Tác giả:

Trong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh…

Chương 126

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Tống Tư Duệ cười, cô càng né tránh thì hắn càng lấn tớiCái chăn mà cô bọc lấy để bảo vệ bây giờ lại trở thành vật khiến bản thân lâm vào tình thế bất lợiNgười đàn ông nhăm nhở cười đểu rồi in lên trán cô nụ hônNhẹ nhàng như chiếc lá chạm vào mặt nước yên ả, không chút hỗn tạp mà chỉ có cưng chiềuNụ hôn dần đi xuống sống mũi thẳng. Tiến đến đôi môi mềm, hắn không gấp rút hôn lênCách cô gái nằm bên dưới khoảng chừng 5cm, ánh mắt hắn nhìn cô chan chứa biết bao nhiêu sự thương yêu không tả xiếtCon ngươi đen sâu thẳm như vũ trụ dạt dào cảm xúc tốt đẹp. Bàn tay to chạm nhẹ lên một bên má, các đầu ngón tay chậm rãi vuốt v3 như sợ sẽ làm xướt món bảo vật quý giáChương 126: không muốn (H)Con ngươi đen sâu thẳm như vũ trụ dạt dào cảm xúc tốt đẹp. Bàn tay to chạm nhẹ lên một bên má, các đầu ngón tay chậm rãi vuốt v3 như sợ sẽ làm xướt món bảo vật quý giáTống Tư Duệ nhẹ nhàng cúi đầu, bốn cánh môi áp lấy nhau dịu dàng nhưng mang đến biết bao cảm xúc ngọt ngàoHắn hôn vài giây rồi chừa cho giữa đôi môi họ có một khoảng trống nhỏ. Lặp đi lặp lại vài lần như thếCô không căng thẳng cho lắm, nhưng tim vẫn rộn ràngSợ hắn nghe thấy nhịp đập vang to như cái trống mà nín thởTừng ngón tay của hắn trượt nhẹ từ bả vai đến cánh tay rồi nâng cổ tay cô lên vòng chúng ra sau cổ mìnhCố Giai Lệ ngoan ngoãn làm theoTiếp đó hắn luồn tay qua eo ôm lấy cô rồi say đắm hônLúc này, giữa họ đã không còn khoảng cách Chương 126: không muốn (H)Lúc này, giữa họ đã không còn khoảng cáchNụ hôn của người đàn ông mỗi lúc một cuồng nhiệt. Hắn m*t lấy cánh môi đỏ non mềm của côHơi thở gấp gáp phả lên đầu mũi, khiến cô cảm thấy có chút khác biệtSo với cô, hắn nam tính lại mạnh mẽ hơn rất nhiều lần. Nhưng khác với trước kia, lần này không làm cô thấy sợ hãi nữaMỗi động tác tuy đầy dũng mãnh nhưng lại dịu dàng một cách lạ thườngTừng tế bào ở cổ tay, nơi tiếp xúc với da thịt nóng ran của hắn bắt đầu tê dạiMôi hắn ướt át, nóng như buổi trưa hè. Nhiệt độ cơ thể lại như sa mạc khiến cô sắp tan chảyBàn tay vòng quanh cổ có chút run siết lấy góc cổ áoCánh tay cô mảnh khảnh, khác xa cơ bắp cuồn cuộn của người đàn ông đang chiếm hữu lấy đôi môi mềm ngọtChương 126: không muốn (H)Cánh tay cô mảnh khảnh, khác xa cơ bắp cuồn cuộn của người đàn ông đang chiếm hữu lấy đôi môi mềm ngọtHắn hôn mà không biết chán, đầu lưỡi vươn ra li.ếm nhẹ. Dịu dàng mà lại hư hỏng biết là baoĐọc nhanh tại Vietwriter.vnMôi cô mấp máy, hé mởNgười đàn ông lúc bấy giờ ngẩng đầu lên một khoảng. Đầu mũi họ khẽ chạm vào nhau, đôi môi như có như không tiếp xúcHơi thở hắn phả lên mặt, làm cho vài sợi tóc cô bay bayHàng mi khẽ run rẩy, đôi mắt không dám nhìn đối diện. Miệng nhỏ đang hé mở, hổn hển hít thởKhông gian yên tĩnh, đôi nam nữ ở trên giường lại chẳng nói gì. Cô lúng túng không biết làm thế nào mới ổnĐôi tay đặt trên cái cổ màu đồng to lớn nổi vài đường gân có hơi e ngại rụt vềHắn giữ lại, tiến đến gần hơn. Môi bạc chạm vào môi cô, ánh mắt chất chứa đầy lửaVừa ôn nhu âu yếm cánh môi đỏ vừa nỉ non