Tác giả:

- Tôi muốn ly hôn?1 Trong căn phòng ngủ sang trọng, màn đêm dày đặc bào phủ tấm kính.Ánh đèn đường loe lói chiếu vào khung cảnh sắp bị hơi lạnh tỏa ra từ người đàn ông nhấn chìm.1 Cô gái mặc trên người là bộ váy công sở màu xanh nhạt, khuôn mặt sắc nét xinh đẹp đến phát hờn.Từ ánh mắt, vóc dáng đều thể hiện sự kiêu hãnh, không hề rét run trước sắc mặt âm trầm dọa người của đối phương.1 - Em có ý thức mình đang nói cái gì không? Qua một lúc sau giọng nói người đàn ông vang lên, như ẩn nhẫn kiềm chế cơn cuồng phong trong lòng. An Tử Song nhìn người phụ nữ đối diện bằng ánh mắt bất lực, đau lòng có, phẫn uất có.1 Lạc Băng lại cố tình làm lơ, hay vốn cô không nhìn thấy được tình cảm vốn dĩ giấu kính một cách triệt để của ngưới đàn ông cô gọi là chồng.Hoặc trong lòng cô anh một chút cũng không quan trọng mà chứa đựng trong trái tim của cô vốn chỉ tồn tại người đàn ông kia.1 Hôn nhân của bọn họ vốn từ đầu là sai lầm, là sự ép buộc không nên có.1 Lạc Băng chuẩn bị sẵn valy trước khi An Tử…

Chương 12: 12: Chờ Sẵn

Em Muốn Ly HônTác giả: Phi YênTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh- Tôi muốn ly hôn?1 Trong căn phòng ngủ sang trọng, màn đêm dày đặc bào phủ tấm kính.Ánh đèn đường loe lói chiếu vào khung cảnh sắp bị hơi lạnh tỏa ra từ người đàn ông nhấn chìm.1 Cô gái mặc trên người là bộ váy công sở màu xanh nhạt, khuôn mặt sắc nét xinh đẹp đến phát hờn.Từ ánh mắt, vóc dáng đều thể hiện sự kiêu hãnh, không hề rét run trước sắc mặt âm trầm dọa người của đối phương.1 - Em có ý thức mình đang nói cái gì không? Qua một lúc sau giọng nói người đàn ông vang lên, như ẩn nhẫn kiềm chế cơn cuồng phong trong lòng. An Tử Song nhìn người phụ nữ đối diện bằng ánh mắt bất lực, đau lòng có, phẫn uất có.1 Lạc Băng lại cố tình làm lơ, hay vốn cô không nhìn thấy được tình cảm vốn dĩ giấu kính một cách triệt để của ngưới đàn ông cô gọi là chồng.Hoặc trong lòng cô anh một chút cũng không quan trọng mà chứa đựng trong trái tim của cô vốn chỉ tồn tại người đàn ông kia.1 Hôn nhân của bọn họ vốn từ đầu là sai lầm, là sự ép buộc không nên có.1 Lạc Băng chuẩn bị sẵn valy trước khi An Tử… Bỡ ngỡ, khó tin những mông lung vẫn còn day dưa trong đầu thì sau một đêm lấy lại tinh thần Lạc Băng cũng ngầm tin rằng sự thật cô đã được sống lại.Nguyên vẹn trở về con người bằng xương bằng thịt thật sự không còn là một linh hồn bay theo gió không một ai thấy được.Cho nên bắt đầu từ những giây phút này cô thật sự rất quý cuộc sống này.Sau khi trang điểm sơ qua nhìn mình trong gương, khuôn mặt trái xoan trắng noãn nà mỗi đường nét đều toát lên khi chất yêu kiều xinh đẹp.Chiếc áo sơ mi màu trắng kết hợp chiếc váy kiểu dáng bút chì ôm sát cơ thể mãnh mai tôn lên đường cong cơ thể phái nữ mềm mại, mỗi cái nhấc chân cũng khiến người khác đắm chìm.1Làn môi đỏ hài lòng nhếch lên, cầm lấy túi xách rồi mới ra khỏi phòng.Nhưng vừa ra đến cửa cô đã đụng phải Tô Triết, giống như cả đêm anh ta không trở về phòng vừa gặp Lạc Băng đi ra Tô Triết mím môi nhìn xung quanh không có người liền kéo tay Lạc Băng ra ban công phía sau.- Buông Tôi ra, anh làm gì vậy?Anh ta nắm rất chắc như sợ cô chạy mất vậy, ra đến nơi Lạc Băng liền vung mạnh tay thoát khỏi.Cô bây giờ không còn là Lạc Băng ngu dốt của ngày nào, bây giờ nơi nào bị người đàn ông này chạm vào cô liền thấy khó chịu vô cùng..1- Tiểu Băng em sao thế? em đang giận anh chuyện gì sao?Hôm qua nghe em ngất xỉu, anh rất lo lắng bỏ hết tất cả chạy vào bệnh viện nhưng bác sĩ lại bảo em xuất viện rồi.Không ngờ em lại chạy đến chỗ An Tử Song.Rồi trở về em lại nói chia tay với anh, chẳng phải chúng ta đã thống nhất dù em có kết hôn với An Tử Song chúng ta vẫn sẽ âm thầm bên nhau.Anh vẫn ở đây chờ đợi em hay sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, em nói cho anh biết đi Tiểu Băng.Nhìn vẻ bi lụy còn có đau lòng của anh ta, trong lòng Lạc Băng một chút cũng không có sự cảm động.Nếu là kiếp trước cô chắc chắn sẽ nức nở mà mềm lòng rồi.1Lạc Băng chà nhẹ cái tay bị anh ta nắm, đôi mắt xinh đẹp đối diện với ánh mắt chất vấn của Tô Triết.- Tôi nghĩ tối qua mình đã nói rất rõ rồi.Nhưng nếu anh vẫn nghe chưa hiểu vậy bây giờ tôi sẽ nói lại một lần nữa.Tôi và An Tử Song sẽ kết hôn cho nên tôi muốn chấm dứt mối quan hệ của chúng ta.Tôi hiện tại chỉ muốn một lòng một dạ với cuộc hôn nhân sắp tới.Vì An Tử Song mới chính là chồng của tôi và là người đàn ông cùng tôi đi hết quãng đời còn lại.Tôi nói thế rõ ràng rồi chứ?Tô Triết giống như không tin những gì mình vừa nghe thấy.Anh ta bên cạnh Lạc Băng bao nhiêu năm qua, cô gái này trông thì rất bản lĩnh mang theo vẻ kiêu kì nhưng bên trong vốn dĩ rất dễ mềm lòng.Thời gian đủ lâu để anh ta biết rất rõ mọi thứ thuộc về Lạc Băng.Cô luôn tỏ ra mạnh mẽ để trèo chống Lạc Thị nên luôn tự tạo ra cho mình vỏ bọc lạnh lùng.Nhưng ẩn sâu trong đó vẫn là cô gái cần sự che chở và chăm sóc.Cho nên anh ta từng bước lấy lòng, dựa vào điểm yếu của cô mà làm cho tản băng phòng bị trong lòng cô tan rả mà từng chút chiếm lấy trái tim cô.Nhưng sao bây giờ Tô Triết dường như phát hiện anh ta chẳng hiểu gì về Lạc Băng thì phải? Chỉ một đêm sau khi gặp An Tử Song cô liền thay đổi,cả ánh mắt này cũng lạnh nhạt thấy rõ chẳng còn chứa tình cảm mãnh liệt ngày nào dành cho anh ta.Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra..?1➡️➡️➡️????????????????.

