Cảnh sát Trình: Đây là lá thư đầu tiên tôi viết cho anh, vậy nên tôi đã cố tình chọn loại màu hồng trong số những loại mực trong tủ. Tôi hi vọng rằng khi lá thư này đến tay anh thì mực vẫn chưa bị phai màu. Anh thử nghĩ xem tôi đang viết lá thư này ở nơi nào? Chắc chắn anh sẽ không đoán ra được rằng tôi đã vào nhà Sắt đâu! Đó là nơi có số hiệu 023 trong cuốn sổ ghi chép những hiện tượng bí ẩn của các anh. Người địa phương gọi căn biệt thự này là nhà Sắt. Tôi nghĩ rằng cái tên này cũng khá thích hợp, bởi các anh đã áp dụng biết bao nhiêu biện pháp rồi mà vẫn không cách nào mở được cánh cửa bằng sắt tầm thường này. Thật ra mãi đến bây giờ tôi vẫn không dám tin rằng tôi lại vào được nơi này. Trái tim tôi vẫn còn đập thình thịch, mà mọi thứ thì cứ như một giấc mơ vậy. Anh cũng biết đấy, tòa soạn của chúng tôi muốn làm một chuyên mục về những sự kiện huyền bí và phát hành một bản tóm tắt vào cuối năm, vậy nên họ cần những hình ảnh thực tế để đặt vào phần cuối. Thực tập sinh do tôi quản lí…
Chương 5
Cánh Đồng Hoang Vu - Tôi Nghe NóiTác giả: Tôi Nghe NóiTruyện Đoản Văn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCảnh sát Trình: Đây là lá thư đầu tiên tôi viết cho anh, vậy nên tôi đã cố tình chọn loại màu hồng trong số những loại mực trong tủ. Tôi hi vọng rằng khi lá thư này đến tay anh thì mực vẫn chưa bị phai màu. Anh thử nghĩ xem tôi đang viết lá thư này ở nơi nào? Chắc chắn anh sẽ không đoán ra được rằng tôi đã vào nhà Sắt đâu! Đó là nơi có số hiệu 023 trong cuốn sổ ghi chép những hiện tượng bí ẩn của các anh. Người địa phương gọi căn biệt thự này là nhà Sắt. Tôi nghĩ rằng cái tên này cũng khá thích hợp, bởi các anh đã áp dụng biết bao nhiêu biện pháp rồi mà vẫn không cách nào mở được cánh cửa bằng sắt tầm thường này. Thật ra mãi đến bây giờ tôi vẫn không dám tin rằng tôi lại vào được nơi này. Trái tim tôi vẫn còn đập thình thịch, mà mọi thứ thì cứ như một giấc mơ vậy. Anh cũng biết đấy, tòa soạn của chúng tôi muốn làm một chuyên mục về những sự kiện huyền bí và phát hành một bản tóm tắt vào cuối năm, vậy nên họ cần những hình ảnh thực tế để đặt vào phần cuối. Thực tập sinh do tôi quản lí… Cảnh sát Trình:Thật sự không thể tin được là tôi vẫn có thể ngồi đây viết thư cho anh mà chưa phát điên lên.Sáng nay tôi thức dậy để tắm rửa. Lúc nhìn vào gương, tôi thấy hai bên cổ mình đã xuất hiện những vết bầm nhỏ đậm màu tím hồng. Tôi nghĩ là có lẽ mình đã bị dị ứng. Khi đi ngang qua cửa sổ thuỷ tinh thì tôi lại vô tình thấy được vai và cổ mình qua hình phản chiếu. Toàn thân tôi run rẩy như thể đã rơi xuống hồ băng. Tôi liền lao vào phòng tắm như một kẻ điên và cởi hết quần áo ra để nhìn bản thân trong gương.Tôi đã không nhìn nhầm. Sau lưng tôi toàn là những mảng bầm lớn màu tím sẫm. Tôi và anh đã đi điều tra nhiều sự kiện dị thường rồi, cũng đã thấy vô số hiện trường, nên tôi nhận ra được đây là vết gì. Anh có lẽ cũng đã đoán ra được rồi.Đây là vết hoen tử thi. Sau khi chết, máu không tuần hoàn được sẽ tích tụ lại ở phần dưới của cơ thể và dẫn đến tắc nghẽn mạch máu.Tôi đã chết rồi.Tôi cuối cùng đã hiểu được mọi chuyện. Tôi đã hiểu được chân tướng của nhà Sắt! Tất cả mọi thứ trong nhà đều bất động và không thay đổi. Chỉ có tôi là vẫn thay đổi. Chỉ có thân thể tôi là còn sống và trải nghiệm được thời gian trôi đi.Nhưng tôi vẫn có thể suy nghĩ và điều khiển thân thể đã chết này, vậy đây là cái gì? Đây là cái gì!Không đúng! Không đúng!Nếu như mọi thứ đều được khôi phục về tình trạng ban đầu, vậy thì tại sao những lá thư tôi viết cho anh vẫn còn tồn tại? Là vì sao chứ!Minh ThiếnNgày 12, Tháng ■, Năm 20■■
Cảnh sát Trình:
Thật sự không thể tin được là tôi vẫn có thể ngồi đây viết thư cho anh mà chưa phát điên lên.
