Tác giả:

Tôi đoán, ngày hôm qua trong lễ cưới của Chu Thiến, tôi chắc chắn đã trở thành… trò cười lớn. Vì sao dám khẳng định như vậy ư? Đơn giản thôi, là vì trong lúc lơ mơ nửa tỉnh nửa mê, tôi vẫn cảm nhận được cảm giác không hề dễ chịu – nếu không nốc đủ ba chai rượu vang thì không thể có vị kinh khủng thế này… Đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, trong tầm mắt mơ hồ đột nhiên xuất hiện một gương mặt lạnh lùng lãnh đạm. Người kia cau mày nhìn tôi, đôi ngươi màu sáng, đuôi mắt hơi cong cong, vô cùng đẹp trai. "Tỉnh rồi à?" Tôi vẫn đang nôn nao. "Cô hành tôi cả đêm rồi có biết không?" "Hả???" Nghe xong, tôi như bị dội thẳng một chậu nước lạnh lên người, tỉnh táo hơn bao giờ hết. Tôi vội vàng vén chăn lên xem. May thay, quần con vẫn còn nguyên… Từ từ… Váy của tôi… Cmn ai đã cởi rồi treo nó lên trên tường? Tôi đau lòng chỉ vào chiếc váy, khóc không ra nước mắt: "Chiếc váy này bằng lụa, chỉ được giặt tay thôi!" "Tôi giặt bằng tay." "Vậy thì tốt..." Khoan… Nói đến đây, tôi vội kéo chăn qua cằm, chỉ để lộ…

Chương 34

Cóc Ghẻ Thịt Thiên NgaTác giả: ZernTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTôi đoán, ngày hôm qua trong lễ cưới của Chu Thiến, tôi chắc chắn đã trở thành… trò cười lớn. Vì sao dám khẳng định như vậy ư? Đơn giản thôi, là vì trong lúc lơ mơ nửa tỉnh nửa mê, tôi vẫn cảm nhận được cảm giác không hề dễ chịu – nếu không nốc đủ ba chai rượu vang thì không thể có vị kinh khủng thế này… Đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, trong tầm mắt mơ hồ đột nhiên xuất hiện một gương mặt lạnh lùng lãnh đạm. Người kia cau mày nhìn tôi, đôi ngươi màu sáng, đuôi mắt hơi cong cong, vô cùng đẹp trai. "Tỉnh rồi à?" Tôi vẫn đang nôn nao. "Cô hành tôi cả đêm rồi có biết không?" "Hả???" Nghe xong, tôi như bị dội thẳng một chậu nước lạnh lên người, tỉnh táo hơn bao giờ hết. Tôi vội vàng vén chăn lên xem. May thay, quần con vẫn còn nguyên… Từ từ… Váy của tôi… Cmn ai đã cởi rồi treo nó lên trên tường? Tôi đau lòng chỉ vào chiếc váy, khóc không ra nước mắt: "Chiếc váy này bằng lụa, chỉ được giặt tay thôi!" "Tôi giặt bằng tay." "Vậy thì tốt..." Khoan… Nói đến đây, tôi vội kéo chăn qua cằm, chỉ để lộ… Chuyện Thẩm Hiếu ác miệng cũng không phải chỉ nói cho vui. Chu Thiến bị chửi đến mức hoài nghi nhân sinh, lúc rời đi bước chân cũng lảo đảo.Nhưng được mấy ngày, hắn ta lại mặt dày đến cửa tìm Thẩm Hiếu nhận lỗi, nói bản thân đã biết sai rồi, muốn đón Tống Thước về nhà. Chúng tôi cũng chẳng khách khí, không thèm gặp mặt, không mở cửa.Sau đó, tôi mang Thẩm Hiếu về nhà gặp cha mẹ, coi như chính thức xác định quan hệ. Anh cũng không nhắc lại chuyện kết hôn nhưng thỉnh thoảng lại nhìn vào trong cặp công văn của mình. Hai ngày trước tôi nhìn thoáng qua, hay lắm, chính là đã để sẵn sổ hộ khẩu!Người đàn ông này thật là…Mùa đông đã sắp đến, chúng tôi bắt đầu chuẩn bị đi lặn biển. Thẩm Hiếu nằm trên ghế Sofa nhỏ, mặc áo ngắn quần cộc, chỉ cho tôi xem ảnh từng khách sạn một: “Em xem em thích chỗ nào”“Em sao cũng được, anh chọn là được.”“Vậy phải đặt hai phòng sao?”“Một phòng là được.”Không gian lâm vào yên tĩnh, Thẩm Hiếu bật dậy, đôi ngươi màu nhạt chăm chú nhìn tôi: “Em đồng ý thật à?”Bị ánh mắt nóng bỏng của ai đó nhìn đến ngại ngùng, tôi sờ mũi một cái: “Anh cũng không phải chưa từng ngủ Sofa bao giờ…”“Chủ yếu là muốn... tiết kiệm tiền thôi.”Thẩm Hiếu:...

