Tác giả:

Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…

Chương 237

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 237Trình Vũ rất hài lòng, thật ra hắn ta chỉ định để hai tên phục vụ kia trợ hứng, nhưng khi nghe Trần Giai Linh nói bản thân là tiểu thư danh giá.Hắn ta lại lóe lên ý khác.“Cởi đi.”“Như đêm đó, em cởi sạch sẽ, bò lại đây với tôi.”Trình Vũ dùng ánh mắt cổ vũ, miệng nở nụ cười tà dâm nhất có thể.Nghe yêu cầu kia, Trần Giai Linh cắn răng, ép xuống cái tôi của mình, từng lớp y phục rơi xuống đất, cô ta ngượng ngùng, bò lại vô cùng cứng ngắt.“Có thể để cho hai người kia đi đi không…”Khi Trần Giai Linh bò lại ôm chân Trình Vũ thì cô ta nũng nịu lên tiếng.Cô ta cho rằng chỉ cần bản thân nũng nịu một chút sẽ làm cho Trình Vũ nghe theo.Chỉ là…“Tình nhân bé nhỏ, em nói xem…”“Thật ra cái tôi muốn là sự kích thích hơn…”Trình Vũ nói xong nhìn hai người đàn ông đứng sau mình, cười một chút, ra hiệu bằng ánh mắt.Trần Giai Linh còn chưa hiểu chuyện gì đã bị hai tên kia thô bạo kéo tay ra sau đè ép sát đất.Tư thế vô cùng khó coi, Trần Giai Linh cảm giác bị sỉ nhục vô cùng, nước mắt cô trào ra.“Không!”Trình Vũ cảm thấy bản thân quá mức kích thích, cũng đứng bật dậy, mà bây giờ ánh mắt Trần Giai Linh chỉ kịp nhìn thấy chân hắn ta.Trước mắt nhòe đi!“Nào!:Sau đó là một màn thô bạo, chỉ là Trình Vũ cảm thấy có chút chán ghét, chỉ xem Trần Giai Linh là công cụ phát tiết.Hắn ta xong việc ngồi về chỗ cũ, như một ông hoàng cười ha hả.Trần Giai Linh chỉ nghĩ rằng như thế đã xong, xem như chịu bị người ta nhìn thấy thân thể.Nhưng… không phải như thế.Ác mộng chỉ mới bắt đầu.“Vậy… em làm Ngài hài lòng rồi…”“Em có thể về đúng không.”Trần Giai Linh vẫn bị hai gã kia giữ vững tư thể cũ, cô ta chỉ có thể nhướng người lên nói.“Ồ… chúng ta có cả một ngày một đêm.”“Sáng mai… tôi để người đưa em về.”Trình Vũ nói xong, nhanh chóng khoác áo.“Các cậu nhìn đi… mỗi dụng cụ trong phòng đều phải tận dụng. Thuốc trên bàn, tôi muốn nhìn từng chút một, ừm…cơ thể cô ấy rất tốt, Tôi muốn được thấy tận mắt tốt thể nào.”

