Tác giả:

Mưa, những cơn mưa tháng bảy vẫn thường chợt đến, chợt đi như vậỵ Con hẽm nhà Thanh Thảo đã lĩnh bĩnh nước. Đôi guốc gỗ không còn làm sao cao hơn mực nước hiện giờ. Thanh Thảo vén cho hai ống quần cao lên môt chút rồi bước từng bước dọ dẫm. Bỗng từ phía trong có tiếng ai la ó lên: - Dô.... vô ! Thanh Thảo chưa ngẫn lên đễ xem chuyện gì thì cũng là lúc một tia nước bắn lên người ướt đẫm. cô bé đứng chết trân, bậm môi, đôi mắt hoe đỏ. - Xin lỗi, xin lỗi ! Người lạ lom khom phũi nước trên tà áo dài trắng tinh cũa Thanh Thảọ Cô bé giơ cao chiếc guốc gỗ giậm xuống nước một cái thì... - Ái... cha ! Người lạ đưa hai tay bụm lấy mặt, quẹt lia liạ Thanh Thảo cười khúc khích: - Đáng đờị Người lạ trề môi: - Con gái gì dữ như chằn. Thanh Thảo háy lại: - Hừ, hiền đễ mấy người ăn hiếp à? - Người ta xin lỗi rồi chứ bô.. - Xin lỗi là xong sao? - Vậy cô bé muốn gì? Thanh Thảo sững sờ: - Ê, đó kêu đây bằng gì đó? - Cô bé ! Thanh Thảo phùng má: - Hỗng dám bé đâu"em trai". Người lạ lắc đầu: - Chịu thua…

