Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…
Chương 331
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 331Quả thực anh không hề có ý này, chỉ tại anh nói quá ngắn gọn làm cô hiểu sai ý anh.Đây là lỗi của anh nha, dù sao làm phụ nữ tức giận cũng là điều không nên.“Vậy ý anh là…”Nhìn vẻ thành thật xin lỗi của anh, Vinh Thúy Hà phì cười, cũng thoải mái hơn.“Vinh gia là đang xem trọng cô, chỉ cần cô làm họ không xem trọng nữa, họ sẽ bỏ qua cô.”“Tôi vẫn không hiểu.”Cô hơi mơ hồ, ý không xem trọng nghĩa là gì?Cô cần làm sao? Thứ bọn người Vinh gia dòng chính muốn là trao đổi tình quyền, cô làm sao để mình thoát chứ?“Dù tôi có lấy chồng, thì họ vẫn có cách khiến tôi làm nhân tình cho đám người quyền thế kia.”“Nếu bạn trai hay người tình của cô có chức vị cao hơn bọn họ thì sao?”Hồ Cửu cười nói.“Ý anh là Ngài Tuệ hôm trước?”Cô chợt nhớ ra.“Vậy có khác gì đâu chứ?’“Khác chứ, một bên là tình nhân, một bên là bạn gái chính thức là người yêu danh chính ngôn thuận. Hoàn toàn khác nhau.”Hồ Cửu kiên trì giải thích.“Nhưng mà… Ngài ấy chịu sao? Huống hồ…”“Tôi giúp cô.”“Tại sao anh lại giúp tôi chứ?”Vinh Thúy Hà cúi đầu ngượng ngùng nói.“Với lại, tôi… sợ… nếu Ngài ấy đồng ý sẽ không làm gì tôi chứ?”“Chỉ là giả vờ, tôi cam đoan xong việc, thì cùng lắm là không hợp chia tay, cô cũng không tổn hại gì.”“Người chủ động chia tay là cô, càng danh giá hơn nhiều.”Hồ Cửu lại lần nữa nhấn mạnh.“Nhưng tại sao…?”“Xem như là nhân duyên đi.Nhìn dáng vẻ của Vinh Thúy Hà, thật ra anh cũng không có ý định nhúng tay vào cái vòng lẩn quẩn này.Chỉ là…“Tôi tin anh. Chỉ cần không phải thực sự lăn lộn với mấy lão già kia. Tổn hại danh tiếng thì có làm sao?”Vinh Thúy Hà quyết tâm.Vinh Thúy Hà quyết tâm.Nhìn cô như vậy, Hồ Cửu cũng bật cười, anh không ngờ cô gái này là có mặt dễ thương như vậy.Điều làm anh có thể đồng ý giúp cô, có lẽ là chữ ‘tin tưởng’ kia của cô.Mà lúc này, không rõ là vô tình hay cố ý, cũng có thể ông trời thích trêu người. Khi hai người vừa rời đi, Hồ Cửu lại gặp phải Hồ Tiêu.
Chương 331
Quả thực anh không hề có ý này, chỉ tại anh nói quá ngắn gọn làm cô hiểu sai ý anh.
Đây là lỗi của anh nha, dù sao làm phụ nữ tức giận cũng là điều không nên.
“Vậy ý anh là…”
Nhìn vẻ thành thật xin lỗi của anh, Vinh Thúy Hà phì cười, cũng thoải mái hơn.
“Vinh gia là đang xem trọng cô, chỉ cần cô làm họ không xem trọng nữa, họ sẽ bỏ qua cô.”
“Tôi vẫn không hiểu.”
Cô hơi mơ hồ, ý không xem trọng nghĩa là gì?
Cô cần làm sao? Thứ bọn người Vinh gia dòng chính muốn là trao đổi tình quyền, cô làm sao để mình thoát chứ?
“Dù tôi có lấy chồng, thì họ vẫn có cách khiến tôi làm nhân tình cho đám người quyền thế kia.”
“Nếu bạn trai hay người tình của cô có chức vị cao hơn bọn họ thì sao?”
Hồ Cửu cười nói.
“Ý anh là Ngài Tuệ hôm trước?”
Cô chợt nhớ ra.
“Vậy có khác gì đâu chứ?’
“Khác chứ, một bên là tình nhân, một bên là bạn gái chính thức là người yêu danh chính ngôn thuận. Hoàn toàn khác nhau.”
Hồ Cửu kiên trì giải thích.
“Nhưng mà… Ngài ấy chịu sao? Huống hồ…”
“Tôi giúp cô.”
