Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…
Chương 366
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 366Miệng chửi tay đánh, đánh tới mức mọi người cũng không dám can ngăn, ai dám chứ?Thân thủ của Hữu Thủ mọi người còn lạ sao?Vào đó can ngăn chi bằng tự tát bản thân còn đỡ đau hơn.Hữu Thủ cũng không nói rõ ràng, vừa thấy Hoàng Đàn đã nhào lên phát tiết.“Đồ đốn mạt!”Miệng chửi tay đánh, đánh tới mức mọi người cũng không dám can ngăn, ai dám chứ?Thân thủ của Hữu Thủ mọi người còn lạ sao?Vào đó can ngăn chi bằng tự tát bản thân còn đỡ đau hơn.Hoàng Đàn vì bất ngờ bị đánh, không có sự phòng bị nên mất thế chống trả, nhịn đau chịu đòn.Vốn dĩ hắn ta còn không biết tại sao mình bị đánh.“Này…”“Hự…”“Bình tĩnh… bình tĩnh… có gì… cũng phải nói.”Hoàng Đàn khó khăn lắm mới chống cự được mà nói.“Còn muốn nói?”Hữu Thủ hiện tại làm sao nghe vô gì chứ, Hồ Cửu có thể vì hạnh phúc của Lục Thạc mà hy sinh tất cả.Thậm chí dù chú rể là ai cũng không bận tâm, xem ra Hoàng Đàn này nên đánh một trận mới hả dạ.Nhân lúc Long chủ không ở đây vậy mà dám gạ gẫm Lục Thạc.“Này… này… anh phải nói, nói rõ… nói xong thì đánh thế nào cũng được.”Hoàng Đàn hết cách đành phải để cho Hữu Thủ nói rõ, nếu không hắn ta bị đánh chết còn không biết sao lại chết cũng nên.“Còn hỏi sao? Mặt mũi mà hỏi tôi sao?”Hữu Thủ hét lên.Hoàng Đàn cùng những thuộc hạ khác không hiểu gì nhìn nhau, có người còn nhìn Hoàng Đàn với ánh mắt nghi hoặc cứ như hắn ta làm gì mà giấu bọn họ.“Nói rõ… làm ơn nói rõ.”Hoàng Đàn cũng thật khổ tâm, hắn còn không biết mình làm gì sai, cũng không hiểu lý do gì mà bị đánh không thương tiếc thế này.Còn là Hữu Thủ đánh hắn nữa chứ.“Được. Hôm nay ông đây cho cậu biết, biết xong thì chịu khó ăn đòn.”Hữu Thủ gật gật đầu vơ lấy một cái ghế ngồi xuống trước mặt Hoàng Đàn, vì bị đánh bất ngờ nên Hoàng Đàn ở thế bị động, bị đánh bẹp dí dưới đất còn chưa đứng dậy được.“Hoàng Đàn! Anh ở đây, Long chủ cần anh bảo vệ Lục Thạc. Anh đã làm gì hả?”Nhìn Hoàng Đàn, anh ta tức giận chất vấn.“Tôi vẫn bảo vệ Lục tiểu thư bình thường, cô ấy lông tóc không tổn hại chút nào.”Nghe Hữu Thủ hỏi, Hoàng Đàn mơ hồ, không lẽ Lục Thạc có chuyện gì mà hắn không biết?Không thể! Hắn luôn cho người theo chân Lục Thạc, sao lại có chuyện cô bị gì chứ?
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 366Miệng chửi tay đánh, đánh tới mức mọi người cũng không dám can ngăn, ai dám chứ?Thân thủ của Hữu Thủ mọi người còn lạ sao?Vào đó can ngăn chi bằng tự tát bản thân còn đỡ đau hơn.Hữu Thủ cũng không nói rõ ràng, vừa thấy Hoàng Đàn đã nhào lên phát tiết.“Đồ đốn mạt!”Miệng chửi tay đánh, đánh tới mức mọi người cũng không dám can ngăn, ai dám chứ?Thân thủ của Hữu Thủ mọi người còn lạ sao?Vào đó can ngăn chi bằng tự tát bản thân còn đỡ đau hơn.Hoàng Đàn vì bất ngờ bị đánh, không có sự phòng bị nên mất thế chống trả, nhịn đau chịu đòn.Vốn dĩ hắn ta còn không biết tại sao mình bị đánh.“Này…”“Hự…”“Bình tĩnh… bình tĩnh… có gì… cũng phải nói.”Hoàng Đàn khó khăn lắm mới chống cự được mà nói.“Còn muốn nói?”Hữu Thủ hiện tại làm sao nghe vô gì chứ, Hồ Cửu có thể vì hạnh phúc của Lục Thạc mà hy sinh tất cả.Thậm chí dù chú rể là ai cũng không bận tâm, xem ra Hoàng Đàn này nên đánh một trận mới hả dạ.Nhân lúc Long chủ không ở đây vậy mà dám gạ gẫm Lục Thạc.