Tác giả:

Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…

Chương 363

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 363Đúng vậy! Anh ta thực sự đến sân bay muốn về thành phố Gia hỏi rõ.Rõ ràng Hoàng Đàn thừa biết Lục Thạc là tồn tại thế nào trong lòng Hồ Cửu, lấy ai không lấy lại lấy vợ cũ của Long chủ.Ngày sau nhìn mặt nhau thế nào chứ?Càng nghĩ Hữu Thủ càng thấy không cam tâm thay cho Hồ Cửu.Một chuyến bay quay về thành phố Gia, mà Hoàng Đàn lúc này hắt xì liên tục.“Không lẽ cảm cúm sao?”Hắn ta còn đang bận rộn dẹp đi những vật cản mà Hồ Cửu giao phó, cứ thế hắt xì liên tục, mà chờ đợi hắn lại là một cuộc oanh tạc của tên ma đầu ngáo ngơ Hữu Thủ.Cùng lúc này trong căn cứ, Hồ Cửu cũng đã ra khỏi phòng, anh ta nhìn Bạch Thố đang cúi đầu uống nước trong bếp, môi nhếch lên.“Còn muốn xuống bếp?”Hồ Cửu hỏi.“Em… muốn nấu một ít…”“Bạch tiểu thư muốn về với ông nội, mẹ cô cùng em trai cô không?”Nhìn Bạch Thố, anh cười lạnh lên tiếng.“Anh không cần làm như vậy! Có gì nói thẳng.”Bạch Thố cũng không chịu đựng được dáng vẻ này của anh, quá tàn nhẫn, quá lạnh lùng.Thật sự là một Chiến thần khó gần, không chỉ vậy mà còn là sự kiêu ngạo nhạo báng.“Nói thẳng với Bạch tiểu thư có chút không quen lắm!”Anh nói xong ánh mắt xoáy sâu vào mắt cô.Anh nói xong ánh mắt xoáy sâu vào mắt cô.Bạch Thố chợt chột dạ, cúi gằm xuống. Đó không phải là ánh mắt từng nhìn cô.Lúc còn ở núi Hàng, ít nhất Hồ Cửu cũng từng dùng ánh mắt ấm áp với cô.Chỉ là…“Phải nói thật lòng là Bạch tiểu thư rất có năng lực, có tố chất!”Đây là lời khen thật lòng của Hồ Cửu, nhưng khi vào tai Bạch Thố chính là sự chế giễu lớn nhất.“Anh…”“Đừng hiểu lầm! Tôi thật sự đang khen cô đấy.”Nói xong anh cũng thoải mái hơn ngồi tựa sau ghế.“Chỉ là không biết Bạch tiểu thư muốn ở đây để làm gì? Vì thứ cô cần kia… chắc chắn cô không có được.”Hồ Cửu vẫn duy trì một nụ cười vô cùng thâm thúy.Tuy không nói gì hay tức giận với Bạch Thố, nhưng với cô ta thái độ này của anh còn hơn cả sự trừng phạt.“Anh muốn đuổi em đi?”Hồ Cửu không khẳng định cũng không phủ nhận.Dù sao anh có lời hứa bảo vệ Bạch Thố an toàn, anh sẽ vẫn giữ lời, chỉ cần cô không tổn hại gì về thân thể là tốt rồi.“Tùy Bạch tiểu thư suy nghĩ, dù sao cũng đã đến bước này, cô cần gì ở lại chịu khổ chứ.”

Chương 363

Đúng vậy! Anh ta thực sự đến sân bay muốn về thành phố Gia hỏi rõ.

Rõ ràng Hoàng Đàn thừa biết Lục Thạc là tồn tại thế nào trong lòng Hồ Cửu, lấy ai không lấy lại lấy vợ cũ của Long chủ.

Ngày sau nhìn mặt nhau thế nào chứ?

Càng nghĩ Hữu Thủ càng thấy không cam tâm thay cho Hồ Cửu.

Một chuyến bay quay về thành phố Gia, mà Hoàng Đàn lúc này hắt xì liên tục.

“Không lẽ cảm cúm sao?”

Hắn ta còn đang bận rộn dẹp đi những vật cản mà Hồ Cửu giao phó, cứ thế hắt xì liên tục, mà chờ đợi hắn lại là một cuộc oanh tạc của tên ma đầu ngáo ngơ Hữu Thủ.

Cùng lúc này trong căn cứ, Hồ Cửu cũng đã ra khỏi phòng, anh ta nhìn Bạch Thố đang cúi đầu uống nước trong bếp, môi nhếch lên.

“Còn muốn xuống bếp?”

Hồ Cửu hỏi.

“Em… muốn nấu một ít…”

“Bạch tiểu thư muốn về với ông nội, mẹ cô cùng em trai cô không?”

Nhìn Bạch Thố, anh cười lạnh lên tiếng.

“Anh không cần làm như vậy! Có gì nói thẳng.”

Bạch Thố cũng không chịu đựng được dáng vẻ này của anh, quá tàn nhẫn, quá lạnh lùng.

Thật sự là một Chiến thần khó gần, không chỉ vậy mà còn là sự kiêu ngạo nhạo báng.

