Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…
Chương 264
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 264Trình Vũ cơ bản chỉ là kẻ khố rách áo ôm, bị lôi đi lừa người, hoàn toàn không biết Long chủ gì gì đó.Nhưng Ngài Thiện thì biết, Long chủ như nỗi ám ảnh của họ, mà dạo gần đây thế lực của Long chủ đã bành trướng rất lớn.Thủ đoạn vô cùng lợi hại.Tổ chức ngầm của họ chỉ còn một phần ba ở phương Bắc, còn chủ yếu là rút về phương Đông.“Các người không phải người Chiến thần?”Ngài Thiện đen mặt hỏi.“Đã bảo ngu ngốc thì không nhận.” Hữu Thủ lắc lắc đầu, vô cùng đắc ý.Mà cũng vì biểu cảm này, lần nữa Ngài Thiện tin rằng bản thân phán đoán sai.Nếu ông ta biết Chiến thần cùng Long chủ là một, có lẽ ông ta sẽ cảm thấy nhân sinh này quá mức gạt người rồi.“Các người muốn gì?”Ngài Thiện lúc này đề cao cảnh giác.“Đừng nóng, uống trà ăn bánh đã nào.”Lão Lý tự tay rót nước cho Ngài Thiện cùng Trình Vũ.Nhưng cả hai đều nhìn ly nước nghi ngờ.Bọn họ không dại gì uống trước.“Xem kia, nhất như thế cơ đấy.”Nói xong Hữu Thủ nhanh chóng uống ly nước trên bàn trước mặt Ngài Thiện.Nở nụ cười đắc ý.Nhưng dù vậy, Ngài Thiện vẫn kiên định không uống nước.“Nói thẳng đi! Dù sao nếu là người của Long chủ, ắt hẳn muốn đàm phán gì đó.”Ngài Thiện tuy trong lòng lo lắng như tư thái vẫn ung dung.“Tất nhiên là… không!”“Ban đầu chỉ muốn xem xem, ông có dám dẫn xác tới hay không.”“Ừm cũng xem như gan dạ.”Hữu Thủ nhìn Lão Lý, nở nụ cười nguy hiểm.Vậy mà Ngài Thiện bất giác cảm thấy mơ hồ, ánh mắt như díp lại.“Các người dám…”“Người của tôi…”Ngài Thiện dần mất đi ý thức.“Nên lo cho ông đi, người của ông có người của tôi lo.”Nói xong Hữu Thủ cũng đứng dậy.Nhưng điều kỳ lạ, là cả Lão Lý cũng bất tỉnh.“Hữu Thủ! Cậu làm gì vậy?”Túc Trì nhanh chóng vào phòng, chất vấn Hữu Thủ.“Cho Lão Lý ngủ một chút, tôi là thương tình ông ta mệt mỏi nha.”Vừa nói xong, Hữu Thủ ung dung đi ra.Túc Tri phân phó thuộc hạ đưa Lão Lý về phòng.Ngài Thiện được đưa về phòng kính.
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 264Trình Vũ cơ bản chỉ là kẻ khố rách áo ôm, bị lôi đi lừa người, hoàn toàn không biết Long chủ gì gì đó.Nhưng Ngài Thiện thì biết, Long chủ như nỗi ám ảnh của họ, mà dạo gần đây thế lực của Long chủ đã bành trướng rất lớn.Thủ đoạn vô cùng lợi hại.Tổ chức ngầm của họ chỉ còn một phần ba ở phương Bắc, còn chủ yếu là rút về phương Đông.“Các người không phải người Chiến thần?”Ngài Thiện đen mặt hỏi.“Đã bảo ngu ngốc thì không nhận.” Hữu Thủ lắc lắc đầu, vô cùng đắc ý.Mà cũng vì biểu cảm này, lần nữa Ngài Thiện tin rằng bản thân phán đoán sai.Nếu ông ta biết Chiến thần cùng Long chủ là một, có lẽ ông ta sẽ cảm thấy nhân sinh này quá mức gạt người rồi.“Các người muốn gì?”Ngài Thiện lúc này đề cao cảnh giác.“Đừng nóng, uống trà ăn bánh đã nào.”Lão Lý tự tay rót nước cho Ngài Thiện cùng Trình Vũ.Nhưng cả hai đều nhìn ly nước nghi ngờ.Bọn họ không dại gì uống trước.