Tác giả:

Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…

Chương 273

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 273Vừa lúc này thì người giúp việc đã đi vào thông báo có khách tới tìm.Cả hai vui vẻ ra mặt cho rằng lại là người tới chúc mừng nịnh bợ.“Người tới là khách, mời đi.”Trần Nghĩa cũng không nghĩ nhiều.“Ông Trần, lâu rồi không gặp…”Chính là Hồ Lâm, sau lưng còn có Hồ Tiêu đang khúm núm đi theo sau.“Hồ Lâm?”Nhìn thấy Hồ Lâm cùng Hồ Tiêu, Trần Nghĩa hơi nhíu mày, vẻ mặt vênh lên.“Xem nào… không biết ông Hồ cùng Hồ thiếu tới… có chuyện gì chăng?”“Xem nào… không biết ông Hồ cùng Hồ thiếu tới… có chuyện gì chăng?”“Chúng tôi còn cuộc hẹn với Chủ tịch Ổn… sợ là không tiếp đón được.”Hồ gia tuy là một trong ba đại gia tộc, nhưng các trưởng lão Hồ gia vô cùng khắt khe.Bọn họ nhúng tay vào mọi việc, còn không từ mọi thủ đoạn.Thậm chí trên chính trường còn không nể mặt nhau, chèn ép ra mặt.Hiện tại tốt rồi, phiếu miễn nhiệm của họ nhiều nhất, đến đây không nhờ giúp đỡ thì làm gì chứ?“Ấy, ông Trần sao có thể khách khí thế. Tôi nào dám để ông tiếp đón.”“Chẳng giấu gì ông… tôi là có chuyện cần Trần gia các ông giúp đỡ.”Hồ Lâm hạ mình càng thấp, biểu hiện như đang nói chuyện với sếp của mình.“Giúp đỡ?”“Tôi xin lỗi, không thể…”Nói xong Trần Nghĩa nhanh chóng bước ra ngoài, mặc kệ Hồ Lâm còn đứng đó.“Dì hai, dì xem lấy nước cho người ta uống, không lại bảo Trần gia không biết tiếp khách.”“Uống xong thì để họ về.”Giọng nói lạnh băng của Trần Nghĩa triệt để như tát vào mặt Hồ Lâm.Nhưng ông ta phải cắn răng nhịn.“Ông Trần, tôi xin phép, tôi sẽ chờ ông về lại mạng phép đến thăm.”Nói xong thì vội kéo Hồ Tiêu ra ngoài.“Chú…”“Nhìn đi! Đây chính là xã hội, là lòng người. Cháu ngày hôm trước còn chà đạp người, hôm nay bị người chà đạp.”Nói xong thì vội kéo Hồ Tiêu ra ngoài.“Chú…”“Nhìn đi! Đây chính là xã hội, là lòng người. Cháu ngày hôm trước còn chà đạp người, hôm nay bị người chà đạp.”“Nếu chuyện này không ổn… e rằng…”Hồ Lâm không dám nghĩ.“Gọi Dung Vị đi… đối xử với nó tốt một chút. Để nó làm cầu nối đi.”