“Này… này… anh phải nói, nói rõ… nói xong thì đánh thế nào cũng được.”Hoàng Đàn hết cách đành phải để cho Hữu Thủ nói rõ, nếu không hắn ta bị đánh chết còn không biết sao lại chết cũng nên.“Còn hỏi sao? Mặt mũi mà hỏi tôi sao?”Hữu Thủ hét lên.Hoàng Đàn cùng những thuộc hạ khác không hiểu gì nhìn nhau, có người còn nhìn Hoàng Đàn với ánh mắt nghi hoặc cứ như hắn ta làm gì mà giấu bọn họ.“Nói rõ… làm ơn nói rõ.”Hoàng Đàn cũng thật khổ tâm, hắn còn không biết mình làm gì sai, cũng không hiểu lý do gì mà bị đánh không thương tiếc thế này.Còn là Hữu Thủ đánh hắn nữa chứ.“Được. Hôm nay ông đây cho cậu biết, biết xong thì chịu khó ăn đòn.”Hữu Thủ gật gật đầu vơ lấy một cái ghế ngồi xuống trước mặt Hoàng Đàn, vì bị đánh bất ngờ nên Hoàng Đàn ở thế bị động, bị đánh bẹp dí dưới đất còn chưa đứng dậy được.“Hoàng Đàn! Anh ở đây, Long chủ cần anh bảo vệ Lục Thạc. Anh đã làm gì hả?”Nhìn Hoàng Đàn, anh ta tức giận chất vấn.“Tôi vẫn bảo vệ Lục tiểu thư bình thường, cô ấy lông tóc không tổn hại chút nào.”Nghe Hữu Thủ hỏi, Hoàng Đàn mơ hồ, không lẽ Lục Thạc có chuyện gì mà hắn không biết?Không thể! Hắn luôn cho người theo chân Lục Thạc, sao lại có chuyện cô bị gì chứ?
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 366Miệng chửi tay đánh, đánh tới mức mọi người cũng không dám can ngăn, ai dám chứ?Thân thủ của Hữu Thủ mọi người còn lạ sao?Vào đó can ngăn chi bằng tự tát bản thân còn đỡ đau hơn.Hữu Thủ cũng không nói rõ ràng, vừa thấy Hoàng Đàn đã nhào lên phát tiết.“Đồ đốn mạt!”Miệng chửi tay đánh, đánh tới mức mọi người cũng không dám can ngăn, ai dám chứ?Thân thủ của Hữu Thủ mọi người còn lạ sao?Vào đó can ngăn chi bằng tự tát bản thân còn đỡ đau hơn.Hoàng Đàn vì bất ngờ bị đánh, không có sự phòng bị nên mất thế chống trả, nhịn đau chịu đòn.Vốn dĩ hắn ta còn không biết tại sao mình bị đánh.“Này…”“Hự…”“Bình tĩnh… bình tĩnh… có gì… cũng phải nói.”Hoàng Đàn khó khăn lắm mới chống cự được mà nói.“Còn muốn nói?”Hữu Thủ hiện tại làm sao nghe vô gì chứ, Hồ Cửu có thể vì hạnh phúc của Lục Thạc mà hy sinh tất cả.Thậm chí dù chú rể là ai cũng không bận tâm, xem ra Hoàng Đàn này nên đánh một trận mới hả dạ.Nhân lúc Long chủ không ở đây vậy mà dám gạ gẫm Lục Thạc.“Này… này… anh phải nói, nói rõ… nói xong thì đánh thế nào cũng được.”Hoàng Đàn hết cách đành phải để cho Hữu Thủ nói rõ, nếu không hắn ta bị đánh chết còn không biết sao lại chết cũng nên.“Còn hỏi sao? Mặt mũi mà hỏi tôi sao?”Hữu Thủ hét lên.Hoàng Đàn cùng những thuộc hạ khác không hiểu gì nhìn nhau, có người còn nhìn Hoàng Đàn với ánh mắt nghi hoặc cứ như hắn ta làm gì mà giấu bọn họ.“Nói rõ… làm ơn nói rõ.”Hoàng Đàn cũng thật khổ tâm, hắn còn không biết mình làm gì sai, cũng không hiểu lý do gì mà bị đánh không thương tiếc thế này.Còn là Hữu Thủ đánh hắn nữa chứ.“Được. Hôm nay ông đây cho cậu biết, biết xong thì chịu khó ăn đòn.”Hữu Thủ gật gật đầu vơ lấy một cái ghế ngồi xuống trước mặt Hoàng Đàn, vì bị đánh bất ngờ nên Hoàng Đàn ở thế bị động, bị đánh bẹp dí dưới đất còn chưa đứng dậy được.“Hoàng Đàn! Anh ở đây, Long chủ cần anh bảo vệ Lục Thạc. Anh đã làm gì hả?”Nhìn Hoàng Đàn, anh ta tức giận chất vấn.“Tôi vẫn bảo vệ Lục tiểu thư bình thường, cô ấy lông tóc không tổn hại chút nào.”Nghe Hữu Thủ hỏi, Hoàng Đàn mơ hồ, không lẽ Lục Thạc có chuyện gì mà hắn không biết?Không thể! Hắn luôn cho người theo chân Lục Thạc, sao lại có chuyện cô bị gì chứ?