Đêm khuya thanh vắng, chàng trai xinh đẹp tựa ngoài cửa, gương mặt trắng bệch không ngừng mấp máy môi cầu xin: "Anh à, anh mở cửa cho em đi." Bàn tay y gõ lên cửa trong vô vọng, dù biết rõ người bên trong tàn nhẫn lạnh lùng đến nhường nào. Người đàn ông ở đằng sau vẫn giữ thái độ sắt đá: "Em từ bỏ đi." Hắn biết mình nhất định không được mềm lòng. Bên trong ván cờ này, kẻ yếu đuối cũng chính là kẻ thua cuộc. Mà cái giá phải trả...!Hắn không thể. Chàng trai thở dốc, khóe môi nhẹ nhàng nở nụ cười bất lực. Ánh mắt y dần tan rã, trong vô thức nhắm lại, nhớ về chuyện ngày xưa: "Lúc chúng ta mới quen nhau, anh đã nói với em điều gì, anh nhớ không?" Điều gì? Người đàn ông không tài nào nhớ ra được, bởi vì bọn họ nói nhiều thứ quá. "Khi đó em hỏi anh rằng, nếu như chỉ một trong hai ta có thể sống, người còn lại phải chết, anh sẽ chọn ai..." Y bật cười chua chát, "Anh bảo anh sẽ để em sống, vì anh không nỡ nhìn em chết đi." Ở phía sau cánh cửa chỉ còn lại sự trầm mặc. "Lúc đấy khác, bây giờ…
Chương 5: Chương 5
Cường Thụ Thành CôngTác giả: Vanilla JejeTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcĐêm khuya thanh vắng, chàng trai xinh đẹp tựa ngoài cửa, gương mặt trắng bệch không ngừng mấp máy môi cầu xin: "Anh à, anh mở cửa cho em đi." Bàn tay y gõ lên cửa trong vô vọng, dù biết rõ người bên trong tàn nhẫn lạnh lùng đến nhường nào. Người đàn ông ở đằng sau vẫn giữ thái độ sắt đá: "Em từ bỏ đi." Hắn biết mình nhất định không được mềm lòng. Bên trong ván cờ này, kẻ yếu đuối cũng chính là kẻ thua cuộc. Mà cái giá phải trả...!Hắn không thể. Chàng trai thở dốc, khóe môi nhẹ nhàng nở nụ cười bất lực. Ánh mắt y dần tan rã, trong vô thức nhắm lại, nhớ về chuyện ngày xưa: "Lúc chúng ta mới quen nhau, anh đã nói với em điều gì, anh nhớ không?" Điều gì? Người đàn ông không tài nào nhớ ra được, bởi vì bọn họ nói nhiều thứ quá. "Khi đó em hỏi anh rằng, nếu như chỉ một trong hai ta có thể sống, người còn lại phải chết, anh sẽ chọn ai..." Y bật cười chua chát, "Anh bảo anh sẽ để em sống, vì anh không nỡ nhìn em chết đi." Ở phía sau cánh cửa chỉ còn lại sự trầm mặc. "Lúc đấy khác, bây giờ… Người đàn ông vào tham quan phòng tập gym một hồi như mở ra chân trời mới.Hoá ra tập thể dục cũng có thể phức tạp đến thế, phải tập cho từng bộ phận, mỗi bài tập lại dùng thiết bị khác nhau.Thành Công bắt đầu đi sớm về muộn, Cường Thụ liền nổi cơn nghi ngờ.Y chờ người đàn ông thẳng thắn với mình, nhưng hắn lại chẳng nói chẳng rằng gì cả, vì thế chàng trai tức giận rồi.Một tuần sau đó, Cường Thụ rốt cuộc cũng bùng nổ."Anh có phải ra ngoài tìm kiếm người thứ ba rồi phải không?" Y mặt mũi hầm hầm vỗ bàn ăn."