Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…
Chương 346
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 346Đây chính là cái xấu xa trong người hắn, lúc nào bên cạnh người yêu cũng phải giữ vẻ đạo mạo, dù gần gũi cũng ý tứ nhẹ nhàng.Còn bây giờ, hắn như thoát khỏi lớp vỏ đó.“Được… em làm con đ**m của anh.”Mộc Thúy Lan xoay người, đè ép Giang Thái nửa ngồi nửa đứng trên kệ gỗ, mà cô ta bạo gan hơn, dùng tà vá che đi nơi cần thấy.Sau đó cả hai hòa cùng một nhịp, hơi thở và tiếng rên rỉ hòa vào nhau, đám người kia nhìn sau cây lớn thì không phát thành tiếng.“Suỵt! Chúng ta đều đoán sai rồi.”“Xem kìa…”Bọn họ đây là được xem người thật việc thật, lại là kích thích như vậy, cả đám ai không muốn.“Hừ, Giang Thái này cũng quá mức… sao lại chỉ hưởng thụ một mình chứ?”Ngay khi hai người kia vừa đạt cao trào, thì ba người núp sau cây đã đi ra.“Xem kia… hai người nói xem, chúng tôi tình cờ qua lại thấy chuyện thế này…”Mã Nhãm cười cười, cũng không nể mặt Giang Thái, ai bảo hắn ta lại được Thẩm tiểu thư kia nhìn trúng.Mà Mộc Thúy Lan càng không xấu hổ, chỉ có Giang Thái lúng túng giấu người đi.“Cũng muốn kích thích sao?”Mộc Thúy Lan thoát hết nội y, mà váy bó sát người, lộ rõ điểm nhạy cảm.“Các anh có một cơ hội. Cùng nhau thử cảm giác này… Hoặc… tôi đi.”“Chúng ta có thể tìm phòng, không cần ở đây.”Mạnh Siêu nhanh nhảu đáp.Lúc này Giang Thái đã mặc lại đồ, gật gật đầu đồng ý.Mà Hàn Nhất Thiên lại cảm thấy bọn họ sao lại cần làm thế.“Chúng ta có thể tìm thêm người, sao lại chỉ một người…”“Anh có chắc bọn họ cho anh cảm giác như tôi cho anh?”“Anh có chắc bọn họ cho anh cảm giác như tôi cho anh?”Nhìn Mộc Thúy Lan tự tin như vậy, đám đàn ông bại hoại này lại thấy vô cùng kích thích, vô cùng tò mò.Rất nhanh, bọn họ đã vào được một phòng kín gần khu này, bọn họ liên hệ lễ tân, thuê trọn xung quanh, để đảm bảo không ai tới gần.“Nào…nói chúng tôi xem, Thẩm tiểu thư sao lại ‘chịu chơi’ vậy chứ?”Mã Nham cúng mập mờ nói.“Nói xem nào, các anh cần hỏi tôi sao?”Mộc Thúy Lan độc một chiếc váy, cô ta vào nhà tắm thay đi chiếc váy, tuy khách sạn có áo choàng tắm nhưng cô ta chỉ dùng khăn để quấn lấy thân thể.“Điều kiện?”Mạnh Siêu nhấn mạnh.“Đừng căng thẳng thế, em chỉ muốn cùng mọi người vui vẻ. Đừng nghĩ nhiều có được không.”Quả thực Mộc Thúy Lan hoàn toàn nắm thế chủ động.
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 346Đây chính là cái xấu xa trong người hắn, lúc nào bên cạnh người yêu cũng phải giữ vẻ đạo mạo, dù gần gũi cũng ý tứ nhẹ nhàng.Còn bây giờ, hắn như thoát khỏi lớp vỏ đó.“Được… em làm con đ**m của anh.”Mộc Thúy Lan xoay người, đè ép Giang Thái nửa ngồi nửa đứng trên kệ gỗ, mà cô ta bạo gan hơn, dùng tà vá che đi nơi cần thấy.Sau đó cả hai hòa cùng một nhịp, hơi thở và tiếng rên rỉ hòa vào nhau, đám người kia nhìn sau cây lớn thì không phát thành tiếng.“Suỵt! Chúng ta đều đoán sai rồi.”“Xem kìa…”Bọn họ đây là được xem người thật việc thật, lại là kích thích như vậy, cả đám ai không muốn.“Hừ, Giang Thái này cũng quá mức… sao lại chỉ hưởng thụ một mình chứ?”Ngay khi hai người kia vừa đạt cao trào, thì ba người núp sau cây đã đi ra.“Xem kia… hai người nói xem, chúng tôi tình cờ qua lại thấy chuyện thế này…”Mã Nhãm cười cười, cũng không nể mặt Giang Thái, ai bảo hắn ta lại được Thẩm tiểu thư kia nhìn trúng.Mà Mộc Thúy Lan càng không xấu hổ, chỉ có Giang Thái lúng túng giấu người đi.