Tác giả:

Câu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…

Chương 33: C33: Địa Ngục Tomino

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Đây là một câu chuyện rất nổi tiếng tại Nhật Bản về một bài thơ tên "Địa ngục của Tomino". Người ta bảo rằng bạn chỉ nên đọc bài thơ này trong đầu, không bao giờ được đọc thành tiếng. Nếu bạn lỡ đọc to, thì bạn phải tự chịu trách nhiệm cho việc làm của mình.Tomino là huyền thoại đô thị của Nhật về một bài thơ sẽ giết bất cứ ai đọc nó thành tiếng. Trong thế giới này, có những thứ mà bạn không bao giờ nên nói to, và "Địa ngục của Tomino" là một trong số đó. Theo truyền thuyết, nếu bạn đọc to bài thơ này, thảm họa sẽ ập xuống đầu bạn. Nhẹ nhất là bạn sẽ lâm bệnh nặng hoặc bị thương. Còn tệ hơn, bạn sẽ phải đánh đổi bằng tính mạng của mình.Một nhân chứng kể: "Tôi là một phát thanh viên. Tôi từng đọc to bài thơ đó vào chương trình của mình – Radio Urban Legends. Lúc đầu, mọi thứ đều bình thường. Nhưng, dần dần, như có thứ gì đó ngăn lại không cho tôi đọc tiếp. Tôi đọc được một nửa nhưng sau đó tôi gục xuống. Và tôi ném nó đi. Hai ngày sau, tôi bị thương, phải khâu 7 mũi. Tôi không muốn tin rằng tất cả là do bài thơ đó gây ra."Bài thơ Tominos HellCô chị nôn ra máu, cô em thì phun ra lửa.Tomino dễ thương thì phun ra trang sức quý giá.Tomino chết một mình và rơi xuống địa ngục.Địa ngục, tối tăm, không có hoa.Có phải chị của Tomino là cán roi đó không?Số lượng vết sẹo thật đáng lo.Cứ vung roi và đánh và đập,Con đường dẫn đến địa ngục chỉ có một lối.Cầu xin để sự dẫn dắt vào bóng tối của địa ngục vĩnh hằng,Từ những con cừu vàng, từ những chú sơn ca.Còn lại bao nhiêu trong túi da?Chuẩn bị cho cuộc hành trình vô tận vào địa ngục.Mùa xuân đến với rừng và thung lũng,Bảy lượt trong thung lũng tối tăm của địa ngục.Trong lồng là một chú sơn ca, trong giỏ một con cừu,Trong con mắt của Tomino đáng yêu toàn là nước mắt.Khóc đi, chim sơn ca, cho khu rừng và cho mưaBày tỏ tình yêu của bạn cho em gái mình.Âm vang tiếng khóc của bạn vang khắp địa ngục,và một đóa hoa nhuốm máu nở.Qua bảy ngọn núi và thung lũng của địa ngục,Tomino đáng yêu đi một mình.Để chào đón bạn đến với địa ngục,Ánh sáng le lói của đỉnh núi nhọn chót vót.Xuyên thủng những thân xác còn tươi,Như một lời chào từ Tomino dễ thương.  

Đây là một câu chuyện rất nổi tiếng tại Nhật Bản về một bài thơ tên "Địa ngục của Tomino". Người ta bảo rằng bạn chỉ nên đọc bài thơ này trong đầu, không bao giờ được đọc thành tiếng. Nếu bạn lỡ đọc to, thì bạn phải tự chịu trách nhiệm cho việc làm của mình.

Tomino là huyền thoại đô thị của Nhật về một bài thơ sẽ giết bất cứ ai đọc nó thành tiếng. Trong thế giới này, có những thứ mà bạn không bao giờ nên nói to, và "Địa ngục của Tomino" là một trong số đó. Theo truyền thuyết, nếu bạn đọc to bài thơ này, thảm họa sẽ ập xuống đầu bạn. Nhẹ nhất là bạn sẽ lâm bệnh nặng hoặc bị thương. Còn tệ hơn, bạn sẽ phải đánh đổi bằng tính mạng của mình.

Một nhân chứng kể: "Tôi là một phát thanh viên. Tôi từng đọc to bài thơ đó vào chương trình của mình – Radio Urban Legends. Lúc đầu, mọi thứ đều bình thường. Nhưng, dần dần, như có thứ gì đó ngăn lại không cho tôi đọc tiếp. Tôi đọc được một nửa nhưng sau đó tôi gục xuống. Và tôi ném nó đi. Hai ngày sau, tôi bị thương, phải khâu 7 mũi. Tôi không muốn tin rằng tất cả là do bài thơ đó gây ra."

