Ồn quá...ồn quá.... Mình... vẫn còn sống sao? Dần lấy lại ý thức, Lê Nhung cảm thấy xung quanh rất ồn, đầu đau như có búa bổ, trên tay là cơn đau nhức do kim chuyền nước lưu lại. Cô từ từ mở mắt, chỉ thấy một gương mặt phụ nữ trung niên xa lạ đang lo lắng nhìn mình. Thấy cô tỉnh dậy liền mừng rỡ nắm lấy tay cô, lớn tiếng gọi bác sĩ. Toán người y tá bác sĩ bước vào, kiểm tra xong mới kết luận "bệnh nhân đã bình phục, bị suy dinh dưỡng nên nhất thời hôn mê, không đáng lo ngại". Lê Nhung giật mình, cô nhớ trước khi mất đi ý thức, cô đang ở trên chuyến bay về nước sau khi hoàn thành lịch trình. Máy bay gặp trục trặc, xung quanh hỗn loạn. Vậy là bọn họ hạ cánh an toàn rồi? Vừa thở phào một hơi, Lê Nhung thấy người phụ nữ kia lại nắm tay cô, đôi mắt ngập nước. "A Nhiên, con đã tỉnh rồi, sao con lại dại dột như vậy? Không cho con vào showbiz là vì muốn tốt cho con. Con là tiểu thư cành vàng lá ngọc của nhà họ Lục ta, đâu cần phải vì một tên ca sĩ thần tượng mà dấn thân vào cái nơi vàng thau…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...