Đâu có." Thành Công ngạc nhiên."Nếu không phải vì sao dạo gần đây anh đi làm về trễ đến như thế?!" Cường Thụ giận đến đỏ mắt, "Lúc em hỏi anh còn ấp úng bảo tăng ca, nhưng tăng ca còn cần mang thêm quần áo khác để thay à!"Người đàn ông á khẩu.Kỳ thực hắn không dám nói thật là vì sợ bị Cường Thụ chê cười.Từ xưa tới nay hắn ngay cả tập thể dục cũng không xong, nay lại bảo muốn đi gym rèn luyện cơ thể, có chút xấu hổ.Lỡ như rèn không được thì càng mất mặt hơn.Thành Công muốn đợi đến khi tập ra được thành quả rồi mới cho y một bất ngờ, ai ngờ chàng trai vốn vô tâm lại chú ý tới hành động của hắn."Anh có đăng ký tập gym, cho nên mỗi ngày mới về muộn như vậy." Hắn đành nói thật."Chỉ tập gym?" Y hiển nhiên không tin vào lý do này.Người này bình thường tập có vài ba động tác yoga đã nằm dài chịu không nổi, cũng không hứng thú với thể dục thể thao, từ bao giờ lại đột nhiên muốn tập gym.Vì thế ngoài mặt vờ như tin tưởng lý do của người đàn ông, chàng trai lại âm thầm theo dõi.Thành Công cho rằng hôm qua đã nói chuyện thẳng thắn với nhau, mọi thứ đều giải thích ổn thoả, cho nên hôm nay lại tiếp tục đi gym.Bí mật đã nói ra rồi, hắn nhất định phải tập ra được cơ thể sáu múi như tấm ảnh treo trên bảng hiệu, bằng không y sẽ nghĩ hắn là loại người chỉ biết nói miệng.Cường Thụ đứng từ xa hạ cặp kính đen xuống, nhìn lên bảng hiệu phòng gym, khẽ hừ lạnh.Đúng là tập gym thật, nhưng ai biết vào trong đó có thật lòng tập luyện không hay lại chim chuột với tên nào.Những nơi như phòng gym chính là thánh địa tia trai của gay, cho dù người đàn ông không để ý tới ai thì chắc chắn sẽ có ít nhất một người để ý tới hắn.Y nhất định phải bắt quả tang tại trận, để xem hắn còn chối được nữa không!.
Cường Thụ Thành CôngTác giả: Vanilla JejeTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcĐêm khuya thanh vắng, chàng trai xinh đẹp tựa ngoài cửa, gương mặt trắng bệch không ngừng mấp máy môi cầu xin: "Anh à, anh mở cửa cho em đi." Bàn tay y gõ lên cửa trong vô vọng, dù biết rõ người bên trong tàn nhẫn lạnh lùng đến nhường nào. Người đàn ông ở đằng sau vẫn giữ thái độ sắt đá: "Em từ bỏ đi." Hắn biết mình nhất định không được mềm lòng. Bên trong ván cờ này, kẻ yếu đuối cũng chính là kẻ thua cuộc. Mà cái giá phải trả...!Hắn không thể. Chàng trai thở dốc, khóe môi nhẹ nhàng nở nụ cười bất lực. Ánh mắt y dần tan rã, trong vô thức nhắm lại, nhớ về chuyện ngày xưa: "Lúc chúng ta mới quen nhau, anh đã nói với em điều gì, anh nhớ không?" Điều gì? Người