Trong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh…
Chương 127
Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Góc nghiêng như trong các quyển sách thần thoại hằn sâu vào tâm trí côĐôi mắt hắn quyến rũ, phát ra lửaBàn tay to len lỏi luồng vào trong cổ áo, từng thớ thịt trong cô như bốc cháy khi bị hắn chạm vào"" Ưm""Cố Giai Lệ đưa tay lên môi cắn nhẹ. Muốn ngăn cản âm thanh đáng xấu hổ phát ra từ miệng mình và che giấu cảm giác nhộn nhạo đang chạy khắp cơ thểTống Tư Duệ ngẩng đầu, mê đắm nhìn người trước mặtÁnh mắt của hắn hiện lên hình ảnh phản chiếu của côNhìn gương mặt đỏ au của cô gái và động thái chẳng có chút gì né tránh hay phản kháng, người đàn ông như được cổ vũHắn vén mái tóc rũ xuống gương mặt cô, bàn tay bên trong áo càng thêm càn rỡ nắn b.óp điên cuồngChương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Hắn vén mái tóc rũ xuống gương mặt cô, bàn tay bên trong áo càng thêm càn rỡ nắn b.óp điên cuồng"" Á."" - Cố Giai Lệ khẽ thanHắn có chút lo lắng"" Làm em đau sao?""Cô lắc lắc đầu, ngượng ngùng xoay điHắn thở phào. Cũng may vẫn chưa làm hỏng việc1Tống thiếu không sợ trời không sợ đất nay lại bắt đầu bất anHắn sợ cô đau, phần còn lại sợ cô sẽ vì hắn làm đau mà không cho hắn tiếp tụcCố Giai Lệ mặt đỏ đến tận mang tai, đồi núi bị hắn sờ nắn không thaNhìn thấy nét mặt rung động lòng người của cô, hắn nuốt ngụm nước bọt, không kìm được lòng mà lần nữa đặt lên đôi môi cô nụ hôn Chương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Nhìn thấy nét mặt rung động lòng người của cô, hắn nuốt ngụm nước bọt, không kìm được lòng mà lần nữa đặt lên đôi môi cô nụ hônMôi răng bị cạy mở, hắn luồn cái lưỡi như con rắn vào trong khoang miệng cô li.ếm láp. Hung hăng m*t lấy đầu lưỡi cô, dường như đã đạt đến giới hạn, quên mất phải dịu dàng tránh làm cô sợ hãiĐầu lưỡi hắn ướ.t át, li3m quanh bờ môi anh đào, quét qua hàm răng, câu lấy đầu lưỡi cô cùng nhau quấn quýt truy đuổi. Rõ ràng chỉ là môi kề môi lưỡi cu0"n lưỡi, nhưng trong đầu cứ như bị phải dòng điện chạy xoẹt qua, khiến cho đầu óc người ta đầy mộng mị mà quên hết tất cảBị hắn đè lên nhưng cả cơ thể cô lại nhẹ tênh, bay bổng lên mâyBàn tay hắn hờ hững lướt nhẹ từ vai xuống eo thon của cô. Vạt áo chậm rãi bị đẩy lên, để lộ đôi go bồng ẩn hiện sau lớp áo lót màu kem sữa"" Ư..."" - cô ngượng ngùng khẽ ngâm ngaHắn chỉ dùng một ngón tay đã kéo được lớp áo bao trọn nơi m3m mại đó lênHai luồng tay vào nơi đâ~y đà đã không còn mảnh vải che lấp mà l0ã lồ ra tới, bộ n9ực no đủ nhờ những cái vuốt v3 mà càng thêm ngạo nghễ, căng nẩy. Hạt châu nhỏ xinh ở phía trên khẽ run rẩy, dựng đứng, đỏ chót trông cực kỳ động lòng người.Chương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Hai luồng tay vào nơi đâ~y đà đã không còn mảnh vải che lấp mà l0ã lồ ra tới, bộ n9ực no đủ nhờ những cái vuốt v3 mà càng thêm ngạo nghễ, căng nẩy. Hạt châu nhỏ xinh ở phía trên khẽ run rẩy, dựng đứng, đỏ chót trông cực kỳ động lòng người.Cố Giai Lệ cảm thấy hơi mất tự nhiên muốn che lại, nhưng lại bị Tống Tư Duệ ngăn cản. Hắn chậm rãi như con thú săn mồi, cúi người ngậm lấy viên châu đỏ tươi trước ngực côTay cô run rẩy, đặt lên vai hắn vô lực kháng nghị. Bờ vai nhỏ co rúm, lông tơ trên cơ thể dựng đứng cả lênXung quanh đôi go bồng bị hắn li.