Tác giả:

Máy móc xuống cấp, phản ứng lại chậm chạp, số 886 bị sa thải rồi. Đối với máy móc mà nói, sa thải tức là bị tiêu hủy. Nó yên lặng mà thu dọn đồ đạc tại chỗ làm của mình, khi nó chuẩn bị thản nhiên nghênh đón vận mệnh sắp tới thì lại bị người quản lý khẩn cấp triệu tập về cục an ninh các vị diện*. (Vị diện: một trong những các chiều không gian trong vũ trụ. Ở mỗi vị diện sẽ có thời gian, không gian và diễn ra sự kiện khác nhau nhưng tất cả đều là một hệ thống để duy trì vũ trụ và là một phần của vũ trụ.) Bọn họ nói có một vị diện xảy ra chút vấn đề. Nhân vật chính đột nhiên bỏ chạy rồi. Số liệu của nhân vật chính ở vị diện này bỗng biến mất, không tìm thấy trong kho dữ liệu, hiện tại cần phải có người lấp vào chỗ hổng này. Số 886 hổ thẹn nói: “Thiết bị hệ thống của tôi rất lạc hậu, có khả năng không thể hoàn thành tốt nhiệm vụ này được.” Người quản lý vỗ vai nó, nói: “Không sao đâu, 886, cậu phải tin tưởng vào chính mình.” Đây là lần đầu tiên số 886 được người khác cổ vũ. Nó vô cùng…

Chương 3

Phản Hồi Sai LầmTác giả: W Tòng TinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănMáy móc xuống cấp, phản ứng lại chậm chạp, số 886 bị sa thải rồi. Đối với máy móc mà nói, sa thải tức là bị tiêu hủy. Nó yên lặng mà thu dọn đồ đạc tại chỗ làm của mình, khi nó chuẩn bị thản nhiên nghênh đón vận mệnh sắp tới thì lại bị người quản lý khẩn cấp triệu tập về cục an ninh các vị diện*. (Vị diện: một trong những các chiều không gian trong vũ trụ. Ở mỗi vị diện sẽ có thời gian, không gian và diễn ra sự kiện khác nhau nhưng tất cả đều là một hệ thống để duy trì vũ trụ và là một phần của vũ trụ.) Bọn họ nói có một vị diện xảy ra chút vấn đề. Nhân vật chính đột nhiên bỏ chạy rồi. Số liệu của nhân vật chính ở vị diện này bỗng biến mất, không tìm thấy trong kho dữ liệu, hiện tại cần phải có người lấp vào chỗ hổng này. Số 886 hổ thẹn nói: “Thiết bị hệ thống của tôi rất lạc hậu, có khả năng không thể hoàn thành tốt nhiệm vụ này được.” Người quản lý vỗ vai nó, nói: “Không sao đâu, 886, cậu phải tin tưởng vào chính mình.” Đây là lần đầu tiên số 886 được người khác cổ vũ. Nó vô cùng… Bệnh kiều cảm thấy bản thân thật nghẹn khuất, nếu theo nguyên tác thì khi tức giận anh sẽ ra sức thao người trước mặt đến chết đi sống lại. Nhưng hiện tại cái máy móc hình người này có vẻ như rất chắc chắn, nếu anh thật sự muốn làm theo nguyên tác thì người bị chỉnh đến chết đi sống lại nói không chừng sẽ là anh đây.Anh cởi bỏ khóa trên cổ tay và chân của 886, ôm người máy vào phòng tắm, ngay khi ngón tay chuẩn bị moi mấy thứ đã bắn vào trong ra, anh không yên tâm lắm hỏi: “Dùng tay trần sẽ không bị điện giật chứ?”“Vì để đảm bảo sự an toàn của bản thân, anh có thể đeo bao tay cao su.” Số 886 nhìn anh, nói, “Hoặc là để em tự làm cũng được.”Bệnh kiều: “…”Vì thế, anh chỉ có thể thành thật mang bao ‘xách súng ra trận’.Bệnh kiều đè 886 lên bức tường kính của phòng tắm, lại làm thêm phát nữa.Lúc này rốt cục cũng có thể phát huy bình thường rồi, anh xoa đỏ cả mông số 886, khiến cho tên người máy vừa ngốc vừa chẳng hiểu phong tình này cũng bắn ra.Bệnh kiều không nghe được giọng nói của người trước mắt, liền vươn tay xoay mặt đối phương về phía mình.Số 886 mở to mắt, vẫn còn hô hấp, nhưng ánh mắt lại có chút phát tán vô thần.Bệnh kiều: “…”Bệnh kiều nghiến răng nghiến lợi: “Em có chút xíu đạo đức nghề nghiệp nào không thế?! Những lúc như vậy đừng có xem điện ảnh chứ!”