“Tại sao anh lại giúp tôi chứ?”
Vinh Thúy Hà cúi đầu ngượng ngùng nói.
“Với lại, tôi… sợ… nếu Ngài ấy đồng ý sẽ không làm gì tôi chứ?”
“Chỉ là giả vờ, tôi cam đoan xong việc, thì cùng lắm là không hợp chia tay, cô cũng không tổn hại gì.”
“Người chủ động chia tay là cô, càng danh giá hơn nhiều.”
Hồ Cửu lại lần nữa nhấn mạnh.
“Nhưng tại sao…?”
“Xem như là nhân duyên đi.
Nhìn dáng vẻ của Vinh Thúy Hà, thật ra anh cũng không có ý định nhúng tay vào cái vòng lẩn quẩn này.
Chỉ là…
“Tôi tin anh. Chỉ cần không phải thực sự lăn lộn với mấy lão già kia. Tổn hại danh tiếng thì có làm sao?”
Vinh Thúy Hà quyết tâm.
Vinh Thúy Hà quyết tâm.
Nhìn cô như vậy, Hồ Cửu cũng bật cười, anh không ngờ cô gái này là có mặt dễ thương như vậy.
Điều làm anh có thể đồng ý giúp cô, có lẽ là chữ ‘tin tưởng’ kia của cô.
Mà lúc này, không rõ là vô tình hay cố ý, cũng có thể ông trời thích trêu người. Khi hai người vừa rời đi, Hồ Cửu lại gặp phải Hồ Tiêu.
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 331Quả thực anh không hề có ý này, chỉ tại anh nói quá ngắn gọn làm cô hiểu sai ý anh.Đây là lỗi của anh nha, dù sao làm phụ nữ tức giận cũng là điều không nên.“Vậy ý anh là…”Nhìn vẻ thành thật xin lỗi của anh, Vinh Thúy Hà phì cười, cũng thoải mái hơn.“Vinh gia là đang xem trọng cô, chỉ cần cô làm họ không xem trọng nữa, họ sẽ bỏ qua cô.”“Tôi vẫn không hiểu.”Cô hơi mơ hồ, ý không xem trọng nghĩa là gì?Cô cần làm sao? Thứ bọn người Vinh gia dòng chính muốn là trao đổi tình quyền, cô làm sao để mình thoát chứ?“Dù tôi có lấy chồng, thì họ vẫn có cách khiến tôi làm nhân tình cho đám người quyền thế kia.”“Nếu bạn trai hay người tình của cô có chức vị cao hơn bọn họ thì sao?”Hồ Cửu cười nói.“Ý anh là Ngài Tuệ hôm trước?”Cô chợt nhớ ra.“Vậy có khác gì đâu chứ?’“Khác chứ, một bên là tình nhân, một bên là bạn gái chính thức là người yêu danh chính ngôn thuận. Hoàn toàn khác nhau.”Hồ Cửu kiên trì giải thích.“Nhưng mà… Ngài ấy chịu sao? Huống hồ…”“Tôi giúp cô.”“Tại sao anh lại giúp tôi chứ?”Vinh Thúy Hà cúi đầu ngượng ngùng nói.“Với lại, tôi… sợ… nếu Ngài ấy đồng ý sẽ không làm gì tôi chứ?”“Chỉ là giả vờ, tôi cam đoan xong việc, thì cùng lắm là không hợp chia tay, cô cũng không tổn hại gì.”“Người chủ động chia tay là cô, càng danh giá hơn nhiều.”Hồ Cửu lại lần nữa nhấn mạnh.“Nhưng tại sao…?”“Xem như là nhân duyên đi.Nhìn dáng vẻ của Vinh Thúy Hà, thật ra anh cũng không có ý định nhúng tay vào cái vòng lẩn quẩn này.Chỉ là…“Tôi tin anh. Chỉ cần không phải thực sự lăn lộn với mấy lão già kia. Tổn hại danh tiếng thì có làm sao?”Vinh Thúy Hà quyết tâm.Vinh Thúy Hà quyết tâm.Nhìn cô như vậy, Hồ Cửu cũng bật cười, anh không ngờ cô gái này là có mặt dễ thương như vậy.Điều làm anh có thể đồng ý giúp cô, có lẽ là chữ ‘tin tưởng’ kia của cô.Mà lúc này, không rõ là vô tình hay cố ý, cũng có thể ông trời thích trêu người. Khi hai người vừa rời đi, Hồ Cửu lại gặp phải Hồ Tiêu.