ếm không ngừng, hồng ngọc trên đỉnh núi khẽ run cũng bị hắn ngậm lấy ngay sau đóTống Tư Duệ ác ý hút vào, các tế bào trong cơ thể cô chấn động, tê dại lạ kỳDưới sự âu yếm đầy bỡn cợt của hắn, cô cảm giác được trong người có gì đó dường như muốn chui ra. Đặc biệt là giữ@ hai chân, nhộn nhạo khiến cô sắp phát điênTống Tư Duệ hệt như đứa trẻ, ngậm lấy vật to tròn, cũng không để bên còn lại phải cô đơn, ma trảo vươn đến kẹp lấy day day quả anh đào trên đỉnh Chương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Tống Tư Duệ hệt như đứa trẻ, ngậm lấy vật to tròn, cũng không để bên còn lại phải cô đơn, ma trảo vươn đến kẹp lấy day day quả anh đào trên đỉnhTay còn lại hắn luồng xuống dưới v.ân vê bắp đùi non mịn"" Ưm~""Ngón giữa thăm dò quét nhẹ qua địa phương huyền bí. Cả thân thể hắn chấn độngNơi đó chảy ra dòng nước ướ.t át như đang muốn nói rằng cô cũng cảm thấy điều này không tệLưỡi hắn linh hoạt nhả viên ngọc kia ra, một đường trượt dài từ vùng bụng đến hoa viên kia. Bàn tay có chút thô lỗ vạch mảnh vải sang một bên rồi vùi đầu vào"" Á!""Cố Giai Lệ thất kinh giật nảy người, u cốc bí mật của thiếu nữ cứ thế bị hắn làm cànĐầu lưỡi điên cuồng trêu chọc, dị.ch mật tiết ra càng nhiềuCố Giai Lệ thất kinh giật nảy người, u cốc bí mật của thiếu nữ cứ thế bị hắn làm cànĐầu lưỡi điên cuồng trêu chọc, dị.ch mật tiết ra càng nhiềuTay hắn nắm lấy mảng to drap giường nổi đầy gân xanh. Hơi thở nóng cứ phả vào, nơi đó khó chịu kinh khủngCô muốn hắn dừng, lại không muốnÔi trời, cảm giác này thật sự rất sướng, nhưng cũng dày vò cô đến khó chịu
Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Góc nghiêng như trong các quyển sách thần thoại hằn sâu vào tâm trí côĐôi mắt hắn quyến rũ, phát ra lửaBàn tay to len lỏi luồng vào trong cổ áo, từng thớ thịt trong cô như bốc cháy khi bị hắn chạm vào"" Ưm""Cố Giai Lệ đưa tay lên môi cắn nhẹ. Muốn ngăn cản âm thanh đáng xấu hổ phát ra từ miệng mình và che giấu cảm giác nhộn nhạo đang chạy khắp cơ thểTống Tư Duệ ngẩng đầu, mê đắm nhìn người trước mặtÁnh mắt của hắn hiện lên hình ảnh phản chiếu của côNhìn gương mặt đỏ au của cô gái và động thái chẳng có chút gì né tránh hay phản kháng, người đàn ông như được cổ vũHắn vén mái tóc rũ xuống gương mặt cô, bàn tay bên trong áo càng thêm càn rỡ nắn b.óp điên cuồngChương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Hắn vén mái tóc rũ xuống gương mặt cô, bàn tay bên trong áo càng thêm càn rỡ nắn b.