Tác giả:

Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…

Chương 422

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 422Mặt mũi Thanh Ngũ bầm dập, lại còn bị năm sáu tên lính đè xuống.Từ Chấn Nam nhìn Thanh Ngũ, sau đó để thuộc hạ lấy đồ từ túi áo phải của anh ta.“Sao cậu… lại có cái này.”Từ Chấn Nam nhìn liền biết, đây là hiệu lệnh nguy cấp, chỉ có Chiến thần mới dùng được.“Ngài để họ thả tôi ra có được không?”Thanh Ngũ bất mãn nói.Dù sao anh ta cũng đang bị đè bẹp, nói kiểu gì được chứ.“Thả cậu ta ra.”Từ Chấn Nam nói xong đám lính kia cũng buông Thanh Ngũ ra.“Nói rõ!”“Báo cáo! Tại làng Sen có phát hiện bom hạng nặng, sức công phá trên năm cây số. Bất kỳ lúc nào cũng có thể nổ, Chiến thần đã tới đó trước.”Thanh Ngũ nghiêm trang, dù sao cũng là quân nhân chính thống, nghiêm chỉnh chào báo cáo.Nhìn bộ dạng này, Từ Chấn Nam không quá bất ngờ, người bên cạnh Chiến thần đều là quân nhân là chuyện dĩ nhiên.Chỉ là… cái gì? Bom?Hạng năng?“Không cần chào báo cáo, nói rõ, Chiến thần sao lại đến đó rồi.”Nghe thấy Chiến thần đã đến trước thì vô cùng bất ngờ, lại lo lắng không thôi.“Đại tướng Hữu Thủ, cùng Túc Trì cũng đang đến đây. Có lẽ họ tới sân bay rồi, sẽ tới thẳng làng Sen.”“Các cậu bị ngu à, sao lại để Chiến thần tới đó chứ? Người của cậu đâu rồi?”Từ Chấn Nam quát lớn.“Chiến thần ra lệnh… phải… đi về! Để quân đội chuyên nghiệp tới… âm thầm phá bom.”“Nhưng tại sao bom lại vào được mà tôi không biết?”Ánh mắt Từ Chấn Nam cũng nhíu lại, chợt nhớ tới điểm mấu chốt.“Cái này… ừm hỏi ngài mới đúng.”Thanh Ngũ cũng nhíu mày, không yếu thế.Từ Chấn Nam nhíu mày, cảm giác có gì đó không đúng.Nếu như vũ khí hạng nặng có thể vào được đây thì phải biết qua rất nhiều tầng kiểm tra an ninh, chưa kể còn có ra đa.Không thể nào có chuyện bom hạng nặng tồn tại ở ngay một ngôi làng như thế kia mà thân là Tổng chỉ huy như anh ta lại không biết.“Ý cậu là…”“Tôi không có ý gì, là ý của Chiến thần. Đừng hỏi ý tôi.”Thanh Ngũ cũng không ngốc, anh ta không trực tiếp nói ra, chỉ là muốn Từ Chấn Nam tự có cách ứng phó.Đừng nói là có kẻ hai mang hay không, hiện tại với tư cách của Thanh Ngũ cũng khó nói ra thành lời.Cứ mượn ý Chiến thần đi!

Chương 422

Mặt mũi Thanh Ngũ bầm dập, lại còn bị năm sáu tên lính đè xuống.

Từ Chấn Nam nhìn Thanh Ngũ, sau đó để thuộc hạ lấy đồ từ túi áo phải của anh ta.

“Sao cậu… lại có cái này.”

Từ Chấn Nam nhìn liền biết, đây là hiệu lệnh nguy cấp, chỉ có Chiến thần mới dùng được.

“Ngài để họ thả tôi ra có được không?”

Thanh Ngũ bất mãn nói.

Dù sao anh ta cũng đang bị đè bẹp, nói kiểu gì được chứ.

“Thả cậu ta ra.”

Từ Chấn Nam nói xong đám lính kia cũng buông Thanh Ngũ ra.

“Nói rõ!”

“Báo cáo! Tại làng Sen có phát hiện bom hạng nặng, sức công phá trên năm cây số. Bất kỳ lúc nào cũng có thể nổ, Chiến thần đã tới đó trước.”

Thanh Ngũ nghiêm trang, dù sao cũng là quân nhân chính thống, nghiêm chỉnh chào báo cáo.

Nhìn bộ dạng này, Từ Chấn Nam không quá bất ngờ, người bên cạnh Chiến thần đều là quân nhân là chuyện dĩ nhiên.

Chỉ là… cái gì? Bom?

Hạng năng?

“Không cần chào báo cáo, nói rõ, Chiến thần sao lại đến đó rồi.”

Nghe thấy Chiến thần đã đến trước thì vô cùng bất ngờ, lại lo lắng không thôi.

