Câu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…
Chương 47: C47: The Gif
Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Ngày 12 tháng ba 2007 diễn đàn 4chan, một người dùng vô danh đã post lên một ảnh động (GIF). Trong vài giây đầu tiên, tất cả những gì GIF hiển thị chỉ là cái nháy mắt, nhàm chán.Nó được mang tên IM_HAPPY.GIF, đại loại gồm một bản vẽ màu vàng của một khuôn mặt cười, chỉ có đôi mắt và miệng là ảnh thật. Nếu nhấp vào sẽ nhìn thấy nụ cười trong khuôn mặt cười từ từ biến thành một cái cau mày, và đôi mắt thì xuất hiện tức giận.Sau đó, cái mặt cười dị dạng sẽ hét lên ầm ĩ - đủ lớn để phá vỡ màng nhĩ - và những thứ hình ảnh tồi tệ nhất: các vụ hiếp dâm, nạn nhân của thử nghiệm bom, thai nhi bị phá, cơ thể bị cắt xén, và các động vật đang bị tra tấn,... sẽ nhấp nháy liên tục. Sau khoảng năm phút (tức là sau khi các hình ảnh khủng khiếp kia đã làm ta phát điên ấy), nó sẽ hiển thị các văn bản "Have nice day" (sic), và máy tính của người dùng sẽ tự động bị đóng cửa sổ trình duyệt và ngừng làm việc, như bị một virus làm hỏng ổ cứng.Những người có máy tính đã bị nhiễm bệnh sẽ sớm được tìm thấy xác trong nhà của họ, với bộ da bị cắt xén (giống như sự rời rạc của mặt cười), cùng một khuôn mặt cười sơn trong máu cạnh đó. Người sáng lập của 4chan và những thành viên cho rằng cái GIF đó chưa từng tồn tại, và rằng những vụ giết người không hề liên quan đến cái gif, không hề liên quan đến diễn đàn của họ. Tuy nhiên, ở đâu đó trong kho lưu trữ website, gif đó và các hình ảnh về nó vẫn còn tồn tại. Và hầu hết những người cố gắng đem các GIF trở lại đều bị khóa tài khoản.
Ngày 12 tháng ba 2007 diễn đàn 4chan, một người dùng vô danh đã post lên một ảnh động (GIF). Trong vài giây đầu tiên, tất cả những gì GIF hiển thị chỉ là cái nháy mắt, nhàm chán.
Nó được mang tên IM_HAPPY.GIF, đại loại gồm một bản vẽ màu vàng của một khuôn mặt cười, chỉ có đôi mắt và miệng là ảnh thật. Nếu nhấp vào sẽ nhìn thấy nụ cười trong khuôn mặt cười từ từ biến thành một cái cau mày, và đôi mắt thì xuất hiện tức giận.
Sau đó, cái mặt cười dị dạng sẽ hét lên ầm ĩ - đủ lớn để phá vỡ màng nhĩ - và những thứ hình ảnh tồi tệ nhất: các vụ hiếp dâm, nạn nhân của thử nghiệm bom, thai nhi bị phá, cơ thể bị cắt xén, và các động vật đang bị tra tấn,... sẽ nhấp nháy liên tục. Sau khoảng năm phút (tức là sau khi các hình ảnh khủng khiếp kia đã làm ta phát điên ấy), nó sẽ hiển thị các văn bản "Have nice day" (sic), và máy tính của người dùng sẽ tự động bị đóng cửa sổ trình duyệt và ngừng làm việc, như bị một virus làm hỏng ổ cứng.
Những người có máy tính đã bị nhiễm bệnh sẽ sớm được tìm thấy xác trong nhà của họ, với bộ da bị cắt xén (giống như sự rời rạc của mặt cười), cùng một khuôn mặt cười sơn trong máu cạnh đó. Người sáng lập của 4chan và những thành viên cho rằng cái GIF đó chưa từng tồn tại, và rằng những vụ giết người không hề liên quan đến cái gif, không hề liên quan đến diễn đàn của họ. Tuy nhiên, ở đâu đó trong kho lưu trữ website, gif đó và các hình ảnh về nó vẫn còn tồn tại. Và hầu hết những người cố gắng đem các GIF trở lại đều bị khóa tài khoản.
Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Ngày 12 tháng ba 2007 diễn đàn 4chan, một người dùng vô danh đã post lên một ảnh động (GIF). Trong vài giây đầu tiên, tất cả những gì GIF hiển thị chỉ là cái nháy mắt, nhàm chán.Nó được mang tên IM_HAPPY.GIF, đại loại gồm một bản vẽ màu vàng của một khuôn mặt cười, chỉ có đôi mắt và miệng là ảnh thật. Nếu nhấp vào sẽ nhìn thấy nụ cười trong khuôn mặt cười từ từ biến thành một cái cau mày, và đôi mắt thì xuất hiện tức giận.Sau đó, cái mặt cười dị dạng sẽ hét lên ầm ĩ - đủ lớn để phá vỡ màng nhĩ - và những thứ hình ảnh tồi tệ nhất: các vụ hiếp dâm, nạn nhân của thử nghiệm bom, thai nhi bị phá, cơ thể bị cắt xén, và các động vật đang bị tra tấn,... sẽ nhấp nháy liên tục. Sau khoảng năm phút (tức là sau khi các hình ảnh khủng khiếp kia đã làm ta phát điên ấy), nó sẽ hiển thị các văn bản "Have nice day" (sic), và máy tính của người dùng sẽ tự động bị đóng cửa sổ trình duyệt và ngừng làm việc, như bị một virus làm hỏng ổ cứng.Những người có máy tính đã bị nhiễm bệnh sẽ sớm được tìm thấy xác trong nhà của họ, với bộ da bị cắt xén (giống như sự rời rạc của mặt cười), cùng một khuôn mặt cười sơn trong máu cạnh đó. Người sáng lập của 4chan và những thành viên cho rằng cái GIF đó chưa từng tồn tại, và rằng những vụ giết người không hề liên quan đến cái gif, không hề liên quan đến diễn đàn của họ. Tuy nhiên, ở đâu đó trong kho lưu trữ website, gif đó và các hình ảnh về nó vẫn còn tồn tại. Và hầu hết những người cố gắng đem các GIF trở lại đều bị khóa tài khoản.