đàn ông không tài nào nhớ ra được, bởi vì bọn họ nói nhiều thứ quá. "Khi đó em hỏi anh rằng, nếu như chỉ một trong hai ta có thể sống, người còn lại phải chết, anh sẽ chọn ai..." Y bật cười chua chát, "Anh bảo anh sẽ để em sống, vì anh không nỡ nhìn em chết đi." Ở phía sau cánh cửa chỉ còn lại sự trầm mặc. "Lúc đấy khác, bây giờ… Người đàn ông vào tham quan phòng tập gym một hồi như mở ra chân trời mới.Hoá ra tập thể dục cũng có thể phức tạp đến thế, phải tập cho từng bộ phận, mỗi bài tập lại dùng thiết bị khác nhau.Thành Công bắt đầu đi sớm về muộn, Cường Thụ liền nổi cơn nghi ngờ.Y chờ người đàn ông thẳng thắn với mình, nhưng hắn lại chẳng nói chẳng rằng gì cả, vì thế chàng trai tức giận rồi.Một tuần sau đó, Cường Thụ rốt cuộc cũng bùng nổ."Anh có phải ra ngoài tìm kiếm người thứ ba rồi phải không?" Y mặt mũi hầm hầm vỗ bàn ăn."Đâu có." Thành Công ngạc nhiên."Nếu không phải vì sao dạo gần đây anh đi làm về trễ đến như thế?!" Cường Thụ giận đến đỏ mắt, "Lúc em hỏi anh còn ấp úng bảo tăng ca, nhưng tăng ca còn cần mang thêm quần áo khác để thay à!"Người đàn ông á khẩu.Kỳ thực hắn không dám nói thật là vì sợ bị Cường Thụ chê cười.Từ xưa tới nay hắn ngay cả tập thể dục cũng không xong, nay lại bảo muốn đi gym rèn luyện cơ thể, có chút xấu hổ.Lỡ như rèn không được thì càng mất mặt hơn.Thành Công muốn đợi đến khi tập ra được thành quả rồi mới cho y một bất ngờ, ai ngờ chàng trai vốn vô tâm lại chú ý tới hành động của hắn."Anh có đăng ký tập gym, cho nên mỗi ngày mới về muộn như vậy." Hắn đành nói thật."Chỉ tập gym?" Y hiển nhiên không tin vào lý do này.Người này bình thường tập có vài ba động tác yoga đã nằm dài chịu không nổi, cũng không hứng thú với thể dục thể thao, từ bao giờ lại đột nhiên muốn tập gym.Vì thế ngoài mặt vờ như tin tưởng lý do của người đàn ông, chàng trai lại âm thầm theo dõi.Thành Công cho rằng hôm qua đã nói chuyện thẳng thắn với nhau, mọi thứ đều giải thích ổn thoả, cho nên hôm nay lại tiếp tục đi gym.Bí mật đã nói ra rồi, hắn nhất định phải tập ra được cơ thể sáu múi như tấm ảnh treo trên bảng hiệu, bằng không y sẽ nghĩ hắn là loại người chỉ biết nói miệng.Cường Thụ đứng từ xa hạ cặp kính đen xuống, nhìn lên bảng hiệu phòng gym, khẽ hừ lạnh.Đúng là tập gym thật, nhưng ai biết vào trong đó có thật lòng tập luyện không hay lại chim chuột với tên nào.Những nơi như phòng gym chính là thánh địa tia trai của gay, cho dù người đàn ông không để ý tới ai thì chắc chắn sẽ có ít nhất một người để ý tới hắn.Y nhất định phải bắt quả tang tại trận, để xem hắn còn chối được nữa không!.