Chương 126: không muốn (H)Vừa ôn nhu âu yếm cánh môi đỏ vừa nỉ non"" Hôn xong rồi thì phải ngủ thôi. Nhưng anh... không muốn""Giọng nói người đàn ông truyền vào tai bất giác khiến âm thanh trong miệng cô run lên"" Không.. muốn.gì~?""Hắn lại lần nữa áp sát ngấu nghiến lấy miệng nhỏ của cô gái trước mặt. Triền miên đến khi không còn dưỡng khí mới ngẩng đầu đáp lại"" Không muốn ngủ""Giọng hắn khàn đặc, ồm ồm tựa như con hổ đang tức giận. Thân hình lực lưỡng như gấu xám. Ánh mắt sắc bén tựa chim ưng khoá con mồiMà cô, để hình dung thì chỉ như con thú nhỏ vô hại đáng thương đang bị đè dưới móng vuốt sắc bén của loài ăn thịt lớn hơn mình gấp trăm lầnThật là bất công nha!!!Tay hắn bất thình lình đặt lên một bên tròn trịa. Các ngón tay như có suy nghĩ riêng, không ngừng m.ơn trớnBên tai vang lên âm thanh khó khăn khiến cô cảm thấy kỳ lạRõ ràng người nên than là cô mới đúngĐôi tay nhỏ nhắn không còn sức để vòng sang cổ hắn nữa. Dần dần trượt xuống bờ vai to lớn vững vàng bấu lấy làm nhàu nhĩ góc áo sơ miTống Tư Duệ nắm lấy một bên tay, cái đầu to xoay sang in lên cổ tay nụ hôn

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Tống Tư Duệ cười, cô càng né tránh thì hắn càng lấn tớiCái chăn mà cô bọc lấy để bảo vệ bây giờ lại trở thành vật khiến bản thân lâm vào tình thế bất lợiNgười đàn ông nhăm nhở cười đểu rồi in lên trán cô nụ hônNhẹ nhàng như chiếc lá chạm vào mặt nước yên ả, không chút hỗn tạp mà chỉ có cưng chiềuNụ hôn dần đi xuống sống mũi thẳng. Tiến đến đôi môi mềm, hắn không gấp rút hôn lênCách cô gái nằm bên dưới khoảng chừng 5cm, ánh mắt hắn nhìn cô chan chứa biết bao nhiêu sự thương yêu không tả xiếtCon ngươi đen sâu thẳm như vũ trụ dạt dào cảm xúc tốt đẹp. Bàn tay to chạm nhẹ lên một bên má, các đầu ngón tay chậm rãi vuốt v3 như sợ sẽ làm xướt món bảo vật quý giáChương 126: không muốn (H)Con ngươi đen sâu thẳm như vũ trụ dạt dào cảm xúc tốt đẹp. Bàn tay to chạm nhẹ lên một bên má, các đầu ngón tay chậm rãi vuốt v3 như sợ sẽ làm xướt món bảo vật quý giáTống Tư Duệ nhẹ nhàng cúi đầu, bốn cánh môi áp lấy nhau dịu dàng nhưng mang đến biết bao cảm xúc ngọt ngàoHắn hôn vài giây rồi chừa cho giữa đôi môi họ có một khoảng trống nhỏ. Lặp đi lặp lại vài lần như thếCô không căng thẳng cho lắm, nhưng tim vẫn rộn ràngSợ hắn nghe thấy nhịp đập vang to như cái trống mà nín thởTừng ngón tay của hắn trượt nhẹ từ bả vai đến cánh tay rồi nâng cổ tay cô lên vòng chúng ra sau cổ mìnhCố Giai Lệ ngoan ngoãn làm theoTiếp đó hắn luồn tay qua eo ôm lấy cô rồi say đắm hônLúc này, giữa họ đã không còn khoảng cách Chương 126: không muốn (H)Lúc này, giữa họ đã không còn khoảng cáchNụ hôn của người đàn ông mỗi lúc một cuồng nhiệt. Hắn m*t lấy cánh môi đỏ non mềm của côHơi thở gấp gáp phả lên đầu mũi, khiến cô cảm thấy có chút khác biệtSo với cô, hắn nam tính lại mạnh mẽ hơn rất nhiều lần. Nhưng khác với trước kia, lần này không làm cô thấy sợ hãi nữaMỗi động tác tuy đầy dũng mãnh nhưng lại dịu dàng một cách lạ thườngTừng tế bào ở cổ tay, nơi tiếp xúc với da thịt nóng ran của hắn bắt đầu tê dạiMôi hắn ướt át, nóng như buổi trưa hè. Nhiệt độ cơ thể lại như sa mạc khiến cô sắp tan chảyBàn tay vòng quanh cổ có chút run siết lấy góc cổ áoCánh tay cô mảnh khảnh, khác xa cơ bắp cuồn cuộn của người đàn ông đang chiếm hữu lấy đôi môi mềm ngọtChương 126: không muốn (H)Cánh tay cô mảnh khảnh, khác xa cơ bắp cuồn cuộn của người đàn ông đang chiếm hữu lấy đôi môi mềm ngọtHắn hôn mà không biết chán, đầu lưỡi vươn ra li.