" Thơ Trung Hoa ta cảnh đẹp vô cùng, sao lại để cho lời nói của nhãi ranh trẻ con như em có thể ăn nói bừa bãi? Môn học này, em — thi lại! " Thời tiết hôm nay đặc biệt tốt! -— Đây là cảm giác duy nhất của Đường Thời sau khi xuyên qua. Còn nhớ rõ thời điểm lúc đầu xuyên qua, y ôm một quyển giám định và thưởng thức cổ văn giả, nằm trên chiếc giường có chút cứng, ánh mặt trời chiếu vào gian nhà nho nhỏ của y, liền nhìn ra được chỗ này không phải giàu có gì. Thơ Trung Hoa cảnh đẹp vô cùng cái gì, Đường Thời không có cảm giác. Loại môn học như giám định và thưởng thức cổ văn, đối với một trạch nam không có học thức như Đường Thời, đúng là một loại dằn vặt thống khổ. Thế nhưng y không nghĩ tới, loại ác mộng này giống như đồ vật dĩ nhiên còn theo bản thân tới đây. Nơi này là Xu Ẩn tinh, Đại lục Linh Xu, Đường gia Đông Sơn, là một tu chân thế gia hạng hai. Làm một thứ tử bình thường của Đường gia, năm năm qua cũng có thể thấy Đường Thời sống rất dễ dàng cũng rất nhàn nhã, điểm này trong…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...