óp điên cuồng"" Á."" - Cố Giai Lệ khẽ thanHắn có chút lo lắng"" Làm em đau sao?""Cô lắc lắc đầu, ngượng ngùng xoay điHắn thở phào. Cũng may vẫn chưa làm hỏng việc1Tống thiếu không sợ trời không sợ đất nay lại bắt đầu bất anHắn sợ cô đau, phần còn lại sợ cô sẽ vì hắn làm đau mà không cho hắn tiếp tụcCố Giai Lệ mặt đỏ đến tận mang tai, đồi núi bị hắn sờ nắn không thaNhìn thấy nét mặt rung động lòng người của cô, hắn nuốt ngụm nước bọt, không kìm được lòng mà lần nữa đặt lên đôi môi cô nụ hôn Chương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Nhìn thấy nét mặt rung động lòng người của cô, hắn nuốt ngụm nước bọt, không kìm được lòng mà lần nữa đặt lên đôi môi cô nụ hônMôi răng bị cạy mở, hắn luồn cái lưỡi như con rắn vào trong khoang miệng cô li.ếm láp. Hung hăng m*t lấy đầu lưỡi cô, dường như đã đạt đến giới hạn, quên mất phải dịu dàng tránh làm cô sợ hãiĐầu lưỡi hắn ướ.t át, li3m quanh bờ môi anh đào, quét qua hàm răng, câu lấy đầu lưỡi cô cùng nhau quấn quýt truy đuổi. Rõ ràng chỉ là môi kề môi lưỡi cu0"n lưỡi, nhưng trong đầu cứ như bị phải dòng điện chạy xoẹt qua, khiến cho đầu óc người ta đầy mộng mị mà quên hết tất cảBị hắn đè lên nhưng cả cơ thể cô lại nhẹ tênh, bay bổng lên mâyBàn tay hắn hờ hững lướt nhẹ từ vai xuống eo thon của cô. Vạt áo chậm rãi bị đẩy lên, để lộ đôi go bồng ẩn hiện sau lớp áo lót màu kem sữa"" Ư..."" - cô ngượng ngùng khẽ ngâm ngaHắn chỉ dùng một ngón tay đã kéo được lớp áo bao trọn nơi m3m mại đó lênHai luồng tay vào nơi đâ~y đà đã không còn mảnh vải che lấp mà l0ã lồ ra tới, bộ n9ực no đủ nhờ những cái vuốt v3 mà càng thêm ngạo nghễ, căng nẩy. Hạt châu nhỏ xinh ở phía trên khẽ run rẩy, dựng đứng, đỏ chót trông cực kỳ động lòng người.Chương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Hai luồng tay vào nơi đâ~y đà đã không còn mảnh vải che lấp mà l0ã lồ ra tới, bộ n9ực no đủ nhờ những cái vuốt v3 mà càng thêm ngạo nghễ, căng nẩy. Hạt châu nhỏ xinh ở phía trên khẽ run rẩy, dựng đứng, đỏ chót trông cực kỳ động lòng người.Cố Giai Lệ cảm thấy hơi mất tự nhiên muốn che lại, nhưng lại bị Tống Tư Duệ ngăn cản. Hắn chậm rãi như con thú săn mồi, cúi người ngậm lấy viên châu đỏ tươi trước ngực côTay cô run rẩy, đặt lên vai hắn vô lực kháng nghị. Bờ vai nhỏ co rúm, lông tơ trên cơ thể dựng đứng cả lênXung quanh đôi go bồng bị hắn li.ếm không ngừng, hồng ngọc trên đỉnh núi khẽ run cũng bị hắn ngậm lấy ngay sau đóTống Tư Duệ ác ý hút vào, các tế bào trong cơ thể cô chấn động, tê dại lạ kỳDưới sự âu yếm đầy bỡn cợt của hắn, cô cảm giác được trong người có gì đó dường như muốn chui ra. Đặc biệt là giữ@ hai chân, nhộn nhạo khiến cô sắp phát điênTống Tư Duệ hệt như đứa trẻ, ngậm lấy vật to tròn, cũng không để bên còn lại phải cô đơn, ma trảo vươn đến kẹp lấy day day quả anh đào trên đỉnh Chương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Tống Tư Duệ hệt như đứa trẻ, ngậm lấy vật to tròn, cũng không để bên còn lại phải cô đơn, ma trảo vươn đến kẹp lấy day day quả anh đào trên đỉnhTay còn lại hắn luồng xuống dưới v.