Tác giả:

Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…

Chương 406

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 406“Vậy tại sao không để tôi vào cùng?”“Nhưng cậu chủ chỉ gọi mình tôi.”Dì Thẩm cố gắng giải thích, trước giờ trong mắt bà thì Bạch Thố là cô gái ngoan hiền lễ độ.Nào có chuyện hung dữ thế này?Ánh mắt hiện tại của Bạch Thố có thiêu đốt cả người dì Thẩm.“Bà ơi, bà ơi…”Cháu trai dì Thẩm lúc này nghe tiếng ồn vội chạy ra.“Cháu vào trong đi, bà lên đây.”‘Dì không đi đâu hết, dì nói rõ đã.”Bạch Thố nhìn đứa bé có ánh mắt tròn xoe giống mình, sự ngây thơ thuần khiết kia như nhắc nhở cô ta là đồ giả mạo, còn sự ngây thơ kia mới là thật.Trong lòng cô ta không hiểu sao lại chán ghét đứa bé.“Cô Bạch, quả thực tôi không có gì mà. Cho tôi lên dỗ thằng bé.”Đứa bé sợ hãi òa khóc.“Cháu ngoan, nín, nín bà lên…”Nhưng Bạch Thố giữ chặt tay dì Thẩm, mà bà quá vội nên theo quán tính, cả người dì Thẩm bị kéo lại ngã xuống, lăn vài vòng, bất tỉnh.Bạch Thố lúc này mới hoàn hồn, mà đứa bé thấy bà như vậy khóc càng to, nhanh chóng chạy xuống.Nhưng, vì cô ta luống cuống, va phải đứa bé, làm đứa bé trượt chân té trên người bà mình.Cả người thằng bé bị va phải một bậc thang, may mắn có thân thể người bà đỡ được, nếu không… e rằng với thân thể gầy yếu này… sợ là…Cô ta ngơ ngác, thật sự không cố ý, cũng không có ý muốn hại dì Thẩm, chỉ là muốn biết dì Thẩm có đi nói chuyện cha cô ta cho Hồ Cửu thôi.“Bạch tiểu thư… cô tàn nhẫn vậy sao?”Hồ Cửu nghe tiếng khóc thét thì nhanh chóng chạy ra, vừa lúc thấy thằng bé bị Bạch Thố va trúng.“Em… em không có.”“Em chỉ…”Bạch Thố đuối lý.Hồ Cửu nhanh chóng xem tình hình hai bà cháu dì Thẩm, rồi gọi người cùng anh đưa hai bà cháu đến bệnh viện.Mà Bạch Thố cũng nôn nóng đi theo.“Sao lại như vậy?”Khi Lão Lý đến bệnh viện thì vô cùng hoang mang hỏi.Bạch Thố lúc này rất muốn giải thích, nhưng một bác sĩ đi ra.“Đứa bé chỉ là hoảng sợ, va chạm chỉ là xây xước ngoài da.”“Nhưng… người bà thì có vẻ không ổn. Va đập mạnh cần làm phẫu thuật ngay.”“Nhưng… người bà thì có vẻ không ổn. Va đập mạnh cần làm phẫu thuật ngay.”Nghe vậy thì ánh mắt Hồ Cửu càng hiện lên vẻ tàn nhẫn, mà đứa bé lúc này được đẩy ra, mắt cá chân băng bó, cả người bôi thuốc.

Chương 406

“Vậy tại sao không để tôi vào cùng?”

“Nhưng cậu chủ chỉ gọi mình tôi.”

Dì Thẩm cố gắng giải thích, trước giờ trong mắt bà thì Bạch Thố là cô gái ngoan hiền lễ độ.

Nào có chuyện hung dữ thế này?

Ánh mắt hiện tại của Bạch Thố có thiêu đốt cả người dì Thẩm.

“Bà ơi, bà ơi…”

Cháu trai dì Thẩm lúc này nghe tiếng ồn vội chạy ra.

“Cháu vào trong đi, bà lên đây.”

‘Dì không đi đâu hết, dì nói rõ đã.”

Bạch Thố nhìn đứa bé có ánh mắt tròn xoe giống mình, sự ngây thơ thuần khiết kia như nhắc nhở cô ta là đồ giả mạo, còn sự ngây thơ kia mới là thật.

Trong lòng cô ta không hiểu sao lại chán ghét đứa bé.

“Cô Bạch, quả thực tôi không có gì mà. Cho tôi lên dỗ thằng bé.”

Đứa bé sợ hãi òa khóc.

“Cháu ngoan, nín, nín bà lên…”

Nhưng Bạch Thố giữ chặt tay dì Thẩm, mà bà quá vội nên theo quán tính, cả người dì Thẩm bị kéo lại ngã xuống, lăn vài vòng, bất tỉnh.

Bạch Thố lúc này mới hoàn hồn, mà đứa bé thấy bà như vậy khóc càng to, nhanh chóng chạy xuống.

Nhưng, vì cô ta luống cuống, va phải đứa bé, làm đứa bé trượt chân té trên người bà mình.

