Tôi cản lại một chiếc Porsche màu đen trên đường. Anh ta đã đi ngược chiều cả một đoạn rồi, làm tôi đuổi một lúc lâu mới bắt kịp. Cửa kính xe hạ xuống, đập vào mắt tôi là một khuôn mặt quen thuộc thuở nào. Tôi cứ nghĩ rằng khi gặp lại Trầm tiên sinh thì tôi phải tránh đi thật xa. Phải nói rằng hồi tôi còn đi học ở bên Anh, chỉ cần nhìn thấy ai đó có chiều cao hao hao anh thôi là tôi cũng cảm thấy sợ hãi mà vội vàng trốn đi. Thế mà tôi lại không nghĩ rằng, vào lúc này đây tôi không chỉ không tránh mà còn không hề hoảng loạn khi nhìn thấy anh. Có lẽ là do tôi chủ động giữ xe anh lại, hoặc bởi vì anh uống nhiều quá rồi, ánh mắt mê man mà nhìn tôi khiến tôi buông bỏ phòng bị. Anh không thể nhận ra tôi được. Nhưng anh vẫn là anh – người luôn hiện hữu trong tâm trí tôi, vẫn là quần áo chỉnh tề, vẫn mặc bộ âu phục thủ công được may riêng cho mình – biết bao nhiêu lần, anh mặc như thế này rồi đè tôi xuống bàn, dùng sức bắt nạt tôi. "Tiên sinh, phiền anh hãy đưa tôi xem giấy tờ xe của anh."…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...