ân vê bắp đùi non mịn"" Ưm~""Ngón giữa thăm dò quét nhẹ qua địa phương huyền bí. Cả thân thể hắn chấn độngNơi đó chảy ra dòng nước ướ.t át như đang muốn nói rằng cô cũng cảm thấy điều này không tệLưỡi hắn linh hoạt nhả viên ngọc kia ra, một đường trượt dài từ vùng bụng đến hoa viên kia. Bàn tay có chút thô lỗ vạch mảnh vải sang một bên rồi vùi đầu vào"" Á!""Cố Giai Lệ thất kinh giật nảy người, u cốc bí mật của thiếu nữ cứ thế bị hắn làm cànĐầu lưỡi điên cuồng trêu chọc, dị.ch mật tiết ra càng nhiềuCố Giai Lệ thất kinh giật nảy người, u cốc bí mật của thiếu nữ cứ thế bị hắn làm cànĐầu lưỡi điên cuồng trêu chọc, dị.ch mật tiết ra càng nhiềuTay hắn nắm lấy mảng to drap giường nổi đầy gân xanh. Hơi thở nóng cứ phả vào, nơi đó khó chịu kinh khủngCô muốn hắn dừng, lại không muốnÔi trời, cảm giác này thật sự rất sướng, nhưng cũng dày vò cô đến khó chịu
Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Góc nghiêng như trong các quyển sách thần thoại hằn sâu vào tâm trí côĐôi mắt hắn quyến rũ, phát ra lửaBàn tay to len lỏi luồng vào trong cổ áo, từng thớ thịt trong cô như bốc cháy khi bị hắn chạm vào"" Ưm""Cố Giai Lệ đưa tay lên môi cắn nhẹ. Muốn ngăn cản âm thanh đáng xấu hổ phát ra từ miệng mình và che giấu cảm giác nhộn nhạo đang chạy khắp cơ thểTống Tư Duệ ngẩng đầu, mê đắm nhìn người trước mặtÁnh mắt của hắn hiện lên hình ảnh phản chiếu của côNhìn gương mặt đỏ au của cô gái và động thái chẳng có chút gì né tránh hay phản kháng, người đàn ông như được cổ vũHắn vén mái tóc rũ xuống gương mặt cô, bàn tay bên trong áo càng thêm càn rỡ nắn b.óp điên cuồngChương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Hắn vén mái tóc rũ xuống gương mặt cô, bàn tay bên trong áo càng thêm càn rỡ nắn b.óp điên cuồng"" Á."" - Cố Giai Lệ khẽ thanHắn có chút lo lắng"" Làm em đau sao?""Cô lắc lắc đầu, ngượng ngùng xoay điHắn thở phào. Cũng may vẫn chưa làm hỏng việc1Tống thiếu không sợ trời không sợ đất nay lại bắt đầu bất anHắn sợ cô đau, phần còn lại sợ cô sẽ vì hắn làm đau mà không cho hắn tiếp tụcCố Giai Lệ mặt đỏ đến tận mang tai, đồi núi bị hắn sờ nắn không thaNhìn thấy nét mặt rung động lòng người của cô, hắn nuốt ngụm nước bọt, không kìm được lòng mà lần nữa đặt lên đôi môi cô nụ hôn Chương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Nhìn thấy nét mặt rung động lòng người của cô, hắn nuốt ngụm nước bọt, không kìm được lòng mà lần nữa đặt lên đôi môi cô nụ hônMôi răng bị cạy mở, hắn luồn cái lưỡi như con rắn vào trong khoang miệng cô li.