Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…
Chương 270
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 270Tất nhiên quản lý rất nhanh đi tới đưa cả ba người vào phòng VIP, ánh mắt gã quản lý vô cùng bất thiện.Chuyện nam đi nhiều người vào một phòng là quá quen thuộc ở nơi đây, bọn họ cũng không hỏi nhiều.Sau khi vào phòng, Túc Trì vứt Trình Vũ đang mê man xuống đất.“Cậu cũng quá đáng, còn không cho người ta nằm giường.”Hữu Thủ nhìn dáng vẻ của Trình Vũ lắc lắc đầu mà nói.“Thương xót hắn?”“Bị điên à. Nhìn cái giường kìa.”Quả thực Túc Trì lần này mới nhìn kỹ, quá mức kinh khủng rồi.Phòng VIP gì đó ở Sòng bài Thái Thiên chỉ là muỗi, đây mới chân chính là thiên đường của bọn người kia, mà cũng là địa ngục của Trình Vũ.“Nói rồi, bỏ thuốc ít thôi, xem đi mê man không biết gì.”Túc Trì lần nữa lôi hắn dậy rồi vứt lên giường.“Hừ, cậu biết gì chứ. Thuốc đó ban đầu chỉ là mê man, sau đó thì…”Hữu Thủ nói tới đó thì dừng lại.Dù sao anh ta cũng là đàn ông, nói chuyện này có chút… không phải.“Quản lý đâu?” Hữu Thủ không nói với Túc Trì nữa, quay sang bấm chuông gọi quản lý.Vì là phòng VIP cho nên quản lý rất nhanh có mặt.Vì là phòng VIP cho nên quản lý rất nhanh có mặt.“Bạn tôi khẩu vị hơi… ừm ông biết đấy.”Hữu Thủ nói xong còn kèm theo nụ cười gian xảo.“Vâng. Ngài có gì cứ phân phó.”Tên quản lý cười híp mắt, gương mặt lấy lòng nói.“Ở đây ai mạnh mẽ nhất, gọi vào cho bạn tôi đi. Khoảng năm hay sáu người gì đó…”“Không! Ông xem ai muốn được giải tỏa, cứ gọi vào. Anh ta thích được bất tận hưởng… chi phí với họ đều free.”Túc Trì cắt ngang lời Hữu Thủ.Vừa nói anh ta vừa rút ra một xấp tiền, khoảng chừng vài trăm triệu.“Đây đủ phục vụ chứ. Nhớ phải giữ anh ta tỉnh táo, người của tôi sẽ ở đây trông chừng nên sẽ không có chuyện.”Túc Trì lạnh nhạt nói.Quản lý nhìn thấy số tiền kia thì sáng mắt lên.Quản lý nhìn thấy số tiền kia thì sáng mắt lên.“Được, được.”“Đây là của ông! Mau đi gọi người tới.”Túc Trì rút ra một tờ chi phiếu khác.Trước khi đi Hữu Thủ còn hơi rùng mình, không thể tin được nhìn Túc Trì.
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 270Tất nhiên quản lý rất nhanh đi tới đưa cả ba người vào phòng VIP, ánh mắt gã quản lý vô cùng bất thiện.Chuyện nam đi nhiều người vào một phòng là quá quen thuộc ở nơi đây, bọn họ cũng không hỏi nhiều.Sau khi vào phòng, Túc Trì vứt Trình Vũ đang mê man xuống đất.“Cậu cũng quá đáng, còn không cho người ta nằm giường.”Hữu Thủ nhìn dáng vẻ của Trình Vũ lắc lắc đầu mà nói.“Thương xót hắn?”“Bị điên à. Nhìn cái giường kìa.”Quả thực Túc Trì lần này mới nhìn kỹ, quá mức kinh khủng rồi.Phòng VIP gì đó ở Sòng bài Thái Thiên chỉ là muỗi, đây mới chân chính là thiên đường của bọn người kia, mà cũng là địa ngục của Trình Vũ.“Nói rồi, bỏ thuốc ít thôi, xem đi mê man không biết gì.”Túc Trì lần nữa lôi hắn dậy rồi vứt lên giường.“Hừ, cậu biết gì chứ. Thuốc đó ban đầu chỉ là mê man, sau đó thì…”Hữu Thủ nói tới đó thì dừng lại.Dù sao anh ta cũng là đàn ông, nói chuyện này có chút… không phải.