cái miệng nhỏ, cúi đầu sợ sệtTống phu nhân xoa đầu, dùng giọng nói nửa thật nửa đùa đáp lạiCon đã là con dâu của ta, thì đến nhà họ Tống cũng là điều bình thường.Chẳng lẽ con không muốn?Cô lắc lắc đầu, Châu Vỹ cũng không nói gì nữa.Bà đi ra ngoài tiếp đãi những vị khách dám châm chọc con dâu mìnhTrên hành lang dài được trang trí đầy hoa tươi, bà nắm chặt cái điện thoại trong tay, cơ hồ muốn nó nát ra làm trăm mảnhTin nhắn mà đứa con trai yêu dấu hiển thị khiến bà muốn sai người bắt nó về đây rồi giáo huấn 1 trận ra trò- Con không đến dự hôn lễ - trên màn hình điện thoại hiện lên vài chữTuy bà biết do sự thúc ép quá đà cho nên con trai bà mới tùy tiện chọn bừa 1 người mà kết hôn, nhưng không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế nàyKết hôn nhưng chú rể lại không đến, đúng là làm bừa mà________Trên tầng cao của 1 căn biệt thự, người đàn ông khoảng chừng 27 tuổi đang đứng ở trước cửa kính to 3 mét, tận hưởng phong cảnh bao la rộng lớnÁnh mắt ngông cuồng nhìn làn xe nhỏ như kiến đang chạy phía dưới.Bàn tay to đeo chiếc nhẫn vàng ở ngón cái nhẹ nhàng lắc ly rượu BrandyHắn cười nhạt, môi bạc chạm nhẹ thành ly thuỷ tinh trong suốt, chất lỏng màu hổ phách sóng sánh nhịp nhàng chảy vào miệng.Tống Tư Duệ nở nụ cười trào phúngCố gia không muốn mất đi chỗ dựa, con gái lớn đã hứa hôn liền chuyển thành con gái út.Muốn nằm không hưởng lợi thì cũng phải trả cái giá tương ứngLý do hắn đồng ý hôn sự là vì kết hôn với ai đi nữa cũng chẳng quan trọng.Hắn tuyệt đối không chạm vào nữ nhân dù người đó có kiều diễm đến mức nào đi nữaNhưng nhà họ Cố quả thực quá tham lam rồi, vậy thì hắn sẽ tương kế tựu kế.Triệt để lấy đi tất cả thể diện của Cố gia ở thành phố M__________Trong phòng nghỉ, Cố Nham tức tối tát 1 cú trời giáng lên gương mặt của cô dâu nhỏCố Minh Châu cũng không nhịn được mà xông đến xô ngã cô xuống nền đấtCon khốn, đều là do mày.Chỉ việc kết hôn cũng làm không xong, cái thứ rẻ rách vô dụng! - Anh Túc trừng mắt, liên tục mắng chửi.

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Cha cô cũng đã tốn rất nhiều công sức, biến 1 đứa con của gái làng chơi không ai biết đến trở thành tam tiểu thư vừa mới đi du học vềThành công khiến nhà họ Tống đồng ý mối hôn sựNhưng Tống Tư Duệ lại là tên gian xảo, so với con cáo già Cố Nham thực lực hơn hẳnChâu Vỹ - mẹ của Tống Tư Duệ đang vui vẻ ngồi dưới khán đài, đến khi nhận được tin nhắnBà liền đứng phắc dậy, chăm chăm nhìn vào màn hình điện thoại.Cắn răng nghiến lợi mà quátCái thằng nhóc trời đánh này!!!Cố Giai Lệ bị doạ sợ đến mức nấc cục, cô lén nhìn sang thì thấy gương mặt không hài lòng của Cố Nham, vội vàng cắn môi dướiTống phu nhân cảm nhận mọi ánh mắt đều hướng về mình, bất giác thở dài.Bà đi lên sân khấu, ôm lấy cô con dâu bé nhỏ rồi nóiCác vị, thật ngại quá.Do có công việc đột xuất cho nên Tư Duệ không thể đến được.Hôn lễ này có lẽ phải kết thúc ở đây rồi- Hả, chú rể không đến được?