- Tôi muốn ly hôn?1 Trong căn phòng ngủ sang trọng, màn đêm dày đặc bào phủ tấm kính.Ánh đèn đường loe lói chiếu vào khung cảnh sắp bị hơi lạnh tỏa ra từ người đàn ông nhấn chìm.1 Cô gái mặc trên người là bộ váy công sở màu xanh nhạt, khuôn mặt sắc nét xinh đẹp đến phát hờn.Từ ánh mắt, vóc dáng đều thể hiện sự kiêu hãnh, không hề rét run trước sắc mặt âm trầm dọa người của đối phương.1 - Em có ý thức mình đang nói cái gì không? Qua một lúc sau giọng nói người đàn ông vang lên, như ẩn nhẫn kiềm chế cơn cuồng phong trong lòng. An Tử Song nhìn người phụ nữ đối diện bằng ánh mắt bất lực, đau lòng có, phẫn uất có.1 Lạc Băng lại cố tình làm lơ, hay vốn cô không nhìn thấy được tình cảm vốn dĩ giấu kính một cách triệt để của ngưới đàn ông cô gọi là chồng.Hoặc trong lòng cô anh một chút cũng không quan trọng mà chứa đựng trong trái tim của cô vốn chỉ tồn tại người đàn ông kia.1 Hôn nhân của bọn họ vốn từ đầu là sai lầm, là sự ép buộc không nên có.1 Lạc Băng chuẩn bị sẵn valy trước khi An Tử…
Chương 36: 36: Bí Mật Trong Thư Phòng
Em Muốn Ly HônTác giả: Phi YênTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh- Tôi muốn ly hôn?1 Trong căn phòng ngủ sang trọng, màn đêm dày đặc bào phủ tấm kính.Ánh đèn đường loe lói chiếu vào khung cảnh sắp bị hơi lạnh tỏa ra từ người đàn ông nhấn chìm.1 Cô gái mặc trên người là bộ váy công sở màu xanh nhạt, khuôn mặt sắc nét xinh đẹp đến phát hờn.Từ ánh mắt, vóc dáng đều thể hiện sự kiêu hãnh, không hề rét run trước sắc mặt âm trầm dọa người của đối phương.1 - Em có ý thức mình đang nói cái gì không? Qua một lúc sau giọng nói người đàn ông vang lên, như ẩn nhẫn kiềm chế cơn cuồng phong trong lòng. An Tử Song nhìn người phụ nữ đối diện bằng ánh mắt bất lực, đau lòng có, phẫn uất có.1 Lạc Băng lại cố tình làm lơ, hay vốn cô không nhìn thấy được tình cảm vốn dĩ giấu kính một cách triệt để của ngưới đàn ông cô gọi là chồng.Hoặc trong lòng cô anh một chút cũng không quan trọng mà chứa đựng trong trái tim của cô vốn chỉ tồn tại người đàn ông kia.1 Hôn nhân của bọn họ vốn từ đầu là sai lầm, là sự ép buộc không nên có.1 Lạc Băng chuẩn bị sẵn valy trước khi An Tử… Lúc đầu Lạc Băng có chút lo lắng về tình trạng của An Tử Song nhưng nằm một lúc thấy anh thật sự đã ngủ.Lúc này Lạc Băng mới dám nhắm mắt mà ngủ theo, không biết là do lo lắng hay thế nào mà sao Lạc Băng cũng cảm thấy đầu hơi nặng trĩu.Lúc tối sau khi tắm xong cô đã thấy cơ thể không thoải mái nhưng cứ nghĩ buổi tối do nhiệt độ xuống thấp nên mới bị thế cũng không để ý cho lắm.Ngủ một giấc mai sẽ không sao vì thế Lạc Băng rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ...!Người đàn ông tưởng chừng như đã yên giấc lúc này lại mở mắt ra, anh không một tiếng động ngồi dậy ánh mắt nhu hòa tràn ngập tình cảm nhìn người con gái đang vùi mặt vào chăn ngủ say..Quan sát lại mép chăn đã phủ trọn lấy cô, lúc này An Tử Song mới nhẹ bước xuống giường và rời khỏi phòng..Tại Thư Phòng...!Hai người đàn ông mang dòng máu Châu âu cao lớn đứng đối diện với An Tử Song.Mark là người đang báo cáo.- Chủ Tịch, Tô Triết nhập viện tại bệnh viện thành phố A.1An Tử Song còn đầu sắc thái nhu hòa như khi đối diện với Lạc Băng.Khuôn mặt người đàn ông trầm tư toát ra sự áp bức cũng như lạnh lẽo đến âm độ.1Đôi môi mỏng nhếch lên,hỏi một cách hờ hợt.- Tình trạng thế nào?Kevin thay Mark trả lời.