Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…
Chương 382
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 382“Xin đừng cho Mỹ Họa cùng Bạch Thường biết.”Nghe Bạch Cư nói vậy Lão Hắc cũng chỉ biết thở dài.“Xem như Bạch gia trung thành đi! Tôi cũng không có ý định hỏi ý kiên hay nể mặt ai. Chỉ là nhìn vào sự trung tâm của Bạch gia bao năm mà muốn báo ông biết.”Dáng vẻ Hồ Cửu cũng khôi phục bộ dạng lãnh đạm.Nói xong Hồ Cửu định rời đi. Nhưng còn chưa bước kịp chân ra đã thấy Hoàng Đàn cùng Hữu Thủ dẫn nhau tới.“Chuẩn bị quà xong rồi?”Hồ Cửu nhìn Hữu Thủ cũng nhíu mày hỏi.“Đã…đã xong…”“Xong thế nào?”Giọng nói lạnh như băng của Hồ Cửu làm cho không khí xung quanh như giảm độ.“Giao một phần ba bất động sản, cổ phần các công ty lớn thuộc quyền trực tiếp Sunny. Còn có… ừm sau này nếu Hào Danh Đạt có lỗi lầm gì, chắc chắn tay trắng ra đi.”Hữu Thủ thành thật thuật lại.Hồ Cửu gật gật đầu có vẻ tạm hài lòng, nhưng nhìn thấy Hoàng Đàn cả người toàn vết thương thì hơi nghi hoặc.“Cậu… là bị sao?”Phải biết ở thành phố Gia này, người có thể đánh được Hoàng Đàn có lẽ không có ai.Chợt nghĩ gì đó, Hồ Cửu nhìn qua Hữu Thủ.“Hữu Thủ! Tác phẩm của cậu?”Hồ Cửu nhíu mày, có chút sáng tỏ.Lần trước có lẽ Lão Lý lại lừa gạt Hữu Thủ gì đó rồi, cho nên Hữu Thủ mới có thể tức tốc tới tẩn Hoàng Đàn một trận thế này.“Lão Lý, đều do ông ta.”Nhắc tới Hữu Thủ lại tức giận.“Đi khỏi đây đã. Về sẽ nói sau.”Hồ Cửu lắc lắc đầu, sau đó đi mất hút, Hoàng Đàn cùng Hữu Thủ cũng nhanh chóng đuổi theo.Lúc này cả thành phố Gia đang sôi nổi bàn tán về hôn nhân của Lục Thạc vào ngày hôm sau.Ai cũng cho rằng Lục Thạc chính là khổ tận cam lai.Ai cũng cho rằng Lục Thạc chính là khổ tận cam lai.Lúc trước cưới một thanh niên ưu tú, chưa kịp làm đám cưới, chỉ vừa đăng ký kết hôn thì Hồ Cửu đã bị phá sản, lưu lạc nơi khác.Nhiều năm như vậy cũng chỉ thủ hộ ở Lục gia, giờ thì tốt rồi, ly hôn với phế vật lại cưới được một tổng tài.Đây là may mắn nhường nào?“Hào tổng, anh xem… trên mạng, cả trên các kênh khác, họ đều nói về chúng ta… này…”Lục Thạc hơi ái ngại, cô thật sự không muốn nổi bật gì cả, chỉ như mọi phụ nữ, muốn an yên một đời mà thôi.
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 382“Xin đừng cho Mỹ Họa cùng Bạch Thường biết.”Nghe Bạch Cư nói vậy Lão Hắc cũng chỉ biết thở dài.“Xem như Bạch gia trung thành đi! Tôi cũng không có ý định hỏi ý kiên hay nể mặt ai. Chỉ là nhìn vào sự trung tâm của Bạch gia bao năm mà muốn báo ông biết.”Dáng vẻ Hồ Cửu cũng khôi phục bộ dạng lãnh đạm.Nói xong Hồ Cửu định rời đi. Nhưng còn chưa bước kịp chân ra đã thấy Hoàng Đàn cùng Hữu Thủ dẫn nhau tới.“Chuẩn bị quà xong rồi?”Hồ Cửu nhìn Hữu Thủ cũng nhíu mày hỏi.“Đã…đã xong…”“Xong thế nào?”Giọng nói lạnh như băng của Hồ Cửu làm cho không khí xung quanh như giảm độ.“Giao một phần ba bất động sản, cổ phần các công ty lớn thuộc quyền trực tiếp Sunny. Còn có… ừm sau này nếu Hào Danh Đạt có lỗi lầm gì, chắc chắn tay trắng ra đi.”Hữu Thủ thành thật thuật lại.Hồ Cửu gật gật đầu có vẻ tạm hài lòng, nhưng nhìn thấy Hoàng Đàn cả người toàn vết thương thì hơi nghi hoặc.“Cậu… là bị sao?”Phải biết ở thành phố Gia này, người có thể đánh được Hoàng Đàn có lẽ không có ai.Chợt nghĩ gì đó, Hồ Cửu nhìn qua Hữu Thủ.