Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…
Chương 414
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 414“Dừng xe!”Hồ Cửu ra lệnh.Cả một đoàn bốn chiếc xe dừng lại ở cổng làng.“Để tôi một mình, các cậu quay về.”“Nhớ! Nói rõ sự việc với Từ Chấn Nam.”Hồ Cửu nói xong thì kéo cửa xe bước xuống.“Nhưng…”“Đi Đi! Đây là lệnh.”Thanh Ngũ không còn cách nào phải quay về.Không phải Hồ Cửu sợ gì, mà Hồ Cửu muốn Bạch Long tin tưởng, Hồ Cửu là tin chắc bản thân thắng nên mới một mình đi đến.Bạch Long chắc chắn quan sát được, cũng sẽ để bọn họ đi.Điều Hồ Cửu hy vọng lúc này chính là Hữu Thủ có thể đến kịp để cùng Thanh Ngũ gặp Từ Chấn Nam.Bạch Long chắc chắn quan sát được, cũng sẽ để bọn họ đi.Điều Hồ Cửu hy vọng lúc này chính là Hữu Thủ có thể đến kịp để cùng Thanh Ngũ gặp Từ Chấn Nam.Tổng chỉ huy này là thuộc hạ của anh, chỉ cần Từ Chấn Nam biết chuyện, tự khắc sẽ biết cần làm gì.Vị trí Tổng chỉ huy này cũng do một tay anh cất nhắc cậu ta.“Anh là Hồ Cửu.”Người thanh niên trước mặt anh vô cùng nho nhã, trên người phảng phất hương sen, nhìn có vẻ vô hại.Nhưng ánh mắt của cậu ta lại lóe lên sự tự đắc.“Nói Bạch Long, người cũng đã tới, đừng chơi trò trốn tìm. Không hay đâu.”Hồ Cửu nhíu mày nhìn người thanh niên kia, dĩ nhiên người này chính là Ngài Tuệ trong miệng của Bạch Thố.“Anh Hồ Cửu quá mức nôn nóng rồi. Ở chỗ chúng tôi, nên từ từ một chút sẽ tốt hơn.”Ngài Tuệ cũng không yếu thế, cười nói bình thường.Mà Hồ Cửu nhận ra, ở đây người dân trên người không hề có hương sen.Nhưng những kẻ từ gia tộc bí ẩn lại có mùi hương này.Đây có lẽ… không phải là hương chăng?“Ồ, tôi vốn quen nhanh gọn thôi. Không giống chủ nhân các người lắm, xem nào… hoặc là cậu để Bạch Long gặp tôi hoặc là… tôi dẫn cậu đi gặp Bạch Long.”Từ “dẫn” này Hồ Cửu cắn chặt, ánh mắt híp lại vô cùng nguy hiểm, trên người là khí thế bức người.Sát khí cuồn cuộn trào ra!Ngài Tuệ dù xem như tự nhận bản thân tài giỏi, có căn cốt luyện trận pháp cùng thuật thủ ấn.Chỉ là… đứng trước vị Chiến thần đại danh đỉnh đỉnh này, cậu ta không là gì cả.Khí thế này bức cậu ấy lùi về vài bước.Ngài Tuệ nhíu mày, xem ra người này quả thực lợi hại, bản thân không phải là đối thủ của Hồ Cửu.
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 414“Dừng xe!”Hồ Cửu ra lệnh.Cả một đoàn bốn chiếc xe dừng lại ở cổng làng.“Để tôi một mình, các cậu quay về.”“Nhớ! Nói rõ sự việc với Từ Chấn Nam.”Hồ Cửu nói xong thì kéo cửa xe bước xuống.“Nhưng…”“Đi Đi! Đây là lệnh.”Thanh Ngũ không còn cách nào phải quay về.Không phải Hồ Cửu sợ gì, mà Hồ Cửu muốn Bạch Long tin tưởng, Hồ Cửu là tin chắc bản thân thắng nên mới một mình đi đến.Bạch Long chắc chắn quan sát được, cũng sẽ để bọn họ đi.Điều Hồ Cửu hy vọng lúc này chính là Hữu Thủ có thể đến kịp để cùng Thanh Ngũ gặp Từ Chấn Nam.Bạch Long chắc chắn quan sát được, cũng sẽ để bọn họ đi.Điều Hồ Cửu hy vọng lúc này chính là Hữu Thủ có thể đến kịp để cùng Thanh Ngũ gặp Từ Chấn Nam.Tổng chỉ huy này là thuộc hạ của anh, chỉ cần Từ Chấn Nam biết chuyện, tự khắc sẽ biết cần làm gì.Vị trí Tổng chỉ huy này cũng do một tay anh cất nhắc cậu ta.“Anh là Hồ Cửu.”Người thanh niên trước mặt anh vô cùng nho nhã, trên người phảng phất hương sen, nhìn có vẻ vô hại.Nhưng ánh mắt của cậu ta lại lóe lên sự tự đắc.