Tác giả:

< Xin cho phép anh ở một nơi nào đó được nhớ em > Tội lỗi lớn nhất trên đời chắc có lẽ là thất tình Crush vô tội nhưng cũng có tội Tội lỗi không thể tha thứ… Đi theo sau cô ấy, bước đi chầm chậm Cô dừng lại Anh cũng dừng lại Dường như cảm nhận được ai đó phía sau mình, cô bước đi càng nhanh hơn Anh hoảng sợ, do dự đứng tại chỗ, nên đuổi theo hay quay về đây? Sau hai giây, anh cúi đầu, chậm rãi quay người Ngọn đèn đường kéo theo bóng dáng to lớn nặng nề của anh Anh vùi đầu, bước đi phù phiếm Lùi lại từng bước, từng bước. Cuối cùng anh vẫn không đủ dũng khí để vượt qua ranh giới đó —- Đẩy nhẹ cánh cửa gỗ cũ, nghe có tiếng cọt kẹt. Trong phòng có người phụ nữ đang vùi đầu nhặt rau, nhận ra anh đứng ở cửa, ngước lên nhìn một cái rồi chỉ vào phòng tắm. Anh hiểu, bà kêu anh đi rửa mặt ăn cơm. Treo balo trên giá cạnh cửa, thực ra đó không phải là giá treo đồ chỉ là thanh gỗ đống vài chiếc đinh, hơi ngoằn nghoèo. Vặn vòi nước, lung tung rửa mặt, ngẩng đầu, nhìn chằm chằm chính mình…

Chương 13: Chúc mừng sinh nhật

Xin Cho Phép Anh Được Thích EmTác giả: Tuyên TrúcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình&lt; Xin cho phép anh ở một nơi nào đó được nhớ em &gt; Tội lỗi lớn nhất trên đời chắc có lẽ là thất tình Crush vô tội nhưng cũng có tội Tội lỗi không thể tha thứ… Đi theo sau cô ấy, bước đi chầm chậm Cô dừng lại Anh cũng dừng lại Dường như cảm nhận được ai đó phía sau mình, cô bước đi càng nhanh hơn Anh hoảng sợ, do dự đứng tại chỗ, nên đuổi theo hay quay về đây? Sau hai giây, anh cúi đầu, chậm rãi quay người Ngọn đèn đường kéo theo bóng dáng to lớn nặng nề của anh Anh vùi đầu, bước đi phù phiếm Lùi lại từng bước, từng bước. Cuối cùng anh vẫn không đủ dũng khí để vượt qua ranh giới đó —- Đẩy nhẹ cánh cửa gỗ cũ, nghe có tiếng cọt kẹt. Trong phòng có người phụ nữ đang vùi đầu nhặt rau, nhận ra anh đứng ở cửa, ngước lên nhìn một cái rồi chỉ vào phòng tắm. Anh hiểu, bà kêu anh đi rửa mặt ăn cơm. Treo balo trên giá cạnh cửa, thực ra đó không phải là giá treo đồ chỉ là thanh gỗ đống vài chiếc đinh, hơi ngoằn nghoèo. Vặn vòi nước, lung tung rửa mặt, ngẩng đầu, nhìn chằm chằm chính mình… [...]"Sưởng Húc, thực xin lỗi."Đó dường như là điều duy nhất anh có thể nói.Tuy nhiên, cô không đồng ý."Anh Xin lỗi? Ý anh là gì? ""Là chủ nợ của anh gây phiền phức?""Hay là bởi vì cha anh đụng chết cha mẹ của tôi?""Hoặc là nói Giang Sách, " Dừng ở chỗ này, Sưởng Húc khẽ nhếch khóe môi, châm chọc vô cùng  "Ý anh là chuyện anh cự tuyệt lời cầu hôn của tôi? "Ngữ điệu sắc bén, ánh mắt lạnh lùng, tư thái bình tĩnh của cô đều thêu cháy lòng ngườiNhưng tại sao, anh vẫn hèn nhát muốn yêu cô sâu sắc.Tình yêu sâu sắc.Không chỉ để sở hữu.Có lẽ là buông tay.Mối quan hệ của họ đã bị chỉ trích bởi thế giới.Sự kiên định của Sưởng Húc lúc này bị tàn phá.Một ngày nào đó, cô sẽ hối hận.Nếu tình yêu có thể đơn giản như quân cờ của thế giới đen trắng.Anh có thể thua cô mãi mãi.Cho dù có bao nhiêu lợi thế đi nữa.Bởi vì...Anh yêu cô hơn bất cứ ai khác.Chỉ là tình yêu này.Không ai đồng ý.[..][Phần còn lại của chương bị khóa, mong độc giả thông cảm!]

[...]