Sáng nay tôi thức dậy để tắm rửa. Lúc nhìn vào gương, tôi thấy hai bên cổ mình đã xuất hiện những vết bầm nhỏ đậm màu tím hồng. Tôi nghĩ là có lẽ mình đã bị dị ứng. Khi đi ngang qua cửa sổ thuỷ tinh thì tôi lại vô tình thấy được vai và cổ mình qua hình phản chiếu. Toàn thân tôi run rẩy như thể đã rơi xuống hồ băng. Tôi liền lao vào phòng tắm như một kẻ điên và cởi hết quần áo ra để nhìn bản thân trong gương.
Tôi đã không nhìn nhầm. Sau lưng tôi toàn là những mảng bầm lớn màu tím sẫm. Tôi và anh đã đi điều tra nhiều sự kiện dị thường rồi, cũng đã thấy vô số hiện trường, nên tôi nhận ra được đây là vết gì. Anh có lẽ cũng đã đoán ra được rồi.
Đây là vết hoen tử thi. Sau khi chết, máu không tuần hoàn được sẽ tích tụ lại ở phần dưới của cơ thể và dẫn đến tắc nghẽn mạch máu.
Tôi đã chết rồi.
Tôi cuối cùng đã hiểu được mọi chuyện. Tôi đã hiểu được chân tướng của nhà Sắt! Tất cả mọi thứ trong nhà đều bất động và không thay đổi. Chỉ có tôi là vẫn thay đổi. Chỉ có thân thể tôi là còn sống và trải nghiệm được thời gian trôi đi.
Nhưng tôi vẫn có thể suy nghĩ và điều khiển thân thể đã chết này, vậy đây là cái gì? Đây là cái gì!
Không đúng! Không đúng!
Nếu như mọi thứ đều được khôi phục về tình trạng ban đầu, vậy thì tại sao những lá thư tôi viết cho anh vẫn còn tồn tại? Là vì sao chứ!
Minh Thiến
Ngày 12, Tháng ■, Năm 20■■
Cánh Đồng Hoang Vu - Tôi Nghe NóiTác giả: Tôi Nghe NóiTruyện Đoản Văn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhCảnh sát Trình: Đây là lá thư đầu tiên tôi viết cho anh, vậy nên tôi đã cố tình chọn loại màu hồng trong số những loại mực trong tủ. Tôi hi vọng rằng khi lá thư này đến tay anh thì mực vẫn chưa bị phai màu. Anh thử nghĩ xem tôi đang viết lá thư này ở nơi nào? Chắc chắn anh sẽ không đoán ra được rằng tôi đã vào nhà Sắt đâu! Đó là nơi có số hiệu 023 trong cuốn sổ ghi chép những hiện tượng bí ẩn của các anh. Người địa phương gọi căn biệt thự này là nhà Sắt. Tôi nghĩ rằng cái tên này cũng khá thích hợp, bởi các anh đã áp dụng biết bao nhiêu biện pháp rồi mà vẫn không cách nào mở được cánh cửa bằng sắt tầm thường này. Thật ra mãi đến bây giờ tôi vẫn không dám tin rằng tôi lại vào được nơi này. Trái tim tôi vẫn còn đập thình thịch, mà mọi thứ thì cứ như một giấc mơ vậy. Anh cũng biết đấy, tòa soạn của chúng tôi muốn làm một chuyên mục về những sự kiện huyền bí và phát hành một bản tóm tắt vào cuối năm, vậy nên họ cần những hình ảnh thực tế để đặt vào phần cuối. Thực tập sinh do tôi quản lí… Cảnh sát Trình:Thật sự không thể tin được là tôi vẫn có thể ngồi đây viết thư cho anh mà chưa phát điên lên.Sáng nay tôi thức dậy để tắm rửa. Lúc nhìn vào gương, tôi thấy hai bên cổ mình đã xuất hiện những vết bầm nhỏ đậm màu tím hồng. Tôi nghĩ là có lẽ mình đã bị dị ứng. Khi đi ngang qua cửa sổ thuỷ tinh thì tôi lại vô tình thấy được vai và cổ mình qua hình phản chiếu. Toàn thân tôi run rẩy như thể đã rơi xuống hồ băng. Tôi liền lao vào phòng tắm như một kẻ điên và cởi hết quần áo ra để nhìn bản thân trong gương.Tôi đã không nhìn nhầm. Sau lưng tôi toàn là những mảng bầm lớn màu tím sẫm. Tôi và anh đã đi điều tra nhiều sự kiện dị thường rồi, cũng đã thấy vô số hiện trường, nên tôi nhận ra được đây là vết gì. Anh có lẽ cũng đã đoán ra được rồi.Đây là vết hoen tử thi. Sau khi chết, máu không tuần hoàn được sẽ tích tụ lại ở phần dưới của cơ thể và dẫn đến tắc nghẽn mạch máu.Tôi đã chết rồi.Tôi cuối cùng đã hiểu được mọi chuyện. Tôi đã hiểu được chân tướng của nhà Sắt! Tất cả mọi thứ trong nhà đều bất động và không thay đổi. Chỉ có tôi là vẫn thay đổi. Chỉ có thân thể tôi là còn sống và trải nghiệm được thời gian trôi đi.Nhưng tôi vẫn có thể suy nghĩ và điều khiển thân thể đã chết này, vậy đây là cái gì? Đây là cái gì!Không đúng! Không đúng!Nếu như mọi thứ đều được khôi phục về tình trạng ban đầu, vậy thì tại sao những lá thư tôi viết cho anh vẫn còn tồn tại? Là vì sao chứ!Minh ThiếnNgày 12, Tháng ■, Năm 20■■