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 237Trình Vũ rất hài lòng, thật ra hắn ta chỉ định để hai tên phục vụ kia trợ hứng, nhưng khi nghe Trần Giai Linh nói bản thân là tiểu thư danh giá.Hắn ta lại lóe lên ý khác.“Cởi đi.”“Như đêm đó, em cởi sạch sẽ, bò lại đây với tôi.”Trình Vũ dùng ánh mắt cổ vũ, miệng nở nụ cười tà dâm nhất có thể.Nghe yêu cầu kia, Trần Giai Linh cắn răng, ép xuống cái tôi của mình, từng lớp y phục rơi xuống đất, cô ta ngượng ngùng, bò lại vô cùng cứng ngắt.“Có thể để cho hai người kia đi đi không…”Khi Trần Giai Linh bò lại ôm chân Trình Vũ thì cô ta nũng nịu lên tiếng.Cô ta cho rằng chỉ cần bản thân nũng nịu một chút sẽ làm cho Trình Vũ nghe theo.Chỉ là…“Tình nhân bé nhỏ, em nói xem…”“Thật ra cái tôi muốn là sự kích thích hơn…”Trình Vũ nói xong nhìn hai người đàn ông đứng sau mình, cười một chút, ra hiệu bằng ánh mắt.Trần Giai Linh còn chưa hiểu chuyện gì đã bị hai tên kia thô bạo kéo tay ra sau đè ép sát đất.Tư thế vô cùng khó coi, Trần Giai Linh cảm giác bị sỉ nhục vô cùng, nước mắt cô trào ra.“Không!”Trình Vũ cảm thấy bản thân quá mức kích thích, cũng đứng bật dậy, mà bây giờ ánh mắt Trần Giai Linh chỉ kịp nhìn thấy chân hắn ta.Trước mắt nhòe đi!“Nào!:Sau đó là một màn thô bạo, chỉ là Trình Vũ cảm thấy có chút chán ghét, chỉ xem Trần Giai Linh là công cụ phát tiết.Hắn ta xong việc ngồi về chỗ cũ, như một ông hoàng cười ha hả.Trần Giai Linh chỉ nghĩ rằng như thế đã xong, xem như chịu bị người ta nhìn thấy thân thể.Nhưng… không phải như thế.Ác mộng chỉ mới bắt đầu.“Vậy… em làm Ngài hài lòng rồi…”“Em có thể về đúng không.”Trần Giai Linh vẫn bị hai gã kia giữ vững tư thể cũ, cô ta chỉ có thể nhướng người lên nói.“Ồ… chúng ta có cả một ngày một đêm.”“Sáng mai… tôi để người đưa em về.”Trình Vũ nói xong, nhanh chóng khoác áo.“Các cậu nhìn đi… mỗi dụng cụ trong phòng đều phải tận dụng. Thuốc trên bàn, tôi muốn nhìn từng chút một, ừm…cơ thể cô ấy rất tốt, Tôi muốn được thấy tận mắt tốt thể nào.”

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 237Trình Vũ rất hài lòng, thật ra hắn ta chỉ định để hai tên phục vụ kia trợ hứng, nhưng khi nghe Trần Giai Linh nói bản thân là tiểu thư danh giá.Hắn ta lại lóe lên ý khác.“Cởi đi.”“Như đêm đó, em cởi sạch sẽ, bò lại đây với tôi.”Trình Vũ dùng ánh mắt cổ vũ, miệng nở nụ cười tà dâm nhất có thể.Nghe yêu cầu kia, Trần Giai Linh cắn răng, ép xuống cái tôi của mình, từng lớp y phục rơi xuống đất, cô ta ngượng ngùng, bò lại vô cùng cứng ngắt.“Có thể để cho hai người kia đi đi không…”Khi Trần Giai Linh bò lại ôm chân Trình Vũ thì cô ta nũng nịu lên tiếng.Cô ta cho rằng chỉ cần bản thân nũng nịu một chút sẽ làm cho Trình Vũ nghe theo.Chỉ là…“Tình nhân bé nhỏ, em nói xem…”“Thật ra cái tôi muốn là sự kích thích hơn…”Trình Vũ nói xong nhìn hai người đàn ông đứng sau mình, cười một chút, ra hiệu bằng ánh mắt.Trần Giai Linh còn chưa hiểu chuyện gì đã bị hai tên kia thô bạo kéo tay ra sau đè ép sát đất.Tư thế vô cùng khó coi, Trần Giai Linh cảm giác bị sỉ nhục vô cùng, nước mắt cô trào ra.“Không!”Trình Vũ cảm thấy bản thân quá mức kích thích, cũng đứng bật dậy, mà bây giờ ánh mắt Trần Giai Linh chỉ kịp nhìn thấy chân hắn ta.Trước mắt nhòe đi!“Nào!:Sau đó là một màn thô bạo, chỉ là Trình Vũ cảm thấy có chút chán ghét, chỉ xem Trần Giai Linh là công cụ phát tiết.Hắn ta xong việc ngồi về chỗ cũ, như một ông hoàng cười ha hả.Trần Giai Linh chỉ nghĩ rằng như thế đã xong, xem như chịu bị người ta nhìn thấy thân thể.Nhưng… không phải như thế.Ác mộng chỉ mới bắt đầu.“Vậy… em làm Ngài hài lòng rồi…”“Em có thể về đúng không.”Trần Giai Linh vẫn bị hai gã kia giữ vững tư thể cũ, cô ta chỉ có thể nhướng người lên nói.“Ồ… chúng ta có cả một ngày một đêm.”“Sáng mai… tôi để người đưa em về.”Trình Vũ nói xong, nhanh chóng khoác áo.“Các cậu nhìn đi… mỗi dụng cụ trong phòng đều phải tận dụng. Thuốc trên bàn, tôi muốn nhìn từng chút một, ừm…cơ thể cô ấy rất tốt, Tôi muốn được thấy tận mắt tốt thể nào.”

Chương 237