Chương 23: Chương 23

Cô Bé Thích ĐùaTác giả: Quỳnh GiaoMưa, những cơn mưa tháng bảy vẫn thường chợt đến, chợt đi như vậỵ Con hẽm nhà Thanh Thảo đã lĩnh bĩnh nước. Đôi guốc gỗ không còn làm sao cao hơn mực nước hiện giờ. Thanh Thảo vén cho hai ống quần cao lên môt chút rồi bước từng bước dọ dẫm. Bỗng từ phía trong có tiếng ai la ó lên: - Dô.... vô ! Thanh Thảo chưa ngẫn lên đễ xem chuyện gì thì cũng là lúc một tia nước bắn lên người ướt đẫm. cô bé đứng chết trân, bậm môi, đôi mắt hoe đỏ. - Xin lỗi, xin lỗi ! Người lạ lom khom phũi nước trên tà áo dài trắng tinh cũa Thanh Thảọ Cô bé giơ cao chiếc guốc gỗ giậm xuống nước một cái thì... - Ái... cha ! Người lạ đưa hai tay bụm lấy mặt, quẹt lia liạ Thanh Thảo cười khúc khích: - Đáng đờị Người lạ trề môi: - Con gái gì dữ như chằn. Thanh Thảo háy lại: - Hừ, hiền đễ mấy người ăn hiếp à? - Người ta xin lỗi rồi chứ bô.. - Xin lỗi là xong sao? - Vậy cô bé muốn gì? Thanh Thảo sững sờ: - Ê, đó kêu đây bằng gì đó? - Cô bé ! Thanh Thảo phùng má: - Hỗng dám bé đâu"em trai". Người lạ lắc đầu: - Chịu thua… Hạnh trề môi :- Đoán mò. Ta biết anh ấy đễ ý mi lâu rồi, tại mi cứ bép xép nên ta hổng thèm nói đó thôị- Ta không tin, mi nói láọ- Ta mà thừa hơi đi nói láo ư ? An?h còn nói, nếu sao này mi ra trường ãnh sẽ nói gia đình bước tới hỏi mi làm vợ nữa đó.Thảo hét lên :- Con quỹ, nói chuyện gì nghe thấy ghê. Mi về nói lại với ảnh là ta chưa muốn lấy chồng vội đâu. Đừng có mợ- Mi giỏi sao hỗng nói với ãnh lại nhờ ta. Hỗng thích mà cứ đi chơi để quên cả bài vỡ. Nếu hổng muốn lấy chồng sớm thì đừng có quên học bài. Ăn trứng ngỗng ở lại lớp càng mau lên xe hoạThảo chống nạnh :- Cha, mới nghe nói ta hỗng thuộc bài đã vội lên lớp ta rồi hén. Nói i thất vọng toàn bài ngày mài ta cũng đã làm xong.- Cha, con người ta có tình yêu cũng đoi khac. Hăng say và siêng năng hơn nhiềụ- Thì như mi nói ta đâu muốn có chồng vộị- Mi với anh Minh tới đâu rồi ?Thảo liếc Hạnh :- Muốn đều tra hả ?- Hỏi đặng mừng vậy mà.- Thì cũng như bài kiểm tra lát nữa nè, làm tốt thì ăn điểm mười còn lơ mơ ăn hột vịt.- Theo mi đự báo thời tiết là ăn điểm mười hay ăn zero ?- Mi nên lấy mi với anh Hai ta ra làm điểm chứng.Hạnh đỏ mặt :- Mi nói gì vậy ?Thảo xỉa vào trán Hạnh :- Đóng kịch cũng tài lắm, mi tưởng làm chi. Hai ta dể lắm à ? mi ngỡ chuyện mi với anh Hai ta, ta ngu ngơ sao ?Hanh nói lí nhí :- Anh Hiếu nói i nghe à ?- Anh hai ta đâu có dại gì đem chuyện riêng mà nói cho ta nghe. Chính mi đã nói lên đều đó.- Ta nói bao giờ ?Thảo nắm lấy đuôi tóc Hạnh :- Dây nơ này của ai ?Hạnh cười bẽn lẽn :- Của anh Hiếu tặng cho tạ- Mi cũng kín miệng ghê, vậy mà còn lên án ta đũ thứ. Ta với anh Minh còn không theo kịp mi nữa là.Hạnh nhìn quanh :- Nói nhỏ thôi, lỡ tụi nó nghe được thì kỳ lắm.- Bất quá tụi nó kêu mi bằng chi. Hai như ta là cùng.Hạnh cười khì khì :- Coi bộ có cô em chồng như mi cũng vất vã lắm.- Đúng vậy, vì vậy cho nên một lát mà chi. Hai hông cho cô Ba coppy thì đừng hòng gặp anh HaịHạnh tròn mắt :- Nói vậy mi hỗng thuộc bài thiệt hả ?- Lần này hổng dám nói dối chị dâu, ta hỗng thuộc bài thiệt.Hạnh lắc đầu :- Thiệt hết chỗ chê !Tan trường hai cô gái còn lẩn quẩn trong sân trường. Thảo ngồi trầm ngâm trên ghế đá. Hạnh sáp lại gần bên :- Mi nghĩ gì vậy ?- Ta lo sợ.- Sợ chuyện gì ?

Hạnh trề môi :

- Đoán mò. Ta biết anh ấy đễ ý mi lâu rồi, tại mi cứ bép xép nên ta hổng thèm nói đó thôị

- Ta không tin, mi nói láọ

- Ta mà thừa hơi đi nói láo ư ? An?h còn nói, nếu sao này mi ra trường ãnh sẽ nói gia đình bước tới hỏi mi làm vợ nữa đó.

Thảo hét lên :

- Con quỹ, nói chuyện gì nghe thấy ghê. Mi về nói lại với ảnh là ta chưa muốn lấy chồng vội đâu. Đừng có mợ

- Mi giỏi sao hỗng nói với ãnh lại nhờ ta. Hỗng thích mà cứ đi chơi để quên cả bài vỡ. Nếu hổng muốn lấy chồng sớm thì đừng có quên học bài. Ăn trứng ngỗng ở lại lớp càng mau lên xe hoạ

Thảo chống nạnh :

- Cha, mới nghe nói ta hỗng thuộc bài đã vội lên lớp ta rồi hén. Nói i thất vọng toàn bài ngày mài ta cũng đã làm xong.

