Tác giả:

Thời buổi loạn lạc, người trong siêu thị cũng không nhiều, tụ năm tụ ba chọn hàng hóa. Mỗi người đều có chút nóng nảy, giống như bị cái gì đuổi theo vậy. Đèn led trắng trong siêu thị có chút nhức mắt, chiếu lên người mỗi người, làm cho mỗi người giống như bị bao trùm một loại ảm đạm không chân thật. Tô Dung nghiêng đầu nhìn bên ngoài qua cửa sổ thủy tinh, vốn sắc mặt bình tĩnh đột nhiên bị phá vỡ.Không chỉ có một mình cô chú ý vấn đề này, một bà bác bên cạnh cũng bày ra vẻ mặt kinh hoàng, giọng nói chói tai, mang theo chút run rẩy: "Ông trời của tôi ơi, sương mù ở bên ngoài đâu ra thế?" Bà bác vừa nói xong, Tô Dung đã đẩy xe nhanh chóng vượt qua mọi người đến quầy tính tiền. Nhưng vốn dĩ lúc nãy nhân viên thu ngân còn đang ở đó, lúc này lại biến mất không thấy. Không chỉ có như vậy, xuyên qua cửa kiếng nhìn ra, bên ngoài đều là sương mù trắng, đưa tay không nhìn thấy năm ngón, bao vây cái siêu thị này lại.