“Nói Bạch Long, người cũng đã tới, đừng chơi trò trốn tìm. Không hay đâu.”Hồ Cửu nhíu mày nhìn người thanh niên kia, dĩ nhiên người này chính là Ngài Tuệ trong miệng của Bạch Thố.“Anh Hồ Cửu quá mức nôn nóng rồi. Ở chỗ chúng tôi, nên từ từ một chút sẽ tốt hơn.”Ngài Tuệ cũng không yếu thế, cười nói bình thường.Mà Hồ Cửu nhận ra, ở đây người dân trên người không hề có hương sen.Nhưng những kẻ từ gia tộc bí ẩn lại có mùi hương này.Đây có lẽ… không phải là hương chăng?“Ồ, tôi vốn quen nhanh gọn thôi. Không giống chủ nhân các người lắm, xem nào… hoặc là cậu để Bạch Long gặp tôi hoặc là… tôi dẫn cậu đi gặp Bạch Long.”Từ “dẫn” này Hồ Cửu cắn chặt, ánh mắt híp lại vô cùng nguy hiểm, trên người là khí thế bức người.Sát khí cuồn cuộn trào ra!Ngài Tuệ dù xem như tự nhận bản thân tài giỏi, có căn cốt luyện trận pháp cùng thuật thủ ấn.Chỉ là… đứng trước vị Chiến thần đại danh đỉnh đỉnh này, cậu ta không là gì cả.Khí thế này bức cậu ấy lùi về vài bước.Ngài Tuệ nhíu mày, xem ra người này quả thực lợi hại, bản thân không phải là đối thủ của Hồ Cửu.
Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 414“Dừng xe!”Hồ Cửu ra lệnh.Cả một đoàn bốn chiếc xe dừng lại ở cổng làng.“Để tôi một mình, các cậu quay về.”“Nhớ! Nói rõ sự việc với Từ Chấn Nam.”Hồ Cửu nói xong thì kéo cửa xe bước xuống.“Nhưng…”“Đi Đi! Đây là lệnh.”Thanh Ngũ không còn cách nào phải quay về.Không phải Hồ Cửu sợ gì, mà Hồ Cửu muốn Bạch Long tin tưởng, Hồ Cửu là tin chắc bản thân thắng nên mới một mình đi đến.Bạch Long chắc chắn quan sát được, cũng sẽ để bọn họ đi.Điều Hồ Cửu hy vọng lúc này chính là Hữu Thủ có thể đến kịp để cùng Thanh Ngũ gặp Từ Chấn Nam.Bạch Long chắc chắn quan sát được, cũng sẽ để bọn họ đi.Điều Hồ Cửu hy vọng lúc này chính là Hữu Thủ có thể đến kịp để cùng Thanh Ngũ gặp Từ Chấn Nam.Tổng chỉ huy này là thuộc hạ của anh, chỉ cần Từ Chấn Nam biết chuyện, tự khắc sẽ biết cần làm gì.Vị trí Tổng chỉ huy này cũng do một tay anh cất nhắc cậu ta.“Anh là Hồ Cửu.”Người thanh niên trước mặt anh vô cùng nho nhã, trên người phảng phất hương sen, nhìn có vẻ vô hại.Nhưng ánh mắt của cậu ta lại lóe lên sự tự đắc.“Nói Bạch Long, người cũng đã tới, đừng chơi trò trốn tìm. Không hay đâu.”Hồ Cửu nhíu mày nhìn người thanh niên kia, dĩ nhiên người này chính là Ngài Tuệ trong miệng của Bạch Thố.“Anh Hồ Cửu quá mức nôn nóng rồi. Ở chỗ chúng tôi, nên từ từ một chút sẽ tốt hơn.”Ngài Tuệ cũng không yếu thế, cười nói bình thường.Mà Hồ Cửu nhận ra, ở đây người dân trên người không hề có hương sen.Nhưng những kẻ từ gia tộc bí ẩn lại có mùi hương này.Đây có lẽ… không phải là hương chăng?“Ồ, tôi vốn quen nhanh gọn thôi. Không giống chủ nhân các người lắm, xem nào… hoặc là cậu để Bạch Long gặp tôi hoặc là… tôi dẫn cậu đi gặp Bạch Long.”Từ “dẫn” này Hồ Cửu cắn chặt, ánh mắt híp lại vô cùng nguy hiểm, trên người là khí thế bức người.Sát khí cuồn cuộn trào ra!Ngài Tuệ dù xem như tự nhận bản thân tài giỏi, có căn cốt luyện trận pháp cùng thuật thủ ấn.Chỉ là… đứng trước vị Chiến thần đại danh đỉnh đỉnh này, cậu ta không là gì cả.Khí thế này bức cậu ấy lùi về vài bước.Ngài Tuệ nhíu mày, xem ra người này quả thực lợi hại, bản thân không phải là đối thủ của Hồ Cửu.