ếm láp. Hung hăng m*t lấy đầu lưỡi cô, dường như đã đạt đến giới hạn, quên mất phải dịu dàng tránh làm cô sợ hãiĐầu lưỡi hắn ướ.t át, li3m quanh bờ môi anh đào, quét qua hàm răng, câu lấy đầu lưỡi cô cùng nhau quấn quýt truy đuổi. Rõ ràng chỉ là môi kề môi lưỡi cu0"n lưỡi, nhưng trong đầu cứ như bị phải dòng điện chạy xoẹt qua, khiến cho đầu óc người ta đầy mộng mị mà quên hết tất cảBị hắn đè lên nhưng cả cơ thể cô lại nhẹ tênh, bay bổng lên mâyBàn tay hắn hờ hững lướt nhẹ từ vai xuống eo thon của cô. Vạt áo chậm rãi bị đẩy lên, để lộ đôi go bồng ẩn hiện sau lớp áo lót màu kem sữa"" Ư..."" - cô ngượng ngùng khẽ ngâm ngaHắn chỉ dùng một ngón tay đã kéo được lớp áo bao trọn nơi m3m mại đó lênHai luồng tay vào nơi đâ~y đà đã không còn mảnh vải che lấp mà l0ã lồ ra tới, bộ n9ực no đủ nhờ những cái vuốt v3 mà càng thêm ngạo nghễ, căng nẩy. Hạt châu nhỏ xinh ở phía trên khẽ run rẩy, dựng đứng, đỏ chót trông cực kỳ động lòng người.Chương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Hai luồng tay vào nơi đâ~y đà đã không còn mảnh vải che lấp mà l0ã lồ ra tới, bộ n9ực no đủ nhờ những cái vuốt v3 mà càng thêm ngạo nghễ, căng nẩy. Hạt châu nhỏ xinh ở phía trên khẽ run rẩy, dựng đứng, đỏ chót trông cực kỳ động lòng người.Cố Giai Lệ cảm thấy hơi mất tự nhiên muốn che lại, nhưng lại bị Tống Tư Duệ ngăn cản. Hắn chậm rãi như con thú săn mồi, cúi người ngậm lấy viên châu đỏ tươi trước ngực côTay cô run rẩy, đặt lên vai hắn vô lực kháng nghị. Bờ vai nhỏ co rúm, lông tơ trên cơ thể dựng đứng cả lênXung quanh đôi go bồng bị hắn li.ếm không ngừng, hồng ngọc trên đỉnh núi khẽ run cũng bị hắn ngậm lấy ngay sau đóTống Tư Duệ ác ý hút vào, các tế bào trong cơ thể cô chấn động, tê dại lạ kỳDưới sự âu yếm đầy bỡn cợt của hắn, cô cảm giác được trong người có gì đó dường như muốn chui ra. Đặc biệt là giữ@ hai chân, nhộn nhạo khiến cô sắp phát điênTống Tư Duệ hệt như đứa trẻ, ngậm lấy vật to tròn, cũng không để bên còn lại phải cô đơn, ma trảo vươn đến kẹp lấy day day quả anh đào trên đỉnh Chương 127: cảm giác kỳ lạ (H+)Tống Tư Duệ hệt như đứa trẻ, ngậm lấy vật to tròn, cũng không để bên còn lại phải cô đơn, ma trảo vươn đến kẹp lấy day day quả anh đào trên đỉnhTay còn lại hắn luồng xuống dưới v.ân vê bắp đùi non mịn"" Ưm~""Ngón giữa thăm dò quét nhẹ qua địa phương huyền bí. Cả thân thể hắn chấn độngNơi đó chảy ra dòng nước ướ.t át như đang muốn nói rằng cô cũng cảm thấy điều này không tệLưỡi hắn linh hoạt nhả viên ngọc kia ra, một đường trượt dài từ vùng bụng đến hoa viên kia. Bàn tay có chút thô lỗ vạch mảnh vải sang một bên rồi vùi đầu vào"" Á!""Cố Giai Lệ thất kinh giật nảy người, u cốc bí mật của thiếu nữ cứ thế bị hắn làm cànĐầu lưỡi điên cuồng trêu chọc, dị.ch mật tiết ra càng nhiềuCố Giai Lệ thất kinh giật nảy người, u cốc bí mật của thiếu nữ cứ thế bị hắn làm cànĐầu lưỡi điên cuồng trêu chọc, dị.ch mật tiết ra càng nhiềuTay hắn nắm lấy mảng to drap giường nổi đầy gân xanh. Hơi thở nóng cứ phả vào, nơi đó khó chịu kinh khủngCô muốn hắn dừng, lại không muốnÔi trời, cảm giác này thật sự rất sướng, nhưng cũng dày vò cô đến khó chịu