“Đại tướng Hữu Thủ, cùng Túc Trì cũng đang đến đây. Có lẽ họ tới sân bay rồi, sẽ tới thẳng làng Sen.”

“Các cậu bị ngu à, sao lại để Chiến thần tới đó chứ? Người của cậu đâu rồi?”

Từ Chấn Nam quát lớn.

“Chiến thần ra lệnh… phải… đi về! Để quân đội chuyên nghiệp tới… âm thầm phá bom.”

“Nhưng tại sao bom lại vào được mà tôi không biết?”

Ánh mắt Từ Chấn Nam cũng nhíu lại, chợt nhớ tới điểm mấu chốt.

“Cái này… ừm hỏi ngài mới đúng.”

Thanh Ngũ cũng nhíu mày, không yếu thế.

Từ Chấn Nam nhíu mày, cảm giác có gì đó không đúng.

Nếu như vũ khí hạng nặng có thể vào được đây thì phải biết qua rất nhiều tầng kiểm tra an ninh, chưa kể còn có ra đa.

Không thể nào có chuyện bom hạng nặng tồn tại ở ngay một ngôi làng như thế kia mà thân là Tổng chỉ huy như anh ta lại không biết.

“Ý cậu là…”

“Tôi không có ý gì, là ý của Chiến thần. Đừng hỏi ý tôi.”

Thanh Ngũ cũng không ngốc, anh ta không trực tiếp nói ra, chỉ là muốn Từ Chấn Nam tự có cách ứng phó.

Đừng nói là có kẻ hai mang hay không, hiện tại với tư cách của Thanh Ngũ cũng khó nói ra thành lời.

Cứ mượn ý Chiến thần đi!

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 422Mặt mũi Thanh Ngũ bầm dập, lại còn bị năm sáu tên lính đè xuống.Từ Chấn Nam nhìn Thanh Ngũ, sau đó để thuộc hạ lấy đồ từ túi áo phải của anh ta.“Sao cậu… lại có cái này.”Từ Chấn Nam nhìn liền biết, đây là hiệu lệnh nguy cấp, chỉ có Chiến thần mới dùng được.“Ngài để họ thả tôi ra có được không?”Thanh Ngũ bất mãn nói.Dù sao anh ta cũng đang bị đè bẹp, nói kiểu gì được chứ.“Thả cậu ta ra.”Từ Chấn Nam nói xong đám lính kia cũng buông Thanh Ngũ ra.“Nói rõ!”“Báo cáo! Tại làng Sen có phát hiện bom hạng nặng, sức công phá trên năm cây số. Bất kỳ lúc nào cũng có thể nổ, Chiến thần đã tới đó trước.”Thanh Ngũ nghiêm trang, dù sao cũng là quân nhân chính thống, nghiêm chỉnh chào báo cáo.Nhìn bộ dạng này, Từ Chấn Nam không quá bất ngờ, người bên cạnh Chiến thần đều là quân nhân là chuyện dĩ nhiên.Chỉ là… cái gì? Bom?Hạng năng?“Không cần chào báo cáo, nói rõ, Chiến thần sao lại đến đó rồi.”Nghe thấy Chiến thần đã đến trước thì vô cùng bất ngờ, lại lo lắng không thôi.“Đại tướng Hữu Thủ, cùng Túc Trì cũng đang đến đây. Có lẽ họ tới sân bay rồi, sẽ tới thẳng làng Sen.”“Các cậu bị ngu à, sao lại để Chiến thần tới đó chứ? Người của cậu đâu rồi?”Từ Chấn Nam quát lớn.“Chiến thần ra lệnh… phải… đi về! Để quân đội chuyên nghiệp tới… âm thầm phá bom.”“Nhưng tại sao bom lại vào được mà tôi không biết?”Ánh mắt Từ Chấn Nam cũng nhíu lại, chợt nhớ tới điểm mấu chốt.“Cái này… ừm hỏi ngài mới đúng.”Thanh Ngũ cũng nhíu mày, không yếu thế.Từ Chấn Nam nhíu mày, cảm giác có gì đó không đúng.Nếu như vũ khí hạng nặng có thể vào được đây thì phải biết qua rất nhiều tầng kiểm tra an ninh, chưa kể còn có ra đa.Không thể nào có chuyện bom hạng nặng tồn tại ở ngay một ngôi làng như thế kia mà thân là Tổng chỉ huy như anh ta lại không biết.“Ý cậu là…”“Tôi không có ý gì, là ý của Chiến thần. Đừng hỏi ý tôi.”Thanh Ngũ cũng không ngốc, anh ta không trực tiếp nói ra, chỉ là muốn Từ Chấn Nam tự có cách ứng phó.Đừng nói là có kẻ hai mang hay không, hiện tại với tư cách của Thanh Ngũ cũng khó nói ra thành lời.Cứ mượn ý Chiến thần đi!

Chương 422