"Sưởng Húc, thực xin lỗi."

Đó dường như là điều duy nhất anh có thể nói.

Tuy nhiên, cô không đồng ý.

"Anh Xin lỗi? Ý anh là gì? "

"Là chủ nợ của anh gây phiền phức?"

"Hay là bởi vì cha anh đụng chết cha mẹ của tôi?"

"Hoặc là nói Giang Sách, " Dừng ở chỗ này, Sưởng Húc khẽ nhếch khóe môi, châm chọc vô cùng  "Ý anh là chuyện anh cự tuyệt lời cầu hôn của tôi? "

Ngữ điệu sắc bén, ánh mắt lạnh lùng, tư thái bình tĩnh của cô đều thêu cháy lòng người

Nhưng tại sao, anh vẫn hèn nhát muốn yêu cô sâu sắc.

Tình yêu sâu sắc.

Không chỉ để sở hữu.

Có lẽ là buông tay.

Mối quan hệ của họ đã bị chỉ trích bởi thế giới.

Sự kiên định của Sưởng Húc lúc này bị tàn phá.

Một ngày nào đó, cô sẽ hối hận.

Nếu tình yêu có thể đơn giản như quân cờ của thế giới đen trắng.

Anh có thể thua cô mãi mãi.

Cho dù có bao nhiêu lợi thế đi nữa.

Bởi vì...

Anh yêu cô hơn bất cứ ai khác.

Chỉ là tình yêu này.

Không ai đồng ý.

[..]

[Phần còn lại của chương bị khóa, mong độc giả thông cảm!]

Xin Cho Phép Anh Được Thích EmTác giả: Tuyên TrúcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình&lt; Xin cho phép anh ở một nơi nào đó được nhớ em &gt; Tội lỗi lớn nhất trên đời chắc có lẽ là thất tình Crush vô tội nhưng cũng có tội Tội lỗi không thể tha thứ… Đi theo sau cô ấy, bước đi chầm chậm Cô dừng lại Anh cũng dừng lại Dường như cảm nhận được ai đó phía sau mình, cô bước đi càng nhanh hơn Anh hoảng sợ, do dự đứng tại chỗ, nên đuổi theo hay quay về đây? Sau hai giây, anh cúi đầu, chậm rãi quay người Ngọn đèn đường kéo theo bóng dáng to lớn nặng nề của anh Anh vùi đầu, bước đi phù phiếm Lùi lại từng bước, từng bước. Cuối cùng anh vẫn không đủ dũng khí để vượt qua ranh giới đó —- Đẩy nhẹ cánh cửa gỗ cũ, nghe có tiếng cọt kẹt. Trong phòng có người phụ nữ đang vùi đầu nhặt rau, nhận ra anh đứng ở cửa, ngước lên nhìn một cái rồi chỉ vào phòng tắm. Anh hiểu, bà kêu anh đi rửa mặt ăn cơm. Treo balo trên giá cạnh cửa, thực ra đó không phải là giá treo đồ chỉ là thanh gỗ đống vài chiếc đinh, hơi ngoằn nghoèo. Vặn vòi nước, lung tung rửa mặt, ngẩng đầu, nhìn chằm chằm chính mình… [...]"Sưởng Húc, thực xin lỗi."Đó dường như là điều duy nhất anh có thể nói.Tuy nhiên, cô không đồng ý."Anh Xin lỗi? Ý anh là gì? ""Là chủ nợ của anh gây phiền phức?""Hay là bởi vì cha anh đụng chết cha mẹ của tôi?""Hoặc là nói Giang Sách, " Dừng ở chỗ này, Sưởng Húc khẽ nhếch khóe môi, châm chọc vô cùng  "Ý anh là chuyện anh cự tuyệt lời cầu hôn của tôi? "Ngữ điệu sắc bén, ánh mắt lạnh lùng, tư thái bình tĩnh của cô đều thêu cháy lòng ngườiNhưng tại sao, anh vẫn hèn nhát muốn yêu cô sâu sắc.Tình yêu sâu sắc.Không chỉ để sở hữu.Có lẽ là buông tay.Mối quan hệ của họ đã bị chỉ trích bởi thế giới.Sự kiên định của Sưởng Húc lúc này bị tàn phá.Một ngày nào đó, cô sẽ hối hận.Nếu tình yêu có thể đơn giản như quân cờ của thế giới đen trắng.Anh có thể thua cô mãi mãi.Cho dù có bao nhiêu lợi thế đi nữa.Bởi vì...Anh yêu cô hơn bất cứ ai khác.Chỉ là tình yêu này.Không ai đồng ý.[..][Phần còn lại của chương bị khóa, mong độc giả thông cảm!]

Chương 13: Chúc mừng sinh nhật