“Xem kia, nhất như thế cơ đấy.”Nói xong Hữu Thủ nhanh chóng uống ly nước trên bàn trước mặt Ngài Thiện.Nở nụ cười đắc ý.Nhưng dù vậy, Ngài Thiện vẫn kiên định không uống nước.“Nói thẳng đi! Dù sao nếu là người của Long chủ, ắt hẳn muốn đàm phán gì đó.”Ngài Thiện tuy trong lòng lo lắng như tư thái vẫn ung dung.“Tất nhiên là… không!”“Ban đầu chỉ muốn xem xem, ông có dám dẫn xác tới hay không.”“Ừm cũng xem như gan dạ.”Hữu Thủ nhìn Lão Lý, nở nụ cười nguy hiểm.Vậy mà Ngài Thiện bất giác cảm thấy mơ hồ, ánh mắt như díp lại.“Các người dám…”“Người của tôi…”Ngài Thiện dần mất đi ý thức.“Nên lo cho ông đi, người của ông có người của tôi lo.”Nói xong Hữu Thủ cũng đứng dậy.Nhưng điều kỳ lạ, là cả Lão Lý cũng bất tỉnh.“Hữu Thủ! Cậu làm gì vậy?”Túc Trì nhanh chóng vào phòng, chất vấn Hữu Thủ.“Cho Lão Lý ngủ một chút, tôi là thương tình ông ta mệt mỏi nha.”Vừa nói xong, Hữu Thủ ung dung đi ra.Túc Tri phân phó thuộc hạ đưa Lão Lý về phòng.Ngài Thiện được đưa về phòng kính.
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 264Trình Vũ cơ bản chỉ là kẻ khố rách áo ôm, bị lôi đi lừa người, hoàn toàn không biết Long chủ gì gì đó.Nhưng Ngài Thiện thì biết, Long chủ như nỗi ám ảnh của họ, mà dạo gần đây thế lực của Long chủ đã bành trướng rất lớn.Thủ đoạn vô cùng lợi hại.Tổ chức ngầm của họ chỉ còn một phần ba ở phương Bắc, còn chủ yếu là rút về phương Đông.“Các người không phải người Chiến thần?”Ngài Thiện đen mặt hỏi.“Đã bảo ngu ngốc thì không nhận.” Hữu Thủ lắc lắc đầu, vô cùng đắc ý.Mà cũng vì biểu cảm này, lần nữa Ngài Thiện tin rằng bản thân phán đoán sai.Nếu ông ta biết Chiến thần cùng Long chủ là một, có lẽ ông ta sẽ cảm thấy nhân sinh này quá mức gạt người rồi.“Các người muốn gì?”Ngài Thiện lúc này đề cao cảnh giác.“Đừng nóng, uống trà ăn bánh đã nào.”Lão Lý tự tay rót nước cho Ngài Thiện cùng Trình Vũ.Nhưng cả hai đều nhìn ly nước nghi ngờ.Bọn họ không dại gì uống trước.“Xem kia, nhất như thế cơ đấy.”Nói xong Hữu Thủ nhanh chóng uống ly nước trên bàn trước mặt Ngài Thiện.Nở nụ cười đắc ý.Nhưng dù vậy, Ngài Thiện vẫn kiên định không uống nước.“Nói thẳng đi! Dù sao nếu là người của Long chủ, ắt hẳn muốn đàm phán gì đó.”Ngài Thiện tuy trong lòng lo lắng như tư thái vẫn ung dung.“Tất nhiên là… không!”“Ban đầu chỉ muốn xem xem, ông có dám dẫn xác tới hay không.”“Ừm cũng xem như gan dạ.”Hữu Thủ nhìn Lão Lý, nở nụ cười nguy hiểm.Vậy mà Ngài Thiện bất giác cảm thấy mơ hồ, ánh mắt như díp lại.“Các người dám…”“Người của tôi…”Ngài Thiện dần mất đi ý thức.“Nên lo cho ông đi, người của ông có người của tôi lo.”Nói xong Hữu Thủ cũng đứng dậy.Nhưng điều kỳ lạ, là cả Lão Lý cũng bất tỉnh.“Hữu Thủ! Cậu làm gì vậy?”Túc Trì nhanh chóng vào phòng, chất vấn Hữu Thủ.“Cho Lão Lý ngủ một chút, tôi là thương tình ông ta mệt mỏi nha.”Vừa nói xong, Hữu Thủ ung dung đi ra.Túc Tri phân phó thuộc hạ đưa Lão Lý về phòng.Ngài Thiện được đưa về phòng kính.