Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…
Chương 283
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 283Ánh mắt của Ngài Thiện vô cùng phức tạp, ông ta luôn tự tin gia tộc bí ẩn sẽ mãi không ai biết dù là Chiến thần.“Cậu nói gì tôi không hiểu.”Ngài Thiện vẫn tỏ ra không liên cang.“Tôi không cần ông thừa nhận… tôi chỉ định cho ông cơ hội giải thích.”“Chỉ là ông từ bỏ rồi…”“Tiếp theo… ông sẽ thấy gia tộc bí ẩn của ông nhận được những gì?”Hồ Cửu nói xong rồi bỏ đi, cũng không cần ông ta nói gì.Sau khi ra khỏi phòng, Hồ Cửu phân phó Túc Trí.“Thả ông ta ra. Để ông ta từ đây mà tự tìm đường về gia tộc của ông ấy.”“Tại sao?”Túc Trì nghi vấn hỏi.Cũng không hiểu tại sao cất công bắt tên kia âm thầm một đường đưa tới đây, lại thả ra.Vậy chẳng phải làm chuyện không đâu sao?“Những kẻ không lộ diện như gia tộc này thường có một nỗi sợ…”“Chính là sợ phản bội.”“Bọn họ luôn giữ liên lạc với người của mình, hiện tại tên này đi cả đoạn đường khong tung tích, không biết bằng cách nào lại từ thành phố Gia đến phương Bắc.”Quay về lại nói không đầu không đuôi, ai sẽ tin?Trong khi trên người không có chút hao tổn nào.“Ý ngài là… cho họ tự lục đục nội bộ.”“Ngài Thiện biết rõ người bắt mình là Long chủ. Trước giờ thủ đoạn của chúng ta còn không phải là gặp người của họ thì sát phạt.”“Vậy mà lại có người sống không hao tổn gì quay về?”Hồ Cửu nhếch miệng cười.“Thuộc hạ của bọn họ thì sao?”“Giết!”Nói xong Hồ Cửu đi ra ngoài.Túc Trì có chút ớn lạnh.Từ ngày Hồ Cửu gánh vác danh vị Long chủ trên vai, dường như anh ngày càng quyết đoán hơn.Nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng thôi.Dưới anh là nhiều sinh mạng, mà bên ngoài làm gì có ai nhân từ với họ.Đôi khi có những cái giá phải trả thì buộc phải trả thôi!“Nói Hoàng Đàn, thành phố Gia giao cho anh ta xử lý. Còn có…”Hồ Cửu nhìn Thanh Ngũ.“Phải đảm bảo an toàn cho cả Lục Thạc cùng Lục Chỉ.”Hữu Thủ nghe vậy thì hơi sửng sốt.Gì chứ?
Chương 283
Ánh mắt của Ngài Thiện vô cùng phức tạp, ông ta luôn tự tin gia tộc bí ẩn sẽ mãi không ai biết dù là Chiến thần.
“Cậu nói gì tôi không hiểu.”
Ngài Thiện vẫn tỏ ra không liên cang.
“Tôi không cần ông thừa nhận… tôi chỉ định cho ông cơ hội giải thích.”
“Chỉ là ông từ bỏ rồi…”
“Tiếp theo… ông sẽ thấy gia tộc bí ẩn của ông nhận được những gì?”
Hồ Cửu nói xong rồi bỏ đi, cũng không cần ông ta nói gì.
Sau khi ra khỏi phòng, Hồ Cửu phân phó Túc Trí.
“Thả ông ta ra. Để ông ta từ đây mà tự tìm đường về gia tộc của ông ấy.”
“Tại sao?”
Túc Trì nghi vấn hỏi.
Cũng không hiểu tại sao cất công bắt tên kia âm thầm một đường đưa tới đây, lại thả ra.
Vậy chẳng phải làm chuyện không đâu sao?
“Những kẻ không lộ diện như gia tộc này thường có một nỗi sợ…”
“Chính là sợ phản bội.”
“Bọn họ luôn giữ liên lạc với người của mình, hiện tại tên này đi cả đoạn đường khong tung tích, không biết bằng cách nào lại từ thành phố Gia đến phương Bắc.”