- Vậy có khác gì đang nói với thiên hạ rằng hôn lễ này có hay không cũng không ảnh hưởng gì?- Nhà họ Cố lần này xem ra mất hết mặt mũi rồi, haha- Cười nhỏ thôi ...Đám đông liên tục xì xầm, gương mặt của Cố Nham và đám vợ con bên dưới đen lại, ánh mắt căm phẫn cứ thế đổ dồn lên người cô gái bé nhỏ chẳng làm gìChâu Vỹ nhìn thấy cô run run muốn khóc nhưng lại cố nén lại, bà vỗ vỗ vai như muốn an ủi, khẽ nhỏ tiếngKhông saoKỳ lạ thay, chỉ với 2 từ đơn giản lại khiến Cố Giai Lệ thấy ấm áp vô cùngCảm giác lạ lẫm này là gì đây? Từ khi sinh ra cô chưa từng được trải nghiệm, nhưng cô lại không cảm thấy chán ghétBàn tay của bà thật ấm áp, dễ chịu, khiến cho cô không thể ghét đượcChâu Vỹ dìu con dâu của mình vào phòng nghỉ, bà dịu dàng trấn anCon cứ nghỉ ngơi chút đi, ta sẽ thay con xử lí cái đám người mồm miệng độc địa ngoài kia.Sau khi đã vắng người, chúng ta sẽ về nhàCố Giai Lệ bần thần hỏi lạiNhà? Ách ...!- cảm thấy bản thân đã phạm sai lầm, cô vội che đi cái miệng nhỏ, cúi đầu sợ sệtTống phu nhân xoa đầu, dùng giọng nói nửa thật nửa đùa đáp lạiCon đã là con dâu của ta, thì đến nhà họ Tống cũng là điều bình thường.Chẳng lẽ con không muốn?Cô lắc lắc đầu, Châu Vỹ cũng không nói gì nữa.Bà đi ra ngoài tiếp đãi những vị khách dám châm chọc con dâu mìnhTrên hành lang dài được trang trí đầy hoa tươi, bà nắm chặt cái điện thoại trong tay, cơ hồ muốn nó nát ra làm trăm mảnhTin nhắn mà đứa con trai yêu dấu hiển thị khiến bà muốn sai người bắt nó về đây rồi giáo huấn 1 trận ra trò- Con không đến dự hôn lễ - trên màn hình điện thoại hiện lên vài chữTuy bà biết do sự thúc ép quá đà cho nên con trai bà mới tùy tiện chọn bừa 1 người mà kết hôn, nhưng không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế nàyKết hôn nhưng chú rể lại không đến, đúng là làm bừa mà________Trên tầng cao của 1 căn biệt thự, người đàn ông khoảng chừng 27 tuổi đang đứng ở trước cửa kính to 3 mét, tận hưởng phong cảnh bao la rộng lớnÁnh mắt ngông cuồng nhìn làn xe nhỏ như kiến đang chạy phía dưới.Bàn tay to đeo chiếc nhẫn vàng ở ngón cái nhẹ nhàng lắc ly rượu BrandyHắn cười nhạt, môi bạc chạm nhẹ thành ly thuỷ tinh trong suốt, chất lỏng màu hổ phách sóng sánh nhịp nhàng chảy vào miệng.Tống Tư Duệ nở nụ cười trào phúngCố gia không muốn mất đi chỗ dựa, con gái lớn đã hứa hôn liền chuyển thành con gái út.Muốn nằm không hưởng lợi thì cũng phải trả cái giá tương ứngLý do hắn đồng ý hôn sự là vì kết hôn với ai đi nữa cũng chẳng quan trọng.Hắn tuyệt đối không chạm vào nữ nhân dù người đó có kiều diễm đến mức nào đi nữaNhưng nhà họ Cố quả thực quá tham lam rồi, vậy thì hắn sẽ tương kế tựu kế.Triệt để lấy đi tất cả thể diện của Cố gia ở thành phố M__________Trong phòng nghỉ, Cố Nham tức tối tát 1 cú trời giáng lên gương mặt của cô dâu nhỏCố Minh Châu cũng không nhịn được mà xông đến xô ngã cô xuống nền đấtCon khốn, đều là do mày.Chỉ việc kết hôn cũng làm không xong, cái thứ rẻ rách vô dụng! - Anh Túc trừng mắt, liên tục mắng chửi.

Chương 5: Trò Cười