Bỡ ngỡ, khó tin những mông lung vẫn còn day dưa trong đầu thì sau một đêm lấy lại tinh thần Lạc Băng cũng ngầm tin rằng sự thật cô đã được sống lại.

Nguyên vẹn trở về con người bằng xương bằng thịt thật sự không còn là một linh hồn bay theo gió không một ai thấy được.

Cho nên bắt đầu từ những giây phút này cô thật sự rất quý cuộc sống này.

Sau khi trang điểm sơ qua nhìn mình trong gương, khuôn mặt trái xoan trắng noãn nà mỗi đường nét đều toát lên khi chất yêu kiều xinh đẹp.

Chiếc áo sơ mi màu trắng kết hợp chiếc váy kiểu dáng bút chì ôm sát cơ thể mãnh mai tôn lên đường cong cơ thể phái nữ mềm mại, mỗi cái nhấc chân cũng khiến người khác đắm chìm.1

Làn môi đỏ hài lòng nhếch lên, cầm lấy túi xách rồi mới ra khỏi phòng.

Nhưng vừa ra đến cửa cô đã đụng phải Tô Triết, giống như cả đêm anh ta không trở về phòng vừa gặp Lạc Băng đi ra Tô Triết mím môi nhìn xung quanh không có người liền kéo tay Lạc Băng ra ban công phía sau.

- Buông Tôi ra, anh làm gì vậy?

Anh ta nắm rất chắc như sợ cô chạy mất vậy, ra đến nơi Lạc Băng liền vung mạnh tay thoát khỏi.