- Không nặng lắm, vài ngày có thể xuất viện.A Hổ cũng rất biết nghe lời.An Tử Song gật đầu cũng không hỏi thêm, nhàn nhạt chuyển sang vấn đề khác.- An Bách Tôn an phận rồi chứ?Mark cầm một số hồ sơ đưa đến cho An Tử Song.- Chúng tôi vô tình điều tra được hiện tại An Bách Tôn trở về nước mục đích là muốn tìm người.1Tìm người?Hàng chân mày An Tử Song hơi động đậy, đôi mắt như chim ưng nhìn qua hai người trước mắt.- Tìm Ai?- Hiện tại chúng tôi đang cho người điều tra vì tên khốn này vô cùng nham hiểm.Mark có chút nóng giận rít qua kẽ răng.An Tổ cha của hắn vẫn thường xuyên dùng bộ mặt đáng thương ngày ngày qua lấy lòng An Lão Gia.Còn con trai ông ta thì tìm cơ hội trong từng giây chỉ để muốn An Tử Song biến mất và chiếm lại An Thị.Đúng là một lũ khốn mạc mà.Riêng An Tử Song thì sắc mặt rất bình thản, ngày anh ra tay thanh trừng gia tộc.An Tổ chính là em trai của ông nội của anh còn An Bách Tôn chính là con trai của ông ta, người mà anh gọi là Chú Ba.Tiếng Chú Ba này anh rất khinh vì khi ba mẹ anh vừa mới nằm xuống,cha con hai người đó liền không một tiếng động muốn chiếm An Thị làm của riêng.Ông nội của anh vốn rất coi trọng anh em, nhưng An Tổ và con trai của ông ta lại là người tâm cơ và tham vọng.Bao nhiêu năm qua,An Tử Song luôn nghi ngờ cái chết của ba mẹ mình năm ấy có thể là liên quan đến đám người đó.Chỉ là anh vẫn chưa tìm ra bằng chứng xác đáng, chính là tên tài xế năm đó đã gây ra tai nạn.Nếu hắn ta không có người chống lưng thì bao năm qua làm sao có thể tẩu thoát một cách tài tình đến như vậy.1Năm ấy lão già An Tổ bắt tay cùng một số lão làng trong An Thị quyết không cho anh trở về.Mục đích chính là muốn đưa con trai thứ ba của mình lên nắm quyền.Quãng thời gian ấy,anh mang trên mình nỗi đau mất người thân song song đó là xảy ra nỗi ám ảnh mang theo căn bệnh tâm lý kia khiến anh sợ hãi tiếp xúc với thế giới bên ngoài.1Thời gian dài nhờ có An Khương chữa trị An Tử Song mới dần hồi phục nhưng anh vẫn chưa thể hòa nhập với nơi đông người.Cho đến một ngày anh vào thư phòng của ba mình thì phát hiện một tờ giấy để trong tệp hồ sơ nhỏ, viết lên trên đó cái tên An Tổ nhưng sau đó không viết thêm gì cả.1➡️➡️➡️????????????1.
Lúc đầu Lạc Băng có chút lo lắng về tình trạng của An Tử Song nhưng nằm một lúc thấy anh thật sự đã ngủ.Lúc này Lạc Băng mới dám nhắm mắt mà ngủ theo, không biết là do lo lắng hay thế nào mà sao Lạc Băng cũng cảm thấy đầu hơi nặng trĩu.
Lúc tối sau khi tắm xong cô đã thấy cơ thể không thoải mái nhưng cứ nghĩ buổi tối do nhiệt độ xuống thấp nên mới bị thế cũng không để ý cho lắm.
Ngủ một giấc mai sẽ không sao vì thế Lạc Băng rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ...!
Người đàn ông tưởng chừng như đã yên giấc lúc này lại mở mắt ra, anh không một tiếng động ngồi dậy ánh mắt nhu hòa tràn ngập tình cảm nhìn người con gái đang vùi mặt vào chăn ngủ say..Quan sát lại mép chăn đã phủ trọn lấy cô, lúc này An Tử Song mới nhẹ bước xuống giường và rời khỏi phòng..
Tại Thư Phòng...!
Hai người đàn ông mang dòng máu Châu âu cao lớn đứng đối diện với An Tử Song.
Mark là người đang báo cáo.
- Chủ Tịch, Tô Triết nhập viện tại bệnh viện thành phố A.1
An Tử Song còn đầu sắc thái nhu hòa như khi đối diện với Lạc Băng.Khuôn mặt người đàn ông trầm tư toát ra sự áp bức cũng như lạnh lẽo đến âm độ.1
Đôi môi mỏng nhếch lên,hỏi một cách hờ hợt.