Cóc Ghẻ Thịt Thiên NgaTác giả: ZernTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTôi đoán, ngày hôm qua trong lễ cưới của Chu Thiến, tôi chắc chắn đã trở thành… trò cười lớn. Vì sao dám khẳng định như vậy ư? Đơn giản thôi, là vì trong lúc lơ mơ nửa tỉnh nửa mê, tôi vẫn cảm nhận được cảm giác không hề dễ chịu – nếu không nốc đủ ba chai rượu vang thì không thể có vị kinh khủng thế này… Đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, trong tầm mắt mơ hồ đột nhiên xuất hiện một gương mặt lạnh lùng lãnh đạm. Người kia cau mày nhìn tôi, đôi ngươi màu sáng, đuôi mắt hơi cong cong, vô cùng đẹp trai. "Tỉnh rồi à?" Tôi vẫn đang nôn nao. "Cô hành tôi cả đêm rồi có biết không?" "Hả???" Nghe xong, tôi như bị dội thẳng một chậu nước lạnh lên người, tỉnh táo hơn bao giờ hết. Tôi vội vàng vén chăn lên xem. May thay, quần con vẫn còn nguyên… Từ từ… Váy của tôi… Cmn ai đã cởi rồi treo nó lên trên tường? Tôi đau lòng chỉ vào chiếc váy, khóc không ra nước mắt: "Chiếc váy này bằng lụa, chỉ được giặt tay thôi!" "Tôi giặt bằng tay." "Vậy thì tốt..." Khoan… Nói đến đây, tôi vội kéo chăn qua cằm, chỉ để lộ… Chuyện Thẩm Hiếu ác miệng cũng không phải chỉ nói cho vui. Chu Thiến bị chửi đến mức hoài nghi nhân sinh, lúc rời đi bước chân cũng lảo đảo.Nhưng được mấy ngày, hắn ta lại mặt dày đến cửa tìm Thẩm Hiếu nhận lỗi, nói bản thân đã biết sai rồi, muốn đón Tống Thước về nhà. Chúng tôi cũng chẳng khách khí, không thèm gặp mặt, không mở cửa.Sau đó, tôi mang Thẩm Hiếu về nhà gặp cha mẹ, coi như chính thức xác định quan hệ. Anh cũng không nhắc lại chuyện kết hôn nhưng thỉnh thoảng lại nhìn vào trong cặp công văn của mình. Hai ngày trước tôi nhìn thoáng qua, hay lắm, chính là đã để sẵn sổ hộ khẩu!Người đàn ông này thật là…Mùa đông đã sắp đến, chúng tôi bắt đầu chuẩn bị đi lặn biển. Thẩm Hiếu nằm trên ghế Sofa nhỏ, mặc áo ngắn quần cộc, chỉ cho tôi xem ảnh từng khách sạn một: “Em xem em thích chỗ nào”“Em sao cũng được, anh chọn là được.”“Vậy phải đặt hai phòng sao?”“Một phòng là được.”Không gian lâm vào yên tĩnh, Thẩm Hiếu bật dậy, đôi ngươi màu nhạt chăm chú nhìn tôi: “Em đồng ý thật à?”Bị ánh mắt nóng bỏng của ai đó nhìn đến ngại ngùng, tôi sờ mũi một cái: “Anh cũng không phải chưa từng ngủ Sofa bao giờ…”“Chủ yếu là muốn... tiết kiệm tiền thôi.”Thẩm Hiếu:...