Cô bây giờ không còn là Lạc Băng ngu dốt của ngày nào, bây giờ nơi nào bị người đàn ông này chạm vào cô liền thấy khó chịu vô cùng..1

- Tiểu Băng em sao thế? em đang giận anh chuyện gì sao?Hôm qua nghe em ngất xỉu, anh rất lo lắng bỏ hết tất cả chạy vào bệnh viện nhưng bác sĩ lại bảo em xuất viện rồi.Không ngờ em lại chạy đến chỗ An Tử Song.Rồi trở về em lại nói chia tay với anh, chẳng phải chúng ta đã thống nhất dù em có kết hôn với An Tử Song chúng ta vẫn sẽ âm thầm bên nhau.Anh vẫn ở đây chờ đợi em hay sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, em nói cho anh biết đi Tiểu Băng.

Nhìn vẻ bi lụy còn có đau lòng của anh ta, trong lòng Lạc Băng một chút cũng không có sự cảm động.

Nếu là kiếp trước cô chắc chắn sẽ nức nở mà mềm lòng rồi.1

Lạc Băng chà nhẹ cái tay bị anh ta nắm, đôi mắt xinh đẹp đối diện với ánh mắt chất vấn của Tô Triết.

- Tôi nghĩ tối qua mình đã nói rất rõ rồi.Nhưng nếu anh vẫn nghe chưa hiểu vậy bây giờ tôi sẽ nói lại một lần nữa.

Tôi và An Tử Song sẽ kết hôn cho nên tôi muốn chấm dứt mối quan hệ của chúng ta.

Tôi hiện tại chỉ muốn một lòng một dạ với cuộc hôn nhân sắp tới.Vì An Tử Song mới chính là chồng của tôi và là người đàn ông cùng tôi đi hết quãng đời còn lại.Tôi nói thế rõ ràng rồi chứ?

Tô Triết giống như không tin những gì mình vừa nghe thấy.Anh ta bên cạnh Lạc Băng bao nhiêu năm qua, cô gái này trông thì rất bản lĩnh mang theo vẻ kiêu kì nhưng bên trong vốn dĩ rất dễ mềm lòng.

Thời gian đủ lâu để anh ta biết rất rõ mọi thứ thuộc về Lạc Băng.

Cô luôn tỏ ra mạnh mẽ để trèo chống Lạc Thị nên luôn tự tạo ra cho mình vỏ bọc lạnh lùng.Nhưng ẩn sâu trong đó vẫn là cô gái cần sự che chở và chăm sóc.Cho nên anh ta từng bước lấy lòng, dựa vào điểm yếu của cô mà làm cho tản băng phòng bị trong lòng cô tan rả mà từng chút chiếm lấy trái tim cô.

Nhưng sao bây giờ Tô Triết dường như phát hiện anh ta chẳng hiểu gì về Lạc Băng thì phải? Chỉ một đêm sau khi gặp An Tử Song cô liền thay đổi,cả ánh mắt này cũng lạnh nhạt thấy rõ chẳng còn chứa tình cảm mãnh liệt ngày nào dành cho anh ta.

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra..?1

➡️➡️➡️????????????????.

