1. Mặt trời còn chưa hoàn toàn biến mất khỏi đường chân trời, màu vàng ấm áp phủ kín bầu trời như dát vàng khiến cho bao người đi đường dừng lại chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè. Buổi đêm của thành phố vừa mới bắt đầu, trong phòng người nào đó đã kết thúc một hồi mê loạn. Trong phòng trọ ở phía sau trường đại học có diện tích không lớn lắm, người đó và cái ban công bị dằn vặt tới thảm hại. Nơi đâu cũng là dấu vết sau một cuộc triền miên. Trên giường lại càng thê thảm hơn. Chăn đơn bị rơi xuống đất một nửa, bao cao su và dịch bôi trơn đầy giường. Tủ nhỏ đầu giường bị xô đẩy xiêu xiêu vẹo vẹo. Ở trên mặt đất, đâu đâu cũng thấy dấu vết của dịch thể. So với việc hai người làm tình, hiện trường này giống như vừa xảy ra xô xát xong. Cảnh Thân lui về chỗ sạch sẽ duy nhất trên giường, dựa đầu vào tường, nhăn lại đôi lông mày đẹp đẽ, gương mặt âm trầm, hút thuốc. Một người tuấn tú, có phong thái thiếu niên sạch sẽ, lại có ngoại hình trắng trẻo thư sinh được các cô gái thích nhất, ngón tay thon…
Chương 3
Pháo Hoa - R Công ChaosTác giả: R Công ChaosTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng1. Mặt trời còn chưa hoàn toàn biến mất khỏi đường chân trời, màu vàng ấm áp phủ kín bầu trời như dát vàng khiến cho bao người đi đường dừng lại chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè. Buổi đêm của thành phố vừa mới bắt đầu, trong phòng người nào đó đã kết thúc một hồi mê loạn. Trong phòng trọ ở phía sau trường đại học có diện tích không lớn lắm, người đó và cái ban công bị dằn vặt tới thảm hại. Nơi đâu cũng là dấu vết sau một cuộc triền miên. Trên giường lại càng thê thảm hơn. Chăn đơn bị rơi xuống đất một nửa, bao cao su và dịch bôi trơn đầy giường. Tủ nhỏ đầu giường bị xô đẩy xiêu xiêu vẹo vẹo. Ở trên mặt đất, đâu đâu cũng thấy dấu vết của dịch thể. So với việc hai người làm tình, hiện trường này giống như vừa xảy ra xô xát xong. Cảnh Thân lui về chỗ sạch sẽ duy nhất trên giường, dựa đầu vào tường, nhăn lại đôi lông mày đẹp đẽ, gương mặt âm trầm, hút thuốc. Một người tuấn tú, có phong thái thiếu niên sạch sẽ, lại có ngoại hình trắng trẻo thư sinh được các cô gái thích nhất, ngón tay thon… 3.Cảnh Thân vặn vẹo chăn một hồi, cuối cùng vẫn rút một điếu thuốc.Hắn không nghiện thuốc lá nhưng lại thích loại thuốc lá nữ vị bạc hà này, hơi đắng nhưng lại mát lạnh, không có việc gì thì hút một điếu, mùi hương thơm mát.Hắn từng nổi danh là học sinh ngoan. Cho rằng cái “tốt” mà mọi người hy vọng là tiêu chuẩn cho mình, con người biết đánh nhau, hút thuốc, uống rượu của hắn trở thành con rệp không được để người khác thất, bị đè xuống đáy vực.Cuối cùng không tưởng tượng được, vì cái “tốt” này mà bị người đạp một phát xuống lầy.Tới khi ấy hắn mới biết Hồ Chân.Cảnh Thân hút một hơi, hạ mi mắt, từ từ nhả khói. Khói thuốc chầm chậm tan biến trong phòng nhỏ, tựa như những điều hắn từng có được.Chỉ có Hồ Chân là ngoại lệ.Thời điểm còn huy hoàng trong quá khứ, hắn có biết Hồ Chân, ngôi sao vận động, con người côn đồ, mạnh mẽ, ngày nào cũng tự cho là bí mật theo sát hắn, mua cơm, mua nước, đưa ô.Sau khi bị tẩy chay, cả nam lẫn nữ, những người từng theo đuổi hắn biến mất như mây khói, chỉ còn Hồ Chân vẫn ngoan cố như tảng đá, đuổi cũng không đi.Sau đó…Sau đó Hồ Chân bỏ qua cơ hội nhập ngũ, theo hắn mở một quán nướng ở sau trường đại học, làm ăn cũng được, mà hắn cũng nhận việc thiết kế tự do. Tuy cuộc sống của hai người không dư dả nhưng coi như là cũng qua ngày.Hồ Chân giống như một con rồng giữ của trông coi hắn năm năm, cuối cùng cũng ở bên hắn, sống qua ngày.“Tên khốn đó…” Cảnh Thân nhả khói, cau mày nhưng khóe miệng lại cong lên.