ếm nhẹ. Dịu dàng mà lại hư hỏng biết là baoĐọc nhanh tại Vietwriter.vnMôi cô mấp máy, hé mởNgười đàn ông lúc bấy giờ ngẩng đầu lên một khoảng. Đầu mũi họ khẽ chạm vào nhau, đôi môi như có như không tiếp xúcHơi thở hắn phả lên mặt, làm cho vài sợi tóc cô bay bayHàng mi khẽ run rẩy, đôi mắt không dám nhìn đối diện. Miệng nhỏ đang hé mở, hổn hển hít thởKhông gian yên tĩnh, đôi nam nữ ở trên giường lại chẳng nói gì. Cô lúng túng không biết làm thế nào mới ổnĐôi tay đặt trên cái cổ màu đồng to lớn nổi vài đường gân có hơi e ngại rụt vềHắn giữ lại, tiến đến gần hơn. Môi bạc chạm vào môi cô, ánh mắt chất chứa đầy lửaVừa ôn nhu âu yếm cánh môi đỏ vừa nỉ non Chương 126: không muốn (H)Vừa ôn nhu âu yếm cánh môi đỏ vừa nỉ non"" Hôn xong rồi thì phải ngủ thôi. Nhưng anh... không muốn""Giọng nói người đàn ông truyền vào tai bất giác khiến âm thanh trong miệng cô run lên"" Không.. muốn.gì~?""Hắn lại lần nữa áp sát ngấu nghiến lấy miệng nhỏ của cô gái trước mặt. Triền miên đến khi không còn dưỡng khí mới ngẩng đầu đáp lại"" Không muốn ngủ""Giọng hắn khàn đặc, ồm ồm tựa như con hổ đang tức giận. Thân hình lực lưỡng như gấu xám. Ánh mắt sắc bén tựa chim ưng khoá con mồiMà cô, để hình dung thì chỉ như con thú nhỏ vô hại đáng thương đang bị đè dưới móng vuốt sắc bén của loài ăn thịt lớn hơn mình gấp trăm lầnThật là bất công nha!!!Tay hắn bất thình lình đặt lên một bên tròn trịa. Các ngón tay như có suy nghĩ riêng, không ngừng m.ơn trớnBên tai vang lên âm thanh khó khăn khiến cô cảm thấy kỳ lạRõ ràng người nên than là cô mới đúngĐôi tay nhỏ nhắn không còn sức để vòng sang cổ hắn nữa. Dần dần trượt xuống bờ vai to lớn vững vàng bấu lấy làm nhàu nhĩ góc áo sơ miTống Tư Duệ nắm lấy một bên tay, cái đầu to xoay sang in lên cổ tay nụ hôn

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Tống Tư Duệ cười, cô càng né tránh thì hắn càng lấn tớiCái chăn mà cô bọc lấy để bảo vệ bây giờ lại trở thành vật khiến bản thân lâm vào tình thế bất lợiNgười đàn ông nhăm nhở cười đểu rồi in lên trán cô nụ hônNhẹ nhàng như chiếc lá chạm vào mặt nước yên ả, không chút hỗn tạp mà chỉ có cưng chiềuNụ hôn dần đi xuống sống mũi thẳng. Tiến đến đôi môi mềm, hắn không gấp rút hôn lênCách cô gái nằm bên dưới khoảng chừng 5cm, ánh mắt hắn nhìn cô chan chứa biết bao nhiêu sự thương yêu không tả xiếtCon ngươi đen sâu thẳm như vũ trụ dạt dào cảm xúc tốt đẹp. Bàn tay to chạm nhẹ lên một bên má, các đầu ngón tay chậm rãi vuốt v3 như sợ sẽ làm xướt món bảo vật quý giáChương 126: không muốn (H)Con ngươi đen sâu thẳm như vũ trụ dạt dào cảm xúc tốt đẹp. Bàn tay to chạm nhẹ lên một bên má, các đầu ngón tay chậm rãi vuốt v3 như sợ sẽ làm xướt món bảo vật quý giáTống Tư Duệ nhẹ nhàng cúi đầu, bốn cánh môi áp lấy nhau dịu dàng nhưng mang đến biết bao cảm xúc ngọt