Em Muốn Ly HônTác giả: Phi YênTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh- Tôi muốn ly hôn?1 Trong căn phòng ngủ sang trọng, màn đêm dày đặc bào phủ tấm kính.Ánh đèn đường loe lói chiếu vào khung cảnh sắp bị hơi lạnh tỏa ra từ người đàn ông nhấn chìm.1 Cô gái mặc trên người là bộ váy công sở màu xanh nhạt, khuôn mặt sắc nét xinh đẹp đến phát hờn.Từ ánh mắt, vóc dáng đều thể hiện sự kiêu hãnh, không hề rét run trước sắc mặt âm trầm dọa người của đối phương.1 - Em có ý thức mình đang nói cái gì không? Qua một lúc sau giọng nói người đàn ông vang lên, như ẩn nhẫn kiềm chế cơn cuồng phong trong lòng. An Tử Song nhìn người phụ nữ đối diện bằng ánh mắt bất lực, đau lòng có, phẫn uất có.1 Lạc Băng lại cố tình làm lơ, hay vốn cô không nhìn thấy được tình cảm vốn dĩ giấu kính một cách triệt để của ngưới đàn ông cô gọi là chồng.Hoặc trong lòng cô anh một chút cũng không quan trọng mà chứa đựng trong trái tim của cô vốn chỉ tồn tại người đàn ông kia.1 Hôn nhân của bọn họ vốn từ đầu là sai lầm, là sự ép buộc không nên có.1 Lạc Băng chuẩn bị sẵn valy trước khi An Tử… Bỡ ngỡ, khó tin những mông lung vẫn còn day dưa trong đầu thì sau một đêm lấy lại tinh thần Lạc Băng cũng ngầm tin rằng sự thật cô đã được sống lại.Nguyên vẹn trở về con người bằng xương bằng thịt thật sự không còn là một linh hồn bay theo gió không một ai thấy được.Cho nên bắt đầu từ những giây phút này cô thật sự rất quý cuộc sống này.Sau khi trang điểm sơ qua nhìn mình trong gương, khuôn mặt trái xoan trắng noãn nà mỗi đường nét đều toát lên khi chất yêu kiều xinh đẹp.Chiếc áo sơ mi màu trắng kết hợp chiếc váy kiểu dáng bút chì ôm sát cơ thể mãnh mai tôn lên đường cong cơ thể phái nữ mềm mại, mỗi cái nhấc chân cũng khiến người khác đắm chìm.1Làn môi đỏ hài lòng nhếch lên, cầm lấy túi xách rồi mới ra khỏi phòng.Nhưng vừa ra đến cửa cô đã đụng phải Tô Triết, giống như cả đêm anh ta không trở về phòng vừa gặp Lạc Băng đi ra Tô Triết mím môi nhìn xung quanh không có người liền kéo tay Lạc Băng ra ban công phía sau.- Buông Tôi ra, anh làm gì vậy?Anh ta nắm rất chắc như sợ cô chạy mất vậy, ra đến nơi Lạc Băng liền vung mạnh tay thoát khỏi.Cô bây giờ không còn là Lạc Băng ngu dốt của ngày nào, bây giờ nơi nào bị người đàn ông này chạm vào cô liền thấy khó chịu vô cùng..1- Tiểu Băng em sao thế? em đang giận anh chuyện gì sao?Hôm qua nghe em ngất xỉu, anh rất lo lắng bỏ hết tất cả chạy vào bệnh viện nhưng bác sĩ lại bảo em xuất viện rồi.Không ngờ em lại chạy đến chỗ An Tử Song.Rồi trở về em lại nói chia tay với anh, chẳng phải chúng ta đã thống nhất dù em có kết hôn với An Tử Song chúng ta vẫn sẽ âm thầm bên nhau.Anh vẫn ở đây chờ đợi em hay sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, em nói cho anh biết đi Tiểu Băng.Nhìn vẻ bi lụy còn có đau lòng của anh ta, trong lòng Lạc Băng một chút cũng không có sự cảm động.Nếu là kiếp trước cô chắc chắn sẽ nức nở mà mềm lòng rồi.1Lạc Băng chà nhẹ cái tay bị anh ta nắm, đôi mắt xinh đẹp đối diện với ánh mắt chất vấn của Tô Triết.- Tôi nghĩ tối qua mình đã nói rất rõ rồi.Nhưng nếu anh vẫn nghe chưa hiểu vậy bây giờ tôi sẽ nói lại một lần nữa.Tôi và An Tử Song sẽ kết hôn cho nên tôi muốn chấm dứt mối quan hệ của chúng ta.Tôi hiện tại chỉ muốn một lòng một dạ với cuộc hôn nhân sắp tới.Vì An Tử Song mới chính là chồng của tôi và là người đàn ông cùng tôi đi hết quãng đời còn lại.Tôi nói thế rõ ràng rồi chứ?Tô Triết giống như không tin những gì mình vừa nghe thấy.Anh ta bên cạnh Lạc Băng bao nhiêu năm qua, cô gái này trông thì rất bản lĩnh mang theo vẻ kiêu kì nhưng bên trong vốn dĩ rất dễ mềm lòng.Thời gian đủ lâu để anh ta biết rất rõ mọi thứ thuộc về Lạc Băng.Cô luôn tỏ ra mạnh mẽ để trèo chống Lạc Thị nên luôn tự tạo ra cho mình vỏ bọc lạnh lùng.Nhưng ẩn sâu trong đó vẫn là cô gái cần sự che chở và chăm sóc.Cho nên anh ta từng bước lấy lòng, dựa vào điểm yếu của cô mà làm cho tản băng phòng bị trong lòng cô tan rả mà từng chút chiếm lấy trái tim cô.Nhưng sao bây giờ Tô Triết dường như phát hiện anh ta chẳng hiểu gì về Lạc Băng thì phải? Chỉ một đêm sau khi gặp An Tử Song cô liền thay đổi,cả ánh mắt này cũng lạnh nhạt thấy rõ chẳng còn chứa tình cảm mãnh liệt ngày nào dành cho anh ta.Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra..?1➡️➡️➡️????????????????.

Chương 12: 12: Chờ Sẵn