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 273Vừa lúc này thì người giúp việc đã đi vào thông báo có khách tới tìm.Cả hai vui vẻ ra mặt cho rằng lại là người tới chúc mừng nịnh bợ.“Người tới là khách, mời đi.”Trần Nghĩa cũng không nghĩ nhiều.“Ông Trần, lâu rồi không gặp…”Chính là Hồ Lâm, sau lưng còn có Hồ Tiêu đang khúm núm đi theo sau.“Hồ Lâm?”Nhìn thấy Hồ Lâm cùng Hồ Tiêu, Trần Nghĩa hơi nhíu mày, vẻ mặt vênh lên.“Xem nào… không biết ông Hồ cùng Hồ thiếu tới… có chuyện gì chăng?”“Xem nào… không biết ông Hồ cùng Hồ thiếu tới… có chuyện gì chăng?”“Chúng tôi còn cuộc hẹn với Chủ tịch Ổn… sợ là không tiếp đón được.”Hồ gia tuy là một trong ba đại gia tộc, nhưng các trưởng lão Hồ gia vô cùng khắt khe.Bọn họ nhúng tay vào mọi việc, còn không từ mọi thủ đoạn.Thậm chí trên chính trường còn không nể mặt nhau, chèn ép ra mặt.Hiện tại tốt rồi, phiếu miễn nhiệm của họ nhiều nhất, đến đây không nhờ giúp đỡ thì làm gì chứ?“Ấy, ông Trần sao có thể khách khí thế. Tôi nào dám để ông tiếp đón.”“Chẳng giấu gì ông… tôi là có chuyện cần Trần gia các ông giúp đỡ.”Hồ Lâm hạ mình càng thấp, biểu hiện như đang nói chuyện với sếp của mình.“Giúp đỡ?”“Tôi xin lỗi, không thể…”Nói xong Trần Nghĩa nhanh chóng bước ra ngoài, mặc kệ Hồ Lâm còn đứng đó.“Dì hai, dì xem lấy nước cho người ta uống, không lại bảo Trần gia không biết tiếp khách.”“Uống xong thì để họ về.”Giọng nói lạnh băng của Trần Nghĩa triệt để như tát vào mặt Hồ Lâm.Nhưng ông ta phải cắn răng nhịn.“Ông Trần, tôi xin phép, tôi sẽ chờ ông về lại mạng phép đến thăm.”Nói xong thì vội kéo Hồ Tiêu ra ngoài.“Chú…”“Nhìn đi! Đây chính là xã hội, là lòng người. Cháu ngày hôm trước còn chà đạp người, hôm nay bị người chà đạp.”Nói xong thì vội kéo Hồ Tiêu ra ngoài.“Chú…”“Nhìn đi! Đây chính là xã hội, là lòng người. Cháu ngày hôm trước còn chà đạp người, hôm nay bị người chà đạp.”“Nếu chuyện này không ổn… e rằng…”Hồ Lâm không dám nghĩ.“Gọi Dung Vị đi… đối xử với nó tốt một chút. Để nó làm cầu nối đi.”

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 273Vừa lúc này thì người giúp việc đã đi vào thông báo có khách tới tìm.Cả hai vui vẻ ra mặt cho rằng lại là người tới chúc mừng nịnh bợ.“Người tới là khách, mời đi.”Trần Nghĩa cũng không nghĩ nhiều.“Ông Trần, lâu rồi không gặp…”Chính là Hồ Lâm, sau lưng còn có Hồ Tiêu đang khúm núm đi theo sau.“Hồ Lâm?”Nhìn thấy Hồ Lâm cùng Hồ Tiêu, Trần Nghĩa hơi nhíu mày, vẻ mặt vênh lên.“Xem nào… không biết ông Hồ cùng Hồ thiếu tới… có chuyện gì chăng?”“Xem nào… không biết ông Hồ cùng Hồ thiếu tới… có chuyện gì chăng?”“Chúng tôi còn cuộc hẹn với Chủ tịch Ổn… sợ là không tiếp đón được.”Hồ gia tuy là một trong ba đại gia tộc, nhưng các trưởng lão Hồ gia vô cùng khắt khe.Bọn họ nhúng tay vào mọi việc, còn không từ mọi thủ đoạn.Thậm chí trên chính trường còn không nể mặt nhau, chèn ép ra mặt.Hiện tại tốt rồi, phiếu miễn nhiệm của họ nhiều nhất, đến đây không nhờ giúp đỡ thì làm gì chứ?“Ấy, ông Trần sao có thể khách khí thế. Tôi nào dám để ông tiếp đón.”“Chẳng giấu gì ông… tôi là có chuyện cần Trần gia các ông giúp đỡ.”Hồ Lâm hạ mình càng thấp, biểu hiện như đang nói chuyện với sếp của mình.“Giúp đỡ?”“Tôi xin lỗi, không thể…”Nói xong Trần Nghĩa nhanh chóng bước ra ngoài, mặc kệ Hồ Lâm còn đứng đó.“Dì hai, dì xem lấy nước cho người ta uống, không lại bảo Trần gia không biết tiếp khách.”“Uống xong thì để họ về.”Giọng nói lạnh băng của Trần Nghĩa triệt để như tát vào mặt Hồ Lâm.Nhưng ông ta phải cắn răng nhịn.“Ông Trần, tôi xin phép, tôi sẽ chờ ông về lại mạng phép đến thăm.”Nói xong thì vội kéo Hồ Tiêu ra ngoài.“Chú…”“Nhìn đi! Đây chính là xã hội, là lòng người. Cháu ngày hôm trước còn chà đạp người, hôm nay bị người chà đạp.”Nói xong thì vội kéo Hồ Tiêu ra ngoài.“Chú…”“Nhìn đi! Đây chính là xã hội, là lòng người. Cháu ngày hôm trước còn chà đạp người, hôm nay bị người chà đạp.”“Nếu chuyện này không ổn… e rằng…”Hồ Lâm không dám nghĩ.“Gọi Dung Vị đi… đối xử với nó tốt một chút. Để nó làm cầu nối đi.”

Chương 273