- Cha, con người ta có tình yêu cũng đoi khac. Hăng say và siêng năng hơn nhiềụ

- Thì như mi nói ta đâu muốn có chồng vộị

- Mi với anh Minh tới đâu rồi ?

Thảo liếc Hạnh :

- Muốn đều tra hả ?

- Hỏi đặng mừng vậy mà.

- Thì cũng như bài kiểm tra lát nữa nè, làm tốt thì ăn điểm mười còn lơ mơ ăn hột vịt.

- Theo mi đự báo thời tiết là ăn điểm mười hay ăn zero ?

- Mi nên lấy mi với anh Hai ta ra làm điểm chứng.

Hạnh đỏ mặt :

- Mi nói gì vậy ?

Thảo xỉa vào trán Hạnh :

- Đóng kịch cũng tài lắm, mi tưởng làm chi. Hai ta dể lắm à ? mi ngỡ chuyện mi với anh Hai ta, ta ngu ngơ sao ?

Hanh nói lí nhí :

- Anh Hiếu nói i nghe à ?

- Anh hai ta đâu có dại gì đem chuyện riêng mà nói cho ta nghe. Chính mi đã nói lên đều đó.

- Ta nói bao giờ ?

Thảo nắm lấy đuôi tóc Hạnh :

- Dây nơ này của ai ?

Hạnh cười bẽn lẽn :

- Của anh Hiếu tặng cho tạ

- Mi cũng kín miệng ghê, vậy mà còn lên án ta đũ thứ. Ta với anh Minh còn không theo kịp mi nữa là.

Hạnh nhìn quanh :

- Nói nhỏ thôi, lỡ tụi nó nghe được thì kỳ lắm.

- Bất quá tụi nó kêu mi bằng chi. Hai như ta là cùng.

Hạnh cười khì khì :

- Coi bộ có cô em chồng như mi cũng vất vã lắm.

- Đúng vậy, vì vậy cho nên một lát mà chi. Hai hông cho cô Ba coppy thì đừng hòng gặp anh Haị

Hạnh tròn mắt :

- Nói vậy mi hỗng thuộc bài thiệt hả ?

- Lần này hổng dám nói dối chị dâu, ta hỗng thuộc bài thiệt.

Hạnh lắc đầu :

- Thiệt hết chỗ chê !

Tan trường hai cô gái còn lẩn quẩn trong sân trường. Thảo ngồi trầm ngâm trên ghế đá. Hạnh sáp lại gần bên :

- Mi nghĩ gì vậy ?

- Ta lo sợ.

- Sợ chuyện gì ?