“Hữu Thủ! Tác phẩm của cậu?”Hồ Cửu nhíu mày, có chút sáng tỏ.Lần trước có lẽ Lão Lý lại lừa gạt Hữu Thủ gì đó rồi, cho nên Hữu Thủ mới có thể tức tốc tới tẩn Hoàng Đàn một trận thế này.“Lão Lý, đều do ông ta.”Nhắc tới Hữu Thủ lại tức giận.“Đi khỏi đây đã. Về sẽ nói sau.”Hồ Cửu lắc lắc đầu, sau đó đi mất hút, Hoàng Đàn cùng Hữu Thủ cũng nhanh chóng đuổi theo.Lúc này cả thành phố Gia đang sôi nổi bàn tán về hôn nhân của Lục Thạc vào ngày hôm sau.Ai cũng cho rằng Lục Thạc chính là khổ tận cam lai.Ai cũng cho rằng Lục Thạc chính là khổ tận cam lai.Lúc trước cưới một thanh niên ưu tú, chưa kịp làm đám cưới, chỉ vừa đăng ký kết hôn thì Hồ Cửu đã bị phá sản, lưu lạc nơi khác.Nhiều năm như vậy cũng chỉ thủ hộ ở Lục gia, giờ thì tốt rồi, ly hôn với phế vật lại cưới được một tổng tài.Đây là may mắn nhường nào?“Hào tổng, anh xem… trên mạng, cả trên các kênh khác, họ đều nói về chúng ta… này…”Lục Thạc hơi ái ngại, cô thật sự không muốn nổi bật gì cả, chỉ như mọi phụ nữ, muốn an yên một đời mà thôi.
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 382“Xin đừng cho Mỹ Họa cùng Bạch Thường biết.”Nghe Bạch Cư nói vậy Lão Hắc cũng chỉ biết thở dài.“Xem như Bạch gia trung thành đi! Tôi cũng không có ý định hỏi ý kiên hay nể mặt ai. Chỉ là nhìn vào sự trung tâm của Bạch gia bao năm mà muốn báo ông biết.”Dáng vẻ Hồ Cửu cũng khôi phục bộ dạng lãnh đạm.Nói xong Hồ Cửu định rời đi. Nhưng còn chưa bước kịp chân ra đã thấy Hoàng Đàn cùng Hữu Thủ dẫn nhau tới.“Chuẩn bị quà xong rồi?”Hồ Cửu nhìn Hữu Thủ cũng nhíu mày hỏi.“Đã…đã xong…”“Xong thế nào?”Giọng nói lạnh như băng của Hồ Cửu làm cho không khí xung quanh như giảm độ.“Giao một phần ba bất động sản, cổ phần các công ty lớn thuộc quyền trực tiếp Sunny. Còn có… ừm sau này nếu Hào Danh Đạt có lỗi lầm gì, chắc chắn tay trắng ra đi.”Hữu Thủ thành thật thuật lại.Hồ Cửu gật gật đầu có vẻ tạm hài lòng, nhưng nhìn thấy Hoàng Đàn cả người toàn vết thương thì hơi nghi hoặc.“Cậu… là bị sao?”Phải biết ở thành phố Gia này, người có thể đánh được Hoàng Đàn có lẽ không có ai.Chợt nghĩ gì đó, Hồ Cửu nhìn qua Hữu Thủ.“Hữu Thủ! Tác phẩm của cậu?”Hồ Cửu nhíu mày, có chút sáng tỏ.Lần trước có lẽ Lão Lý lại lừa gạt Hữu Thủ gì đó rồi, cho nên Hữu Thủ mới có thể tức tốc tới tẩn Hoàng Đàn một trận thế này.“Lão Lý, đều do ông ta.”Nhắc tới Hữu Thủ lại tức giận.“Đi khỏi đây đã. Về sẽ nói sau.”Hồ Cửu lắc lắc đầu, sau đó đi mất hút, Hoàng Đàn cùng Hữu Thủ cũng nhanh chóng đuổi theo.Lúc này cả thành phố Gia đang sôi nổi bàn tán về hôn nhân của Lục Thạc vào ngày hôm sau.Ai cũng cho rằng Lục Thạc chính là khổ tận cam lai.Ai cũng cho rằng Lục Thạc chính là khổ tận cam lai.Lúc trước cưới một thanh niên ưu tú, chưa kịp làm đám cưới, chỉ vừa đăng ký kết hôn thì Hồ Cửu đã bị phá sản, lưu lạc nơi khác.Nhiều năm như vậy cũng chỉ thủ hộ ở Lục gia, giờ thì tốt rồi, ly hôn với phế vật lại cưới được một tổng tài.Đây là may mắn nhường nào?“Hào tổng, anh xem… trên mạng, cả trên các kênh khác, họ đều nói về chúng ta… này…”Lục Thạc hơi ái ngại, cô thật sự không muốn nổi bật gì cả, chỉ như mọi phụ nữ, muốn an yên một đời mà thôi.