Pháo Hoa - R Công ChaosTác giả: R Công ChaosTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng1. Mặt trời còn chưa hoàn toàn biến mất khỏi đường chân trời, màu vàng ấm áp phủ kín bầu trời như dát vàng khiến cho bao người đi đường dừng lại chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè. Buổi đêm của thành phố vừa mới bắt đầu, trong phòng người nào đó đã kết thúc một hồi mê loạn. Trong phòng trọ ở phía sau trường đại học có diện tích không lớn lắm, người đó và cái ban công bị dằn vặt tới thảm hại. Nơi đâu cũng là dấu vết sau một cuộc triền miên. Trên giường lại càng thê thảm hơn. Chăn đơn bị rơi xuống đất một nửa, bao cao su và dịch bôi trơn đầy giường. Tủ nhỏ đầu giường bị xô đẩy xiêu xiêu vẹo vẹo. Ở trên mặt đất, đâu đâu cũng thấy dấu vết của dịch thể. So với việc hai người làm tình, hiện trường này giống như vừa xảy ra xô xát xong. Cảnh Thân lui về chỗ sạch sẽ duy nhất trên giường, dựa đầu vào tường, nhăn lại đôi lông mày đẹp đẽ, gương mặt âm trầm, hút thuốc. Một người tuấn tú, có phong thái thiếu niên sạch sẽ, lại có ngoại hình trắng trẻo thư sinh được các cô gái thích nhất, ngón tay thon… 3.Cảnh Thân vặn vẹo chăn một hồi, cuối cùng vẫn rút một điếu thuốc.Hắn không nghiện thuốc lá nhưng lại thích loại thuốc lá nữ vị bạc hà này, hơi đắng nhưng lại mát lạnh, không có việc gì thì hút một điếu, mùi hương thơm mát.Hắn từng nổi danh là học sinh ngoan. Cho rằng cái “tốt” mà mọi người hy vọng là tiêu chuẩn cho mình, con người biết đánh nhau, hút thuốc, uống rượu của hắn trở thành con rệp không được để người khác thất, bị đè xuống đáy vực.Cuối cùng không tưởng tượng được, vì cái “tốt” này mà bị người đạp một phát xuống lầy.Tới khi ấy hắn mới biết Hồ Chân.Cảnh Thân hút một hơi, hạ mi mắt, từ từ nhả khói. Khói thuốc chầm chậm tan biến trong phòng nhỏ, tựa như những điều hắn từng có được.Chỉ có Hồ Chân là ngoại lệ.Thời điểm còn huy hoàng trong quá khứ, hắn có biết Hồ Chân, ngôi sao vận động, con người côn đồ, mạnh mẽ, ngày nào cũng tự cho là bí mật theo sát hắn, mua cơm, mua nước, đưa ô.Sau khi bị tẩy chay, cả nam lẫn nữ, những người từng theo đuổi hắn biến mất như mây khói, chỉ còn Hồ Chân vẫn ngoan cố như tảng đá, đuổi cũng không đi.Sau đó…Sau đó Hồ Chân bỏ qua cơ hội nhập ngũ, theo hắn mở một quán nướng ở sau trường đại học, làm ăn cũng được, mà hắn cũng nhận việc thiết kế tự do. Tuy cuộc sống của hai người không dư dả nhưng coi như là cũng qua ngày.Hồ Chân giống như một con rồng giữ của trông coi hắn năm năm, cuối cùng cũng ở bên hắn, sống qua ngày.“Tên khốn đó…” Cảnh Thân nhả khói, cau mày nhưng khóe miệng lại cong lên.