Cô Bé Thích ĐùaTác giả: Quỳnh GiaoMưa, những cơn mưa tháng bảy vẫn thường chợt đến, chợt đi như vậỵ Con hẽm nhà Thanh Thảo đã lĩnh bĩnh nước. Đôi guốc gỗ không còn làm sao cao hơn mực nước hiện giờ. Thanh Thảo vén cho hai ống quần cao lên môt chút rồi bước từng bước dọ dẫm. Bỗng từ phía trong có tiếng ai la ó lên: - Dô.... vô ! Thanh Thảo chưa ngẫn lên đễ xem chuyện gì thì cũng là lúc một tia nước bắn lên người ướt đẫm. cô bé đứng chết trân, bậm môi, đôi mắt hoe đỏ. - Xin lỗi, xin lỗi ! Người lạ lom khom phũi nước trên tà áo dài trắng tinh cũa Thanh Thảọ Cô bé giơ cao chiếc guốc gỗ giậm xuống nước một cái thì... - Ái... cha ! Người lạ đưa hai tay bụm lấy mặt, quẹt lia liạ Thanh Thảo cười khúc khích: - Đáng đờị Người lạ trề môi: - Con gái gì dữ như chằn. Thanh Thảo háy lại: - Hừ, hiền đễ mấy người ăn hiếp à? - Người ta xin lỗi rồi chứ bô.. - Xin lỗi là xong sao? - Vậy cô bé muốn gì? Thanh Thảo sững sờ: - Ê, đó kêu đây bằng gì đó? - Cô bé ! Thanh Thảo phùng má: - Hỗng dám bé đâu"em trai". Người lạ lắc đầu: - Chịu thua… Hạnh trề môi :- Đoán mò. Ta biết anh ấy đễ ý mi lâu rồi, tại mi cứ bép xép nên ta hổng thèm nói đó thôị- Ta không tin, mi nói láọ- Ta mà thừa hơi đi nói láo ư ? An?h còn nói, nếu sao này mi ra trường ãnh sẽ nói gia đình bước tới hỏi mi làm vợ nữa đó.Thảo hét lên :- Con quỹ, nói chuyện gì nghe thấy ghê. Mi về nói lại với ảnh là ta chưa muốn lấy chồng vội đâu. Đừng có mợ- Mi giỏi sao hỗng nói với ãnh lại nhờ ta. Hỗng thích mà cứ đi chơi để quên cả bài vỡ. Nếu hổng muốn lấy chồng sớm thì đừng có quên học bài. Ăn trứng ngỗng ở lại lớp càng mau lên xe hoạThảo chống nạnh :- Cha, mới nghe nói ta hỗng thuộc bài đã vội lên lớp ta rồi hén. Nói i thất vọng toàn bài ngày mài ta cũng đã làm xong.- Cha, con người ta có tình yêu cũng đoi khac. Hăng say và siêng năng hơn nhiềụ- Thì như mi nói ta đâu muốn có chồng vộị- Mi với anh Minh tới đâu rồi ?Thảo liếc Hạnh :- Muốn đều tra hả ?- Hỏi đặng mừng vậy mà.- Thì cũng như bài kiểm tra lát nữa nè, làm tốt thì ăn điểm mười còn lơ mơ ăn hột vịt.- Theo mi đự báo thời tiết là ăn điểm mười hay ăn zero ?- Mi nên lấy mi với anh Hai ta ra làm điểm chứng.Hạnh đỏ mặt :- Mi nói gì vậy ?Thảo xỉa vào trán Hạnh :- Đóng kịch cũng tài lắm, mi tưởng làm chi. Hai ta dể lắm à ? mi ngỡ chuyện mi với anh Hai ta, ta ngu ngơ sao ?Hanh nói lí nhí :- Anh Hiếu nói i nghe à ?- Anh hai ta đâu có dại gì đem chuyện riêng mà nói cho ta nghe. Chính mi đã nói lên đều đó.- Ta nói bao giờ ?Thảo nắm lấy đuôi tóc Hạnh :- Dây nơ này của ai ?Hạnh cười bẽn lẽn :- Của anh Hiếu tặng cho tạ- Mi cũng kín miệng ghê, vậy mà còn lên án ta đũ thứ. Ta với anh Minh còn không theo kịp mi nữa là.Hạnh nhìn quanh :- Nói nhỏ thôi, lỡ tụi nó nghe được thì kỳ lắm.- Bất quá tụi nó kêu mi bằng chi. Hai như ta là cùng.Hạnh cười khì khì :- Coi bộ có cô em chồng như mi cũng vất vã lắm.- Đúng vậy, vì vậy cho nên một lát mà chi. Hai hông cho cô Ba coppy thì đừng hòng gặp anh HaịHạnh tròn mắt :- Nói vậy mi hỗng thuộc bài thiệt hả ?- Lần này hổng dám nói dối chị dâu, ta hỗng thuộc bài thiệt.Hạnh lắc đầu :- Thiệt hết chỗ chê !Tan trường hai cô gái còn lẩn quẩn trong sân trường. Thảo ngồi trầm ngâm trên ghế đá. Hạnh sáp lại gần bên :- Mi nghĩ gì vậy ?- Ta lo sợ.- Sợ chuyện gì ?

Chương 23: Chương 23