Chương 487: Chương 487

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái ĐàmTác giả: Khuyết DanhTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Nữ CườngThời buổi loạn lạc, người trong siêu thị cũng không nhiều, tụ năm tụ ba chọn hàng hóa. Mỗi người đều có chút nóng nảy, giống như bị cái gì đuổi theo vậy. Đèn led trắng trong siêu thị có chút nhức mắt, chiếu lên người mỗi người, làm cho mỗi người giống như bị bao trùm một loại ảm đạm không chân thật. Tô Dung nghiêng đầu nhìn bên ngoài qua cửa sổ thủy tinh, vốn sắc mặt bình tĩnh đột nhiên bị phá vỡ.Không chỉ có một mình cô chú ý vấn đề này, một bà bác bên cạnh cũng bày ra vẻ mặt kinh hoàng, giọng nói chói tai, mang theo chút run rẩy: "Ông trời của tôi ơi, sương mù ở bên ngoài đâu ra thế?" Bà bác vừa nói xong, Tô Dung đã đẩy xe nhanh chóng vượt qua mọi người đến quầy tính tiền. Nhưng vốn dĩ lúc nãy nhân viên thu ngân còn đang ở đó, lúc này lại biến mất không thấy. Không chỉ có như vậy, xuyên qua cửa kiếng nhìn ra, bên ngoài đều là sương mù trắng, đưa tay không nhìn thấy năm ngón, bao vây cái siêu thị này lại. Ở thế giới hiện thực, chuyện mai thai hộ bị luật pháp cấm, nhưng luôn sẽ có người sẽ làm như vậy. Thậm chí còn cho rằng đây là một chuyện người tình ta nguyện, luật pháp không có lý do gì để ràng buộc. Nhưng nhìn quái đàm quy tắc này có thể biết, một khi mai thai hộ bị hợp thức hóa, tử cung của phái nữ sẽ hoàn toàn biến thành một loại hàng hóa. Nếu nhìn trong thời gian ngắn, đúng là có người nguyện ý bỏ tiền, có người nguyện ý bỏ tử cung của mình để giao dịch bình thường. Nhưng nhìn về lâu về dài, chuyện này sẽ tạo thành ảnh hưởng cực kỳ tồi tệ đối với hoàn cảnh sinh tồn của phái nữ. Cho đến giờ ăn cơm trưa anh Lưu vẫn còn chưa trở về, lấy sự hiểu biết của mọi người về quái đàm quy rắc, lúc này anh ta còn chưa trở lại, đoán chừng là lành ít dữ nhiều rồi. Nhưng từ lúc mới bắt đầu đến lúc này, quái đàm quy tắc này đều được xem là an toàn, trừ nguy hiểm ban đêm ra, cũng không có hạng mục gì dồn con người ta vào chỗ chết. Như vậy anh Lưu c.h.ế.t thế nào? Anh ta gặp phải chuyện gì? Cơm nước xong, Tô Dung nằm trên giường giả bộ nghỉ ngơi, trên thực tế đang cô đang sử dụng [Thị giác tử vong]. Trước mắt trong quy tắc này tổng cộng chỉ có ba người chết, là quái đàm quy tắc có tỷ lệ người c.h.ế.t thấp nhất trong tất cả quái đàm Tô Dung đã tham gia. Người c.h.ế.t đầu tiên là nam lôi thôi, nguyên nhân cái c.h.ế.t chính là bị vỡ nước ối, không bảo vệ tốt được đứa bé trong bụng. Người c.h.ế.t thứ hai chính là Vương Bình, bị cô g.i.ế.c chết. Mà người c.h.ế.t thứ ba chính là anh Lưu. Hai người trước cô biết nguyên nhân cái c.h.ế.t của đối phương, chỉ có nguyên nhân c.h.ế.t của anh Lưu là không biết được. Lúc này không sử dụng [Thị giác tử vong] vậy còn chờ đến lúc nào nữa? Phát động kỹ năng, Tô Dung chỉ cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, hình như bị nhét vào trong một cổ thân thể khác. Lúc này cô thân thể này đang đi về phía thang máy, một tay đỡ bụng, cô có thể nghe được giọng nói là truyền từ cổ thân thể này: "Bé cưng, trước tiên chúng ta về ăn cơm trưa, bổ sung năng lượng cho con, buổi chiều chúng ta lại tiếp tục thăm dò nhé." Là giọng nói của anh Lưu.Hiển nhiên, lúc này anh ta đang muốn trở về phòng bệnh ăn cơm. Một đoàn đường ngắn này có thể xảy ra vấn đề gì được chứ? Chẳng lẽ trong thang máy còn có nguy hiểm gì mà bọn họ không biết sao? Hoặc có lẽ lúc anh ta trở về vừa khéo đụng phải nhân viên đưa đồ ăn? Đang lúc Tô Dung suy đoán, anh Lưu đã đi vào thang máy. Lúc thang máy đi đến tầng hai, cửa tử động mở ra. Theo dư quang tầm mắt anh Lưu cúi đầu nhìn bụng, có thể nhìn thấy trước mặt xuất hiện một đôi giày da được lau chùi sạch bóng. "Xem tôi phát hiện ra cái gì này?" Tiếng nói này vô cùng kỳ lạ, giống như hòa lẫn với tất cả âm điệu vào nhau vang lên. Một giây sau trước mắt Tô Dung tối sầm lại.

Ở thế giới hiện thực, chuyện mai thai hộ bị luật pháp cấm, nhưng luôn sẽ có người sẽ làm như vậy. Thậm chí còn cho rằng đây là một chuyện người tình ta nguyện, luật pháp không có lý do gì để ràng buộc.

 

Nhưng nhìn quái đàm quy tắc này có thể biết, một khi mai thai hộ bị hợp thức hóa, tử cung của phái nữ sẽ hoàn toàn biến thành một loại hàng hóa. Nếu nhìn trong thời gian ngắn, đúng là có người nguyện ý bỏ tiền, có người nguyện ý bỏ tử cung của mình để giao dịch bình thường. Nhưng nhìn về lâu về dài, chuyện này sẽ tạo thành ảnh hưởng cực kỳ tồi tệ đối với hoàn cảnh sinh tồn của phái nữ.

 

Cho đến giờ ăn cơm trưa anh Lưu vẫn còn chưa trở về, lấy sự hiểu biết của mọi người về quái đàm quy rắc, lúc này anh ta còn chưa trở lại, đoán chừng là lành ít dữ nhiều rồi.

 

Nhưng từ lúc mới bắt đầu đến lúc này, quái đàm quy tắc này đều được xem là an toàn, trừ nguy hiểm ban đêm ra, cũng không có hạng mục gì dồn con người ta vào chỗ chết.

