Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…
Chương 322
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 322Chị ông cũng đủ độc ác!Chi thứ của Hồ gia không có con cháu nối dõi còn không phải Hồ Thúy xuống tay sao.Trước khi chết, Hồ Thúy còn dọn sẵn đường cho con trai mình, lúc đó Hồ Thúy biết rõ Hồ gia sẽ không cần Hồ Cửu.Bà dọn một đường, cả tộc Hồ gia, không ai có khả năng có con được nữa, mà Hồ Lâm cũng không ngoại lệ.Chính vì vậy nhìn thấy Hồ Cửu, Hồ Lâm cảm thấy phức tạp vô cùng.“Hồ gia xem như xong rồi, chẳng phải vừa ý chị rồi sao. Trả thù hay lắm!”Hồ Lâm đau đớn cười lớn, tự nói với bản thân.Nước mắt trên gương mặt ông ta cứ thế lăn xuống.Có một chuyện ông ta chắc chắn, bằng vào ngần đó chứng cứ trên tờ giấy kia để lại, Thẩm Lương sẽ giúp ông.Vậy là đủ!Mà lúc này Thẩm Thanh Hương đã sắp xếp cho Mộc Thúy Lan trở thành một họ hàng xa của Thẩm gia.Tận lực thay Trần gia cùng Thẩm gia kết giao quan hệ.“Phu nhân, tại sao là là bốn người? Tôi…”Mộc Thúy Lan được bà ta sắp xếp lên giường cùng bốn vị quan chức.Có thể nói bốn người kia cũng không phải là nhân vật tầm cỡ nào, họ đều là người trẻ, con cháu của một số gia tộc thứ hai ở phương Bắc.Sau đợt bỏ phiếu vừa rồi, bọn họ đều có trong danh sách được đưa lên chức, tuy không cao nhưng tiền đồ vô hạn.“Mộc tiểu thư quên rồi sao? Cô yêu cầu tôi dùng con đường nhanh nhất, cũng không phải cả bốn người một giường. Chỉ là cùng cặp kè bốn người này thôi.”Thẩm Thanh Hương cười lạnh nói.“Đường đi nhanh, thì cần đi tắt. Cô thấy không đúng sao?”“Huống hồ… nên tận dụng thân thể này khi còn có thể.”Bà ta càng nhấn mạnh.“Đừng lo, cha mẹ cô mở lại công ty rồi. Làm ăn khá tốt, chẳng mấy chốc sẽ quay lại đường đua gia tộc ở thành phố Gia.”“Lúc đó, cô quay về, làm một tiểu thư của cô. Ai biết gì chứ? Bọn người ở đây trong sĩ diện, sẽ không ai hé nửa câu. Mà cô lúc đó cũng có lợi ích gì đó rồi, tôi còn quản được sao.”Thẩm Thanh Hương vừa dùng cha mẹ cô ta để đe dọa, vừa dùng lợi ích trước mắt để mua chuộc.Mộc Thúy Lan nhíu mày suy nghĩ, dù sao đi đến bước này cũng không còn cách khác.“Vậy… khi nào?”Nhưng với cô ta, chuyện tự nguyện khác với bán thân kiểu này, dù là với ai hay với hình thức nào. Cô ta cũng đang bán thân cho bọn họ.“Tuần sau, tôi đã sắp xếp, bọn họ chỉ cần ưng ý cô. Lập tức… cô có giá trị.”“Cô cũng nên học cách chiều đàn ông đi, họ không thích một người đơ như khúc gỗ. Nếu cô không có gì khác các vị tiểu thư quý tộc, thì họ cũng cần cô làm gì?”
Chương 322
Chị ông cũng đủ độc ác!
Chi thứ của Hồ gia không có con cháu nối dõi còn không phải Hồ Thúy xuống tay sao.
Trước khi chết, Hồ Thúy còn dọn sẵn đường cho con trai mình, lúc đó Hồ Thúy biết rõ Hồ gia sẽ không cần Hồ Cửu.
Bà dọn một đường, cả tộc Hồ gia, không ai có khả năng có con được nữa, mà Hồ Lâm cũng không ngoại lệ.
Chính vì vậy nhìn thấy Hồ Cửu, Hồ Lâm cảm thấy phức tạp vô cùng.
“Hồ gia xem như xong rồi, chẳng phải vừa ý chị rồi sao. Trả thù hay lắm!”
Hồ Lâm đau đớn cười lớn, tự nói với bản thân.
Nước mắt trên gương mặt ông ta cứ thế lăn xuống.
Có một chuyện ông ta chắc chắn, bằng vào ngần đó chứng cứ trên tờ giấy kia để lại, Thẩm Lương sẽ giúp ông.
Vậy là đủ!
Mà lúc này Thẩm Thanh Hương đã sắp xếp cho Mộc Thúy Lan trở thành một họ hàng xa của Thẩm gia.
Tận lực thay Trần gia cùng Thẩm gia kết giao quan hệ.
“Phu nhân, tại sao là là bốn người? Tôi…”
Mộc Thúy Lan được bà ta sắp xếp lên giường cùng bốn vị quan chức.
Có thể nói bốn người kia cũng không phải là nhân vật tầm cỡ nào, họ đều là người trẻ, con cháu của một số gia tộc thứ hai ở phương Bắc.
Sau đợt bỏ phiếu vừa rồi, bọn họ đều có trong danh sách được đưa lên chức, tuy không cao nhưng tiền đồ vô hạn.