Phản Hồi Sai LầmTác giả: W Tòng TinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănMáy móc xuống cấp, phản ứng lại chậm chạp, số 886 bị sa thải rồi. Đối với máy móc mà nói, sa thải tức là bị tiêu hủy. Nó yên lặng mà thu dọn đồ đạc tại chỗ làm của mình, khi nó chuẩn bị thản nhiên nghênh đón vận mệnh sắp tới thì lại bị người quản lý khẩn cấp triệu tập về cục an ninh các vị diện*. (Vị diện: một trong những các chiều không gian trong vũ trụ. Ở mỗi vị diện sẽ có thời gian, không gian và diễn ra sự kiện khác nhau nhưng tất cả đều là một hệ thống để duy trì vũ trụ và là một phần của vũ trụ.) Bọn họ nói có một vị diện xảy ra chút vấn đề. Nhân vật chính đột nhiên bỏ chạy rồi. Số liệu của nhân vật chính ở vị diện này bỗng biến mất, không tìm thấy trong kho dữ liệu, hiện tại cần phải có người lấp vào chỗ hổng này. Số 886 hổ thẹn nói: “Thiết bị hệ thống của tôi rất lạc hậu, có khả năng không thể hoàn thành tốt nhiệm vụ này được.” Người quản lý vỗ vai nó, nói: “Không sao đâu, 886, cậu phải tin tưởng vào chính mình.” Đây là lần đầu tiên số 886 được người khác cổ vũ. Nó vô cùng… Bệnh kiều cảm thấy bản thân thật nghẹn khuất, nếu theo nguyên tác thì khi tức giận anh sẽ ra sức thao người trước mặt đến chết đi sống lại. Nhưng hiện tại cái máy móc hình người này có vẻ như rất chắc chắn, nếu anh thật sự muốn làm theo nguyên tác thì người bị chỉnh đến chết đi sống lại nói không chừng sẽ là anh đây.Anh cởi bỏ khóa trên cổ tay và chân của 886, ôm người máy vào phòng tắm, ngay khi ngón tay chuẩn bị moi mấy thứ đã bắn vào trong ra, anh không yên tâm lắm hỏi: “Dùng tay trần sẽ không bị điện giật chứ?”“Vì để đảm bảo sự an toàn của bản thân, anh có thể đeo bao tay cao su.” Số 886 nhìn anh, nói, “Hoặc là để em tự làm cũng được.”Bệnh kiều: “…”Vì thế, anh chỉ có thể thành thật mang bao ‘xách súng ra trận’.Bệnh kiều đè 886 lên bức tường kính của phòng tắm, lại làm thêm phát nữa.Lúc này rốt cục cũng có thể phát huy bình thường rồi, anh xoa đỏ cả mông số 886, khiến cho tên người máy vừa ngốc vừa chẳng hiểu phong tình này cũng bắn ra.Bệnh kiều không nghe được giọng nói của người trước mắt, liền vươn tay xoay mặt đối phương về phía mình.Số 886 mở to mắt, vẫn còn hô hấp, nhưng ánh mắt lại có chút phát tán vô thần.Bệnh kiều: “…”Bệnh kiều nghiến răng nghiến lợi: “Em có chút xíu đạo đức nghề nghiệp nào không thế?! Những lúc như vậy đừng có xem điện ảnh chứ!”

Phản Hồi Sai LầmTác giả: W Tòng TinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănMáy móc xuống cấp, phản ứng lại chậm chạp, số 886 bị sa thải rồi. Đối với máy móc mà nói, sa thải tức là bị tiêu hủy. Nó yên lặng mà thu dọn đồ đạc tại chỗ làm của mình, khi nó chuẩn bị thản nhiên nghênh đón vận mệnh sắp tới thì lại bị người quản lý khẩn cấp triệu tập về cục an ninh các vị diện*. (Vị diện: một trong những các chiều không gian trong vũ trụ. Ở mỗi vị diện sẽ có thời gian, không gian và diễn ra sự kiện khác nhau nhưng tất cả đều là một hệ thống để duy trì vũ trụ và là một phần của vũ trụ.) Bọn họ nói có một vị diện xảy ra chút vấn đề. Nhân vật chính đột nhiên bỏ chạy rồi. Số liệu của nhân vật chính ở vị diện này bỗng biến mất, không tìm thấy trong kho dữ liệu, hiện tại cần phải có người lấp vào chỗ hổng này. Số 886 hổ thẹn nói: “Thiết bị hệ thống của tôi rất lạc hậu, có khả năng không thể hoàn thành tốt nhiệm vụ này được.” Người quản lý vỗ vai nó, nói: “Không sao đâu, 886, cậu phải tin tưởng vào chính mình.” Đây là lần đầu tiên số 886 được người khác cổ vũ. Nó vô cùng… Bệnh kiều cảm thấy bản thân thật nghẹn khuất, nếu theo nguyên tác thì khi tức giận anh sẽ ra sức thao người trước mặt đến chết đi sống lại. Nhưng hiện tại cái máy móc hình người này có vẻ như rất chắc chắn, nếu anh thật sự muốn làm theo nguyên tác thì người bị chỉnh đến chết đi sống lại nói không chừng sẽ là anh đây.Anh cởi bỏ khóa trên cổ tay và chân của 886, ôm người máy vào phòng tắm, ngay khi ngón tay chuẩn bị moi mấy thứ đã bắn vào trong ra, anh không yên tâm lắm hỏi: “Dùng tay trần sẽ không bị điện giật chứ?”“Vì để đảm bảo sự an toàn của bản thân, anh có thể đeo bao tay cao su.” Số 886 nhìn anh, nói, “Hoặc là để em tự làm cũng được.”Bệnh kiều: “…”Vì thế, anh chỉ có thể thành thật mang bao ‘xách súng ra trận’.Bệnh kiều đè 886 lên bức tường kính của phòng tắm, lại làm thêm phát nữa.Lúc này rốt cục cũng có thể phát huy bình thường rồi, anh xoa đỏ cả mông số 886, khiến cho tên người máy vừa ngốc vừa chẳng hiểu phong tình này cũng bắn ra.Bệnh kiều không nghe được giọng nói của người trước mắt, liền vươn tay xoay mặt đối phương về phía mình.Số 886 mở to mắt, vẫn còn hô hấp, nhưng ánh mắt lại có chút phát tán vô thần.Bệnh kiều: “…”Bệnh kiều nghiến răng nghiến lợi: “Em có chút xíu đạo đức nghề nghiệp nào không thế?! Những lúc như vậy đừng có xem điện ảnh chứ!”

Chương 3