Đau đớn sâu tận xương tủy dai dẳng hơn mười năm bỗng dưng biến mất, cả người tựa như nằm trên mây sung sướng đến mức hắn chỉ muốn vươn mình mở rộng toàn thân. Quan Thừa Phong mở choàng mắt, hắn nhận ra mình đang nằm trong một căn phòng xa hoa tráng lệ. Không phải hắn đã chết rồi sao? Lúc đó hắn bị người vây giết, cứ nghĩ cho dù chết cũng phải kéo thêm mấy thằng chịu tội thay nên hắn tự bạo nổ bay luôn mấy thằng cà chớn dám tính kế mình… Lẽ ra hắn đã thành một đống thịt nát, nhưng giờ chuyện này là sao đây? Đầu Quan Thừa Phong hơi choáng váng, trong lúc còn chưa rõ ràng mọi chuyện hẵn bỗng nhiên nghe thấy bên cạnh mình truyền đến vài tiếng rên “hừ hừ”. Thanh âm đó dễ nghe vô cùng, âm thanh lên xuống uốn lượn mang theo cảm giác mê người khiến ai nghe cũng phải xuân tâm nhộn nhạo, theo sau tiếng động đó còn kèm thêm một người mang theo làn gió thơm lăn đến bên cạnh Quan Thừa Phong. Quan Thừa Phong không chút nghĩ ngợi đã nhảy xuống giường, sau đó hắn cảm nhận được một cơn gió lạnh thổi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...