Bài thơ Tominos Hell

Cô chị nôn ra máu, cô em thì phun ra lửa.

Tomino dễ thương thì phun ra trang sức quý giá.

Tomino chết một mình và rơi xuống địa ngục.

Địa ngục, tối tăm, không có hoa.

Có phải chị của Tomino là cán roi đó không?

Số lượng vết sẹo thật đáng lo.

Cứ vung roi và đánh và đập,

Con đường dẫn đến địa ngục chỉ có một lối.

Cầu xin để sự dẫn dắt vào bóng tối của địa ngục vĩnh hằng,

Từ những con cừu vàng, từ những chú sơn ca.

Còn lại bao nhiêu trong túi da?

Chuẩn bị cho cuộc hành trình vô tận vào địa ngục.

Mùa xuân đến với rừng và thung lũng,

Bảy lượt trong thung lũng tối tăm của địa ngục.

Trong lồng là một chú sơn ca, trong giỏ một con cừu,

Trong con mắt của Tomino đáng yêu toàn là nước mắt.

Khóc đi, chim sơn ca, cho khu rừng và cho mưa

Bày tỏ tình yêu của bạn cho em gái mình.

Âm vang tiếng khóc của bạn vang khắp địa ngục,

và một đóa hoa nhuốm máu nở.

Qua bảy ngọn núi và thung lũng của địa ngục,

Tomino đáng yêu đi một mình.

Để chào đón bạn đến với địa ngục,

Ánh sáng le lói của đỉnh núi nhọn chót vót.

Xuyên thủng những thân xác còn tươi,

Như một lời chào từ Tomino dễ thương.  

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Đây là một câu chuyện rất nổi tiếng tại Nhật Bản về một bài thơ tên "Địa ngục của Tomino". Người ta bảo rằng bạn chỉ nên đọc bài thơ này trong đầu, không bao giờ được đọc thành tiếng. Nếu bạn lỡ đọc to, thì bạn phải tự chịu trách nhiệm cho việc làm của mình.Tomino là huyền thoại đô thị của Nhật về một bài thơ sẽ giết bất cứ ai đọc nó thành tiếng. Trong thế giới này, có những thứ mà bạn không bao giờ nên nói to, và "Địa ngục của Tomino" là một trong số đó. Theo truyền thuyết, nếu bạn đọc to bài thơ này, thảm họa sẽ ập xuống đầu bạn. Nhẹ nhất là bạn sẽ lâm bệnh nặng hoặc bị thương. Còn tệ hơn, bạn sẽ phải đánh đổi bằng tính mạng của mình.Một nhân chứng kể: "Tôi là một phát thanh viên. Tôi từng đọc to bài thơ đó vào chương trình của mình – Radio Urban Legends. Lúc đầu, mọi thứ đều bình thường. Nhưng, dần dần, như có thứ gì đó ngăn lại không cho tôi đọc tiếp. Tôi đọc được một nửa nhưng sau đó tôi gục xuống. Và tôi ném nó đi. Hai ngày sau, tôi bị thương, phải khâu 7 mũi. Tôi không muốn tin rằng tất cả là do bài thơ đó gây ra."Bài thơ Tominos HellCô chị nôn ra máu, cô em thì phun ra lửa.Tomino dễ thương thì phun ra trang sức quý giá.Tomino chết một mình và rơi xuống địa ngục.Địa ngục, tối tăm, không có hoa.Có phải chị của Tomino là cán roi đó không?Số lượng vết sẹo thật đáng lo.Cứ vung roi và đánh và đập,Con đường dẫn đến địa ngục chỉ có một lối.Cầu xin để sự dẫn dắt vào bóng tối của địa ngục vĩnh hằng,Từ những con cừu vàng, từ những chú sơn ca.Còn lại bao nhiêu trong túi da?Chuẩn bị cho cuộc hành trình vô tận vào địa ngục.Mùa xuân đến với rừng và thung lũng,Bảy lượt trong thung lũng tối tăm của địa ngục.Trong lồng là một chú sơn ca, trong giỏ một con cừu,Trong con mắt của Tomino đáng yêu toàn là nước mắt.Khóc đi, chim sơn ca, cho khu rừng và cho mưaBày tỏ tình yêu của bạn cho em gái mình.Âm vang tiếng khóc của bạn vang khắp địa ngục,và một đóa hoa nhuốm máu nở.Qua bảy ngọn núi và thung lũng của địa ngục,Tomino đáng yêu đi một mình.Để chào đón bạn đến với địa ngục,Ánh sáng le lói của đỉnh núi nhọn chót vót.Xuyên thủng những thân xác còn tươi,Như một lời chào từ Tomino dễ thương.  

Chương 33: C33: Địa Ngục Tomino