“Nói thẳng với Bạch tiểu thư có chút không quen lắm!”

Anh nói xong ánh mắt xoáy sâu vào mắt cô.

Anh nói xong ánh mắt xoáy sâu vào mắt cô.

Bạch Thố chợt chột dạ, cúi gằm xuống. Đó không phải là ánh mắt từng nhìn cô.

Lúc còn ở núi Hàng, ít nhất Hồ Cửu cũng từng dùng ánh mắt ấm áp với cô.

Chỉ là…

“Phải nói thật lòng là Bạch tiểu thư rất có năng lực, có tố chất!”

Đây là lời khen thật lòng của Hồ Cửu, nhưng khi vào tai Bạch Thố chính là sự chế giễu lớn nhất.

“Anh…”

“Đừng hiểu lầm! Tôi thật sự đang khen cô đấy.”

Nói xong anh cũng thoải mái hơn ngồi tựa sau ghế.

“Chỉ là không biết Bạch tiểu thư muốn ở đây để làm gì? Vì thứ cô cần kia… chắc chắn cô không có được.”

Hồ Cửu vẫn duy trì một nụ cười vô cùng thâm thúy.

Tuy không nói gì hay tức giận với Bạch Thố, nhưng với cô ta thái độ này của anh còn hơn cả sự trừng phạt.

“Anh muốn đuổi em đi?”

Hồ Cửu không khẳng định cũng không phủ nhận.

Dù sao anh có lời hứa bảo vệ Bạch Thố an toàn, anh sẽ vẫn giữ lời, chỉ cần cô không tổn hại gì về thân thể là tốt rồi.

“Tùy Bạch tiểu thư suy nghĩ, dù sao cũng đã đến bước này, cô cần gì ở lại chịu khổ chứ.”

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 363Đúng vậy! Anh ta thực sự đến sân bay muốn về thành phố Gia hỏi rõ.Rõ ràng Hoàng Đàn thừa biết Lục Thạc là tồn tại thế nào trong lòng Hồ Cửu, lấy ai không lấy lại lấy vợ cũ của Long chủ.Ngày sau nhìn mặt nhau thế nào chứ?Càng nghĩ Hữu Thủ càng thấy không cam tâm thay cho Hồ Cửu.Một chuyến bay quay về thành phố Gia, mà Hoàng Đàn lúc này hắt xì liên tục.“Không lẽ cảm cúm sao?”Hắn ta còn đang bận rộn dẹp đi những vật cản mà Hồ Cửu giao phó, cứ thế hắt xì liên tục, mà chờ đợi hắn lại là một cuộc oanh tạc của tên ma đầu ngáo ngơ Hữu Thủ.Cùng lúc này trong căn cứ, Hồ Cửu cũng đã ra khỏi phòng, anh ta nhìn Bạch Thố đang cúi đầu uống nước trong bếp, môi nhếch lên.“Còn muốn xuống bếp?”Hồ Cửu hỏi.“Em… muốn nấu một ít…”“Bạch tiểu thư muốn về với ông nội, mẹ cô cùng em trai cô không?”Nhìn Bạch Thố, anh cười lạnh lên tiếng.“Anh không cần làm như vậy! Có gì nói thẳng.”Bạch Thố cũng không chịu đựng được dáng vẻ này của anh, quá tàn nhẫn, quá lạnh lùng.Thật sự là một Chiến thần khó gần, không chỉ vậy mà còn là sự kiêu ngạo nhạo báng.“Nói thẳng với Bạch tiểu thư có chút không quen lắm!”Anh nói xong ánh mắt xoáy sâu vào mắt cô.Anh nói xong ánh mắt xoáy sâu vào mắt cô.Bạch Thố chợt chột dạ, cúi gằm xuống. Đó không phải là ánh mắt từng nhìn cô.Lúc còn ở núi Hàng, ít nhất Hồ Cửu cũng từng dùng ánh mắt ấm áp với cô.Chỉ là…“Phải nói thật lòng là Bạch tiểu thư rất có năng lực, có tố chất!”Đây là lời khen thật lòng của Hồ Cửu, nhưng khi vào tai Bạch Thố chính là sự chế giễu lớn nhất.“Anh…”“Đừng hiểu lầm! Tôi thật sự đang khen cô đấy.”Nói xong anh cũng thoải mái hơn ngồi tựa sau ghế.“Chỉ là không biết Bạch tiểu thư muốn ở đây để làm gì? Vì thứ cô cần kia… chắc chắn cô không có được.”Hồ Cửu vẫn duy trì một nụ cười vô cùng thâm thúy.Tuy không nói gì hay tức giận với Bạch Thố, nhưng với cô ta thái độ này của anh còn hơn cả sự trừng phạt.“Anh muốn đuổi em đi?”Hồ Cửu không khẳng định cũng không phủ nhận.Dù sao anh có lời hứa bảo vệ Bạch Thố an toàn, anh sẽ vẫn giữ lời, chỉ cần cô không tổn hại gì về thân thể là tốt rồi.“Tùy Bạch tiểu thư suy nghĩ, dù sao cũng đã đến bước này, cô cần gì ở lại chịu khổ chứ.”

Chương 363