- Tình trạng thế nào?
Kevin thay Mark trả lời.
- Không nặng lắm, vài ngày có thể xuất viện.A Hổ cũng rất biết nghe lời.
An Tử Song gật đầu cũng không hỏi thêm, nhàn nhạt chuyển sang vấn đề khác.
- An Bách Tôn an phận rồi chứ?
Mark cầm một số hồ sơ đưa đến cho An Tử Song.
- Chúng tôi vô tình điều tra được hiện tại An Bách Tôn trở về nước mục đích là muốn tìm người.1
Tìm người?
Hàng chân mày An Tử Song hơi động đậy, đôi mắt như chim ưng nhìn qua hai người trước mắt.
- Tìm Ai?
- Hiện tại chúng tôi đang cho người điều tra vì tên khốn này vô cùng nham hiểm.
Mark có chút nóng giận rít qua kẽ răng.
An Tổ cha của hắn vẫn thường xuyên dùng bộ mặt đáng thương ngày ngày qua lấy lòng An Lão Gia.Còn con trai ông ta thì tìm cơ hội trong từng giây chỉ để muốn An Tử Song biến mất và chiếm lại An Thị.Đúng là một lũ khốn mạc mà.
Riêng An Tử Song thì sắc mặt rất bình thản, ngày anh ra tay thanh trừng gia tộc.An Tổ chính là em trai của ông nội của anh còn An Bách Tôn chính là con trai của ông ta, người mà anh gọi là Chú Ba.
Tiếng Chú Ba này anh rất khinh vì khi ba mẹ anh vừa mới nằm xuống,cha con hai người đó liền không một tiếng động muốn chiếm An Thị làm của riêng.Ông nội của anh vốn rất coi trọng anh em, nhưng An Tổ và con trai của ông ta lại là người tâm cơ và tham vọng.
Bao nhiêu năm qua,An Tử Song luôn nghi ngờ cái chết của ba mẹ mình năm ấy có thể là liên quan đến đám người đó.Chỉ là anh vẫn chưa tìm ra bằng chứng xác đáng, chính là tên tài xế năm đó đã gây ra tai nạn.Nếu hắn ta không có người chống lưng thì bao năm qua làm sao có thể tẩu thoát một cách tài tình đến như vậy.1
Năm ấy lão già An Tổ bắt tay cùng một số lão làng trong An Thị quyết không cho anh trở về.
Mục đích chính là muốn đưa con trai thứ ba của mình lên nắm quyền.Quãng thời gian ấy,anh mang trên mình nỗi đau mất người thân song song đó là xảy ra nỗi ám ảnh mang theo căn bệnh tâm lý kia khiến anh sợ hãi tiếp xúc với thế giới bên ngoài.1
Thời gian dài nhờ có An Khương chữa trị An Tử Song mới dần hồi phục nhưng anh vẫn chưa thể hòa nhập với nơi đông người.
Cho đến một ngày anh vào thư phòng của ba mình thì phát hiện một tờ giấy để trong tệp hồ sơ nhỏ, viết lên trên đó cái tên An Tổ nhưng sau đó không viết thêm gì cả.1
➡️➡️➡️????????????1.
Em Muốn Ly HônTác giả: Phi YênTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh- Tôi muốn ly hôn?1 Trong căn phòng ngủ sang trọng, màn đêm dày đặc bào phủ tấm kính.Ánh đèn đường loe lói chiếu vào khung cảnh sắp bị hơi lạnh tỏa ra từ người đàn ông nhấn chìm.1 Cô gái mặc trên người là bộ váy công sở màu xanh nhạt, khuôn mặt sắc nét xinh đẹp đến phát hờn.Từ ánh mắt, vóc dáng đều thể hiện sự kiêu hãnh, không hề rét run trước sắc mặt âm trầm dọa người của đối phương.1 - Em có ý thức mình đang nói cái gì không? Qua một lúc sau giọng nói người đàn ông vang lên, như ẩn nhẫn kiềm chế cơn cuồng phong trong lòng. An Tử Song nhìn người phụ nữ đối diện bằng ánh mắt bất lực, đau lòng có, phẫn uất có.1 Lạc Băng lại cố tình làm lơ, hay vốn cô không nhìn thấy được tình cảm vốn dĩ giấu kính một cách triệt để của ngưới đàn ông cô gọi là chồng.Hoặc trong lòng cô anh một chút cũng không quan trọng mà chứa đựng trong trái tim của cô vốn chỉ tồn tại người đàn ông kia.1 Hôn nhân của bọn họ vốn từ đầu là sai lầm, là sự ép buộc không nên có.1 Lạc Băng chuẩn bị sẵn valy trước khi An Tử… Lúc đầu Lạc Băng