Pháo Hoa - R Công ChaosTác giả: R Công ChaosTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng1. Mặt trời còn chưa hoàn toàn biến mất khỏi đường chân trời, màu vàng ấm áp phủ kín bầu trời như dát vàng khiến cho bao người đi đường dừng lại chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè. Buổi đêm của thành phố vừa mới bắt đầu, trong phòng người nào đó đã kết thúc một hồi mê loạn. Trong phòng trọ ở phía sau trường đại học có diện tích không lớn lắm, người đó và cái ban công bị dằn vặt tới thảm hại. Nơi đâu cũng là dấu vết sau một cuộc triền miên. Trên giường lại càng thê thảm hơn. Chăn đơn bị rơi xuống đất một nửa, bao cao su và dịch bôi trơn đầy giường. Tủ nhỏ đầu giường bị xô đẩy xiêu xiêu vẹo vẹo. Ở trên mặt đất, đâu đâu cũng thấy dấu vết của dịch thể. So với việc hai người làm tình, hiện trường này giống như vừa xảy ra xô xát xong. Cảnh Thân lui về chỗ sạch sẽ duy nhất trên giường, dựa đầu vào tường, nhăn lại đôi lông mày đẹp đẽ, gương mặt âm trầm, hút thuốc. Một người tuấn tú, có phong thái thiếu niên sạch sẽ, lại có ngoại hình trắng trẻo thư sinh được các cô gái thích nhất, ngón tay thon… 3.Cảnh Thân vặn vẹo chăn một hồi, cuối cùng vẫn rút một điếu thuốc.Hắn không nghiện thuốc lá nhưng lại thích loại thuốc lá nữ vị bạc hà này, hơi đắng nhưng lại mát lạnh, không có việc gì thì hút một điếu, mùi hương thơm mát.Hắn từng nổi danh là học sinh ngoan. Cho rằng cái “tốt” mà mọi người hy vọng là tiêu chuẩn cho mình, con người biết đánh nhau, hút thuốc, uống rượu của hắn trở thành con rệp không được để người khác thất, bị đè xuống đáy vực.Cuối cùng không tưởng tượng được, vì cái “tốt” này mà bị người đạp một phát xuống lầy.Tới khi ấy hắn mới biết Hồ Chân.Cảnh Thân hút một hơi, hạ mi mắt, từ từ nhả khói. Khói thuốc chầm chậm tan biến trong phòng nhỏ, tựa như những điều hắn từng có được.Chỉ có Hồ Chân là ngoại lệ.Thời điểm còn huy hoàng trong quá khứ, hắn có biết Hồ Chân, ngôi sao vận động, con người côn đồ, mạnh mẽ, ngày nào cũng tự cho là bí mật theo sát hắn, mua cơm, mua nước, đưa ô.Sau khi bị tẩy chay, cả nam lẫn nữ, những người từng theo đuổi hắn biến mất như mây khói, chỉ còn Hồ Chân vẫn ngoan cố như tảng đá, đuổi cũng không đi.Sau đó…Sau đó Hồ Chân bỏ qua cơ hội nhập ngũ, theo hắn mở một quán nướng ở sau trường đại học, làm ăn cũng được, mà hắn cũng nhận việc thiết kế tự do. Tuy cuộc sống của hai người không dư dả nhưng coi như là cũng qua ngày.Hồ Chân giống như một con rồng giữ của trông coi hắn năm năm, cuối cùng cũng ở bên hắn, sống qua ngày.“Tên khốn đó…” Cảnh Thân nhả khói, cau mày nhưng khóe miệng lại cong lên.