Cóc Ghẻ Thịt Thiên NgaTác giả: ZernTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTôi đoán, ngày hôm qua trong lễ cưới của Chu Thiến, tôi chắc chắn đã trở thành… trò cười lớn. Vì sao dám khẳng định như vậy ư? Đơn giản thôi, là vì trong lúc lơ mơ nửa tỉnh nửa mê, tôi vẫn cảm nhận được cảm giác không hề dễ chịu – nếu không nốc đủ ba chai rượu vang thì không thể có vị kinh khủng thế này… Đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, trong tầm mắt mơ hồ đột nhiên xuất hiện một gương mặt lạnh lùng lãnh đạm. Người kia cau mày nhìn tôi, đôi ngươi màu sáng, đuôi mắt hơi cong cong, vô cùng đẹp trai. "Tỉnh rồi à?" Tôi vẫn đang nôn nao. "Cô hành tôi cả đêm rồi có biết không?" "Hả???" Nghe xong, tôi như bị dội thẳng một chậu nước lạnh lên người, tỉnh táo hơn bao giờ hết. Tôi vội vàng vén chăn lên xem. May thay, quần con vẫn còn nguyên… Từ từ… Váy của tôi… Cmn ai đã cởi rồi treo nó lên trên tường? Tôi đau lòng chỉ vào chiếc váy, khóc không ra nước mắt: "Chiếc váy này bằng lụa, chỉ được giặt tay thôi!" "Tôi giặt bằng tay." "Vậy thì tốt..." Khoan… Nói đến đây, tôi vội kéo chăn qua cằm, chỉ để lộ… Chuyện Thẩm Hiếu ác miệng cũng không phải chỉ nói cho vui. Chu Thiến bị chửi đến mức hoài nghi nhân sinh, lúc rời đi bước chân cũng lảo đảo.Nhưng được mấy ngày, hắn ta lại mặt dày đến cửa tìm Thẩm Hiếu nhận lỗi, nói bản thân đã biết sai rồi, muốn đón Tống Thước về nhà. Chúng tôi cũng chẳng khách khí, không thèm gặp mặt, không mở cửa.Sau đó, tôi mang Thẩm Hiếu về nhà gặp cha mẹ, coi như chính thức xác định quan hệ. Anh cũng không nhắc lại chuyện kết hôn nhưng thỉnh thoảng lại nhìn vào trong cặp công văn của mình. Hai ngày trước tôi nhìn thoáng qua, hay lắm, chính là đã để sẵn sổ hộ khẩu!Người đàn ông này thật là…Mùa đông đã sắp đến, chúng tôi bắt đầu chuẩn bị đi lặn biển. Thẩm Hiếu nằm trên ghế Sofa nhỏ, mặc áo ngắn quần cộc, chỉ cho tôi xem ảnh từng khách sạn một: “Em xem em thích chỗ nào”“Em sao cũng được, anh chọn là được.”“Vậy phải đặt hai phòng sao?”“Một phòng là được.”Không gian lâm vào yên tĩnh, Thẩm Hiếu bật dậy, đôi ngươi màu nhạt chăm chú nhìn tôi: “Em đồng ý thật à?”Bị ánh mắt nóng bỏng của ai đó nhìn đến ngại ngùng, tôi sờ mũi một cái: “Anh cũng không phải chưa từng ngủ Sofa bao giờ…”“Chủ yếu là muốn... tiết kiệm tiền thôi.”Thẩm Hiếu:...

Chương 34