có chút lo lắng về tình trạng của An Tử Song nhưng nằm một lúc thấy anh thật sự đã ngủ.Lúc này Lạc Băng mới dám nhắm mắt mà ngủ theo, không biết là do lo lắng hay thế nào mà sao Lạc Băng cũng cảm thấy đầu hơi nặng trĩu.Lúc tối sau khi tắm xong cô đã thấy cơ thể không thoải mái nhưng cứ nghĩ buổi tối do nhiệt độ xuống thấp nên mới bị thế cũng không để ý cho lắm.Ngủ một giấc mai sẽ không sao vì thế Lạc Băng rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ...!Người đàn ông tưởng chừng như đã yên giấc lúc này lại mở mắt ra, anh không một tiếng động ngồi dậy ánh mắt nhu hòa tràn ngập tình cảm nhìn người con gái đang vùi mặt vào chăn ngủ say..Quan sát lại mép chăn đã phủ trọn lấy cô, lúc này An Tử Song mới nhẹ bước xuống giường và rời khỏi phòng..Tại Thư Phòng...!Hai người đàn ông mang dòng máu Châu âu cao lớn đứng đối diện với An Tử Song.Mark là người đang báo cáo.- Chủ Tịch, Tô Triết nhập viện tại bệnh viện thành phố A.1An Tử Song còn đầu sắc thái nhu hòa như khi đối diện với Lạc Băng.Khuôn mặt người đàn ông trầm tư toát ra sự áp bức cũng như lạnh lẽo đến âm độ.1Đôi môi mỏng nhếch lên,hỏi một cách hờ hợt.- Tình trạng thế nào?Kevin thay Mark trả lời.- Không nặng lắm, vài ngày có thể xuất viện.A Hổ cũng rất biết nghe lời.An Tử Song gật đầu cũng không hỏi thêm, nhàn nhạt chuyển sang vấn đề khác.- An Bách Tôn an phận rồi chứ?Mark cầm một số hồ sơ đưa đến cho An Tử Song.- Chúng tôi vô tình điều tra được hiện tại An Bách Tôn trở về nước mục đích là muốn tìm người.1Tìm người?Hàng chân mày An Tử Song hơi động đậy, đôi mắt như chim ưng nhìn qua hai người trước mắt.- Tìm Ai?- Hiện tại chúng tôi đang cho người điều tra vì tên khốn này vô cùng nham hiểm.Mark có chút nóng giận rít qua kẽ răng.An Tổ cha của hắn vẫn thường xuyên dùng bộ mặt đáng thương ngày ngày qua lấy lòng An Lão Gia.Còn con trai ông ta thì tìm cơ hội trong từng giây chỉ để muốn An Tử Song biến mất và chiếm lại An Thị.Đúng là một lũ khốn mạc mà.Riêng An Tử Song thì sắc mặt rất bình thản, ngày anh ra tay thanh trừng gia tộc.An Tổ chính là em trai của ông nội của anh còn An Bách Tôn chính là con trai của ông ta, người mà anh gọi là Chú Ba.Tiếng Chú Ba này anh rất khinh vì khi ba mẹ anh vừa mới nằm xuống,cha con hai người đó liền không một tiếng động muốn chiếm An Thị làm của riêng.Ông nội của anh vốn rất coi trọng anh em, nhưng An Tổ và con trai của ông ta lại là người tâm cơ và tham vọng.Bao nhiêu năm qua,An Tử Song luôn nghi ngờ cái chết của ba mẹ mình năm ấy có thể là liên quan đến đám người đó.Chỉ là anh vẫn chưa tìm ra bằng chứng xác đáng, chính là tên tài xế năm đó đã gây ra tai nạn.Nếu hắn ta không có người chống lưng thì bao năm qua làm sao có thể tẩu thoát một cách tài tình đến như vậy.1Năm ấy lão già An Tổ bắt tay cùng một số lão làng trong An Thị quyết không cho anh trở về.Mục đích chính là muốn đưa con trai thứ ba của mình lên nắm quyền.Quãng thời gian ấy,anh mang trên mình nỗi đau mất người thân song song đó là xảy ra nỗi ám ảnh mang theo căn bệnh tâm lý kia khiến anh sợ hãi tiếp xúc với thế giới bên ngoài.1Thời gian dài nhờ có An Khương chữa trị An Tử Song mới dần hồi phục nhưng anh vẫn chưa thể hòa nhập với nơi đông người.Cho đến một ngày anh vào thư phòng của ba mình thì phát hiện một tờ giấy để trong tệp hồ sơ nhỏ, viết lên trên đó cái tên An Tổ nhưng sau đó không viết thêm gì cả.1➡️➡️➡️????????????1.