“Mộc tiểu thư quên rồi sao? Cô yêu cầu tôi dùng con đường nhanh nhất, cũng không phải cả bốn người một giường. Chỉ là cùng cặp kè bốn người này thôi.”
Thẩm Thanh Hương cười lạnh nói.
“Đường đi nhanh, thì cần đi tắt. Cô thấy không đúng sao?”
“Huống hồ… nên tận dụng thân thể này khi còn có thể.”
Bà ta càng nhấn mạnh.
“Đừng lo, cha mẹ cô mở lại công ty rồi. Làm ăn khá tốt, chẳng mấy chốc sẽ quay lại đường đua gia tộc ở thành phố Gia.”
“Lúc đó, cô quay về, làm một tiểu thư của cô. Ai biết gì chứ? Bọn người ở đây trong sĩ diện, sẽ không ai hé nửa câu. Mà cô lúc đó cũng có lợi ích gì đó rồi, tôi còn quản được sao.”
Thẩm Thanh Hương vừa dùng cha mẹ cô ta để đe dọa, vừa dùng lợi ích trước mắt để mua chuộc.
Mộc Thúy Lan nhíu mày suy nghĩ, dù sao đi đến bước này cũng không còn cách khác.
“Vậy… khi nào?”
Nhưng với cô ta, chuyện tự nguyện khác với bán thân kiểu này, dù là với ai hay với hình thức nào. Cô ta cũng đang bán thân cho bọn họ.
“Tuần sau, tôi đã sắp xếp, bọn họ chỉ cần ưng ý cô. Lập tức… cô có giá trị.”
“Cô cũng nên học cách chiều đàn ông đi, họ không thích một người đơ như khúc gỗ. Nếu cô không có gì khác các vị tiểu thư quý tộc, thì họ cũng cần cô làm gì?”
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 322Chị ông cũng đủ độc ác!Chi thứ của Hồ gia không có con cháu nối dõi còn không phải Hồ Thúy xuống tay sao.Trước khi chết, Hồ Thúy còn dọn sẵn đường cho con trai mình, lúc đó Hồ Thúy biết rõ Hồ gia sẽ không cần Hồ Cửu.Bà dọn một đường, cả tộc Hồ gia, không ai có khả năng có con được nữa, mà Hồ Lâm cũng không ngoại lệ.Chính vì vậy nhìn thấy Hồ Cửu, Hồ Lâm cảm thấy phức tạp vô cùng.“Hồ gia xem như xong rồi, chẳng phải vừa ý chị rồi sao. Trả thù hay lắm!”Hồ Lâm đau đớn cười lớn, tự nói với bản thân.Nước mắt trên gương mặt ông ta cứ thế lăn xuống.Có một chuyện ông ta chắc chắn, bằng vào ngần đó chứng cứ trên tờ giấy kia để lại, Thẩm Lương sẽ giúp ông.Vậy là đủ!Mà lúc này Thẩm Thanh Hương đã sắp xếp cho Mộc Thúy Lan trở thành một họ hàng xa của Thẩm gia.Tận lực thay Trần gia cùng Thẩm gia kết giao quan hệ.“Phu nhân, tại sao là là bốn người? Tôi…”Mộc Thúy Lan được bà ta sắp xếp lên giường cùng bốn vị quan chức.Có thể nói bốn người kia cũng không phải là nhân vật tầm cỡ nào, họ đều là người trẻ, con cháu của một số gia tộc thứ hai ở phương Bắc.Sau đợt bỏ phiếu vừa rồi, bọn họ đều có trong danh sách được đưa lên chức, tuy không cao nhưng tiền đồ vô hạn.“Mộc tiểu thư quên rồi sao? Cô yêu cầu tôi dùng con đường nhanh nhất, cũng không phải cả bốn người một giường. Chỉ là cùng cặp kè bốn người này thôi.”Thẩm Thanh Hương cười lạnh nói.“Đường đi nhanh, thì cần đi tắt. Cô thấy không đúng sao?”“Huống hồ… nên tận dụng thân thể này khi còn có thể.”Bà ta càng nhấn mạnh.“Đừng lo, cha mẹ cô mở lại công ty rồi. Làm ăn khá tốt, chẳng mấy chốc sẽ quay lại đường đua gia tộc ở thành phố Gia.”“Lúc đó, cô quay về, làm một tiểu thư của cô. Ai biết gì chứ? Bọn người ở đây trong sĩ diện, sẽ không ai hé nửa câu. Mà cô lúc đó cũng có lợi ích gì đó rồi, tôi còn quản được sao.”Thẩm Thanh Hương vừa dùng cha mẹ cô ta để đe dọa, vừa dùng lợi ích trước mắt để mua chuộc.Mộc Thúy Lan nhíu mày suy nghĩ, dù sao đi đến bước này cũng không còn cách khác.“Vậy… khi nào?”Nhưng với cô ta, chuyện tự nguyện khác với bán thân kiểu này, dù là với ai hay với hình thức nào. Cô ta cũng đang bán thân cho bọn họ.“Tuần sau, tôi đã sắp xếp, bọn họ chỉ cần ưng ý cô. Lập tức… cô có giá trị.”“Cô cũng nên học cách chiều đàn ông đi, họ không thích một người đơ như khúc gỗ. Nếu cô không có gì khác các vị tiểu thư quý tộc, thì họ cũng cần cô làm gì?”