 

Như vậy anh Lưu c.h.ế.t thế nào? Anh ta gặp phải chuyện gì?

 

Cơm nước xong, Tô Dung nằm trên giường giả bộ nghỉ ngơi, trên thực tế đang cô đang sử dụng [Thị giác tử vong]. Trước mắt trong quy tắc này tổng cộng chỉ có ba người chết, là quái đàm quy tắc có tỷ lệ người c.h.ế.t thấp nhất trong tất cả quái đàm Tô Dung đã tham gia.

 

Người c.h.ế.t đầu tiên là nam lôi thôi, nguyên nhân cái c.h.ế.t chính là bị vỡ nước ối, không bảo vệ tốt được đứa bé trong bụng. Người c.h.ế.t thứ hai chính là Vương Bình, bị cô g.i.ế.c chết. Mà người c.h.ế.t thứ ba chính là anh Lưu.

 

Hai người trước cô biết nguyên nhân cái c.h.ế.t của đối phương, chỉ có nguyên nhân c.h.ế.t của anh Lưu là không biết được. Lúc này không sử dụng [Thị giác tử vong] vậy còn chờ đến lúc nào nữa?

 

Phát động kỹ năng, Tô Dung chỉ cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, hình như bị nhét vào trong một cổ thân thể khác.

 

Lúc này cô thân thể này đang đi về phía thang máy, một tay đỡ bụng, cô có thể nghe được giọng nói là truyền từ cổ thân thể này: "Bé cưng, trước tiên chúng ta về ăn cơm trưa, bổ sung năng lượng cho con, buổi chiều chúng ta lại tiếp tục thăm dò nhé."

 

Là giọng nói của anh Lưu.

Hiển nhiên, lúc này anh ta đang muốn trở về phòng bệnh ăn cơm. Một đoàn đường ngắn này có thể xảy ra vấn đề gì được chứ? Chẳng lẽ trong thang máy còn có nguy hiểm gì mà bọn họ không biết sao? Hoặc có lẽ lúc anh ta trở về vừa khéo đụng phải nhân viên đưa đồ ăn?

 

Đang lúc Tô Dung suy đoán, anh Lưu đã đi vào thang máy. Lúc thang máy đi đến tầng hai, cửa tử động mở ra. Theo dư quang tầm mắt anh Lưu cúi đầu nhìn bụng, có thể nhìn thấy trước mặt xuất hiện một đôi giày da được lau chùi sạch bóng.

 

"Xem tôi phát hiện ra cái gì này?" Tiếng nói này vô cùng kỳ lạ, giống như hòa lẫn với tất cả âm điệu vào nhau vang lên.

 

Một giây sau trước mắt Tô Dung tối sầm lại.