Quay về lại nói không đầu không đuôi, ai sẽ tin?
Trong khi trên người không có chút hao tổn nào.
“Ý ngài là… cho họ tự lục đục nội bộ.”
“Ngài Thiện biết rõ người bắt mình là Long chủ. Trước giờ thủ đoạn của chúng ta còn không phải là gặp người của họ thì sát phạt.”
“Vậy mà lại có người sống không hao tổn gì quay về?”
Hồ Cửu nhếch miệng cười.
“Thuộc hạ của bọn họ thì sao?”
“Giết!”
Nói xong Hồ Cửu đi ra ngoài.
Túc Trì có chút ớn lạnh.
Từ ngày Hồ Cửu gánh vác danh vị Long chủ trên vai, dường như anh ngày càng quyết đoán hơn.
Nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng thôi.
Dưới anh là nhiều sinh mạng, mà bên ngoài làm gì có ai nhân từ với họ.
Đôi khi có những cái giá phải trả thì buộc phải trả thôi!
“Nói Hoàng Đàn, thành phố Gia giao cho anh ta xử lý. Còn có…”
Hồ Cửu nhìn Thanh Ngũ.
“Phải đảm bảo an toàn cho cả Lục Thạc cùng Lục Chỉ.”
Hữu Thủ nghe vậy thì hơi sửng sốt.
Gì chứ?
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 283Ánh mắt của Ngài Thiện vô cùng phức tạp, ông ta luôn tự tin gia tộc bí ẩn sẽ mãi không ai biết dù là Chiến thần.“Cậu nói gì tôi không hiểu.”Ngài Thiện vẫn tỏ ra không liên cang.“Tôi không cần ông thừa nhận… tôi chỉ định cho ông cơ hội giải thích.”“Chỉ là ông từ bỏ rồi…”“Tiếp theo… ông sẽ thấy gia tộc bí ẩn của ông nhận được những gì?”Hồ Cửu nói xong rồi bỏ đi, cũng không cần ông ta nói gì.Sau khi ra khỏi phòng, Hồ Cửu phân phó Túc Trí.“Thả ông ta ra. Để ông ta từ đây mà tự tìm đường về gia tộc của ông ấy.”“Tại sao?”Túc Trì nghi vấn hỏi.Cũng không hiểu tại sao cất công bắt tên kia âm thầm một đường đưa tới đây, lại thả ra.Vậy chẳng phải làm chuyện không đâu sao?“Những kẻ không lộ diện như gia tộc này thường có một nỗi sợ…”“Chính là sợ phản bội.”“Bọn họ luôn giữ liên lạc với người của mình, hiện tại tên này đi cả đoạn đường khong tung tích, không biết bằng cách nào lại từ thành phố Gia đến phương Bắc.”Quay về lại nói không đầu không đuôi, ai sẽ tin?Trong khi trên người không có chút hao tổn nào.“Ý ngài là… cho họ tự lục đục nội bộ.”“Ngài Thiện biết rõ người bắt mình là Long chủ. Trước giờ thủ đoạn của chúng ta còn không phải là gặp người của họ thì sát phạt.”“Vậy mà lại có người sống không hao tổn gì quay về?”Hồ Cửu nhếch miệng cười.“Thuộc hạ của bọn họ thì sao?”“Giết!”Nói xong Hồ Cửu đi ra ngoài.Túc Trì có chút ớn lạnh.Từ ngày Hồ Cửu gánh vác danh vị Long chủ trên vai, dường như anh ngày càng quyết đoán hơn.Nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng thôi.Dưới anh là nhiều sinh mạng, mà bên ngoài làm gì có ai nhân từ với họ.Đôi khi có những cái giá phải trả thì buộc phải trả thôi!“Nói Hoàng Đàn, thành phố Gia giao cho anh ta xử lý. Còn có…”Hồ Cửu nhìn Thanh Ngũ.“Phải đảm bảo an toàn cho cả Lục Thạc cùng Lục Chỉ.”Hữu Thủ nghe vậy thì hơi sửng sốt.Gì chứ?