Cường Thụ Thành CôngTác giả: Vanilla JejeTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcĐêm khuya thanh vắng, chàng trai xinh đẹp tựa ngoài cửa, gương mặt trắng bệch không ngừng mấp máy môi cầu xin: "Anh à, anh mở cửa cho em đi." Bàn tay y gõ lên cửa trong vô vọng, dù biết rõ người bên trong tàn nhẫn lạnh lùng đến nhường nào. Người đàn ông ở đằng sau vẫn giữ thái độ sắt đá: "Em từ bỏ đi." Hắn biết mình nhất định không được mềm lòng. Bên trong ván cờ này, kẻ yếu đuối cũng chính là kẻ thua cuộc. Mà cái giá phải trả...!Hắn không thể. Chàng trai thở dốc, khóe môi nhẹ nhàng nở nụ cười bất lực. Ánh mắt y dần tan rã, trong vô thức nhắm lại, nhớ về chuyện ngày xưa: "Lúc chúng ta mới quen nhau, anh đã nói với em điều gì, anh nhớ không?" Điều gì? Người đàn ông không tài nào nhớ ra được, bởi vì bọn họ nói nhiều thứ quá. "Khi đó em hỏi anh rằng, nếu như chỉ một trong hai ta có thể sống, người còn lại phải chết, anh sẽ chọn ai..." Y bật cười chua chát, "Anh bảo anh sẽ để em sống, vì anh không nỡ nhìn em chết đi." Ở phía sau cánh cửa chỉ còn lại sự trầm mặc. "Lúc đấy khác, bây giờ… Người đàn ông vào tham quan phòng tập gym một hồi như mở ra chân trời mới.Hoá ra tập thể dục cũng có thể phức tạp đến thế, phải tập cho từng bộ phận, mỗi bài tập lại dùng thiết bị khác nhau.Thành Công bắt đầu đi sớm về muộn, Cường Thụ liền nổi cơn nghi ngờ.Y chờ người đàn ông thẳng thắn với mình, nhưng hắn lại chẳng nói chẳng rằng gì cả, vì thế chàng trai tức giận rồi.Một tuần sau đó, Cường Thụ rốt cuộc cũng bùng nổ."Anh có phải ra ngoài tìm kiếm người thứ ba rồi phải không?" Y mặt mũi hầm hầm vỗ bàn ăn."Đâu có." Thành Công ngạc nhiên."Nếu không phải vì sao dạo gần đây anh đi làm về trễ đến như thế?!" Cường Thụ giận đến đỏ mắt, "Lúc em hỏi anh còn ấp úng bảo tăng ca, nhưng tăng ca còn cần mang thêm quần áo khác để thay à!"Người đàn ông á khẩu.Kỳ thực hắn không dám nói thật là vì sợ bị Cường Thụ chê cười.Từ xưa tới nay hắn ngay cả tập thể dục cũng không xong, nay lại bảo muốn đi gym rèn luyện cơ thể, có chút xấu hổ.Lỡ như rèn không được thì càng mất mặt hơn.Thành Công muốn đợi đến khi tập ra được thành quả rồi mới cho y một bất ngờ, ai ngờ chàng trai vốn vô tâm lại chú ý tới hành động của hắn."Anh có đăng ký tập gym, cho nên mỗi ngày mới về muộn như vậy." Hắn đành nói thật."Chỉ tập gym?" Y hiển nhiên không tin vào lý do này.Người này bình thường tập có vài ba động tác yoga đã nằm dài chịu không nổi, cũng không hứng thú với thể dục thể thao, từ bao giờ lại đột nhiên muốn tập gym.Vì thế ngoài mặt vờ như tin tưởng lý do của người đàn ông, chàng trai lại âm thầm theo dõi.Thành Công cho rằng hôm qua đã nói chuyện thẳng thắn với nhau, mọi thứ đều giải thích ổn thoả, cho nên hôm nay lại tiếp tục đi gym.Bí mật đã nói ra rồi, hắn nhất định phải tập ra được cơ thể sáu múi như tấm ảnh treo trên bảng hiệu, bằng không y sẽ nghĩ hắn là loại người chỉ biết nói miệng.Cường Thụ đứng từ xa hạ cặp kính đen xuống, nhìn lên bảng hiệu phòng gym, khẽ hừ lạnh.Đúng là tập gym thật, nhưng ai biết vào trong đó có thật lòng tập luyện không hay lại chim chuột với tên nào.Những nơi như phòng gym chính là thánh địa tia trai của gay, cho dù người đàn ông không để ý tới ai thì chắc chắn sẽ có ít nhất một người để ý tới hắn.Y nhất định phải bắt quả tang tại trận, để xem hắn còn chối được nữa không!.