ngàoHắn hôn vài giây rồi chừa cho giữa đôi môi họ có một khoảng trống nhỏ. Lặp đi lặp lại vài lần như thếCô không căng thẳng cho lắm, nhưng tim vẫn rộn ràngSợ hắn nghe thấy nhịp đập vang to như cái trống mà nín thởTừng ngón tay của hắn trượt nhẹ từ bả vai đến cánh tay rồi nâng cổ tay cô lên vòng chúng ra sau cổ mìnhCố Giai Lệ ngoan ngoãn làm theoTiếp đó hắn luồn tay qua eo ôm lấy cô rồi say đắm hônLúc này, giữa họ đã không còn khoảng cách Chương 126: không muốn (H)Lúc này, giữa họ đã không còn khoảng cáchNụ hôn của người đàn ông mỗi lúc một cuồng nhiệt. Hắn m*t lấy cánh môi đỏ non mềm của côHơi thở gấp gáp phả lên đầu mũi, khiến cô cảm thấy có chút khác biệtSo với cô, hắn nam tính lại mạnh mẽ hơn rất nhiều lần. Nhưng khác với trước kia, lần này không làm cô thấy sợ hãi nữaMỗi động tác tuy đầy dũng mãnh nhưng lại dịu dàng một cách lạ thườngTừng tế bào ở cổ tay, nơi tiếp xúc với da thịt nóng ran của hắn bắt đầu tê dạiMôi hắn ướt át, nóng như buổi trưa hè. Nhiệt độ cơ thể lại như sa mạc khiến cô sắp tan chảyBàn tay vòng quanh cổ có chút run siết lấy góc cổ áoCánh tay cô mảnh khảnh, khác xa cơ bắp cuồn cuộn của người đàn ông đang chiếm hữu lấy đôi môi mềm ngọtChương 126: không muốn (H)Cánh tay cô mảnh khảnh, khác xa cơ bắp cuồn cuộn của người đàn ông đang chiếm hữu lấy đôi môi mềm ngọtHắn hôn mà không biết chán, đầu lưỡi vươn ra li.ếm nhẹ. Dịu dàng mà lại hư hỏng biết là baoĐọc nhanh tại Vietwriter.vnMôi cô mấp máy, hé mởNgười đàn ông lúc bấy giờ ngẩng đầu lên một khoảng. Đầu mũi họ khẽ chạm vào nhau, đôi môi như có như không tiếp xúcHơi thở hắn phả lên mặt, làm cho vài sợi tóc cô bay bayHàng mi khẽ run rẩy, đôi mắt không dám nhìn đối diện. Miệng nhỏ đang hé mở, hổn hển hít thởKhông gian yên tĩnh, đôi nam nữ ở trên giường lại chẳng nói gì. Cô lúng túng không biết làm thế nào mới ổnĐôi tay đặt trên cái cổ màu đồng to lớn nổi vài đường gân có hơi e ngại rụt vềHắn giữ lại, tiến đến gần hơn. Môi bạc chạm vào môi cô, ánh mắt chất chứa đầy lửaVừa ôn nhu âu yếm cánh môi đỏ vừa nỉ non Chương 126: không muốn (H)Vừa ôn nhu âu yếm cánh môi đỏ vừa nỉ non"" Hôn xong rồi thì phải ngủ thôi. Nhưng anh... không muốn""Giọng nói người đàn ông truyền vào tai bất giác khiến âm thanh trong miệng cô run lên"" Không.. muốn.gì~?""Hắn lại lần nữa áp sát ngấu nghiến lấy miệng nhỏ của cô gái trước mặt. Triền miên đến khi không còn dưỡng khí mới ngẩng đầu đáp lại"" Không muốn ngủ""Giọng hắn khàn đặc, ồm ồm tựa như con hổ đang tức giận. Thân hình lực lưỡng như gấu xám. Ánh mắt sắc bén tựa chim ưng khoá con mồiMà cô, để hình dung thì chỉ như con thú nhỏ vô hại đáng thương đang bị đè dưới móng vuốt sắc bén của loài ăn thịt lớn hơn mình gấp trăm lầnThật là bất công nha!!!Tay hắn bất thình lình đặt lên một bên tròn trịa. Các ngón tay như có suy nghĩ riêng, không ngừng m.ơn trớnBên tai vang lên âm thanh khó khăn khiến cô cảm thấy kỳ lạRõ ràng người nên than là cô mới đúngĐôi tay nhỏ nhắn không còn sức để vòng sang cổ hắn nữa. Dần dần trượt xuống bờ vai to lớn vững vàng bấu lấy làm nhàu nhĩ góc áo sơ miTống Tư Duệ nắm lấy một bên tay, cái đầu to xoay sang in lên cổ tay nụ hôn

Chương 126