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái ĐàmTác giả: Khuyết DanhTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Nữ CườngThời buổi loạn lạc, người trong siêu thị cũng không nhiều, tụ năm tụ ba chọn hàng hóa. Mỗi người đều có chút nóng nảy, giống như bị cái gì đuổi theo vậy. Đèn led trắng trong siêu thị có chút nhức mắt, chiếu lên người mỗi người, làm cho mỗi người giống như bị bao trùm một loại ảm đạm không chân thật. Tô Dung nghiêng đầu nhìn bên ngoài qua cửa sổ thủy tinh, vốn sắc mặt bình tĩnh đột nhiên bị phá vỡ.Không chỉ có một mình cô chú ý vấn đề này, một bà bác bên cạnh cũng bày ra vẻ mặt kinh hoàng, giọng nói chói tai, mang theo chút run rẩy: "Ông trời của tôi ơi, sương mù ở bên ngoài đâu ra thế?" Bà bác vừa nói xong, Tô Dung đã đẩy xe nhanh chóng vượt qua mọi người đến quầy tính tiền. Nhưng vốn dĩ lúc nãy nhân viên thu ngân còn đang ở đó, lúc này lại biến mất không thấy. Không chỉ có như vậy, xuyên qua cửa kiếng nhìn ra, bên ngoài đều là sương mù trắng, đưa tay không nhìn thấy năm ngón, bao vây cái siêu thị này lại. Ở thế giới hiện thực, chuyện mai thai hộ bị luật pháp cấm, nhưng luôn sẽ có người sẽ làm như vậy. Thậm chí còn cho rằng đây là một chuyện người tình ta nguyện, luật pháp không có lý do gì để ràng buộc. Nhưng nhìn quái đàm quy tắc này có thể biết, một khi mai thai hộ bị hợp thức hóa, tử cung của phái nữ sẽ hoàn toàn biến thành một loại hàng hóa. Nếu nhìn trong thời gian ngắn, đúng là có người nguyện ý bỏ tiền, có người nguyện ý bỏ tử cung của mình để giao dịch bình thường. Nhưng nhìn về lâu về dài, chuyện này sẽ tạo thành ảnh hưởng cực kỳ tồi tệ đối với hoàn cảnh sinh tồn của phái nữ. Cho đến giờ ăn cơm trưa anh Lưu vẫn còn chưa trở về, lấy sự hiểu biết của mọi người về quái đàm quy rắc, lúc này anh ta còn chưa trở lại, đoán chừng là lành ít dữ nhiều rồi. Nhưng từ lúc mới bắt đầu đến lúc này, quái đàm quy tắc này đều được xem là an toàn, trừ nguy hiểm ban đêm ra, cũng không có hạng mục gì dồn con người ta vào chỗ chết. Như vậy anh Lưu c.h.ế.t thế nào? Anh ta gặp phải chuyện gì? Cơm nước xong, Tô Dung nằm trên giường giả bộ nghỉ ngơi, trên thực tế đang cô đang sử dụng [Thị giác tử vong]. Trước mắt trong quy tắc này tổng cộng chỉ có ba người chết, là quái đàm quy tắc có tỷ lệ người c.h.ế.t thấp nhất trong tất cả quái đàm Tô Dung đã tham gia. Người c.h.ế.t đầu tiên là nam lôi thôi, nguyên nhân cái c.h.ế.t chính là bị vỡ nước ối, không bảo vệ tốt được đứa bé trong bụng. Người c.h.ế.t thứ hai chính là Vương Bình, bị cô g.i.ế.c chết. Mà người c.h.ế.t thứ ba chính là anh Lưu. Hai người trước cô biết nguyên nhân cái c.h.ế.t của đối phương, chỉ có nguyên nhân c.h.ế.t của anh Lưu là không biết được. Lúc này không sử dụng [Thị giác tử vong] vậy còn chờ đến lúc nào nữa? Phát động kỹ năng, Tô Dung chỉ cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, hình như bị nhét vào trong một cổ thân thể khác. Lúc này cô thân thể này đang đi về phía thang máy, một tay đỡ bụng, cô có thể nghe được giọng nói là truyền từ cổ thân thể này: "Bé cưng, trước tiên chúng ta về ăn cơm trưa, bổ sung năng lượng cho con, buổi chiều chúng ta lại tiếp tục thăm dò nhé." Là giọng nói của anh Lưu.Hiển nhiên, lúc này anh ta đang muốn trở về phòng bệnh ăn cơm. Một đoàn đường ngắn này có thể xảy ra vấn đề gì được chứ? Chẳng lẽ trong thang máy còn có nguy hiểm gì mà bọn họ không biết sao? Hoặc có lẽ lúc anh ta trở về vừa khéo đụng phải nhân viên đưa đồ ăn? Đang lúc Tô Dung suy đoán, anh Lưu đã đi vào thang máy. Lúc thang máy đi đến tầng hai, cửa tử động mở ra. Theo dư quang tầm mắt anh Lưu cúi đầu nhìn bụng, có thể nhìn thấy trước mặt xuất hiện một đôi giày da được lau chùi sạch bóng. "Xem tôi phát hiện ra cái gì này?" Tiếng nói này vô cùng kỳ lạ, giống như hòa lẫn với tất cả âm điệu vào nhau vang lên. Một giây sau trước mắt Tô Dung tối sầm lại.

Chương 487: Chương 487