“Cũng muốn kích thích sao?”Mộc Thúy Lan thoát hết nội y, mà váy bó sát người, lộ rõ điểm nhạy cảm.“Các anh có một cơ hội. Cùng nhau thử cảm giác này… Hoặc… tôi đi.”“Chúng ta có thể tìm phòng, không cần ở đây.”Mạnh Siêu nhanh nhảu đáp.Lúc này Giang Thái đã mặc lại đồ, gật gật đầu đồng ý.Mà Hàn Nhất Thiên lại cảm thấy bọn họ sao lại cần làm thế.“Chúng ta có thể tìm thêm người, sao lại chỉ một người…”“Anh có chắc bọn họ cho anh cảm giác như tôi cho anh?”“Anh có chắc bọn họ cho anh cảm giác như tôi cho anh?”Nhìn Mộc Thúy Lan tự tin như vậy, đám đàn ông bại hoại này lại thấy vô cùng kích thích, vô cùng tò mò.Rất nhanh, bọn họ đã vào được một phòng kín gần khu này, bọn họ liên hệ lễ tân, thuê trọn xung quanh, để đảm bảo không ai tới gần.“Nào…nói chúng tôi xem, Thẩm tiểu thư sao lại ‘chịu chơi’ vậy chứ?”Mã Nham cúng mập mờ nói.“Nói xem nào, các anh cần hỏi tôi sao?”Mộc Thúy Lan độc một chiếc váy, cô ta vào nhà tắm thay đi chiếc váy, tuy khách sạn có áo choàng tắm nhưng cô ta chỉ dùng khăn để quấn lấy thân thể.“Điều kiện?”Mạnh Siêu nhấn mạnh.“Đừng căng thẳng thế, em chỉ muốn cùng mọi người vui vẻ. Đừng nghĩ nhiều có được không.”Quả thực Mộc Thúy Lan hoàn toàn nắm thế chủ động.
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 346Đây chính là cái xấu xa trong người hắn, lúc nào bên cạnh người yêu cũng phải giữ vẻ đạo mạo, dù gần gũi cũng ý tứ nhẹ nhàng.Còn bây giờ, hắn như thoát khỏi lớp vỏ đó.“Được… em làm con đ**m của anh.”Mộc Thúy Lan xoay người, đè ép Giang Thái nửa ngồi nửa đứng trên kệ gỗ, mà cô ta bạo gan hơn, dùng tà vá che đi nơi cần thấy.Sau đó cả hai hòa cùng một nhịp, hơi thở và tiếng rên rỉ hòa vào nhau, đám người kia nhìn sau cây lớn thì không phát thành tiếng.“Suỵt! Chúng ta đều đoán sai rồi.”“Xem kìa…”Bọn họ đây là được xem người thật việc thật, lại là kích thích như vậy, cả đám ai không muốn.“Hừ, Giang Thái này cũng quá mức… sao lại chỉ hưởng thụ một mình chứ?”Ngay khi hai người kia vừa đạt cao trào, thì ba người núp sau cây đã đi ra.“Xem kia… hai người nói xem, chúng tôi tình cờ qua lại thấy chuyện thế này…”Mã Nhãm cười cười, cũng không nể mặt Giang Thái, ai bảo hắn ta lại được Thẩm tiểu thư kia nhìn trúng.Mà Mộc Thúy Lan càng không xấu hổ, chỉ có Giang Thái lúng túng giấu người đi.“Cũng muốn kích thích sao?”Mộc Thúy Lan thoát hết nội y, mà váy bó sát người, lộ rõ điểm nhạy cảm.“Các anh có một cơ hội. Cùng nhau thử cảm giác này… Hoặc… tôi đi.”“Chúng ta có thể tìm phòng, không cần ở đây.”Mạnh Siêu nhanh nhảu đáp.Lúc này Giang Thái đã mặc lại đồ, gật gật đầu đồng ý.Mà Hàn Nhất Thiên lại cảm thấy bọn họ sao lại cần làm thế.“Chúng ta có thể tìm thêm người, sao lại chỉ một người…”“Anh có chắc bọn họ cho anh cảm giác như tôi cho anh?”“Anh có chắc bọn họ cho anh cảm giác như tôi cho anh?”Nhìn Mộc Thúy Lan tự tin như vậy, đám đàn ông bại hoại này lại thấy vô cùng kích thích, vô cùng tò mò.Rất nhanh, bọn họ đã vào được một phòng kín gần khu này, bọn họ liên hệ lễ tân, thuê trọn xung quanh, để đảm bảo không ai tới gần.“Nào…nói chúng tôi xem, Thẩm tiểu thư sao lại ‘chịu chơi’ vậy chứ?”Mã Nham cúng mập mờ nói.“Nói xem nào, các anh cần hỏi tôi sao?”Mộc Thúy Lan độc một chiếc váy, cô ta vào nhà tắm thay đi chiếc váy, tuy khách sạn có áo choàng tắm nhưng cô ta chỉ dùng khăn để quấn lấy thân thể.“Điều kiện?”Mạnh Siêu nhấn mạnh.“Đừng căng thẳng thế, em chỉ muốn cùng mọi người vui vẻ. Đừng nghĩ nhiều có được không.”Quả thực Mộc Thúy Lan hoàn toàn nắm thế chủ động.