Cả người thằng bé bị va phải một bậc thang, may mắn có thân thể người bà đỡ được, nếu không… e rằng với thân thể gầy yếu này… sợ là…

Cô ta ngơ ngác, thật sự không cố ý, cũng không có ý muốn hại dì Thẩm, chỉ là muốn biết dì Thẩm có đi nói chuyện cha cô ta cho Hồ Cửu thôi.

“Bạch tiểu thư… cô tàn nhẫn vậy sao?”

Hồ Cửu nghe tiếng khóc thét thì nhanh chóng chạy ra, vừa lúc thấy thằng bé bị Bạch Thố va trúng.

“Em… em không có.”

“Em chỉ…”

Bạch Thố đuối lý.

Hồ Cửu nhanh chóng xem tình hình hai bà cháu dì Thẩm, rồi gọi người cùng anh đưa hai bà cháu đến bệnh viện.

Mà Bạch Thố cũng nôn nóng đi theo.

“Sao lại như vậy?”

Khi Lão Lý đến bệnh viện thì vô cùng hoang mang hỏi.

Bạch Thố lúc này rất muốn giải thích, nhưng một bác sĩ đi ra.

“Đứa bé chỉ là hoảng sợ, va chạm chỉ là xây xước ngoài da.”

“Nhưng… người bà thì có vẻ không ổn. Va đập mạnh cần làm phẫu thuật ngay.”

“Nhưng… người bà thì có vẻ không ổn. Va đập mạnh cần làm phẫu thuật ngay.”

Nghe vậy thì ánh mắt Hồ Cửu càng hiện lên vẻ tàn nhẫn, mà đứa bé lúc này được đẩy ra, mắt cá chân băng bó, cả người bôi thuốc.

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 406“Vậy tại sao không để tôi vào cùng?”“Nhưng cậu chủ chỉ gọi mình tôi.”Dì Thẩm cố gắng giải thích, trước giờ trong mắt bà thì Bạch Thố là cô gái ngoan hiền lễ độ.Nào có chuyện hung dữ thế này?Ánh mắt hiện tại của Bạch Thố có thiêu đốt cả người dì Thẩm.“Bà ơi, bà ơi…”Cháu trai dì Thẩm lúc này nghe tiếng ồn vội chạy ra.“Cháu vào trong đi, bà lên đây.”‘Dì không đi đâu hết, dì nói rõ đã.”Bạch Thố nhìn đứa bé có ánh mắt tròn xoe giống mình, sự ngây thơ thuần khiết kia như nhắc nhở cô ta là đồ giả mạo, còn sự ngây thơ kia mới là thật.Trong lòng cô ta không hiểu sao lại chán ghét đứa bé.“Cô Bạch, quả thực tôi không có gì mà. Cho tôi lên dỗ thằng bé.”Đứa bé sợ hãi òa khóc.“Cháu ngoan, nín, nín bà lên…”Nhưng Bạch Thố giữ chặt tay dì Thẩm, mà bà quá vội nên theo quán tính, cả người dì Thẩm bị kéo lại ngã xuống, lăn vài vòng, bất tỉnh.Bạch Thố lúc này mới hoàn hồn, mà đứa bé thấy bà như vậy khóc càng to, nhanh chóng chạy xuống.Nhưng, vì cô ta luống cuống, va phải đứa bé, làm đứa bé trượt chân té trên người bà mình.Cả người thằng bé bị va phải một bậc thang, may mắn có thân thể người bà đỡ được, nếu không… e rằng với thân thể gầy yếu này… sợ là…Cô ta ngơ ngác, thật sự không cố ý, cũng không có ý muốn hại dì Thẩm, chỉ là muốn biết dì Thẩm có đi nói chuyện cha cô ta cho Hồ Cửu thôi.“Bạch tiểu thư… cô tàn nhẫn vậy sao?”Hồ Cửu nghe tiếng khóc thét thì nhanh chóng chạy ra, vừa lúc thấy thằng bé bị Bạch Thố va trúng.“Em… em không có.”“Em chỉ…”Bạch Thố đuối lý.Hồ Cửu nhanh chóng xem tình hình hai bà cháu dì Thẩm, rồi gọi người cùng anh đưa hai bà cháu đến bệnh viện.Mà Bạch Thố cũng nôn nóng đi theo.“Sao lại như vậy?”Khi Lão Lý đến bệnh viện thì vô cùng hoang mang hỏi.Bạch Thố lúc này rất muốn giải thích, nhưng một bác sĩ đi ra.“Đứa bé chỉ là hoảng sợ, va chạm chỉ là xây xước ngoài da.”“Nhưng… người bà thì có vẻ không ổn. Va đập mạnh cần làm phẫu thuật ngay.”“Nhưng… người bà thì có vẻ không ổn. Va đập mạnh cần làm phẫu thuật ngay.”Nghe vậy thì ánh mắt Hồ Cửu càng hiện lên vẻ tàn nhẫn, mà đứa bé lúc này được đẩy ra, mắt cá chân băng bó, cả người bôi thuốc.

Chương 406