“Quản lý đâu?” Hữu Thủ không nói với Túc Trì nữa, quay sang bấm chuông gọi quản lý.Vì là phòng VIP cho nên quản lý rất nhanh có mặt.Vì là phòng VIP cho nên quản lý rất nhanh có mặt.“Bạn tôi khẩu vị hơi… ừm ông biết đấy.”Hữu Thủ nói xong còn kèm theo nụ cười gian xảo.“Vâng. Ngài có gì cứ phân phó.”Tên quản lý cười híp mắt, gương mặt lấy lòng nói.“Ở đây ai mạnh mẽ nhất, gọi vào cho bạn tôi đi. Khoảng năm hay sáu người gì đó…”“Không! Ông xem ai muốn được giải tỏa, cứ gọi vào. Anh ta thích được bất tận hưởng… chi phí với họ đều free.”Túc Trì cắt ngang lời Hữu Thủ.Vừa nói anh ta vừa rút ra một xấp tiền, khoảng chừng vài trăm triệu.“Đây đủ phục vụ chứ. Nhớ phải giữ anh ta tỉnh táo, người của tôi sẽ ở đây trông chừng nên sẽ không có chuyện.”Túc Trì lạnh nhạt nói.Quản lý nhìn thấy số tiền kia thì sáng mắt lên.Quản lý nhìn thấy số tiền kia thì sáng mắt lên.“Được, được.”“Đây là của ông! Mau đi gọi người tới.”Túc Trì rút ra một tờ chi phiếu khác.Trước khi đi Hữu Thủ còn hơi rùng mình, không thể tin được nhìn Túc Trì.
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 270Tất nhiên quản lý rất nhanh đi tới đưa cả ba người vào phòng VIP, ánh mắt gã quản lý vô cùng bất thiện.Chuyện nam đi nhiều người vào một phòng là quá quen thuộc ở nơi đây, bọn họ cũng không hỏi nhiều.Sau khi vào phòng, Túc Trì vứt Trình Vũ đang mê man xuống đất.“Cậu cũng quá đáng, còn không cho người ta nằm giường.”Hữu Thủ nhìn dáng vẻ của Trình Vũ lắc lắc đầu mà nói.“Thương xót hắn?”“Bị điên à. Nhìn cái giường kìa.”Quả thực Túc Trì lần này mới nhìn kỹ, quá mức kinh khủng rồi.Phòng VIP gì đó ở Sòng bài Thái Thiên chỉ là muỗi, đây mới chân chính là thiên đường của bọn người kia, mà cũng là địa ngục của Trình Vũ.“Nói rồi, bỏ thuốc ít thôi, xem đi mê man không biết gì.”Túc Trì lần nữa lôi hắn dậy rồi vứt lên giường.“Hừ, cậu biết gì chứ. Thuốc đó ban đầu chỉ là mê man, sau đó thì…”Hữu Thủ nói tới đó thì dừng lại.Dù sao anh ta cũng là đàn ông, nói chuyện này có chút… không phải.“Quản lý đâu?” Hữu Thủ không nói với Túc Trì nữa, quay sang bấm chuông gọi quản lý.Vì là phòng VIP cho nên quản lý rất nhanh có mặt.Vì là phòng VIP cho nên quản lý rất nhanh có mặt.“Bạn tôi khẩu vị hơi… ừm ông biết đấy.”Hữu Thủ nói xong còn kèm theo nụ cười gian xảo.“Vâng. Ngài có gì cứ phân phó.”Tên quản lý cười híp mắt, gương mặt lấy lòng nói.“Ở đây ai mạnh mẽ nhất, gọi vào cho bạn tôi đi. Khoảng năm hay sáu người gì đó…”“Không! Ông xem ai muốn được giải tỏa, cứ gọi vào. Anh ta thích được bất tận hưởng… chi phí với họ đều free.”Túc Trì cắt ngang lời Hữu Thủ.Vừa nói anh ta vừa rút ra một xấp tiền, khoảng chừng vài trăm triệu.“Đây đủ phục vụ chứ. Nhớ phải giữ anh ta tỉnh táo, người của tôi sẽ ở đây trông chừng nên sẽ không có chuyện.”Túc Trì lạnh nhạt nói.Quản lý nhìn thấy số tiền kia thì sáng mắt lên.Quản lý nhìn thấy số tiền kia thì sáng mắt lên.“Được, được.”“Đây là của ông! Mau đi gọi người tới.”Túc Trì rút ra một tờ chi phiếu khác.Trước khi đi Hữu Thủ còn hơi rùng mình, không thể tin được nhìn Túc Trì.